Tinh tế sủng thê chỉ nam

Bởi vì phát hiện tinh cầu không biết tên này còn có loại ký sinh trùng có thể ký sinh, những ngày tiếp theo, mọi người đều có vẻ cẩn thận hơn nhiều, mỗi lần đi ra ngoài tìm kiếm dấu vết, đều sẽ phun lên người một ít thuốc đuổi côn trùng, khi trở về, Kloster còn đặc biệt để Nguyên Đồng đi kiểm tra một lần, ngăn chặn bất luận khả năng gì có thể bị ký sinh.
Mặc dù không biết nếu sau khi bị loại ký sinh trùng đổi màu này ký sinh, sẽ biến thành dạng gì, nhưng ví dụ bị ký sinh trước đây trong tinh tế bày ra đó, không ai dám thiếu cảnh giác.
Khí hậu bên ngoài vẫn cực kỳ ác liệt, với thể năng cấp F yếu ớt, đại đa số thời gian Nguyên Đồng đều đợi trong xe bay, ôm chuột hương Carlo, chủ sủng hai người sưởi ấm cho nhau, thuận tiện luyện tập tinh thần lực, xem xem có thể phát hiện ra công dụng thần kỳ khác của tinh thần lực hay không. Trải qua chuyện lần này, Nguyên Đồng phát hiện tinh thần lực còn rất hữu dụng, có thể phát hiện một số nguy cơ mà mắt thường không thấy được, cũng xem như không không kéo chân sau người ta.
Hiện giờ, Nguyên Đồng đã phát hiện được tinh thần lực có hai tác dụng, một là công kích, hai là dùng tinh thần rà quét. Chỉ cần có thể vận dụng thuần thục hai tác dụng này, về sau sẽ thành thủ đoạn bảo mệnh thuộc về riêng cô, vào lúc mấu chốt rất có tác dụng. Vì để không kéo chân sau đám Kloster, Nguyên Đồng rất tích cực nỗ lực rèn luyện tinh thần lực, mỗi ngày đều sẽ luyện tập đến kiệt sức, ngã đầu liền ngủ.
Dưới sự rèn luyện cường độ cao này, Nguyên Đồng cũng không tiếp tục để ý chuyện thân mật với Kloster, thậm chí trong lúc vô vi bất trí được cậu nhân nhượng chiếu cố, còn rất tự nhiên đi đến bên cạnh cậu, để mặc tất cả đều thuận theo tự nhiên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi Nguyên Đồng lại lần nữa mồ hôi đầy đầu dừng lại, một chén nước đưa tới bên miệng cô, không chút nghĩ ngợi há miệng uống cạn, dòng nước ngọt thanh chảy vào yết hầu, giảm bớt nhu cầu của cơ thể, cô ngẩng đầu cười một cái với thiếu niên bên cạnh, ôm lấy A Hoàng nhảy vào lòng đòi ăn.
A Hoàng phát hiện từ sau khi nó có chủ nhân nói, nó không cần vất vả đi tìm đồ ăn nữa, không chỉ có người cho ăn có người chải lông còn có người làm ấm giường, vì thế dù trải qua ngày tháng bị nuôi dưỡng, nhưng cố tình nó còn rất vui, càng thân thiết với chủ nhân hơn.
Kloster cẩn thận đánh giá cô, cảm thấy hình như cô lại gầy.
Bởi vì lo lắng sẽ xuất hiện chuyện bị sâu đổi màu bao vây lại không có ai phát hiện giống đêm đó, cho nên gần đây bọn họ rất hiếm khi rời khỏi xe bay qua đêm ở bên ngoài, mỗi lần đều dừng xe bay ở một nơi bí ẩn, mọi người cùng ở trong xe bay ngủ qua đêm. Những người khác còn đỡ, tố chất cơ thể tốt, lại quen với cách sinh hoạt này, nhưng Nguyên Đồng là một thuần nhân loại vị thành niên, cứ sinh hoạt như thế, đối cô mà nói không thể nghi ngờ là rất vất vả.
Dưới hoàn cảnh sinh hoạt và rèn luyện vất vả như vậy, không gầy mới là lạ.
Đột nhiên mặt bị sờ soạng, Nguyên Đồng nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cậu, nhịn xuống xúc động muốn lui về phía sau, hỏi: “Sao vậy?”
“Có vẻ gầy.” Kloster nghiêm túc nói.
Nguyên Đồng: “…… À.”
Trong nhất thời hai người không biết nói gì, Kloster đang tự hỏi phải làm sao để vỗ béo cô, còn Nguyên Đồng thì đang rối rắm cô nên phản ứng thế nào mới tốt, kỳ thật cô rất muốn nói rõ ràng với Kloster, nhưng bởi vì đang ở ngoài, mọi người đều hành động cùng nhau, hoàn cảnh không tiện, cũng không phải thời cơ thích hợp để nói chuyện, hơn nữa nhiều chuyện liên tiếp xảy ra, mỗi ngày đều luyện tập tinh thần lực đến kiệt sức, thật sự là không có tâm tư mở miệng.

Lúc này, cửa xe bay mở ra, nhóm người bốn anh em Seth trở về, đồng thời đưa cho A Hoàng và Nguyên Đồng vài loại trái cây có thể ăn được, nhiều hơn trước rất nhiều.
Vì cảm ơn A Hoàng đã nhắc nhở mọi người trong hang động lần trước, mấy ngày nay mỗi lần anh em Seth ra ngoài, nếu thuận tiện sẽ hái một ít trái cây và lá cây có mùi hương trở về, tuy mùi hương rất nhạt, nhưng vẫn rất được A Hoàng yêu thích.
Mấy anh em báo cáo kết quả tra xét hôm nay, đáng tiếc không tìm được dấu vết sinh hoạt của nhân loại, bọn họ suy đoán có lẽ đã đi nhầm phương hướng rồi, cũng thương lượng với Clive, quyết định điều chỉnh phương hướng.
Nói xong việc này, Seth đột nhiên nói: “Lão đại, thảm thực vật quanh đây đang bắt đầu thay đổi. Chúng tôi suy đoán, có khả năng sẽ nhanh chóng ra khỏi cánh đồng tuyết này.”
Nghe được khả năng sẽ ra khỏi cánh đồng tuyết, hiển nhiên bốn anh em không mấy cao hứng, có chút uể oải, nguyên hình chủng tộc của bọn họ là Tuyết Lang hai cánh, sinh hoạt trong thời tiết băng tuyết là thích hợp nhất, ngược lại bọn họ không quá thích hoàn cảnh ấm áp. Ở trong cánh đồng tuyết, chính là thiên hạ của anh em bọn họ.
Kloster liếc bọn họ một cái, dựa vào trái cây và lá cây có mùi thơm mà hai ngày nay bọn họ mang về cũng biết, nhiệt độ không khí đã bắt đầu tăng lên, chủng loại thực vật cũng nhiều hơn, từ đó có thể nhìn ra sự thay đổi của hoàn cảnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quả nhiên, hai ngày sau, liền nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh thay đổi, từ thỉnh thoảng sẽ xuất hiện vài thảm thực vật màu xanh lục trên cánh đồng tuyết đến càng ngày càng nhiều thảm thực vật màu xanh lục xuất hiện, chủng loại thực vật cũng dần dần biến hóa, hiển nhiên bọn họ đã đi từ vùng cực hàn đến vùng hàn ôn đới của tinh cầu này, nếu không có gì khác lạ, có khả năng sự phân bố thảm thực vật của tinh cầu này sẽ không sai biệt lắm so với rất nhiều tinh cầu nguyên thủy bình thường khác.
Sau khi đi vào vùng hàn ôn đới, cuối cùng Nguyên Đồng cũng cảm thấy mình như sống lại.
Mặc dù thời tiết vẫn còn rất lạnh, nhưng đối với người mặc trang phục chiến đấu có thể điều tiết nhiệt độ như cô mà nói, vậy là đủ rồi, không cần trốn trong xe để giữ ấm nữa, vào ban ngày cũng có thể đi ra ngoài hoạt động một chút, cho nên khi mọi người hành động cũng cho cô tham gia.
“Ở đây có dấu vết sinh sống của nhân loại.” Clive nhìn chằm chằm một chỗ dưới tàng cây, dùng một nhánh cây gạt lá khô và bụi đất trên đó ra, cẩn thận tìm kiếm, phân biệt những đồ vật bị ném lại, đột nhiên thần sắc buông lỏng, nói: “Ở đây có quả hạch chưa ăn xong, nhìn dấu vết này, hẳn là do người bẻ ra.”
Mọi người lần lượt phân biệt những thứ lưu lại trên đất, lại lần nữa xác nhận đã từng có người lưu lại đây dừng chân một thời gian ngắn, không cần nghĩ cũng biết đó là đoàn người của con trai trưởng Deppson gia tộc lưu lạc đến tinh cầu này, cũng chứng minh được phương hướng tìm kiếm của bọn họ là chính xác.
“Được rồi, nhìn dấu vết này, có lẽ chưa được một tháng, xem ra chúng ta vẫn còn rất may mắn.”
Một người trong bốn anh em lên tiếng, tiện tay hái được một quả màu xanh lục trên cái cây bên cạnh, lớn cỡ một nắm tay của người lớn, lột ra lớp vỏ quả thật dày, lộ ra quả hạch nhỏ gấp đôi bên trong, đưa tới trước mũi ngửi ngửi, ngửi được một mùi thơm thanh mát nhàn nhạt, lấy dụng cụ thí nghiệm ra, phát hiện không có độc tố, tiện tay đưa cho chuột hương đang ngồi xổm trên vai Nguyên Đồng, “A Hoàng, cái này rất thơm, ngươi có thể ăn không?”
A Hoàng nhanh chóng duỗi móng vuốt qua bắt lấy, hai móng liều mạng bẻ bẻ, lại đưa tới trước miệng dùng răng cửa cắn, phát hiện cắn không được, gấp đến mức kêu chi chi, đưa quả hạch cho Nguyên Đồng.

Nguyên Đồng bẻ thử, bất đắc dĩ nói: “Ta cũng bẻ không được.”
Cuối cùng là Kloster cầm lấy, nhẹ nhàng bóp, liền nhanh chóng lột bỏ được lớp vỏ cứng bên ngoài, bên trong là thịt quả màu trắng ngà, phát ra một loại mùi hương nhàn nhạt, Nguyên Đồng ăn một miếng, phát hiện nó có vị rất thanh mát thoải mái, vị ngòn ngọt nhàn nhạt mà không ngấy, ăn rất ngon.
Thấy một màn như vậy, đám người do Clive đứng đầu lại lần nữa xác nhận giống cái xinh xắn lanh lợi này giống hệt con chuột hương Carlo kia, đều yếu ớt không chịu nổi. Tuy nói là giống cái, nhưng lại lưu lạc đến mức không khác gì sủng vật, cũng rất bi kịch.
Kloster hái được rất nhiều quả hạch, sau khi lên xe bay, cậu liền lột bỏ lớp vỏ cứng bên ngoài mỗi quả đưa cho Nguyên Đồng ăn, chủ sủng hai người ăn đến mặt mày hớn hở, sủng vật kêu chi chi với Kloster, còn chủ thì cười mềm mại với cậu, cười đến mức Kloster liền bất tri bất giác lột ra rất nhiều.
Đây xem như là loại trái cây mới mẻ đầu tiên được ăn sau khi đến tinh cầu không biết tên này, Nguyên Đồng rất vui vẻ.
“Anh không ăn sao?” Nguyên Đồng đưa một quả cho cậu.
Kloster lắc đầu, cậu không thích ăn trái cây.
Nguyên Đồng nhịn không được xem cậu, phát hiện ngoài ăn thịt ra, cậu không quá thích ăn rau dưa trái cây, không khỏi lại nghĩ tới lời Leach oán giận trước đây, nói cậu kén ăn, cho nên mới không cao lên được, lại nhìn bốn anh em Seth và đoàn người Clive, thân cao đều từ hai mét trở lên, nếu không phải còn có một thuần nhân loại như cô lót đế (ý nói thấp nhất trong đám), với chiều cao của Kloster ở trong đám người bọn họ cũng coi như là đáng lo ngại —— mặc dù không có ai vì vậy mà dám coi khinh cậu.
“Ăn trái cây bổ sung vitamin, có thể cao lên.” Nguyên Đồng lại đưa qua.
Tức khắc sắc mặt Kloster trở nên kỳ quái, còn chưa để Nguyên Đồng kịp hiểu, bên cạnh đã truyền đến một trận cười lớn điên cuồng, liền nhìn thấy mấy anh em Seth cười đến mức ngã trái ngã phải, ngay cả Takiam cũng che miệng cười không ngừng, chỉ có sắc mặt Kloster là lạnh như băng, giống như sẽ nổi giận ngay lập tức.
Trong lòng Nguyên Đồng nhảy dựng, làm sao không hiểu mình lại gây náo loạn bị chê cười, chỉ có điều cô không biết lời này của mình có gì không đúng, theo bản năng nói: “Thật xin lỗi, không phải em cố ý……”
Kloster nhẫn nại nhịn xuống xúc động muốn đánh bốn anh em Seth tơi bời một trận, lắc đầu nói: “Không liên quan đến em.”
Trong ánh mắt hung ác cảnh cáo của Kloster, bốn anh em Seth vội vàng thu liễm lại nụ cười trên mặt, thậm chí Weiss còn vươn tay về phía Nguyên Đồng lấy một quả hạch, an ủi cô: “Yên tâm đi, chỉ cần Klos thành niên, cậu ta lập tức sẽ cao lên.”
Nguyên Đồng à một tiếng, cảm thấy cái này có lẽ là quá trình trưởng thành của chủng tộc của Kloster, khác với con người, dù sao bọn họ là sinh ra từ trứng mà. Ngược lại cũng không quá rối rắm, nhưng cũng không đưa trái cây cho cậu nữa, đỡ phải lại gây ra chuyện gì bị chê cười, trái lại hình như Weiss ăn đến nghiện luôn rồi, liên tiếp xin cô quả hạch, cho đến khi Kloster trầm mặt ngăn lại, tịch thu quả hạch trên tay, một quả cũng không cho.

Rời khỏi cánh đồng tuyết, dần dần phát hiện thực vật nhiều lên, đối với công việc tìm kiếm của bọn họ trở nên có chút khó khăn, nguyên nhân là dị thực cũng nhiều lên, dị thực khác với thực vật bình thường, nó có khả năng quấy nhiễu hoạt động của nhân loại, thậm chí còn hủy diệt dấu vết, nói rõ ra là rất bá đạo, có đôi khi không cẩn thận một chút, lập tức sẽ bị chúng nó bao vây.
Chạng vạng cùng ngày, mọi người hạ trại trong một rừng cây nhỏ, sau khi đám người Clive đặt thiết bị cảnh báo xung quanh, liền tụ lại quan sát kết quả từ thiết bị dò xét, diện tích bao trùm cuả thiết bị dò xét này càng ngày càng rộng, cũng biểu hiện rõ các sinh mệnh thể trên tinh cầu này, từ đó có thể thấy được phạm vi phân bố sinh mệnh, trên cánh đồng tuyết tương đối ít, sau khi rời khỏi cánh đồng tuyết, sinh mệnh thể ở các nơi khác dần dần tăng nhiều lên, cũng biểu hiện ra nguy hiểm tiềm ẩn trên tinh cầu không biết tên này.
Nguyên Đồng ngồi trên một tảng đá sạch sẽ, cho A Hoàng ăn một loại trái cây hương liệu mới hái được, nhìn xung quanh, lúc này màu sắc nơi chân trời có chút mờ ảo, trong mờ ảo lại có vài tia sắc thái sặc sỡ, nhưng không có mặt trời, cũng không biết là do hoàn cảnh địa lý hay là nguyên nhân nào khác.
Đột nhiên, A Hoàng hắt xì một cái, nhìn cô kêu chi chi.
Nguyên Đồng còn đang kỳ quái, liền bị người ta ôm ngang lên, người ôm cô người tung người nhảy lên mấy cái, nhảy lên một cái cây cao khoảng ba mét. Mà đúng lúc này, mặt đất đột nhiên nổ tung, cỏ xanh và bùn đất tung bay hết lên trời, một mùi cực kỳ gay mũi từ khí thể màu vàng bốc lên trời, phun lên cao, mùi hương nồng nặc khiến Nguyên Đồng vội vàng che miệng lại, A Hoàng càng chi chi hét lên một tiếng, chui cả người vào vạt áo Nguyên Đồng.
Những người khác cũng rời khỏi mặt đất, tản ra khắp nơi, đứng ở nơi an toàn, nhìn huyệt động đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, bởi vì khí thể màu vàng không ngừng phun ra, lẫn lộn thị giác, trong nhất thời mọi người cũng nhìn thấy không rõ trong động có cái gì, vội đeo kính quang lọc vào để nhìn rõ.
Nguyên Đồng không có kính quang lọc, nhưng cô có tinh thần lực, trực tiếp quét qua, khi nhìn thấy được tình huống trong động, sắc mặt tức khắc cứng đờ.
Dưới nền đất có một con trùng cực kỳ cực kỳ lớn đang phun khí lên, nó tựa như một con giun được phóng đại lên gấp mấy trăm lần, nhưng lớp thịt lại có màu đỏ rất ghê tởm, cơ thể đầy thịt còn tiết ra chất nhầy, càng ghê tởm hơn.
“Thật xui xẻo!” Weiss đứng phía sau bọn họ trề môi reo lên, “Sao tinh cầu này lại có trùng lớn như thế chứ?”
“Đừng nói nữa, cẩn thận!” Seth cảnh cáo em trai mình, trực giác có nguy hiểm.
Ngay khi Seth vừa dứt lời, đột nhiên lại có thêm mấy chỗ trên mặt đất bị nổ tung, khí thể màu vàng phun ra, khí thể màu vàng kia không chỉ làm lẫn lộn thị giác, còn gây ô nhiễm không khí, lúc hít thở đều ngửi được mùi hương nồng nặc, vô cùng ghê tởm, Nguyên Đồng cảm giác được thân thể của mình nhũn ra.
“Đi!”
Kloster hét lên một tiếng, mấy người Ural tinh đã chạy theo cậu, người của Deppson gia tộc thấy thế, cũng vội vàng chạy theo.
Đám trùng lớn kia thấy bọn họ chạy, từ đống bùn thò ra một cái đầu mum múp thịt, có mấy con chui ra đuổi theo, có con chui lại xuống đất, đuổi theo dưới lớp bùn đất. Nguyên Đồng dùng tinh thần lực rà quét thấy được chúng nó, ghê tởm muốn chết, đám trùng này dài khoảng năm mét, thô giống chậu rửa mặt, trên đầu có một lỗ miệng nhấm nuốt, trong miệng còn có răng nhọn hình hoa, hiển nhiên đây là một loại trùng ăn thịt.
Mọi người một đường chạy vội, cho đến khi rời khỏi rừng cây nhỏ hạ trại vừa nãy, lập tức lấy xe bay từ nút không gian ra, nhanh chóng lên xe bay, xe bay vút một cái liền bay đi thật xa, mà đám trùng phía sau bọn họ vẫn cứ đuổi không bỏ.
Đúng lúc này, Takiam đang lái xe nói: “Lão đại, có chuyện!”
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy phía trước bọn họ xuất hiện hai bóng người, hai người họ nhanh chóng chạy về phía này, cho đến khi bọn họ chạy đến gần, mọi người mới thấy rõ ràng bộ dáng của bọn họ, bọn họ xác thật là nhân loại, nhưng lại có một khuôn mặt vô cùng quái dị, ngũ quan thuộc về nhân loại bị đè ép đến mức không nhìn ra hình trạng, trên mặt bị một cái miệng không ngừng đóng mở chiếm hơn một nửa diện tích, đầu lưỡi màu đỏ không ngừng vươn ra từ hàm răng bén nhọn.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Takiam liền nói: “Bọn họ là nhân loại bị ký sinh.”
“Tiến lên!” Kloster ra lệnh.
Ba chiếc xe bay “vút” một tiếng, lướt qua hai người trên mặt đất, nhanh chóng tăng tốc hết cỡ.
Xe bay nhanh chóng bay cao, lại quay đầu vòng lại, lúc này bọn họ nhìn thấy đám trùng và hai người trên mặt đất đã va chạm với nhau, đám trùng chui lên từ trên mặt đất công kích, mà hai người kia cũng không chút do dự lao tới.
Đây là một trận chiến đấu đẫm máu, đẫm máu mà ghê tởm, nhưng mọi người vẫn yên lặng xem từ đầu đến cuối, thậm chí còn ghi hình lại. Hai người bị ký sinh kia đã không còn được xem là nhân loại rồi, gen của bọn họ đã bị cải tạo, biến thành một loại sinh vật khác, nhân loại không nhân loại, trùng không trùng, nhưng sức chiến đấu lại vượt qua cực hạn của cơ thể, thậm chí sau khi bọn họ biến về nguyên hình, là một loại hình thù kỳ dị kết hợp giữa thú và trùng, hoàn toàn không có một chút mỹ cảm.
“Đây là sinh vật dung hợp!” Takiam nhẹ giọng nói, “Năng lực của những ký sinh trùng đó là dung hợp, có thể dung hợp gen giữa thú và trùng, sau khi hai loại này kết hợp, có được sức chiến đấu càng mạnh hơn. Loại dung hợp này là từng bước một, lúc đầu cũng không rõ ràng, cho đến khi quá trình dung hợp cuối cùng hoàn thành, gen thú nhân cũng sẽ thay đổi, hình thành một trình tự cấu trúc gen mới……”
Giòn nói của Takiam vang lên trong không gian an tĩnh trên xe bay, nhưng không ai mở miệng.
Thẳng đến khi đám trùng kia bị hai người ký sinh giết chết, bọn họ nâng lên khuôn mặt máu chảy đầm đìa, lao nhanh về phía xe bay.
Bốn anh em Seth và đám người Clive từ xe bay đi ra, nhảy xuống mặt đất, lấy vũ khí ra nổ súng về phía hai người kia, hiển nhiên bọn họ cũng không sợ súng năng lượng, cũng không gây ra thương tích gì trên người bọn họ, đến khi anh em Seth đổi một loại súng năng lượng khác, mới giết chết được bọn họ.
Clive nhìn thoáng qua súng trên tay bọn họ, trên mặt lộ ra thần sắc tán dương, “Súng năng lượng của các anh không tồi, mua ở đâu vậy?”
“Lão đại của bọn tôi thiết kế.” Bốn anh em nhe răng cười với anh ta, răng trắng lóe sáng, làm cái thủ thế, “Đáng tiếc tạm thời sẽ không bán ra ngoài.”
Trên mặt Clive lộ ra thần sắc đáng tiếc, sau khi đi vào tinh cầu không biết tên này, thấy được trình độ về máy móc của Kloster, đã sớm tâm phục khẩu phục, cảm thấy trình độ chế tạo máy móc của cậu đã vượt qua các đại sư chế tạo máy móc khác.
Mắt thấy chiến đấu đã kết thúc, Kloster, đám người Takiam cũng từ xe bay đi xuống, Takiam thu thập một máu, sau đó để mọi người thiêu hủy hai thi thể người bị ký sinh.
“Bọn họ là hộ vệ của Deppson gia tộc.” Clive nhận ra ký hiệu trên quần áo của hai người, trong lòng nặng trĩu, vốn cho rằng đây chỉ một nhiệm vụ cứu viện có chút khó khăn thôi, lại không ngờ rằng trên viên tinh cầu không biết tên này còn ẩn giấu nhiều sinh vật nguy hiểm như thế.
“Yên tâm, Deppson tiên sinh không chết được đâu.” Takiam rất có thành ý an ủi một tiếng, “Nếu bọn họ đã chết, chúng tôi cũng không lấy được thù lao.”
Phiền muộn trong lòng Clive lập tức tiêu biến vì lời này của cô, không khỏi tức giận trừng mắt nhìn cô một cái.
Đám người Ural tinh này luôn có bản lĩnh chọc người ta tức giận mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui