Sau khi Diệp Bá Bảo rời đi, trên mặt của Phương Minh Nguy một lần nữa khôi phục lại thần thái sáng lạn mà Cơ Nặc cũng thu hồi vẻ mặt tham lam lại, trên mặt bọn họ đồng thời hiện lên một tia ngưng trọng.
“Các người làm sao vậy, không cần phải nhăn nhó dọa người vậy chứ”
Cơ Nặc lắc đầu, nói: “Minh Nguy, có vẻ không ổn”
“Có gì không ổn, chẳng lẽ những thứ này đều là giả sao?”
“Đồ thì không giả, nhưng tại sao bọn họ lại phải nịnh nọt chúng ta như vậy?”
“Diệp Bá Bảo không phải đã nói rồi sao, là vì muốn an ủi chúng ta”
Thi Nại Đức tức giận trừng mắt nhìn hắn, hỏi: “Cậu tin sao?”
“Tớ không tin” Phương Minh Nguy thành thật nói: “Nếu như là muốn an ủi chúng ta, chỉ cần một phi thuyền loại nhố thôi, cũng đủ làm cho tớ mừng như điên rồi. Nhưng mà lễ vật nhiều như vậy, còn gấp mấy ngàn vạn lần so với dự đoán của tớ”
Thi Nại Đức tò mò, hỏi: “Cậu đã biết, chẳng lẽ không lo lắng?”
“Tại sao tớ phải lo lắng?” Phương Minh Nguy nghiêng đầu, suy nghĩ một lát, hỏi: “Tớ phải lo lắng cái gì?”
Thi Nại Đức cứng họng, nhưng mà nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra tại sao Hoa Danh Đường lại phải làm vậy.
Theo lý mà nói, đưa lễ vật nhiều như vậy, nhất định là muốn cái gì đó trên người Phương Minh Nguy. Nhưng mà Thi Nại Đức và Cơ Nặc trừng to mắt nhìn Phương Minh Nguy nửa ngày, cuối cùng cũng không thể không thừa nhận, tên này chỉ là một người bình thường, đâu phải cái loại quái thai ba đầu sáu tay gì đâu.
“Anh Cơ Nặc, anh nghĩ Hoa Danh Đường làm như vậy, rốt cục là có dụng ý gì?”
“Không biết, dù sao ông ta cũng là tướng quân của quốc gia cấp năm, có lẽ sẽ không có chủ ý với quốc gia cấp hai đâu”
Thi Nại Đức gật đầu đồng cảm, đừng nói là Nữu Man đế quốc, cho dù là thực lực trong tay của Hoa Danh Đường thôi cũng đã mạnh hơn liên minh địa cầu rồi. Trong tình huống đối lập mãnh, liệt như vậy, nếu như cho rằng ông ta tham cái gì đó, thì căn bân là không cách nào Bảo chữa được.
Thi Nại Đức đột nhiên vỗ ót, kêu lên: “Tớ hiểu rồi”
Cơ Nặc và Phương Minh Nguy lập tức đưa mắt nhìn qua, đừng tưởng Phương Minh Nguy biểu hiện không thèm để ý, nhưng thật ra trong lòng hắn đã bắt đầu tự định giá rồi.
Thi Nại Đức ho khan một tiếng, chậm rãi nói: “Tớ nghĩ, Hoa Danh Đường tướng quân hẳn là có một đứa con gái như hoa như ngọc”
“Con gái? Có liên quan sao?’ Cơ Nặc khó hiểu hỏi.
“Hắc hắc, tuy rằng Phương Minh Nguy có mi trộm mắt chuột, nhưng lại rất có duyên với con gái. Có thể lần này đi đến di quốc một chuyến, đã bắt được tới tim thuần khiết của thiếu nữ rồi”
Phương Minh Nguy không nói hai lời, lập tức tung cước lên đá, Thi Nại Đức kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị đạp ra ngoài.
Cơ Nặc đầu tiên là bật cười lắc đầu, nhưng sau đó nghĩ đến những cô gái diễm sắc vô song, có phong cách khác lạ trong liên minh. Trong lòng không khỏi dao động, dù sao thì ngoại trừ giải thích này ra, hắn thật sự không nghĩ ra cái khác.
“Cơ Nặc, anh đang nghĩ gì vậy?” Trong mắt của Phương Minh Nguy hiện lên một tia chóp động, nếu như không phải e ngại thực lực cấp mười lăm của Cơ Nặc, thì đôi chân của hắn đã sớm không an phận rồi.
“A? Tôi nghĩ... Tôi có việc, đi ra ngoài một chuyến, lát nữa gặp nha” Thân hình. Cơ Nặc lóe lên, đi ra khỏi phòng, đúng lúc thấy Thi Nại Đức vừa mới đứng dậy.
Hai người nhìn nhau, trên mặt không còn chút vui vẻ nào cả.
“Cơ Nặc, một khi trở về liên minh địa cầu, anh lập tức đi gặp lão sư đi”
“Không, cậu đi đi” Cơ Nặc chậm rãi nói: “Tôi muốn ở lại bên cạnh Minh Nguy” vỗ vỗ vai của Thi Nại Đức, cười nói: “Yên tàm, năng lực thể thuật cấp mười lăm của tôi không phải luyện chơi, chỉ cần không trở mặt, cho dù có đối mặt với Hiệp Bá Bảo, tôi cũng sẽ không chịu thiệt?”
Hai người nhìn nhau người, tuy hai hàng lông mày vẫn không khỏi có chút lo lắng, nhưng tâm tình đã tốt đẹp lên một chút.
Phương Minh Nguy tất nhiên không biết hai người bọn họ nói thầm cái gì rồi, tâm tư của hắn đang tập trang đến mấy năng lượng khối ở đây.
Đối với một quốc gia có nền văn. minh cấp hai mà nói, ước chế lớn nhất chính là vấn đề năng lượng.
Mặc kệ là liên minh địa cầu hay quốc gia có đẳng cấp cao hơn, vô luận, là trong phương diện quân sự, hay là phương diện dân sinh., đều lấy vấn đề năng lượng ra làm việc chính.
Nhưng mà, năng lượng khổng lồ trong quá trình vận chuyển, sẽ không tránh được tồn thất, đặc biệt là loại thiết bị không ngừng bồ sung năng lượng, mức tiêu hao năng lượng giống như một con quái vật khổng lồ vĩnh viễn không thể lắp đầy cái bụng vậy.
Hơn nữa, những thiết bị này trong quá trình chuyển đổi năng lượng, tổn thất gây ra đạt đến một tình trạng khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Khi liên minh địa cầu vừa mới tiếp nhận khoa học kỹ thuật của quốc gia cấp hai, thì loại ước chế này vẫn chưa rõ ràng. Nhưng mây trăm năm sau, khi liên minh địa cầu bắt đầu khuếch trương ra không ngừng, tất cả di chứng dần dần lộ ra.
Lúc này, đối với liên minh địa cầu mà nói, vấn đề bức thiết và cần giải quyết nhất chính là vấn đề năng lượng. Mà tất cả các quốc gia trong vũ trụ, tuyệt đối đều thông qua những năng lượng khối tinh luyện này để làm biện pháp giải quyết.
Phương pháp tinh luyện năng lượng khối thì vô số, có loại được tinh luyện từ trong khoáng vật chất ra, có loại được tinh luyện từ trong động thực vật ra, cũng có loại được trực tiếp cô đọng từ nhiệt hạch hằng tinh mà
Đương nhiên, phương pháp cuối cùng thì Phương Minh Nguy chỉ nghe nói qua mà thôi, cho dù là với thực lực của Nữu Man, cũng không thể làm được điều này.
Đối với việc tinh luyện năng lượng và kỹ thuật ứng dụng, mỗi quốc gia đều khống chế vô cùng nghiêm khắc, muốn mua được kỹ thuật này, trên cơ bân là chuyện không có khá năng.
Ngoại trừ những nhà khoa học gia kiệt xuất có nhân phẩm bộc phát của các quốc gia đếm trên đầu ngón tay, tự chủ trương nghiên cứu ra công nghệ chế tạo năng lượng khối ra. Thì phần lớn các quốc gia khác, đều sau khi được chính thức thăng cấp nền văn minh lên, thì mới được tiếp nhận kỹ thuật này từ trong tay quốc gia có nền văn minh cao cấp nhất.
Liên minh địa cầu có thể thăng từng cấp một lên cấp hai trong một ngàn năm, như vậy thì dựa theo quy định tối thiểu phái trong hai ngàn năm nữa mới được, còn không thì không cách nào tim được giấy phép thăng cấp đặc biệt.
Nói cách khác, muốn giải quyết vấn đề năng lượng, ít nhất là phải dựa vào chính mình nếu không cũng chỉ có thể chờ thêm hai ngàn năm nữa mới được quốc gia cao cấp tặng.
Phương Minh Nguy không muốn quốc gia của minh phải chờ đợi dài như vậy, nếu như hắn không có năng lực thì không nói, mà nếu đã có rồi, đương nhiên là muốn làm chút gì đó.
Nguồn gốc của loài người trong vũ trụ nằm tại các tinh cầu khác nhau, tay trong thời đại vũ trụ bọn họ đã đi ở cùng một chỗ, nhưng mà từng quốc gia đều có điểm đặc sắc của riêng mình.
Trong đó, Thiên Dực tộc là một chủng tộc cực kỳ đặc sắc, sức chiến đấu của chủng tộc này không cường đại, nhưng mà hầu như mỗi người Thiên Dực tộc đều là đại sư thiên tài về thiết kế và âm nhạc.
Thiên phú âm nhạc không cần nói ra, ngay cả vị chuẩn đại sư duy nhất có tinh thần hệ cấp mười lăm của liên minh địa cầu Ái Đức Hoa lão sư cũng khen người Thiên Dực tộc không dứt miệng, như vậy có thể nghĩ địa vị của bọn họ trong giới âm nhạc loài người cao cỡ nào.
Nhưng mà, so với âm nhạc được người người thừa nhận, thì năng lực thiết kế của bọn họ cũng đồng thời vang danh.
Thời gian mà người Thiên Dực tộc gia nhập vào đại liên bang loài người vũ trụ cũng không dài, chỉ có một vạn năm mà thôi. Nhưng trong một vạn năm này, khoa học kỹ thuật của bọn họ đã đạt đến đinh cao của cấp năm rồi.
Một thiên tài xuất hiện có thể rút ngắn một hạng mục nghiên cứu khoa học kỹ thuật xuống một trăm năm, như vậy thì một vạn, mười vạn, một trảm vạn một ngàn vạn cùng xuất hiện thì thế nào?
Trong lịch sử của vũ trụ, người Thiên Dực tộc là quốc gia tăng đẳng cấp lên nhanh nhất. Hơn nữa chủ yếu chính là, người Thiên Dực tộc là một trong số ít những quốc gia nghiêng cứu về công nghệ chế tạo năng lượng khối.
Cho nên Phương Minh Nguy ôm hy vọng vô cùng lớn về người Thiên Dực tộc trong đầu, chỉ mong rằng trong trí nhớ của hắn, có thể tìm được phương pháp chế tạo năng lượng khối.
Đóng cửa lại, Phương Minh Nguy đem ý thức tiến sau vào trong não bộ, bắt đầu lục lọi trí nhớ của người Thiên Dực tộc.
Nhưng một giờ sau, hắn chán nản phát hiện ra, cái minh cần tim không
có.
Người Thiên Dực tộc kia tuy khẳng định là một thiên tài tuyệt đỉnh, nhưng mà thiên phú của hắn không phải dùng để nghiên cứu vấn đề năng lượng, mà là trong phương điện thiết kế và cải tạo cơ giới.
Đến lúc này, Phương Minh Nguy mới cám nhận sâu sắc, thì ra trong vũ trụ, cũng không có người thập toàn thập mỹ!
Thu hồi ý thức lại, khẽ lắc đầu, ánh mắt của Phương Minh Nguy đột nhiên tập trung lên cái hộp đen. Hắn nghĩ nghĩ, mở cái hộp, lấy vương miện màu đen ra, đeo lên trên đầu.
Một cảm giác lạnh, buốt quen thuộc chậm rãi truyền vào trong não bộ của hắn, trong thời khác này, suy nghĩ của Phương Minh Nguy vô cùng rõ ràng, tựa hồ như có thể cảm nhận được bất kỳ thay đổi nhỏ nào.
cảm giác lướt qua một đám linh hồn, Phương Minh Nguy cũng không tập trung vào một loại linh hồn, hắn chỉ nhàm chán hưởng thụ cảm giác quân vương mà thôi.
Đương nhiên, trong tất cả linh hồn, còn có một loại tồn tại khác, đó chính là linh hồn của Ngải Phật Sâm, giống như một tướng quân cao ngạo, cho dù là trước mặt hoàng đế, cũng không cúi cái đầu cao quý của mình xuống.
Lắc đầu, đối với bộ xương cứng này, Phương Minh Nguy không ó biện pháp.
Đang định thu hồi ý niệm, đột nhiên ngay trong lúc đó, ý thức của Phương Minh Nguy dừng lại trên một linh hồn.
Đây là một linh hồn rất lạ, thu ở nơi nào nhi? Bỗng nhiên, Phương Minh Nguy nghĩ tới, minh và thủ lình mập mạp chạy trốn A Bố Lai, gặp hai chiến thuyền hải tặc cán đường, thế là linh hồn này được hấp thu ngay trong lúc ấy.
Chỉ là, tại sao minh lại có hứng thú với nó? Phương Minh Nguy nghi hoặc nghĩ, lập tức hiểu rõ, vấn đề nằm ở chỗ vương miện, tựa hồ như cái vương miện đang dẫn chú ý của mình đến linh hồn này.
Mang theo một tâm lý tò mò, Phương Minh Nguy đem lực lượng tinh thần của minh thăm dò vào linh hồn này.
Vô số trí nhớ nhanh chóng truyền vào trong linh hồn, bỗng nhiên, hình ảnh định dạng hoàn chinh mà thân thề của Phương Minh Nguy cũng bắt đầu rung động
không tự chủ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...