Trong tất cả sinh vật tồn tại trong vũ trụ, nhân loại không thể nghi ngờ là chiếm cứ tỉ lệ lớn nhất. Mà sinh vật trí tuệ trên địa cầu, cũng thuộc về một phần trong nhân loại.
Từ khi người địa cầu nắm giữ được kỹ thuật điểm khiêu dược( bước nhảy không gian), đã bắt đầu tiếp xúc đến những sinh mệnh bên ngoài vũ trụ mênh mông.
Dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật cùng với thực lực chỉnh thể của toàn xã hội mà xem, người địa cầu không thể nghi ngờ là nhóm người có giai cấp thấp nhất của tòa kim tự tháp văn minh nhân loại vũ trụ.
Vì cố gắng đề cao địa vị của người địa cầu trong vũ trụ, từ viên tinh cầu xanh thẳm đi ra mọi người lần đầu tiên từ bỏ sự giới hạn giữa các quốc gia, hợp thành Địa Cầu Đại Liên Minh.
Có lẽ chỉ dưới tình huống cùng có cường địch bên ngoài đến, người địa cầu mới có thể chân chính đoàn kết cùng nhau đứng lên.
Vô số đại tài phiệt bắt đầu có ý thức xác nhập, vì đem tài nguyên ít ỏi tập trung lại, dùng làm mục tiêu phát triển mau chóng, quá trình này chính là không thể trốn tránh.
Gần ngàn năm trôi qua, người địa cầu ở hệ Ngân Hà đã nắm được hơn năm mươi viên hành chính tinh cầu cùng tổng số trăm viên tinh cầu có khoáng thạch thành thục.
Tuy rằng số lượng này ở trong mắt các quốc gia vũ trụ có tới hơn mười đến trăm vạn năm lịch sử vốn không tính là gì, nhưng đối với người địa cầu mà nói, đây là thành quả biết bao thế hệ mà người địa cầu đã cố gắng đạt tới.
Khải Lý tập đoàn, là một cái tên thật bình thường. Ở tuyệt đại đa số trong mắt người địa cầu, Khải Lý tập đoàn nổi danh chỉ là về phương diện đua xe mà thôi.
Đua xe Khải Lý, ở trong giới đua xe của Địa Cầu Liên Minh, lại hưởng trọn uy danh hiển hách.
Nhưng mà có rất ít người biết, tập đoàn này kỳ thật là một con quái vật lớn mà chỉ cần dậm chân một cái, có thể làm cho cả hệ thống buôn bán của Địa Cầu Liên Minh run rẩy ba phần.
Ước Hàn Sâm, làm nhân viên kỳ cựu suốt mấy chục năm của Khải Lý tập đoàn, từ mười năm trước được thăng lên làm tổng phụ trách khoa tình báo, liền vẫn cẩn trọng cố gắng hoàn thành phần công việc của mình, mười năm như một ngày, chưa bao giờ có điều chậm trễ.
Nhưng là giờ phút này, đứng bên trong căn phòng làm việc rộng rãi sáng ngời, mồ hôi trên đầu hắn vẫn không ngừng tuôn ra.
“ Ước Hàn thân ái, ngay cả ông cũng không biết cực phẩm F1 là nơi nào sao?”
“ Dạ, thật vô cùng có lỗi.” Mồ hôi lạnh trên đầu Ước Hàn Sâm tuôn ra càng nhiều, nhưng hắn cũng không dám lau, chỉ cúi đầu, cung kính nói: “ Tổng giám đốc, xin cho tôi một lần cơ hội, trong vòng một ngày, tôi nhất định tìm ra chỗ này.”
“ Hừ.” Lí Minh lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “ Ta chỉ cho ông mười giờ, sau mười giờ, ta muốn có toàn bộ tư liệu về cực phẩm F1.”
“ Dạ.”
“ Đi xuống đi, nhớ kỹ, ở Khải Lý, vĩnh viễn cũng không cần phế nhân.”
“ Dạ.” Kinh sợ lên tiếng, Ước Hàn Sâm rời khỏi văn phòng.
Hai phút sau, Ước Hàn Sâm thần tình sát khí ngồi trước màn huỳnh quang rộng lớn, hướng tới những cấp dưới ở Tạp Lí Mỗ hay không thuộc Tạp Lí Mỗ hạ mệnh lệnh cao nhất: “ Tra, tra cho ta, nếu tra không được, trước khi lão tử bị đuổi xuống đài, cũng trước đem nhóm người ngu ngốc các ngươi đem đập chết.”
Toàn bộ khoa tình báo của Khải Lý tập đoàn phát huy ra nguồn năng lượng thật lớn trước nay chưa từng có, người địa cầu ở các câu lạc bộ trên hơn năm mươi viên hành chính tinh, vô luận là có đăng kí, hay là phi pháp, đều nhất nhất rơi vào trong tầm mắt của khoa tình báo Khải Lý.
