Thử thăm dò không gian bên trong chiếc nhẫn, Phương Minh Nguy không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng. Cái này cũng quá khoa trương rồi, đừng thấy bề ngoài chỉ vỏn vẹn có một chút, nhưng đi vào trong mới biết được, bên trong thật sự rất lớn. Từ trên nhìn xuống, trái phải dạo một vòng, tối thiểu cũng hơn trăm cây số. Hơn trăm cây số đấy!!!
Đây là một khái niệm gì, đây chính là không gian dù để xếp cả trăm chiến hạm cấp Tháng Lợi vào!
Đến lúc này, Phương Minh Nguy đã cực kỳ hâm mộ đại sư tinh thần hệ
rồi.
Khải Lực quả nhiên là một nhân vật siêu cấp phú hào, trong không gian này chất đầy đồ của ông ta. Nhưng mà, có thứ gì đó khiến cho Phương Minh Nguy cảm thấy quái dị.
Thứ nhiều nhất ở đây chính là chiến hạm và cơ giáp, cộng lại cũng chừng trăm vạn.
Mà ngoại trừ những con quái vật khổng lồ này, còn có nhiều mô hình phần lớn đều là mô hình cơ giáp, nhưng cũng có một phần mô hình chiến hạm. Ánh mắt khẽ lướt qua, Phương Minh Nguy lập tức nhìn ra, số lượng mô hình trong này cũng lên đến mười vạn.
Khẽ cau mày, nghĩ mãi vẫn không hiếu tại sao Khải Lực lại thu thập nhiều mô hình như vậy, chẳng lê đây là ham mê đặc biệt của ông ta?
Lại một lần nữa tìm kiếm, sự chú ý của Phương Minh Nguy đã bị một hộp sắt trong không gian hấp dẫn. Không cần hối, bên trong nhất định có chứa đồ quan trọng rồi.
Nếu chiếc nhẫn đã tạm thời thuộc về Phương Minh Nguy, thì như vậy hắn đương nhiên cũng không khách khí, lấy cái hộp ra.
Hơi nghiên cứu một tí, Phương Minh Nguy bất đắc dĩ phát hiện ra, cấu tạo của cái hộp này cực kỳ cỗ quái, thật không hiểu là làm thế nào mới có thể mở được. Trừ cái này ra, trên mặt hộp còn có một tầng sóng tinh thần, mơ hồ ngăn chặn sự xâm nhập của Phương Minh Nguy.
Cười lạnh một tiếng, Phương Minh Nguy vừa định thi triển thuật ngụy trang đem lực lượng tinh thần của mình thay đổi, đột nhiên linh cơ khẽ động, chú ngữ ngâm tụng trong miệng cùng biến thành thuật suy yếu.
Sau một khắc, nhận lấy sự công kích của thuật suy yếu, sóng tinh thần xung quanh hộp lập tức phải nhạt rất nhiều
Phương Minh Nguy mừng rỡ, lập tức làm theo trò cũ, dùng thuật suy yếu nhắm ngay chiếc nhẫn của Khải Lực
Mấy lần như vậy, lạc ấn tinh thần trên cửa sáng lập tức trở nên ảm đạm.
Trên thực tế, cánh cửa ánh sáng trong chiếc nhẫn là nơi kết nối với không gian hư không. Lạc ấn tinh thần trên nó cũng có một thời gian hoạt động nhất định nếu không được lực lượng tinh thần của chủ nhân bổ sung, thì như vậy sẽ dần dần biến mất. Nhưng mà, cái thời gian ấy, ít nhất cũng cần trên trăm năm hoặc là nhiều hơn.
Nhưng mà, dưới sự công kích từ thuật suy yếu của Phương Minh Nguy, lạc ấn tinh thần này lại không có hỗ trợ, cho nên dần dần suy yếu, quả thật đã làm cho Phương Minh Nguy vui mừng quá đỗi.
Thì ra ngoại trừ thuật ngụy trang, thuật suy yếu cũng có hiệu quả mở được nhẫn thân phận của người khác.
Lại phát ra một đạo thuật suy yếu, lạc ấn tinh thần trên cánh cửa hoàn toàn biến mất. Từ nay về sau, chiếc nhẫn thân phận này đà trở thành vật vô chủ. Chỉ cần là đại sư có lực lượng tinh thần đạt đến cấp mười sáu, thì có thể mở ra không hạn chế.
Phương Minh Nguy làm như vậy cũng có suy nghĩ của hắn, bên trong chiếc nhẫn lớn như vậy, thì đồ vật hẳn là không ít, mỗi lần ra vào lại phải thi triển thuật ngụy trang, thì cũng hơi bị mệt. Cho nên hắn mới sử dụng thuật suy yếu để làm cho lạc ấn tinh thần hoàn toàn biến mất, chấm dứt hậu hoạn.
Giải quyết vấn đề chiếc nhẫn xong, Phương Minh Nguy nhẹ giọng ngâm tụng, đánh tan hoàn toàn lực lượng tinh thần bao quanh cái hộp.
Nhưng mà nhìn cái hộp nhỏ này, hắn vẫn có cảm giác giống như con chuột rụng răng vậy, không cách nào ra tay được.
Suy nghĩ một lát, hai mắt của Phương Minh Nguy liền sáng lên, hắn nhanh chóng liên lạc với linh hồn Ai Khắc và linh hồn người Thiên Dực tộc. Quả nhiên, linh hồn Ai Khắc khi còn sống đã tiếp xúc với thứ này, dưới sự trợ giúp của nó, Phương Minh Nguy nhanh chóng mở được cái hộp nhỏ này ra.
Hộp mở ra, Phương Minh Nguy không khỏi thất vọng một phen.
Trong này, cũng không có siêu cấp bảo bối như hắn tưởng tượng, mà chỉ có hai cái thẻ nhớ bình thường.
Đút thẻ nhớ vào trong đầu đọc, Phương Minh Nguy bắt đầu xem nội dung bên trong. Cái thứ nhất chính là nhận ký của Khải Lực, từ khi ông ta hiểu chuyện đến giờ, liền giữ thói quen viết vào trong nhật ký.
Nhìn thời gian, nội dung bên trong chiếc thẻ đã có lịch sử hơn bốn trăm năm. Nói cách khác, tuổi thật của Khoa Tư mạc và Khải Lực đã thật sự đạt đến hơn bốn trăm năm rồi.
Phương Minh Nguy buông lực lượng tinh thần ra, dùng tốc độ gấp trăm lần xem xong cuốn nhật ký này.
Khi hắn rút thẻ nhớ ra khỏi đầu đọc, trong lòng tràn đầy kích động. Hắn hiểu, cái thẻ nhớ này đối với Khải Lực mà nói, có lẽ chỉ là một vật lưu giữ kỷ niệm. Nhưng đối với hắn mà nói, lại là một báu vật vô giá.
Từ trong thẻ nhớ này, Phương Minh Nguy đã biết được rất nhiều thứ.
Ví dụ như lý do tại sao mỗi đại sư tinh thần hệ lại có một chiếc nhẫn thân phận.
Khi tu luyện giả tinh thần hệ có thể lĩnh ngộ được đạo lý chung cực của
thế giới tinh thần, hơn nữa còn đạt ngoài cấp mười sáu. Thì người của hiệp hội liên bang tinh thần hệ sẽ tìm đến cửa, ban phát chứng minh thân phận cho người đó.
Một chiếc nhẫn rất đặc biệt, chẳng những là biểu tượng thân phận, mà còn là vật phẩm quan trọng nhất trong đời một đại sư tinh thần hệ.
Chiếc nhẫn mà liên minh tinh thần hệ trao tặng thật ra chỉ là một công cụ kết nối với không gian trong hư vô mà thôi, mà khi trao tặng, chiếc nhẫn này cũng chưa có liên kết với bất kỳ không gian hư vô nào cả. Mà cần chủ nhân chiếc nhẫn dùng lực lượng tinh thần của bản thân tự đi tìm kiếm không gian trong hư vô.
Trong không gian hư vô, có sự phân chia đẳng cấp nghiêm khắc, cánh cửa thông với không gian hư vô cũng có đẳng cấp khác nhau.
Nếu như nói cánh cửa ánh sáng to như chiến hạm cấp thắng lợi, như vậy thì chỉ có thể đạt đến không gian hư vô cấp thấp nhất. Tuy diện tích không gian khá lớn, nhưng bên trong không gian lại lạnh lèo vô cùng, chỉ có thể gửi những vật thể không có tính mạng vào, nếu như bỏ một sinh vật nào đó vô, thì hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Trong các quốc gia có đẳng cấp cao, đại sư chân chính và quý tốc, tuyệt đối là khinh thường sử dụng loại không gian hư vô này.
Nhưng mà, nếu là sử dụng chiếc nhẫn do liên minh tinh thần hệ trao tặng, như vậy thì có thể đạt được một không gian hư vô cao hơn một bậc. Trong không gian hư vô ấy, chủ nhân chiếc nhẫn có quyền hạn cải tạo nhất định có thể cho ánh sáng và không khí tươi mát vào trong. Đương nhiên, trình độ cải tạo vô cùng có hạn, nhưng mà vẫn tốt hơn so với loại không gian hư vô bình thường rất nhiều.
Chỉ là, việc nào có lợi tất cũng có hại. Tuy chiếc nhẫn thân phận này có thể kết nối với một không gian rất tốt, nhưng vẫn để là, cái không gian ấy vô cùng nhỏ hẹp, khoảng 99.99% không gian như vậy đều chỉ vòn vẹn có một mét vuông mà thôi.
Có thể nói, đại sư tinh thần hệ lần đầu tiên sử dụng chiếc nhẫn thân phận, thu hoạch được không gian cá nhân, phần lớn đều chỉ vỏn vẹn có một mét vuông.
Nhưng mà năm đó không biết Khải Lực đã giẫm phải vận may gì, mà thoáng cái đã tìm được một không gian khổng lồ đến khó tin.
Đối với chuyện này, ông ta vẫn giữ im lặng như bình thường, ngay cả anh trai của ông ta là Khoa Tư Mạc cũng không biết Khải Lực có không gian riêng lớn như vậy.
Sau khi trở thành đại sư tinh thần hệ hai trăm năm, Khải Lực dùng phần lớn tâm huyết để cải tạo lại không gian này. Bên trong hầu như đều là gia sản của ông ta, nhưng hôm nay, tất cả đều tiện nghi cho Phương Minh Nguy.
Sau khi hiểu rõ tất cả, Phương Minh Nguy hít sau một hơi, hắn rốt cục đã biết, vì sao khi Khải Lực mất đi chiếc nhẫn thân phận, lại uể oải như thế, thậm chí còn có cảm giác nản lòng thoái chí.
Ngẫm lại cũng đúng, chiếc nhẫn thân phận như vậy, cho dù trong cả vũ trụ, cũng tuyệt đối có thể xem là số một số hai. Một khi mất đi, không đau lòng xót của mới là lạ. Khải Lực có thể nhịn không nổi nóng tại chỗ, cũng đủ làm cho Phương Minh Nguy thay đổi cách nhìn về ông ta.
Ngẫm lại cũng thấy buồn cười, Khải Lực che giấu sự thật về không gian của chiếc nhẫn với Khoa Tư Mạc, cho nên Khoa Tư Mạc mới khuyên ông từ bỏ chiếc nhẫn này, đi đến hiệp hội tinh thần hệ đối cái mới.
Chỉ là, nếu đối một cái mới rồi, như vậy có chết Phương Minh Nguy cũng không tin là Khải Lực sẽ có vận khí tốt đến nổi mở được thêm một không gian lớn như vậy.
Mỉm cười, Phương Minh Nguy không chút khách khí đem chiếc nhẫn này làm của riêng. Bảo bối như vậy, đương nhiên là phải giữ lại sử dụng rồi.
Dù sao thì theo bên ngoài, mỗi chiếc nhẫn thân phận đều giống nhau như đút, trừ phi là cường chế đột phá lạc ấn tin h thần, nếu không thì không cách nào hiểu được không gian bên trong rốt cục là lớn thế nào.
Phương Minh Nguy hạ quyết tâm, một khi lực lượng tinh thần của mình tăng lên cấp mười sáu, thì như vậy sẽ giả bộ một phen, tùy tiện tìm một không gian hư vô ngụy trang, sau đó dùng chiếc nhẫn này thay thể.
Diện tích trên trăm cây số đấy! Không dùng chính là ngu ngốc.
Trong thẻ nhớ thứ nhất, ngoại trừ những tin tức không muốn cho người ngoài biết, thì còn nhiều tâm đắc tu luyện của Khải Lực, những cái này đều là do Khải Lực tích lũy từng chút lại và không truyền ra ngoài. Mặc dù là con cái hay đệ tử cũng chưa chắc đã được biết, nhưng giờ phút này lại bị Phương Minh Nguy nhìn thấy hết.
Chiếm được tư liệu quý giá này, Phương Minh Nguy có thể khẳng định việc tu luyện về sau của mình tuyệt đối sẽ trở nên thuận buồm xuôi gió.
Tối thiểu, trước khi đạt đến cấp bậc của Khải Lực, sẽ không gặp phải cửa ải khó khăn gì.
Ngoài ra, trong nhật ký còn có nhiều cách điều chế và một số khoa học kỹ thuật kỳ lạ quý hiếm cỗ quái.
Những cái này đều là do Khải Lực nghĩ hết biện pháp mới lấy tới tay, đặc biệt là những cách điều chế kia, càng quan trọng hơn.
Công dụng lớn nhất của những cách điều chế này chính là để cao năng lực của loài người. Có công hiệu lớn giống như việc Phương Minh Nguy ngâm mình trong thuốc vậy.
Đương nhiên, những thứ này nếu so với thú bảo thì chẳng là gì cả. Công hiệu của hai thứ cách nhau rất xa, căn bản là không thể nào so sánh
Nhưng đáng tiếc, số lượng thú bảo quá ít, đủ để cho vô số người liều mạng, cho nên đối với phần lớn người mà nói, những cách điều chế này vẫn thực dụng hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...