Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê


CHƯƠNG 92
EDIT: Mỡ Mỡ
Nhoáng một cái, 3,650 cái mắt trận cũng chỉ còn sót lại một cái cuối cùng cần củng cố, thời gian một tháng cũng sắp hết.
"Chủ nhân, quặng căn nguyên tinh đã khai thác xong hết rồi." Trong phòng họp, Chương Vu Tiêu biến về hình người báo cáo với Sở Tịch tiến độ công việc liên quan đến khai thác quặng mỏ, sau đó lại bắt đầu báo cáo về các tài nguyên tiêu hao trong thời gian qua.
Hiện tại lão chỉ mới làm một cái báo cáo sơ lược, còn bản chi tiết hơn đã được đưa vào kho dữ liệu trung tâm của Thương Lam, Sở Tịch bất cứ lúc nào cũng có thể kiểm tra.
Làm một lão bạch tuộc sống vạn năm, Chương Vu Tiêu không chỉ có xúc tu nhiều, đại não cũng nhiều, làm quản lý quả thực là thuận buồm xuôi gió, tất cả mọi chuyện đều có thể được xử lý ngay ngắn rõ ràng.
Chờ lão hồi báo xong, Sở Tịch ngồi ở chủ vị gật gật đầu, nhìn về phía Oreo ở một bên khác , hỏi: "Oreo, tình huống bên anh thế nào?"
"Tranh Hà còn đang bế quan, muộn nhất là ngày mai có thể ra rồi." Oreo luôn luôn cúi đầu nhìn mình chằm chằm cái T.E của mình, nghe Sở Tịch hỏi mới miễn cưỡng phân ra một chút chú ý, cũng không ngẩng đầu lên mà đáp lời.

Từ khi Sở Tịch giao cho y một bộ điển tịch chế thuốc thần bí, y vẫn là giữ cái điệu bộ thế này, không ăn không uống không ngủ nghỉ, hận không thể nhét cả người vào trong mớ nghiên cứu.
Mấy ngày trước Oreo cũng đã khôi phục được thực lực thánh cảnh, mà Tranh Hà thì vẫn đang tự chải vuốt năng lượng nhằm hồi phục lại thực lực nên đang bế quan an dưỡng.

Sở Tịch cũng không có gấp, ngược lại nhìn về phía những người khác.
Al thân là đội trường đội cận vệ, bước lên báo cáo tiến triển của mọi người trong đội cận vệ.


Trên cơ bản, trong đội cận vệ thiện chiến thề nguyện trung thành đến chết với Sở Tịch, những người có cấp bậc cao chính là 6 người cùng đi vào hàn tinh RH4 bọn họ , trước đây, Al là dị năng giả hệ kim cấp 7, Uông Tái là dị năng giả hệ kim loại đột biến cấp 7, Nhạc Thế và Vệ Long đều là dị năng giả hệ phỏng* thú cấp 6, Ferrero là hệ hỏa, trong bọn họ ngoại trừ Vệ Long, đều là nhân tố nổi bật trong ngành chiến đấu.

Mà Dove thân là dị năng giả hệ đặc biệt cấp 6 và Gigi là dị năng giả hệ chữa trị cấp 7 là hệ phụ trợ, vốn dị năng của bản thân không có sức chiến đấu, riêng Dove lại bởi vì nguyên nhân thể chất nên là bé út, ngược lại Gigi nữ thành viên duy nhất của đội là hệ phụ trợ nhưng luyện tập như hệ chiến đấu thành công, thân thủ tương đối khá.
*phỏng: mô phỏng
Mà hiện tại, ngoại trừ Ferrero trước hết đột phá từ cấp sáu trở thành dị năng giả hệ hỏa ở bên ngoài, Nhạc Thế cùng Vệ Long hai người cũng đều thành công lên cấp bảy, mà Alpes vốn đã là đỉnh cấp 7 nay một bước lắc mình thành dị năng giả cấp 8.

Hai người Dove và Uông Tái hơi yếu về tư chất, mặc dù không có lên cấp, nhưng mỗi người đều đạt đến mức đỉnh cao cấp bậc bản thân.
Làm người ta kinh ngạc nhất chính là, Gigi cũng đột phá lên cấp 8, hơn nữa sau khi tu luyện dị năng tân sinh, dị năng hệ chữa trị của cô cũng phát sinh ra biến hóa, hệ phụ trợ nguyên bản không có bất kỳ năng lực công kích nào bỗng trở nên quỷ dị khó lường, xét về thực chiến, ngay cả đội trưởng Al cũng phải kiêng dè dị năng của cô.
Có Sở Tịch tài trợ căn nguyên tinh giá trị cao và những thứ kì trân dị quả đập lên người bọn họ, trong thời gian một tháng ngắn ngủi họ có bước tiến như thế cũng không ngoài dự đoán.

Sở Tịch đối với tiến độ này cũng coi như thoả mãn, trước tiên xuất phát đi xử lý mắt trận cuối cùng với Lô Ác Ác đã, rồi quay lại kiểm tra tiến độ thực lực của bọn họ sau.
Vào lúc này Lô Ác Ác đang làm gì thế nhỉ? Sở Tịch bọn họ đang họp, cậu mới ngồi một chút đã buồn chán ngáp dài một cái, Sở Tịch nhìn cậu nghẹn đến khó chịu, cho nên thả cậu ra.
Vừa được thả cửa, Lô Ác Ác ngay lập tức lên tinh thần, lả lướt lượn một vòng, sau cùng lắc lư chui vào một cái cabin lớn như một quảng trường.
Một đám chim mặt quỷ bị xích sắt trói vừa thấy được Lô Ác Ác đi tới, trong phút chốc rối tưng bừng.


Một đám chim khổng lồ đủ màu từng rất hung tợn nay sợ vỡ mật như con cút con, run tê tê chen chúc một chỗ, cái cổ dài rúc lại, chôn mất cái đầu xấu xí dữ tợn , có vài con còn không ổn hơn, thậm chí bắt đầu giật giật chân sùi bọt mép.
"Ó o —— đám chim xấu xí!" Hiện giờ Lô Ác Ác dùng nguyên thân hình gà rũ rũ lông vũ, ngẩng đầu mà bước, bước đi thong thả đến cái bệ cao trước mặt đám chim mặt quỷ này, ó một tiếng, hắng giọng, thần khí mười phần mà tuyên bố: "Đại vương ta ngày hôm nay lại có bài hát mới!"
"Ó ó o —— "
Lô đại vương mới cất giọng, mớ chim mặt quỷ còn lại cũng không chịu nổi, cả đám đổ rạp ầm ầm xuống đất.
Từ khi bị Chương Vu Tiêu túm đến đưa cho Lô Ác Ác, đám chim mặt quỷ này lâm vào hoàn cảnh sinh hoạt đầy nước sôi lửa bỏng, cơ bản là một thân thể tráng kiện to lớn, hung mãnh dữ tợn, nhưng là bây giờ liếc mắt một cái nhìn mà xem, mỗi con đều gầy nhom, một bộ lông vũ đủ sắc màu nay trọc lóc.

Tuy rằng nhóm bạch tuộc bé trong Thương Lam có hầu hạ chúng nó, mỗi ngày đều xử lý kĩ càng, toàn thân từ trên xuống dưới mỗi cọng lông đều được chăm chút, nhưng sự tổn hại tinh thần đáng sợ đến nhường nào.
Bởi vì Lô Ác Ác gần đây có thú vui mới, đó chính là nhàn rỗi không chuyện gì làm lại chạy đến đây xem đám chim mặt quỷ này, thể hiện giọng hát với bọn nó, ý đồ thông qua mị lực từ phong cách của bản thân chinh phục đámchim mặt quỷ này.
Một khúc hát xong, phía dưới la liệt đám chim mặt quỷ, từng con từng con đều là kiểu ngũ thể đầu địa.

Lô Ác Ác đứng trên bệ cảm thấy đủ hài lòng, để bọn nó lại đây chậm rãi hưởng thụ dư vị từ giọng hát tuyệt vời của mình, bản thân thì khoan thai thong thả đi ra cửa, trong bước đi mang theo mười phần khí thế, quay trở lại tìm Sở Tịch.
Sở Tịch cũng đã giải tán mọi người, chờ Lô Ác Ác tới, sửa sang lại lông vũ cho cậu, tháo chiếc khăn cổ anh đeo lên cho cậu lúc cậu biến thân, thắt lại một kiểu kết khác đẹp hơn, hỏi: "Lại đi chơi chỗ đám chim mặt quỷ kia ?"
"Không phải chơi, là huấn luyện chúng nó." Lô Ác Ác rất nghiêm túc đáp trả, ưỡn ngực lên, ra vẻ kiêu ngạo, "Đây là sự nghiệp vĩ đại số một đó!"
Gần đây tiếp thu tri thức Hoa Minh mà Sở Tịch phổ cập cho cậu, cho nên học được kha khá khái niệm và từ ngữ mới, Lô đại vương bây giờ nói chuyện, rất yêu thích ghép từ, đặc biệt là yêu thích dùng vài từ ngữ mà bản thân cảm thấy nó đầy khí thế.

Động tác trên tay Sở Tịch hơi dừng lại một chút, lập tức mặt không đổi sắc mà đáp: "Ừm, thật vĩ đại."
"Vậy chúng ta bây giờ liền lên đường đi!" Chờ Sở Tịch chỉnh trang cho cậu ổn thỏa, Lô Ác Ác bước đi thong thả một vòng, trong miệng phun ra một từ mới học được: "Anh yêu ưi!"
Một tiếng này làm cho cánh tay Sở Tịch cứng đờ, bên tai có chút hồng, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra mà gật gật đầu, đi gọi Thương Lẫm lại đây, trong lòng yên lặng tính toán đến tột cùng là ai dạy dỗ Lô Ác Ác cái cách gọi "Anh yêu" này
Đầu sỏ Oreo cùng Thương Lẫm cùng đi lại đây, đôi mắt vẫn liên tục nhìn chằm chằm vào T.E trên tay, một cái tay khác từ trong túi áo lôi ra một bình thuốc lớn bằng bàn tay, đưa cho Sở Tịch nói: "Suýt nữa đã quên rồi, tướng quân, đây là thuốc mới nhất tôi dùng mủ cây quỷ chế ra, đã xử lý pha loãng rồi, dược hiệu có hạ thấp một chút, bất quá sau này có thể sản xuất số lượng lớn."
Sở Tịch nhận bình thuốc, mở ra nhìn một chút, lập tức cất đi, gật đầu nói: "Không tồi."
Cho dù cây quỷ có cao bao nhiêu, hay nó có có thể cho ra bao nhiêu cành, thì thân cây chỉ có một, không thể nào có thể cung cấp đủ mủ cây cho toàn bộ Hoa Minh sử dụng.

Cho nên việc đầu tiên Sở Tịch bảo Oreo làm chính là dùng nhựa cây quỷ làm nguyên liệu nghiên cứu ra một loại thuốc trị liệu đặc hiệu có thể sản xuất số lượng lớn, này không chỉ có thể cứu mạng biết bao nhiêu người, cũng sẽ làm cho uy vọng của anh trong lòng dân chúng Hoa Minh một lần nữa tăng cao.
"Vậy tôi trở về tiếp tục nghiên cứu." Lúc Oreo nói chuyện thì đôi mắt cũng không hề rời khỏi màn ảnh tư liệu trong T.E, thậm chí cũng không có chú ý đến Lô Ác Ác bên cạnh.
Lô Ác Ác lại theo dõi bóng lưng y rời đi, ánh mắt rơi vào phần eo của y rồi lướt xuống bộ vị vểnh cao phía trên cặp đùi, đôi con ngươi đảo tròn đầy suy tư.
Bởi vì vẫn luôn muốn dùng toàn bộ tinh lực tập trung vào chải vuốt năng lượng, Tranh Hà cùng Oreo hai người cũng không dám vượt qua Lôi trì nửa bước, thế nhưng lúc chải vuốt năng lượng, dị năng của Tranh Hà phải đi vào thân thể Oreo, Oreo cũng phải hoàn toàn tín nhiệm mà mở rộng thân thể tiếp thu mới được, mức độ giao hòa thân mật có thể tưởng tượng được.
Vì vậy, tới khi vấn đề thân thể của Oreo được giải quyết xong, Tranh Hà bật mode đen tối.