Cái gọi là nghi thần nghi quỷ, gà bay chó sủa, gà chó không yên, chó cùng rứt giậu, không ngoài những phản ứng trong lúc này.
Nhìn thấy Ước Hàn Sâm rời đi, Đại Vệ thở dài: “ Sao Khải Lý chúng ta không có vận khí tốt như vậy, nếu người này do chúng ta phát hiện, ta cam đoan thành tựu của hắn nhất định cao hơn nhiều so với hiện tại.”
“ Chưa chắc.” Lí Minh lạnh lùng nói.
“ Ân, cậu có ý kiến khác sao?”
“ Đại Vệ, cậu cho là tiểu tử kia khó được nhất là cái gì?”
“ Đương nhiên là sự phản ứng thần kinh của hắn, loại phản ứng cực nhanh này, thật sự là làm cho người ta khó thể tin.”
Khóe miệng Lí Minh xả ra một tia tươi cười nhàn nhạt, nói: “ Cũng chỉ có như vậy sao?”
Đại Vệ nghĩ nghĩ, nói: “ Đương nhiên, dưới hai mươi tuổi, liền có được tinh thần lực lượng cấp tám, cũng là có điều hiếm thấy. Nhưng so với trình độ thần kinh phản ứng, cái đó cũng không là gì.”
Quả thật, dưới hai mươi tuổi có thể đạt được lực lượng tinh thần cấp tám tuy rằng hiếm thấy, nhưng cũng không phải không có. Lấy số dân cư khổng lồ của người địa cầu hiện tại mà nói, hàng năm đều có xuất hiện ra được vài thiên tài như vậy.
Cho nên ở trong mắt Đại Vệ, hắn suy đoán cũng không phải lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy, mà là phản xạ thần kinh còn mau lẹ hơn nhiều lần so với dã thú.
Mái đầu bạc của Cáp Lí Sâm đột nhiên lắc nhẹ, hắn nhẹ nhàng vỗ bàn, nói: “ Ta hiểu được, là ổn định.”
“ Ổn định?” Đại Vệ nghi hoặc hỏi.
“ Đúng vậy.” Lí Minh cười nói: “ Không hổ là lão bản, ta nghĩ đến, đặc điểm lớn nhất trên người Phương Minh Nguy cũng không phải phản ứng thần kinh xuất sắc, mà là hắn có được một trái tim ổn định tràn ngập lòng tự tin.”
Đại Vệ trầm mặc xuống, nhưng rất nhanh, trong mắt của hắn liền hiện ra quang mang chợt hiểu ra.
“ Mười vòng, ở trên con đường ma quỷ tầng mười đi suốt mười vòng, chúng ta có thể phát hiện, cho dù là dùng tốc độ cực hạn như thế, hắn cũng không có chút sai lầm. Hơn nữa trong nháy mắt vượt những chiếc xe khác, chỉ cần có một chút khoảng không, hắn sẽ lập tức làm ra phán đoán chính xác nhất. Không có khiếp đảm, không có do dự.” Lí Minh đem ly rượu trước mắt ngửa cổ uống một hơi: “ Người có được sự kiên định tin tưởng như vậy, ta còn là lần đầu tiên chứng kiến, hơn nữa càng khó được chính là, hắn còn chưa tới hai mươi tuổi.”
Đại Vệ yên lặng gật đầu, đột nhiên nói: “ Các ngươi nói, nếu ba năm sau, hắn đại biểu tập đoàn chúng tat ham gia cuộc thi Đại Liên Minh, có đoạt được một trong năm danh ngạch kia không?”
“ Không biết, nhưng ta nghĩ đáng giá nếm thử.”
“ …” Một tiếng reo đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ.
“ Chuyện gì?”
“ Tổng giám đốc, Ước Hàn Sâm tiên sinh đến đây.” Một thanh âm mượt mà dễ nghe truyền đến trong máy.
“ Cho hắn tiến vào.” Lí Minh hơi ngây người, nhìn hai đồng bạn nói: “ Tốc độ của hắn thật đúng là mau a.”
“ Đương nhiên.” Cáp Lí Sâm cười nói: “ Ước Hàn Sâm dù sao cũng là tay già đời hơn mười năm làm việc, nếu toàn lực điều tra, khẳng định sẽ có phát hiện.”
Ước Hàn Sâm tiến vào, vừa định nói vài câu khen tặng, đã bị Lí Minh đánh gãy. Mà Đại Vệ lại không chút khách khí giật lấy tư liệu trên tay hắn, vừa xem vừa nói: “ Còn chưa đến mười lăm phút, Ước Hàn Sâm, rất giỏi…A, trời ạ, ta nhớ ra rồi, cực phẩm F1, nguyên lai là nó.”
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một mảnh thần sắc khó thể tin nổi.
Không chỉ là hắn, mà ngay cả Ước Hàn Sâm cầm xấp tư liệu đi vào cũng cùng một dạng biểu tình hoàn toàn y hệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...