Tinh Tế Lục Hóa Đại Sư


Sau khi chìm vào giấc ngủ một lần nữa, Thư Thủy Thủy ngủ đến rạng sáng mà không có bất kỳ sinh vật nào khác ghé thăm.

  Con chuột hài lòng mở mắt ra, quay cái đầu nhỏ của nó sang phải, duỗi chân ra vẫy vẫy.

"Cốt Cốt, chào buổi sáng."
  Thư Thủy Thủy đã không thức dậy sau khi nhận được những cái chạm chào buổi sáng thay cho Cổ Lan Cốt, nó nằm trong ổ và vươn vai.

  Đột nhiên, một bóng đen lướt qua đầu, Thư Thủy Thủy còn tưởng rằng đó là một con chim bay ngang qua, ánh mắt đảo qua.

Hóa ra đó không phải là một con chim, mà là một chiếc dù nhỏ.

  Thư Thủy Thủy???
  Hình như có thứ gì đó buộc dưới chiếc dù, mặc dù ánh sáng ban mai không chói mắt nhưng ngược sáng vẫn khó nhìn rõ, chỉ có thể nhìn thấy một cục đen, cỡ bằng nắm tay người.

Chiếc dù không quá lớn, chỉ bằng chiếc mùng của nó.

  Thư Thủy Thủy cảnh giác ngồi dậy, có ai khác ở quanh đây không? Phản ứng đầu tiên của con chuột tự nhiên là bỏ ổ nhỏ vào linh phủ và trốn.

Thư Thủy Thủy nhanh chóng trốn sau một tảng đá, nhưng khi nó quay đầu sang, nó phát hiện ra hai con châu chấu vẫn ở bên ngoài.

  Chuột ngước nhìn chiếc dù không ngừng rơi xuống, cuối cùng lao đến chỗ con châu chấu, cất chiếc mùng, nhặt hai con châu chấu rồi chạy thật nhanh, lại nấp sau hòn đá.

  Khi Thư Thủy Thủy đã trốn kỹ, chiếc dù từ trên trời từ từ rơi xuống, và cuối cùng đáp xuống cách Thư Thủy Thủy ba mét.

  Sườn đồi rất yên tĩnh, Thư Thủy Thủy không di chuyển, nhưng đôi mắt nó dán chặt vào chiếc dù không chớp mắt.

  Vài phút sau, dưới dù không có động tĩnh gì, Thư Thủy Thủy dũng cảm bước ra ngoài, trước khi ra ngoài còn không quên giải quyết trước hai con châu chấu.

Bước nhỏ cẩn thận tới gần, nghiêng người về phía trước, vươn đầu móng vuốt của nó và chọc vào thứ được che dưới chiếc dù.

  Nó cứng, và kết cấu hơi giống kim loại, Thư Thủy Thủy hơi nhẹ nhõm, không phải là một con mèo!
  Hai móng vuốt giữ chiếc dù, chuẩn bị mở.


Nhưng khi Thư Thủy Thủy dùng bàn chân nhỏ chạm vào chiếc dù, đột nhiên phát hiện ra rằng chất liệu của chiếc dù rất tốt, nó giống như lụa, nhưng khi Thư Thủy Thủy duỗi móng vuốt ra để chọc vào nó thì không thể đâm thủng nó.

Thư Thủy Thủy đột nhiên hứng thú, không dùng chiếc dù này làm lều cho mình thì thật đáng tiếc!
  Và với tư cách là một con chuột, trải nghiệm bay duy nhất của Thư Thủy Thủy là hoặc được Thư Bảo bỏ vào trong túi khi ngự kiếm phi hành, hoặc cho vào lồng và lên khoang ký gửi của máy bay.

Thư Thủy Thủy chưa bao giờ có kinh nghiệm bay một mình.

  Thư Thủy Thủy khi còn trẻ cũng có ước mơ trở thành dơi.

Nhưng sau khi học sinh học, nó biết rằng ước mơ này có thể không thành hiện thực nên Thư Thủy Thủy đã từ bỏ.