Trước khi Tranh Hà bế quan, kéo Oreo đi đánh dã chiến, trùng hợp bị Lô Ác Ác bắt gặp.
Cái từ "Anh yêu" này chính là Lô Ác Ác học được từ Oreo lúc đó
"Ác Ác?" Thấy Lô Ác Ác liên tục nhìn chằm chằm vào bóng lưng Oreo, mãi đến tận bóng người đã biến mất còn đang ngẩn người, Sở Tịch nhíu mày thành hình chữ xuyên, cất bước tiến lên chặn lại tầm mắt của cậu, giọng nói gượng gạo đến mức khẩn trương: "Em cứ nhìn chằm chằm vào y là nhìn cái gì?"
Lô Ác Ác lại vô cùng thần bí mà lắc lắc đầu, đến gần cọ trên vai anh hai cái, giục anh: "Không có gì không có gì, chúng ta nhanh lên một chút mà lên đường đi, anh yêu ưi!"
Bị cậu gọi như thế, tim Sở Tịch mềm nhũn, thân thể đã đáp ứng trước cả ý thức mà nói: "Được."

Mắt trận cuối cùng nằm tại dãy núi nơi xảy ra trận động đất lúc đầu, ẩn giấu gần đỉnh núi có hang động chứa long mạch.

Bay đến đoạn giữa sườn núi, Thương Lẫm hiếm thấy mà chủ động mở miệng đưa ra thỉnh cầu, âm thanh ấp a ấp úng vang lên trong khoang điều khiển: "Chủ nhân, chúng ta có thể đi nhìn cái long mạch phía dưới này không?"
Cái mà Thương Lẫm chỉ, chính là Chân Linh long mạch được họ cứu lần đó, sau đó được đưa vào Định Mạch châu, bố trí ở thực huyệt dưới nền đất ấm áp ôn dưỡng.
Cho dù Thương Lẫm không đề cập đến, Sở Tịch cũng dự định đi xem xem, vị trí thực huyệt long mạch này chính là chỗ cốt lõi của 3,650 cái mắt trận, ban đầu là muốn làm điểm cốt lõi của đại trận thành lũy chiến khu.
Xuống tới dưới nền đất nơi sâu xa, bên trong tăm tối một màu đen kịt, lại xuất hiện một vầng sáng trắng nhu hòa mông lung hư ảo.

Chờ Thương Lẫm dừng tại nơi lúc trước sắp xếp viên Định Mạch châu, Lô Ác Ác kinh ngạc kêu một tiếng: "Ồ, sao biến lớn thành quả trứng to thế này ?"
Sở Tịch cũng hơi kinh ngạc, bởi vì Định Mạch châu trước mắt này không phải hạt châu nho nhỏ trong ký ức, mà là đã biến hình trông như quả trứng nhưng lại cao tới chừng 10m.
"Thời điểm Định Mạch châu dựng dục sẽ thay đổi hình thể to nhỏ dựa theo sinh mệnh bên trong." Thương Lẫm không nhanh không chậm giải thích, trong giọng nói mơ hồ mang theo kinh hỉ, "Cái Chân Linh long mạch này có tốc độ khôi phục nhanh hơn tôi nghĩ."
Tựa hồ là nhận ra được hơi thở quen thuộc, quả trứng rung một cái, một làn sương mù màu vàng tỏa ra từ quả trứng, ở giữa không trung ngưng tụ thành một con rồng nhỏ màu vàng dài chừng 2m, lẩn quẩn, tròng mắt màu vàng óng bình tĩnh nhìn chằm chằm cơ giáp trên không trung.
"Ngươi là?"
"Cám ơn các người đã cứu ta." Chú rồng nhỏ ngưng kết từ làn sương vàng vẫy vẫy cái đuôi, miệng nói tiếng người, giọng con nít ngây ngô mà nói: "Ta là vương trung vương."
- HẾT CHƯƠNG 92 -
Mỡ: hê hê I'm back.....!vừa edit vừa nghe Why don't you stay bản Eng anh Jeff Satur hát nó phê chữ ê kéo dài...
À, thế là Oreo đã bị xoay bánh nếm kem rồi hen quý dị, con quể gà đi coi phim đen =)))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận