Tinh tế sủng thê chỉ nam

Bọn Kloster đi vào đã được năm tiếng.
Nguyên Đồng nhìn thời gian hiện trên quang não, có chút thất thần, trong lòng lo lắng bọn họ có thể gặp nguy hiểm gì hay không, nhưng nhìn dáng vẻ thoải mái của hai anh em Seth và Weiss này, lại khiến cô có cảm giác mình lo lắng thừa.
Ngồi mệt, Nguyên Đồng đứng lên hoạt động gân cốt một chút, nhìn thấy bên cạnh có một gốc cây cỏ nho nhỏ non mềm gân lá màu xanh biếc, tò mò dùng tinh thần lực rà quét nó, lại không ngờ rằng khi gốc cỏ kia phát hiện tinh thần lực của cô, đột nhiên mấy phiến lá của nó đều run lên, nghiêng thân cỏ về phía cô.
Nguyên Đồng: “……”
Cô tuyệt đối không dùng tinh thần lực đánh nó mà!
Nguyên Đồng nhìn chằm chằm nó, thử lại lần nữa, phát hiện mỗi lần tinh thần lực rà quét qua, gốc cỏ nhỏ này giống như ăn phải thuốc kích thích, không ngừng run rẩy, làm hại cô còn cho rằng đây là một gốc cỏ run rẩy. Nhưng khi dùng tay chạm vào, phát hiện nó lại không có phản ứng gì, thật là kỳ lạ, chẳng lẽ nó cũng giống Sinh mệnh thụ, có niềm yêu thích đặc biệt với tinh thần lực?
“Đây là cỏ Khổ Ba.” Seth mở miệng nói, “Nó là dị thực bậc một, giá trị dược liệu ở cấp F, có thể dùng nó để chế tác ra thuốc cầm máu cấp thấp.”
Nguyên Đồng ngẩng đầu nhìn anh ta, nhớ lại kiến thức về dị thực đã học, có chút không xác định hỏi, “Dị thực bậc một, có thể động đậy sao?”
“Chắc là vì tinh thần lực của cô đấy.” Seth nhìn cô, ánh mắt đen láy phản chiếu ảnh ngược gương mặt cô, khi anh ta không cười khi, con ngươi ánh lên màu xanh sâu thẳm, dường như có thể nhìn thấu lòng người, không có cảm giác đùa bỡn giống lúc bốn anh em tụ lại một chỗ như ngày thường, dáng vẻ lúc này, cho người ta một cảm giác rất đáng tin cậy.
Chắc hẳn đây cũng là nguyên nhân mà Kloster để anh ta ở lại, mặc dù tính cách bốn anh em đều rất khiêu thoát*, nhưng vào thời điểm mấu chốt, Seth làm anh cả vẫn có thể trấn áp được.
*Khiêu thoát (跳脱): Tạm thời mình vẫn chưa hiểu rõ được nghĩa của hai chữ này nên để nguyên theo raw, ai biết nghĩa thì cmt để mình sửa lại nha.
Nguyên Đồng dời mắt, cúi đầu tiếp tục nghiên cứu gốc cỏ Khổ Ba, thoạt nhìn trông nó giống cỏ dại rất dễ nhìn thấy ở ven đường, lá dài mà mảnh, một gốc cây có vài phiến lá, Nguyên Đồng ngắt một phiến lá đặt trong lòng bàn tay quan sát, dưới tác dụng của tinh thần lực, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy cách tổ chức phân bố chất dinh dưỡng của phiến lá, lưu động theo một tiết tấu vô cùng nhịp nhàng, loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như phiến lá cây này là địa phận trong ý nghĩ của, cô chính là Thượng Đế, mặc cho chúa tể là cô quan sát đánh giá.
Trong nhất thời Nguyên Đồng cũng không biết chuyện này là tốt hay xấu, nhưng phát hiện khó có được lần này, ngược lại cũng khiến cô bắt đầu nảy sinh hứng thú nghiên cứu dị thực, không dùng dụng cụ thí nghiệm nghiên cứu giống những dược tề sư khác, mà là dùng tinh thần lực để rà quét nghiên cứu, như vậy cô có thể quan sát chúng nó càng cẩn thận hơn, thậm chí còn có thêm một cảm giác mà cô không thể miêu tả được, trực giác của cô nói cho cô biết điều này rất quan trọng với cô, cho nên trong lúc nhất thời, vì muốn nghiên cứu rõ ràng hơn, liền bắt đầu phân cao thấp với một gốc cỏ nhỏ.
Thẳng đến khi có người vỗ vỗ cô, cô mới mờ mịt ngẩng đầu.
“Cô đang làm gì vậy? Không sao chứ?” Weiss tận lực hạ giọng của mình, ngay cả vỗ tay cô cũng rất nhẹ, chỉ sợ không cẩn thận một cái, lực đạo của thú nhân bọn họ trực tiếp vỗ bay giống cái nhỏ yếu ớt này.
“Không sao đâu, tôi đang nghiên cứu cỏ Khổ Ba này.” Nguyên Đồng cười với anh ta.
Weiss ngồi xổm bên cạnh cô, có rất ít thú nhân thích chuyện như giao tiếp với thực vật này, cũng không phải là người thực vật —— trừ Fergus, đó là một tên quỷ keo kiệt, vì kiếm tiền, việc gì cũng có thể làm, quả thực là phá hoại hình tượng của giống đực. Cho nên anh ta thật sự nhìn không ra dị thú bậc một thì gì đáng để nghiên cứu, hỏi: “Cô nghiên cứu nó, chẳng lẽ là muốn học dược tề?”

“Dược tề?”
“Đúng vậy, dược tề là một môn ngành học được hoan nghênh nhất trong tinh tế hiện này, bởi vì sinh lão bệnh tử là chuyện rất bình thường, có đôi khi một số nội thương dùng máy trị liệu cũng không chữa được, dưới rất nhiều tình huống cần dùng đến dược tề, hơn nữa trong vũ trụ có rất nhiều dị thực, thiên biến vạn hóa, phương hướng nghiên cứu của dược tề cũng cực kỳ phong phú……”
Sau khi Weiss giải thích đơn giản, Nguyên Đồng cũng có được một ít hiểu biết đại khái về dược tề, trong lòng càng thêm thừa nhận, dù sao chính cô cũng đã lĩnh hội qua rồi, bất luận là dược tề cường hóa gen hay dược tề hòa hoãn tinh thần, tất cả đều được chế ra từ dị thực, lúc trước cô dùng mấy thứ này, đều là do Fergus điều chế ra. Nếu có thể học giỏi dược tề, nói không chừng còn có thể kiếm tiền.
Hơn nữa học tập dược tề phần lớn đều là dùng trí nhớ chứ không phải thể lực —— so thể lực với đám người ngoài hành tinh ăn tin tức tố mà lớn lên này, cô chỉ là cặn bã —— Nhưng cấp F yếu ớt như cô cũng có thể đi học chứ nhỉ?
Trong nháy mắt, đầu óc Nguyên Đồng chỉ chứa toàn khái niệm “dược tề = kiếm tiền”, ánh mắt nhìn về phía Weiss cũng phát sáng, sáng đến mức Weiss sợ hãi trong lòng, sao lại có cảm giác như khi đối mặt với Fergus thế này, rõ ràng trước mặt là một giống cái mềm mại đáng yêu mà, không phải tên gian thương keo kiệt bủn xỉn kia.
Ngay lúc hai người đang ngồi xổm ở đó nói chuyện phiếm, đột nhiên Seth một cước đá mông em trai mình, một tay túm lấy chậu Sinh mệnh thụ, một tay kéo quần áo trên eo Nguyên Đồng xách cô lên, mà ở nơi hai người ngồi xổm vừa nãy, một thứ gì đó màu gỉ sét chui từ dưới đất lên, đánh về phía bọn họ.
Weiss phản ứng cực nhanh, khi bị anh trai đá ra, đã nhân cơ hội nhảy thật xa về phía trước, rời xa chỗ đó, lúc xoay người ngã xuống đất đã rút ra súng năng lượng đeo bên đùi bắn “phằng phằng” hai tiếng, thứ màu gỉ sét kia không bị chút tổn thương nào, ngược lại càng tấn công sắc bén hơn.
Nguyên Đồng trong lòng ôm chậu Sinh mệnh thụ, sau đó đã bị người ta nắm thắt lưng phóng qua một bên —— cô ghét loại phương thức xách trẻ con này, chỉ thấy hai anh em Seth đang giằng co với thứ gì đó giống như dây leo đang không ngừng chui ra từ trong đất, nhìn kỹ mới phát hiện, thứ màu gỉ sét kia thật ra là một loại dị thực sinh trưởng dưới lòng đất, toàn thân đều là màu gỉ sét, không có lá cây, chỉ có một hạt nhỏ màu đen mọc trên thân nó.
Chủng loại dị thực thiên kì bách quái, cho tới nay thôi, các nhà khoa học vẫn chưa nghiên cứu thấu triệt được hết các loại dị thực trong vũ trụ, ngoài các loại dị thực có giá trị dược liệu, nghe nói còn có rất nhiều dị thực sau khi bị nhân loại phát hiện ra vẫn chưa được đăng ký, thậm chí không vì nhân loại biết. Loại dị thực đang tấn công bọn họ này, bọn họ cũng không biết nó là cái gì, nhìn như là một loài dị thực dây leo, nhưng lại có chút khác biệt, mấu chốt chính là, nó vô cùng cứng rắn.
“Thật khó ứng phó!” Weiss trề môi reo lên, “Seth, nhanh nghĩ cách chém nó đi.”
Phía trước thì có rừng gai, phía sau lại có dị thực không biết tên, bọn họ bị kẹp ở bên trong quả thực rất không xong, hơn nữa lát nữa bọn Kloster sẽ đi ra từ trong rừng gai này, không thể để dị thực không biết tên này ở đây quấy rối, gia tăng khó khăn.
Seth tự hỏi, nói: “Hỏa công? Thủy công? Cơ giáp?”
“Nó không sợ lửa! Nước cũng vô dụng! Cơ giáp chắc là được, anh dùng cơ giáp đi.”
“Vậy cậu tránh ra.”
Weiss sảng khoái tránh ra, nhảy đến bên cạnh Nguyên Đồng, lôi kéo cô lui về phía sau xa một chút, đồng thời cảnh giác mà nhìn xung quanh, sợ lại có dị thực nhảy ra công kích người, quả thực là đòi mạng mà. Cho nên mới nói, bọn họ tình nguyện đối mặt với những dị thực đó, chứ không muốn đối mặt với loại dị thực ẩn núp dưới mặt đất hoàn toàn không lộ ra sát khí như này đâu.
Seth lấy cơ giáp ra, cơ giáp của anh ta có màu trắng bạc, đường cong lưu loát, từ xa nhìn lại, giống như một người sắt khổng lồ, tràn đầy sức mạnh. Cơ giáp rút ra trường kiếm trên lưng, ánh sáng màu trắng trên thân trường kiếm lập loè lóe sáng, hoa bá rung động, một kiếm chém xuống, lại không ngờ “keng” một tiếng, cơ giáp ngược lại lui về phía sau.


“Không thể nào?” Weiss ngạc nhiên, “Loại dị thực này rất dày, cũng không kém kim loại chút nào.”
Cơ giáp leng keng đánh vào dây leo, chẳng bên nào làm gì được bên nào, ngược lại là trên mũi kiếm của cơ giáp xuất hiện dày đặc vết thương, có thể thấy được dị thực này cứng rắn ra sao.
Không có biện pháp, Seth đành phải lùi lại tóm lấy Nguyên Đồng và Weiss rồi bỏ chạy, dây leo gỉ sét kia chui lại xuống đất, nhưng dựa vào động tĩnh dưới nền đất cũng biết, nó vẫn đuổi theo công kích bọn họ, quả thực so với rắn còn đáng ghét hơn.
Thẳng đến khi chạy được khoảng hai mươi dặm, động tĩnh dưới mặt đất rốt cuộc cũng ngừng lại, Seth mới thả hai người xuống, anh ta cũng đi ra từ khoang điều khiển của cơ giáp, thu hồi cơ giáp lại.
“Phạm vi này là nơi sinh trưởng của đám dây leo gỉ sét kia.” Seth nói, có chút bất đắc dĩ, “Bây giờ đã có thể xác định, nó là dị thực sống xen kẽ với đám gai kia, bọn chúng là dị thực cộng sinh.”
Nguyên Đồng nghe hơi mơ mơ màng màng, nhưng rất nhanh cô đã hiểu rõ mấu chốt trong đó, hỏi: “Bọn Klos đi vào rừng gai cứu người, vậy……”
Seth khẳng định nói: “Đúng thế, có khả năng bọn họ cũng sẽ bị nhốt dưới lòng đất.”
Nguyên Đồng nhất thời im lặng.
Cảm giác này rất không xong, Nguyên Đồng không biết làm thế nào mới tốt, ngược lại anh em Seth vẫn cảm thấy không có gì đáng lo lắng, thấy sắc trời đã hơi sẫm lại, còn hỏi cô đã đói bụng chưa.
Loại thời điểm này, sao cô có thể ăn nổi? Nguyên Đồng lắc đầu, vẫn mặt ủ mày ê, A Hoàng hiển nhiên cũng cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, nó nằm trong mũ áo khoác của Nguyên Đồng, hai móng bíu vào mũ áo, dùng đuôi to của mình từng chút từng chút quét qua mặt Nguyên Đồng, xem như an ủi cô.
“Yên tâm, Klos sẽ không sao đâu.” Weiss an ủi nói, “Ai cũng có khả năng sẽ xảy ra chuyện, nhưng Klos thì không.”
Nguyên Đồng có lệ mà lên tiếng.
Phát hiện cô nhóc này cũng không tin lời mình nói, Weiss nhịn không được sờ sờ mặt, nhìn về phía anh trai mình, “Seth, em thoạt nhìn không đáng tin vậy sao?” Anh ta rõ ràng có một gương mặt đẹp trai trung hậu đó có được không?
Seth khẳng định gật đầu.
Weiss cảm thấy lòng tự trọng đã chịu tổn thương thật lớn.
Sắc trời tối lại, bọn họ tìm một nơi tương đối an toàn hạ trại, chỉ dựng một lều trại —— đương nhiên là cho Nguyên Đồng dùng để nghỉ ngơi, hai anh em Seth sẽ gác đêm, tùy tiện đối phó qua là được.

Nguyên Đồng ngủ không được, cô vẫn lo lắng cho đám Kloster, nên ngồi trước lều trại, cùng nói chuyện phiếm với Weiss, tất nhiên là nói về chuyện bọn họ quen biết Kloster như thế nào rồi.
“Khi đó, tôi mới mười tuổi, rời khỏi cánh đồng tuyết, ở trên đường gặp được Klos, lúc đó thằng nhóc này rất điêu, liền đánh một trận với cậu ta, bị cậu ta đánh rất thảm. Vì thế tôi về nhà tìm cứu binh, bốn anh em bọn tôi hợp lực cùng nhau đánh, rốt cuộc cũng đánh bại được cậu ta.” Weiss đầy đắc ý nói.
Nguyên Đồng: “Các anh bốn người đánh một người, không phải rất vô sỉ sao?”
Weiss đỏ mặt, nhưng nhanh chóng đúng lý hợp tình nói, “Cái này gọi là mưu lược, không phải vô sỉ! Hơn nữa nhìn dáng vẻ đáng đánh đòn kia của Klos, liền ngứa tay muốn đánh cậu ta! Cô không biết khi cậu ta vẫn chỉ là một ấu tể đã kiêu ngạo thế nào đâu, còn dám khiêu khích đối thủ lớn tuổi hơn mình, bị đánh đến mức…… Chậc chậc, tôi cũng không nỡ nhìn nữa là.”
“Nhưng theo tuổi lớn dần lên, thực lực của cậu ta cũng tăng lên rất nhiều, sau đó bốn người bọn tôi cùng nhau hợp lực cũng đánh không lại cậu ta. Chủng tộc của cậu ta rất nổi tiếng, chỉ cần vượt qua kỳ ấu sinh thì cho dù chưa thành niên, thực lực cũng tăng vọt lên rất nhanh.” Nói xong, Weiss thần thần bí bí nói với cô, “Tôi nói cho cô biết nha, tôi nghi ngờ chủng tộc của Klos là Hồng Long Yutasi, nhưng đáng tiếc cậu ta keo kiệt không chịu cho chúng tôi xem nguyên hình chủng tộc của mình.”
Nguyên Đồng: “…… Ồ.” Long gì đó, chẳng lẽ giống như cô đang tưởng tượng sao?
Seth dựa vào một khối đá lơn, liếc hai cái đầu đang chụm vào nhau một cái, thầm nói trong lòng sao lại có cảm giác như đang nuôi em gái thế này, mà em gái của anh ta thì đang tâm sự với khuê mật về bạn trai người ta nhỉ?
Đám Kloster lần này đi, mãi đến ngày thứ ba mới có động tĩnh.
Ba ngày nay bọn họ đều đều quanh quẩn bên ngoài địa bàn của đám dây leo gỉ sét, mà Seth cũng thường dùng thiết bị truyền tin đơn giản liên lạc với bọn họ, thông báo tình hình. May mắn là có thiết bị truyền tin đơn giản này có thể liên lạc, mới biết được tình hình hai bên, mới khiến Nguyên Đồng an tâm vài phần.
Chạng vạng ngày thứ ba, phương xa vang lên một trận tiếng nổ mạnh ầm ầm, Seth lập tức điều khiển cơ giáp, đưa theo Nguyên Đồng và Weiss đi qua xem xét, liền thấy trong rừng gai ánh lửa tận trời, hiển nhiên là cháy, mà đám gai kia đang giương nanh múa vuốt trong ngọn lửa, nhưng không có biện pháp ngăn cản đám cơ giáp đang rời khỏi.
Mặc dù đám gai không có biện pháp ngăn cản, nhưng dây leo gỉ sét cộng sinh với đám gai thì có thể, chúng nó lao lên từ dưới lòng đất, hướng về phía cơ giáp đang rời đi, cuốn chặt lấy đám cơ giáp, muốn kéo xuống mặt đất, cơ giáp bên cạnh rút kiếm ra chặt đứt dây leo gỉ sét đang quấn lấy, nhưng tốc độ bọn họ chặt đứt không nhanh bằng tốc độ cuốn lấy của đám dây leo, trông có chút luống cuống tay chân.
Seth vội điều khiển cơ giáp đi qua hỗ trợ.
Nguyên Đồng ngồi trên ghế phụ trong khoang điều khiển cơ giáp, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình 3D, trong lòng căng thẳng, đặc biệt là khi nhìn thấy cơ giáp màu đỏ ánh kim che chở cho những cơ giáp khác rút lui còn bản thân lại bị dây leo rậm rạp trói buộc, mắt thấy sắp bị kéo lại vào trong rừng gai, theo bản năng liền dùng tinh thần lực cụ hiện hóa, trực tiếp công kích.
Tựa như đang xem phim điện ảnh không tiếng động, dây leo gỉ sét đang cuốn lấy cơ giáp màu đỏ kim bị một lực vô hình nào đó dễ dàng chặt đứt, đồng loạt rơi xuống đất, mà cơ giáp sau khi thoát khỏi trói buộc, nhân cơ hội thoát đi.
“Thành công!” Weiss kinh hỉ nói.
Seth cũng thật cao hứng, tuy rất cao hứng nhưng lại cảm thấy dây leo gỉ sét kia đột nhiên bị chặt đứt rất kỳ lạ, dù sao thì ngay cả kiếm của cơ giáp muốn chặt đứt nó cũng phải tốn rất nhiều công sức, có thứ gì lại có thể dễ dàng chặt đứt nó như thế?
Nghĩ nghĩ, Seth đột nhiên quay đầu nhìn về phía người ngồi trên ghế phụ, thấy sắc mặt cô trắng bệch, cả người giống như được vớt từ trong nước lên, hai mắt tan rã, tình huống cực kỳ không tốt.
Trong lòng anh ta căng thẳng, vội vàng tháo dây an toàn, đỡ cô ra khỏi chỗ, “Cô bị sao vậy?”
Weiss cũng khẩn trương hề hề, nói thầm: “Vừa nãy còn rất tốt mà, đây là làm sao vậy?”

Hai anh em đưa tay đỡ, sau đó phát hiện người cô mềm như bông ngã trong khuỷu tay Seth, đầu mềm oặt rũ xuống, đã mất đi ý thức.
Đỡ một giống cái vừa nhẹ vừa nhỏ lại yếu ớt này, Seth tức khắc có cảm giác đau đầu.
Quả nhiên, sau khi bọn họ cho cơ giáp đáp xuống đất, khoang điều khiển cơ giáp mở ra, liền nhìn thấy gương mặt âm trầm lạnh băng của Kloster, đôi đồng tử biến thành đường thẳng, ánh mắt dán chặt lên người đang nằm trên khuỷu tay Seth, tin tức tố vô hình thuộc về giống đực trên người giương nanh múa vuốt, tràn ngập tính công kích, ở trong khoang điều khiển cơ giáp nhỏ hẹp, hai anh em sợ đến mức suýt nữa đã quăng cô ra ngoài.
“Đưa tôi!” Kloster lạnh lùng nói.
Seth vội đưa người qua cho cậu.
Kloster cẩn thận ôm người vào lòng, lau mồ hôi cho cô, sau khi xem xét tình huống của cô, lấy ra một liều thuốc hòa hoãn tinh thần lực, cắn mở ra, tự mình uống một ngụm, giữ cằm cô, cúi đầu đút thuốc.
Hai anh em Seth trừng mắt nhìn.
Đút thuốc xong, Kloster ôm người xoay người nhảy khỏi cơ giáp, bước về phía cơ giáp của bản thân, ôm cô đến khoang điều khiển cơ giáp.
Sau khi Kloster rời đi, Weiss vỗ vỗ ngực, nói: “Thật đáng sợ! Nếu không phải biết cậu ta vẫn chưa thành niên, đã cho rằng tin tức tố đáng sợ như vậy là của cự thú đã thành niên đó.”
Trong lòng Seth khẽ động, vỗ vỗ em trai ngốc, nói: “Cho nên, tốt nhất cậu đừng sinh ra ý nghĩ gì với giống cái kia, làm khuê mật tốt của cô ấy là được rồi.”
Weiss: “……Vô liêm sỉ! Vì sao em phải làm khuê mật tốt với cô ấy chứ? Không phải em là giống đực sao?”
****
Lúc Nguyên Đồng khôi phục ý thức, lại cảm giác được sự thống khổ khi tinh thần lực bị tiêu hao quá mức, cả người đều không tốt.
Loại tinh thần lực cạn kiệt này, không phải cô luyện tập đến cạn kiệt, mà là khi cảm xúc dao động kịch liệt, không khống chế được dẫn đến bùng nổ mà cạn kiệt, nghe nói đây là tình huống nguy hiểm nhất, không cẩn thận một chút sẽ làm thương tổn đến phần đại não phức tạp, sau đó tạo thành hậu quả không thể lường trước được. Có rất nhiều chiến sĩ cơ giáp cũng bởi vì cưỡng chế điều khiển cơ giáp khi tinh thần lực cạn kiệt, cuối cùng rơi vào kết cục tinh thần lực suy giảm hoặc não vực bị phá hủy.
Ôm đầu đang đau đớn không chịu nổi, cả người Nguyên Đồng mồ hôi lạnh chảy ròng, hận không thể hôn mê tiếp.
“Đồng Đồng, uống thuốc trước.”
Đầu cô được nâng lên, một liều thuốc đưa tới bên môi, thấy cô cắn chặt khớp hàm, liền nhẹ nhàng giữ cằm cô, cạy mở môi răng cô ra, rót thuốc vào.
Nguyên Đồng nửa mở mắt, nhìn thấy thiếu niên đang ôm cô, có chút ủy khuất mà nức nở một tiếng, lại nhắm mắt lại.
Kloster cẩn thận ôm cô, hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui