Tuy Thẩm Á Thiên sủng mèo đến trình độ nhân thần công phẫn nhưng y làm việc vẫn có chừng mực.
Y là 1 thiên tài, toàn bộ hệ thống phòng ngự của tác trong á tinh hệ là do một tay y thiết kế, văn kiện cơ mật chân chính tất cả cũng nằm ở trong đó.
Mười năm trước là y chủ động tìm tới ngải tư cách để yêu cầu hợp tác, vừa vặn lúc ấy ngải tư cách thiếu một kỹ thuật viên đặc biệt, Thẩm Á Thiên đến giống như là lễ vật mà lão thiên đưa cho hắn vậy.
Vào thời điểm đó Tư Diệu Tiền đã thể hiện thiên phú quang não kinh người, y vừa đổi mới toàn bộ hệ thống phòng ngự của tác trong á tinh hệ, Thẩm Á Thiên thử mấy lần vẫn không thể đột phá được tân hệ thống, nên đành phải xuống tay ở 1 phương diện khác.
Trong khoảng thời gian này ngải tư cách đặc biệt an bài Thẩm Á Thiên cùng mèo của y ở phòng mình, đối với bên ngoài thì nói là nô lệ mình mới chiếm đoạt được rồi dùng toàn lực để bảo hộ người này. Khi đó hắn đã rõ ràng, cho dù thiên phú quang não của Thẩm Á Thiên kém Tư Diệu Tiền một bậc, nhưng y vẫn là 1 kẻ toàn tài, có y thì hắn có thể chiến thắng hồng hồ tử.
Sự thật chứng minh hắn đã thành công, Chỉ số EQ cảm xúc của Tư Diệu Tiền quá thấp, bọn họ chỉ dùng một chút thủ đoạn nhỏ đã khiến Tư Diệu Tiền phản bội hồng hồ tửđồng thời lại khiến hồng hồ tử không dám hành động thiếu suy nghĩ. Mà lần hành động đó cũng giúp hắn phát hiện được tình cảm của hồng hồ tử đối với Tư Diệu Tiền là như thế nào, thì ra kẻ cường đại này cũng có nhược điểm như vậy.
Ngải tư cách hiểu, nếu lúc trước bọn họ không dùng Tư Diệu Tiền để áp chế hồng hồ tử, thì bọn họ không có khả năng chiến thắng. Trên thực tế bọn họ cũng không tính rằng mình đã thắng lợi, bởi vì 6 năm sau hồng hồ tử lại trở lại, mà còn lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mang đi một nửa số thủ hạ. Đương nhiên, những người này vốn dĩ đã sớm tâm hoài bất quỹ, đi cũng hảo, hắn chỉ đau lòng việc căn cứ β bị hồng hồ tử phá đi 1 nửa.
Mà hồng hồ tử hủy diệt vài căn cứ là để tạo áp lực cho đối phương, sau đó mới nội ứng ngoại hợp để bắt cả đám. Bất quá ngải tư cách không phải kẻ ngốc, hắn hiểu cách làm việc của hắn cực kỳ giống hồng hồ tử, hắn biết lúc này trong căn cứ của hắn nhất định đã có những phần tử trung thành cực độ của Hồng Hồ Tử trà trộn vào, nếu hắn đi tiêu diệt hồng hồ tử, một khi hắn trở về, những người này sẽ lập tức phản loạn.
Bởi vì hắn không thể xác định ai mới là kẻ tâm hoài bất quỹ nên ngải tư cách đặc biệt ngoan lệ tàn nhẫn tàn sát hơn 1 ngàn người, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, vô luận là người của ai, chỉ cần hơi có hoài nghi đều sẽ bị tra tấn tàn nhẫn sau đó chém giết tiêu hủy thi thể.
Cuối cùng hồng hồ tử quả nhiên không chịu nổi đã thu lại người của mình, ngải tư cách và hồng hồ tử đều hiểu được rằng, hắn không phải không thể gặp đám người kia, mà căn cơ của hồng hồ tử lúc này chưa vững, không thể hy sinh vô ích. Mà việc ngải tư cách tàn sát những người này cũng có nguyên do của hắn, trong mười người cũng phải có 9 kẻ là phản loạn, cũng không hẳn là giết nhiều người vô tội.
Nguyên bản hắn giết chóc nhiều người như vậy khiến cho rất nhiều người khủng hoảng cùng bất mãn, nhưng hồng hồ tử mang đi một nhóm người chứng minh cách hắn làm là chính xác, thời khắc bối rối qua đi mọi người càng trở thêm đoàn kết.
Có lẽ hồng hồ tử không rút lại toàn bộ nội gián, có lẽ vẫn còn 1, 2 con cá lọt lưới nhưng mà trải qua chuyện này thì chúng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Mà trong những người đi theo hồng hồ tử cũng có nội gián của ngải tư cách, ai thắng ai bại, cũng còn chưa biết.
Cái tên Hồng hồ tử tại tinh tế hải tặc luôn như sấm bên tai, tượng trưng cho huyết tinh cùng chuyên quyền. Cho dù đã suy tàn từ 6 năm trước cũng vẫn không ảnh hưởng đến địa vị của hắn ở đây, không làm suy giảm tín ngưỡng của mọi người với hắn, càng miễn bàn đến chuyện nếu hắn còn ngóc đầu trở lại. Nếu muốn diệt hồng hồ tử thì phải dùng một chút phương pháp đặc biệt.
“Ngươi lại đánh chủ ý đếnTư Diệu Tiền.” Thẩm Á Thiên thuận miệng nói xong bèn xoay ra cung phụng con mèo tổ tông mình mới nhận được, cho dù đang cùng bàn bạc với ngải tư cách cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn 1 cái.
Ngải tư cách cực kỳ bất mãn với loại hành động này của Thẩm Á Thiên, bất quá hắn cũng biết mình không thể so đo với con mèo đó, huống chi nhìn mèo trắng nọ tâm can hắn cũng ngứa, chỉ muốn ôm một cái nhu loạn 1 hồi, nên đối với việc Thẩm Á Thiên bất công như vậy hắn căn bản không có biện pháp ăn dấm.
Mèo trắng run rẩy lỗ tai, nhìn thì như đang hờ hững với bọn họ, trên thực tế nó đang cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện.
“Đoạn thời gian trước ta đã đưa trứng ký sinh còn dư phóng lên trên người Tư Diệu Tiền, dựa theo tính cách của hắn, còn khoảng nửa tháng nữa sẽ qua một năm thời kỳ ủ bệnh, đến lúc đó hồng hồ tử tự nhiên sẽ cảm thấy sốt ruột.” Ngải tư cách nói tiếp, hồng hồ tử đích thật rất để ý đến Tư Diệu Tiền, nhưng hắn không nghĩ rằng lần này hồng hồ tử sẽ để bọn họ tóm được nhược điểm này.
“Có người đã dạy ta, cùng 1 thủ pháp, không cần nghĩ đến chuyện thủ pháp đó có bao nhiêu vụng về, chỉ cần có hiệu quả là được.” Khi nói đến “Có người”, ánh mắt Thẩm Á Thiên mị một chút, không biết y đang suy nghĩ cái gì, chỉ là sự biến hóa thật nhỏ này cũng không qua được mắt Thanh Dương.
“Hơn nữa, lần này trứng ký sinh không chắc sẽ có hiệu quả lên Tư Diệu Tiền.” Thẩm Á Thiên tạm thời không đi lấy lòng mèo nữ vương, quay đầu qua nói với ngải tư cách, rồi lại lâm vào tự hỏi, ánh mắt phá lệ đặc biệt hấp dẫn.
“Vì sao lại vô dụng? Chẳng lẽ trừ bỏ chúng ta thì vẫn còn có người có biện pháp giải trừ loại ký sinh thú này?” Ngải tư cách mê muội nhìn Thẩm Á Thiên, phía dưới thực không tố chất có phản ứng. Này không thể trách hắn, từ trước kia tính cách của hắn đã rất giống hồng hồ tử, không bao giờ tạo áp lực cho mình.
Huống chi Thẩm Á Thiên là người mà hắn đã thèm muốn mười năm nay lại không được chạm qua dù chỉ một ngón tay, mỗi lần hắn ôm người khác thì trong đầu hắn luôn hiện lên khuôn mặt vừa anh tuấn lại lạnh nhạt của Thẩm Á Thiên, không biết người lạnh như băng đó ở trên giường sẽ có biểu hiện như thế nào, có thể hay không bị sắc thái tình / dục nhiễm đến mê người.
Ngải tư cách cảm thấy mình giống hồng hồ tử, thật sự là giống đến đáng sợ, có lẽ kỳ thật hắn chính là t*ng trùng do người kia lưu lại rồi biến thành người đi? Nhất dạng tóc hồng, nhất dạng không kiêng nể gì, nhất dạng lãnh huyết vô tình, đồng thời lại nhất dạng thích 1 thiên tài không hiểu tình cảm, nhất dạng tình hữu độc chung.
Thẩm Á Thiên mị mắt nói: “Trên thế giới này, cái gì cũng có khả năng.”
Quả nhiên! Thanh Dương thầm nghĩ, ký sinh thú cho y cảm giác quen thuộc mà bản năng muốn đối phó với nó như đối phó với ma vật cũng không phải tự nhiên mà có, ký sinh thú này, thay vì nói là dị thú thì nó càng giống như… Cổ.
Bất quá đây cũng không phải cổ mà y gặp bên thế giới cũ mà là chủng loại mới trên thế giới này, trải qua quá trình tiến hóa mà thành. Có lẽ bản lĩnh dùng cổ của đối phương cũng không cao, cổ trùng cũng không phải do đối phương nuôi dưỡng mà là tự trưởng thành trong tự nhiên sau đó bị người phát hiện. Đối phương không thông thạo cổ thuật mà có thể thao túng trùng bệnh..có lẽ do đối phương có được đồ vật có thể hấp dẫn cổ trùng. Mà loại đồ vật này, chắc chắn có liên quan đến ma khí.
Mấy ngày nay, bởi vì không 1 ai trên tác á trong tinh hệ đề phòng y, y đã biết rằng mười năm trước là Thẩm Á Thiên chủ động đi tìm tới ngải tư cách, nói cách khác, màn phản loạn ở đây từ rất lâu về trước đã có 1 tay ma vật kia nhúng vào.
Tác trong á tinh hệ, kế hoạch phệ thiên, tinh tế hải tặc, ba thứ này nhìn thì như không có liên hệ gì với nhau, kì thực đây đều là những tổ chức có ảnh hưởng nặng nề tới nhân loại, chỉ sợ mục tiêu của người kia không hề nhỏ.
Mà mục đích thực sự của người nọ, có lẽ có quan hệ với bài giảng ngày hôm đó của Thẩm Á Thiên. Như vậy việc tối trọng yếu mà y cần làm bây giờ chính là làm rõ ràng ba ngàn năm trước đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì mà lại có thể đưa đến hậu quả của ngày hôm nay.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Thanh Dương tìm 1 nơi không người bắt đầu liên lạc với hồng hồ tử. Vì an toàn, y cũng không có biến về hình người, mà là tiếp tục vẫn duy trì bộ dáng nãi báo, chỉ lợi dụng yêu lực để phát ra âm thanh khi ở hình thú.
Hồng hồ tử nghe xong, hắn trầm mặc trong chốc lát mới nói: “Ta biết, ta sẽ bố trí người bảo hộ bên kia cho Tư Diệu Tiền.”
Thanh Dương nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn cắn răng nói: “Thẩm Á Thiên… hắn có địa vị rất cao ở nơi đó, ngải tư cách cũng đặc biệt …”
Lấy người ra để uy hiếp đối phương đích xác thực ti bỉ, nhưng Thanh Dương vừa nghĩ tới việc lúc trước Tư Diệu Tiền cũng bị đối xử như vậy, y cảm thây đây chỉ là ác giả ác báo, lđã dám làm thì phải dám chịu.
“Không cần, ngải tư cách đặc biệt tốt với Thẩm Á Thiên hơn 1 chút, nhưng đó cũng không phải nhược điểm gì để uy hiếp.”
“Chính là…” Ngải tư cách thật sự rất coi trọng Thẩm Á Thiên, Thanh Dương cảm thấy hắn nhất định rất thương người kia.
“Hừ!” Hồng hồ tử cười lạnh, “Yêu? Con lang kia có tư cách gì để nói yêu? Chẳng qua là hắn thấy ta coi trọng Tư Diệu Tiền, nên cũng muốn tìm 1 người có chỉ số thông minh cao để coi trọng thôi. Người khác đều nói hắn giống ta, kỳ thật từ đầu tới đuôi đều là hắn bắt chước ta.”
Giống? Thanh Dương hồi tưởng lại bộ dạng tính cách ngải tư cách, thật sự thì rất giống hồng hồ tử. Là bắt chước sao? Như vậy ngải tư cách bắt chước rất giống, giơ tay nhấc chân đều có bóng dáng của hồng hồ tử.
Hồng hồ tử không nói tiếp về ngải tư cách mà nói với Thanh Dương: “Dịch Trạch vừa liên hệ với ta, muốn ta nói với ngươi 1 chuyện.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...