Do đó, sự xuất hiện của một chiếc dù như vậy ngay lập tức khiến Thư Thủy Thủy quan tâm chưa từng thấy.

  Cẩn thận mở dù ra, Thư Thủy Thủy nhìn thấy cục đen đã nhìn thấy trước đó, không phải môth cục mà là một khối lập phương có ánh sáng lấp lánh màu xanh hay thấy trong phim khoa học viễn tưởng, tương tự như khối Rubik đồ chơi.

  Thư Thủy Thủy không đập món đồ chơi giả này mà cẩn thận tách chiếc dù ra.

Con chuột mừng rỡ ôm lấy chiếc dù, nhưng ngay sau đó lại rơi vào do dự, chỉ có một chiếc dù thôi, có nên làm thành một cái lều không?
  Nhưng nó cũng muốn có một chiếc dù, trèo lên ngọn cây rồi nhảy xuống để trải nghiệm cảm giác bay.

  Ngay khi Thư Thủy Thủy đang do dự, một bóng đen khác lướt qua đầu anh, Thư Thủy Thủy ngẩng đầu lên, sau đó vui vẻ nhảy dựng lên ngay tại chỗ.

  Vì một chiếc dù nhỏ khác đang từ từ hạ cánh trên đầu.

  Thư Thủy Thủy vui vẻ cuộn chiếc dù trong tay, nhét nó vào linh phủ, sau đó quay lại nhặt con châu chấu của mình lên, chuẩn bị đi nhặt một chiếc dù nữa.

Khi đi ngang qua khối Rubik, Thư Thủy Thủy do dự một lúc, nó chưa từng thấy thứ này trong sách, nhưng nếu nó có thể hạ cánh bằng một chiếc dù tốt như vậy thì chắc là thứ tốt.

Vì vậy, Thư Thủy Thủy đã thu dọn không gian phía dưới linh phủ, keo kiệt giải phóng một không gian nhỏ và đưa khối Rubik vào không gian linh phủ
  Mặc dù khối Rubik dường như không dùng để ăn được cũng không dùng để ngủ được, nhưng nó có thể được sử dụng như một chiếc ghế dài.


  Cột lại hai con châu chấu, Thư Thủy Thủy thu dọn trại, sau đó chạy nhanh đến nơi chiếc dù thứ hai đáp xuống, khi đi ngang qua con muỗi chết hôm qua, nó chộp lấy một bông hoa nhỏ màu vàng có bốn cánh và đặt nó trên mặt đất sát con muỗi.

"Hãy là một con muỗi tốt trong kiếp sau và đừng ăn trộm."
  Sau đó, ngân nga giai điệu rong biển rong biển rong biển ~~ da da da và đi về phía mặt trời.

  Trong khi Thư Thủy Thủy nhặt dù, đội của Cổ Lan Cốt bắt đầu lên đường và tiếp tục hướng tới điểm mục tiêu.

Cả đội tiến về phía trước trong bầu không khí buồn tẻ, thực ra tám người chuẩn bị rời đi đều khá thoải mái, nhưng Dư Tẫn, người được yêu cầu mang con mèo đi đêm qua, trông có vẻ ủ rũ nên những người khác cũng không dám quá hào hứng.

  Đội đi ra ngoài khu B do em trai của Lưu Pha là Lưu Độ dẫn đầu, cha mẹ của hai anh em rõ ràng không quá quan tâm đến tên tuổi của họ(*).

Nếu họ gặp Thư Thủy Thủy, con chuột chỉ cần tìm một nơi với một con dốc là dễ dàng nhớ tên hai người.

(*)Tên của hai anh em nhà này ghép lại thì có nghĩa là độ dốc
  Dựa theo tin tức Trình Khuyết cung cấp, bọn họ đã thu hoạch được một cái mô phỏng, những cái khác bởi vì cách xa khu B còn chưa tìm được, nhưng điều này cũng không cản trở nhiệt huyết của đội ngũ khu B.

  Khi họ tìm thấy máy mô phỏng đầu tiên, Lưu Độ về cơ bản chắc chắn rằng thông tin do Trình Khuyết cung cấp rất chính xác, vì vậy nên họ có thể thu thập ít nhất ba máy mô phỏng.

  Ba cái nghe có vẻ không nhiều nhưng so với một trăm cái trên thế giới thì cũng không phải là ít.

  Việc số lượng máy giả lập giảm đột ngột phải có lý do, có thể là máy giả lập đã được sửa đổi, hoặc Thương Chiến Tinh đã mất đi giá trị của việc sử dụng giả lập, Chen Du hy vọng đó là trường hợp đầu tiên.

  Nếu Thư Thủy Thủy có góc nhìn của Chúa(*), nó sẽ phát hiện ra rằng nơi nó nhặt chiếc dù chính là nơi mà đội ở Khu B sẽ đến.

Sau khi nhặt được hai chiếc dù, Thư Thủy Thủy rất vui khi thấy rằng nơi nó đang tìm cách không xa, vì vậy anh ấy quay người rời đi mà không lấy một gợn mây., liền quay người rời đi không một gợn mây.

(*)Góc nhìn của Chúa là tên gọi khác của góc nhìn ngôi thứ ba (ngôi thứ ba) trong văn bản tường thuật.

Người kể chuyện ở ngôi thứ ba giống như một vị Chúa toàn tri, có thể mô tả bất cứ điều gì không giới hạn theo một cách phi thực tế.

Khi đội ngũ ở khu vực B đến địa điểm đã định, họ đã tìm kiếm xung quanh nhiều lần nhưng không thể tìm thấy bóng dáng của máy giả lập.


  "Anh Độ! Anh nhìn này!" Một người trong đó dường như đã phát hiện ra điều gì.

  Lưu Độ đi tới, phát hiện đó là một mảnh dây thừng nhỏ, chất liệu dây thừng phi thường đặc biệt, dùng để nối máy giả lập với dù.

"Địa điểm Trình Khuyết nói không sai, có người đem máy mô phỏng đi trước chúng ta, nhanh đi đến điểm hạ cánh tiếp theo!"
  Lưu Độ hy vọng đây chỉ là trùng hợp, nhưng hai điểm đáp xuống quá gần, có lẽ chiếc máy giả lập kia cũng bị lấy mất.

  Khi Lưu Độ và những người khác chạy đến điểm hạ cánh tiếp theo, họ chỉ nhìn thấy xác của một con muỗi biến dị với bông hoa màu vàng trên thân và một đống lửa bao quanh bằng đá.

  "Kỳ lạ! Có một đống lửa, nhưng không có dấu vết của các hoạt động khác.

Điểm hạ cánh vừa rồi cũng giống như vậy.

Ta đã tìm thấy dây dù, nhưng không tìm thấy dấu chân.

Chẳng lẽ là chuyện này sao?" Người vẫn trôi đi?" Lưu Độ rất lo lắng, thật không thể hiểu nổi, tình huống này khiến anh dù truy đuổi cũng không tìm được phương hướng.

  "Có lẽ người kia cố ý xóa đi dấu vết của hắn." Có người bên cạnh đoán,
  Lưu Độ vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, một người mạnh như vậy ngay cả dấu chân cũng không để lại, tại sao lại để lại dây dù? Đó có phải là một sự khiêu khích có chủ ý?
  Lưu Độ rất tức giận, chạy loạn nhiều ngày như vậy, thậm chí từ bỏ một điểm hạ cánh gần khu B hơn, chỉ vì hai điểm hạ cánh cách nhau rất gần này, nhưng hắn lại quay về trắng tay.

  Ban đầu, đội ngũ ở khu vực B đã lên kế hoạch rất tốt, lộ trình là đi thu thập cái gần nhất trước, sau đó đến đây để thu thập hai thiết bị mô phỏng này, và sau đó thu thập thiết bị mô phỏng cuối cùng trên đường trở về, con đường mà họ đi tình cờ là một hình tam giác.

  "Chú ý, buổi trưa hôm nay không nghỉ ngơi, dốc hết tốc lực tới điểm hạ cánh cuối cùng!" Trong kế hoạch của Lưu Pha, hai máy giả lập gần điểm hạ cánh này phải nằm trong túi của anh ta, bởi vì phụ cận rất cằn cỗi, không có cây cỏ tươi tốt, cũng không có người ở, cho nên rất ít người tới đây
  Trước mặt đội của khu B, cách đó vài cây số, con chuột vừa thu hoạch được hai chiếc dù vui mừng nhảy tưng tưng trên đường bắt châu chấu.

Cái đầu nhỏ đung đưa theo nhịp, tiếng hát vui tươi mang lại chút sinh khí cho vùng khô cằn này.

  "Giống như rong biển~~ rong biển~~~ rong biển~~ rong biển~~~ đung đưa theo sóng~~~ rong biển~~ rong biển~~"
  Thư Thủy Thủy không biết rằng trước mặt nó là đội của Cổ Lan Cốt đang không ngừng tiến tới, và sau lưng là đội khu B đang hoang mang và vội vã lên đường.

  Tuy nhiên, sau khi đi bộ một lúc lâu, Thư Thủy Thủy đã đổi hướng.

Khi khoảng cách tới mục tiêu được rút ngắn, Thư Thủy Thủy cũng xác định được những khu vực có điều kiện thời tiết tốt.

Vì vậy, hướng đi có hơi thay đổi.


  Vào buổi tối, Thư Thủy Thủy tìm thấy nơi mình muốn tìm như mong muốn, một dãy núi hơi dốc, những ngọn núi trập trùng trên vùng đồng bằng thoai thoải, giống như những gợn sóng trên mặt đất.

So với con đường trước đây, nó có thể được coi là gồ ghề.

Thảm thực vật trên núi rất tươi tốt, chứng tỏ nơi đây chưa từng trải qua thiên tai lớn.

  Nhưng không phải toàn bộ ngọn núi đều xanh tốt.

Màu xanh trên núi không phân bố đều, Thư Thủy Thủy muốn từ ngọn núi này tìm một khu vực nhỏ tươi tốt nhất.

Khu vực nhỏ đó có thể không quá mấy chục mét vuông, nhưng trên đó có cỏ xanh mọc, cây cối cao lớn, lá già rụng chất đống, có lẽ sẽ mọc ra một hai cây nấm.

Thư Thủy Thủy lắc lắc lỗ tai nhỏ, lập tức lên núi.

  Vọng sơn phi mã, huống chi Thư Thủy Thủy hai chân ngắn ngủn.

Khi trăng lên cao, Thư Thủy Thủy cuối cùng cũng leo lên lưng chừng núi.

Sau đó Thư Thủy Thủy cũng quyết định ngày mai đi tiếp, đêm nay hạ trại.

  Như thường lệ, nó lấy ổ và mùng ra, nhưng lần này mùng được buộc chặt trên đầu hai con châu chấu.

Thư Thủy Thủy nhặt mấy chiếc lá non ném cho đàn gia súc, sau đó không đợi được để dựng lều.

  Đừng nghi ngờ khả năng hành động của Thư Thủy Thủy, mặc dù con chuột có kích thước nhỏ nhưng móng vuốt của nó rất linh hoạt và răng rất sắc nhọn.

Sử dụng vật liệu sẵn có, chiếc lều làm từ một chiếc dù không mất nhiều thời gian để dựng lên.

Thư Thủy Thủy đặt ổ vào, tưởng tượng mình đang ngủ trong đó, lập tức quyết định hôm nay không ăn tối và đi ngủ sớm.

  Sự xuất hiện của những con muỗi khổng lồ khiến Thư Thủy Thủy cảnh giác hơn một chút và lên kế hoạch bố trí hai trận pháp phòng thủ xung quanh trại để ngăn châu chấu bị ăn thịt.

  Ban đêm, núi rừng nổi gió, nhiệt độ dần dần giảm xuống.

Sắp xếp trận pháp xong, Thư Thủy Thủy đang định quay về ổ nghỉ ngơi, lại phát hiện trên bãi cỏ cách đó không xa có một chiếc lông vũ trắng tinh cỡ móng tay, Thư Thủy Thủy bước từng bước nhỏ đi tới, định nhặt nó lên và bỏ nó vào bên trong tổ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui