“ Kháo.”
Tiếng phẫn nộ rống lên bên trong T-20 truyền đến, đương nhiên, cũng chỉ vang lên một vòng trong khoang điều khiển của chiếc xe rồi tan thành mây khói.
Hắn đem đoạn hình ảnh vừa rồi đưa vào trong máy tính toán, muốn tính toán một chút về xác suất thắng bại, nhưng kết quả lại là tư liệu không đủ, không thể tính toán.
Bởi vì máy tính toán này vốn không thể thông qua số liệu cùng tư liệu trước mắt tính ra được các loại biểu hiện của các xe đua, cho nên trước khi vòng đua thứ nhất của tầng thứ mười kết thúc, đối với việc đoán trước thắng bại, nó căn bản là có tâm nhưng vô lực.
Đương nhiên, điều này cũng không thể trách lên máy tính toán, bởi vì bên trong chiếc xe này cũng chỉ có một bộ máy tính bình thường nhất mà thôi, cho nên ở trình độ giả thuyết nó kém xa lắc những máy tính đặc thù công năng lớn.
Nhưng chuyện nó làm không được, cũng không đại biểu những đại hình máy tính làm không được.
Ở trên đài cao của trường đua, trong một văn phòng rộng thênh thang sáng ngời, những vị phụ trách chủ yếu của trường đua đang đưa ánh mắt rời khỏi màn hình biểu hiện.
“ T-20 có thể thắng.” Một lão nhân tóc trắng xóa cầm lên một chiếc cốc chân dài, thanh âm của hắn tràn ngập hưng phấn: “ Không thể tưởng được cho ta nhìn thấy kỹ thuật như thế ở trong này, người này đến tột cùng là người nào?”
Bên cạnh hắn là hai vị nam tử trung niên, một vị gương mặt chữ điền rộng rãi, có mái tóc màu vàng nâu. Một vị còn lại rõ là người phương đông tóc đen.
Vị lão nhân này là lão bản sau lưng của trường đua tên Cáp Lý Sâm, người phương đông kia là tổng giám đốc của trường đua tên Lí Minh, còn vị cuối cùng là vị tổng quản lí nhân sự tên Đại Vệ.
“ Lão bản, ta xem có thể đem một bộ xe đua đại chúng T-20 phát huy ra đến tình trạng như thế, nhất định là một vị cao thủ mười một cấp. Hơn nữa, rất có thể là một vị cơ giáp cao thủ.” Đại Vệ vuốt cằm, nhướng mày lên nói.
“ Đúng vậy, có thể ở tốc độ 500km/h mà vẫn lái thành thạo trên đoạn đường đua ma quỷ này, cũng chỉ có cao thủ ngoài mười một cấp mới có thể làm được.” Lí Minh hoàn toàn đồng ý với lời nói của Đại Vệ.
Máy điện thoại trong phòng làm việc đột nhiên vang lên một tiếng reo, Lí Minh ấn một nút, bên trong truyền đến một thanh âm nữ tử thanh thúy: “ Tổng giám đốc, chúng ta đã tra được người lái của T-20.”
“ Truyền đi lên.” Lí Minh không cần nghĩ ngợi, nói.
Màn hình lớn trong phòng nhất thời xuất hiện thân ảnh Phương Minh Nguy.
Nếu để cho Phương Minh Nguy nhìn thấy hết thảy những chuyện này, khẳng định sẽ lại thay đổi sự đánh giá về thực lực của trường đua lần nữa.
Bởi vì trên màn hình lớn không chỉ biểu hiện ra hình ảnh của hắn, mà là từ sau khi hắn đi vào trường đua trong vòng một trăm thước, tất cả hành động đều hiện ra hoàn toàn.
Thật giống như hắn vừa mới xuất hiện trong này, đã giống như một thiên vương siêu sao bị người nhận ra, hơn nữa đem toàn bộ lực chú ý tới.
Đương nhiên, trên thực tế không phải như thế, trường đua được trang bị camera tuy rằng không ít, nhưng vốn không có khả năng chú ý đến từng người.
Sở dĩ có thể làm được điểm này, đó là do trang bị của trường đua phi thường hoàn mỹ, trang bị camera không có góc chết, cho nên Phương Minh Nguy trong khoảnh khắc tiến vào trường đua trong vòng một trăm thước mới có thể trong dòng người bị quay chụp xuống tới.
Khi nhân viên công tác xác định người lái T-20 là hắn, liền điều tra tất cả phương pháp ghi hình, đem những hình ảnh của hắn cắt nối biên tập ra, mới có thể tạo thành hiệu quả đặc thù như thế.
Làm được trình độ này cũng không khó khăn, chỉ cần có đầy đủ phương pháp ghi hình cùng với thời gian, học qua một chút kỹ thuật máy tính là mọi người cũng có thể hoàn thành dễ dàng. Nhưng điều khó là chỉ trong thời gian, có thể ở thời gian ngắn ngủi như vậy đem toàn bộ phương pháp ghi hình cắt nối biên tập, vậy không phải là một chuyện đơn giản.
“ Người kia là ai?”
“ Tư liệu đăng kí là Phương Minh Nguy, người bên dưới internet tinh cầu tuần tra qua, vốn là người, mười tám tuổi, còn đi học trong Tạp Lí Mỗ công lí học viện, ân, một phần tư liệu thực bình thường, một người rất bình thường.”
“ Bình thường?” Đại Vệ theo thói quen lại sờ sờ cằm, tựa hồ hàm râu lún phún tạo cho hắn thích thú: “ Ta cũng không cảm thấy được hắn bình thường, còn có, từ khi nào trong học viện Tạp Lí Mỗ xuất hiện một vị học sinh vượt qua cấp mười?”
“ Không có sao?” Cáp Lí Sâm kì lạ hỏi.
“ Khẳng định không có, hơn nữa cái tên Phương Minh Nguy này là ta lần đầu nghe được, ở trong học viện Tạp Lí Mỗ đừng nói là ngoài thập cấp( mười), cho dù là những thiên tài ngoài ngũ cấp( năm) cũng không có tên người này.”
Lí Minh tuy rằng biết người bạn nhiều năm không có khả năng lừa gạt mình, nhưng vẫn theo bản năng truy hỏi một câu: “ Ngươi xác định?”
“ Đương nhiên, đừng quên ta làm bên nhân sự, nếu trên tinh cầu này xuất hiện một thiên tài dưới hai mươi tuổi đã đạt tới thập cấp mà ta còn không biết, thì ta lập tức từ nơi này nhảy xuống.”
“ Thật không?” Lí Minh trêu chọc nhìn hắn nói: “ Như vậy hiện tại ngươi có thể nhảy xuống đi.”
“ Vì sao…Nga, người này là một trường hợp đặc biệt.” Đại Vệ xấu hổ cười cười, nói: “ Ta cam đoan, ngoại trừ người này ra, không còn có những người khác.”
Lí Minh cùng Cáp Lí Sâm đồng thời bật cười, ba người bọn họ là bạn bè hợp tác nhiều năm, tự nhiên sẽ không đem chút lời vui đùa ấy để trong lòng.
Màn huỳnh quang lại chợt lóe lần nữa, từ phía dưới truyền đến một hàng chữ nhỏ.
Ánh mắt Lí Minh ngưng lại, hắn nhẹ giọng nói: “ Đại Vệ, ngươi không cần nhảy lầu.”
“ Cái gì?”
“ Năng lực của tiểu hài tử này cũng không có vượt qua thập cấp.”
Đại Vệ vung hai tay lên, nói: “ Không có khả năng, có thể ở tầng thứ mười bảo trì tốc độ 500km/h, hơn nữa còn đúng lúc làm ra phán đoán vô cùng chính xác, nếu người như vậy còn không phải là cao thủ ngoài thập cấp, như vậy ta liền từ nơi này nhảy xuống.”
Lí Minh buồn cười chỉ chỉ màn huỳnh quang, nói: “ Đại Vệ, xem ra lúc này đây ngươi phải nhảy xuống đi.”
Đại Vệ cùng Cáp Lí Sâm đồng thời nhìn lại, trên màn huỳnh quang có dòng chữ nhỏ viết:
Lực lượng tinh thần: bát cấp( cấp tám).
Đại Vệ cùng Cáp Lí Sâm đồng loạt hít sâu một hơi, bọn họ đương nhiên tin tưởng tính xác thực của những lời này.
Bộ T-20 kia nếu là xe đua của họ, trang bị bên trên có một ít thi thố bảo hộ, những thi thố bảo hộ này tự nhiên cũng là những thiết bị bình thường.
Máy giám sát năng lượng cũng chính là một trong số đó.
Lúc Phương Minh Nguy thúc đẩy tinh thần lực lượng đến mức lớn nhất, thực lực của hắn đã hiện ra trên máy giám sát không hề sót một chút gì.
“ Bát cấp…dĩ nhiên chính là lực lượng tinh thần bát cấp, điều này sao có thể?” Tay Đại Vệ cũng không sờ cằm, khó tin nhìn về trường đua phía dưới.
“ Ta xem, chỉ có một giải thích.”
“ Cái gì?”
“ Thiên tài, hài tử kia là một thiên tài, một thiên tài chân chính.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...