Lê Hân nói mỏi cả lưỡi mà Phil và Phong Liệt Vân vẫn không đồng ý, không thể trách bọn họ, Lê Hân là cacbon yếu ớt mỗi ngày đều có thể get ra cách chết mới, vốn dĩ chính là đối tượng cần được bảo vệ trọng yếu, lại một hai muốn tự mình lấy thân mạo hiểm, còn nói không được nguyên do, để hắn đi cứu, còn không bằng để Phong Liệt Vân mạo hiểm một chút đâu.
Nhờ phúc của Lê Hân, Phil vốn không đồng ý để Phong Liệt Vân đi, bây giờ thì chịu rồi o(╯□╰)o
Nếu Lê Hân còn sử dụng được tinh thần lực, sẽ có thể dựa vào ám chỉ thuyết phục bọn họ, chính là hiện tại hắn đã rớt xuống cấp 3, ngay cả phóng xuất tinh thần lực cũng làm không được, ngoại trừ hình thức tự cứu thì không có biện pháp nào khác, căn bản không thuyết phục được hai người này.
Lén chạy đi? Đừng đùa, điều đó là không thể.
Thương lượng chừng một giờ, Thẩm Uyển Như ở bên ngoài đã sắp phun ra lửa, Lê Hân đau đầu không chịu được, trực tiếp mua thuốc thay đổi thân phận x3 từ hệ thống, sau đó vô cùng bá đạo mà nói: "Bây giờ ta sẽ lập tức thay đổi thân phận, thời gian chỉ có thể duy trì một tiếng rưỡi, phải nhanh chóng đưa ta đến phụ cận viện nghiên cứu, nếu không sẽ lãng phí thời gian.
Nếu hai người vẫn không đồng ý với việc thay đổi thân phận, ta liền rời nhà trốn đi không bao giờ trở về!"
'Hung tợn' uy hiếp một phen, Lê Hân dứt khoát nhấp vào "Có", ba lọ thuốc được sử dụng cùng lúc, thời gian duy trì x3.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Phil và Phong Liệt Vân, sương trắng tan đi, một con mèo đen xuất hiện trước mặt hai người, ngẩng đầu lên, kêu một tiếng "meo ~~" thúc giục bọn họ.
"Lê......!Hân?" Một màn biến hóa trước mặt này, không phải ai cũng có thể trấn định và sắc tâm được như Nghiêm Sí.
Phil nhẹ nhàng bế tiểu hắc miêu lên, xoa xoa móng vuốt mềm mại của nó: "Cậu thật sự là Lê Hân?"
Dù trước đó Lê Hân đã nói qua bản thân sẽ biến thành phi nhân loại, nhưng này cũng quá đáng sợ đi, tha thứ Phil hắn quả thật không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Con mèo thuần đen không chút tà tính như truyện kể, đôi mắt màu xanh lục sáng rực rỡ, khi Phil niết móng nó sẽ bất mãn kêu "meow ~" một tiếng, móng vuốt không nghe lời chụp lấy tay Phil, móng vuốt bén nhọn lại không lưu lại bất cứ thương tổn gì trên làn da Phil.
"Đúng là cacbon, ngay cả lớp da cũng không làm xước được." Phil có chút hưng phấn, nhéo móng vuốt Lê Hân không bỏ.
Tiểu hắc miêu ngẩng mặt giận dữ kêu "meo meo~", Phong Liệt Vân cũng có chút mất khống chế, duỗi tay sờ soạng hai cái trên người Lê Hân, cảm thấy lông thật mềm thật thoải mái, liền thuận tay nâng hai chân sau của hắc miêu lên xoa bóp đùi nó.
Lê Hân: "Meo ngao ngao!!"
Tiểu hắc miêu cả người xù lông, râu dựng đứng, trừng đôi mắt xanh nổi giận đùng đùng mà nhìn hai người.
Phong Liệt Vân sờ sờ đầu nó, thở dài với Phil: "Thôi vậy."
Đây là làm theo ý muốn của Lê Hân, trình diễn màn người sống đại biến ngay trước mặt, liền tính Lê Hân có bảo không hợp lẽ thường hơn nữa cũng phải tin.
Lê Hân nói chỉ có thể biến thân trong vòng một tiếng rưỡi, nói tiến vào viện nghiên cứu là có thể sử dụng tinh thần lực, bọn họ cũng phải tin vào điều đó thôi.
"80 phút" Phong Liệt Vân giật râu hắc miêu "Nếu sau 80 phút ngươi chưa thể mở cửa viện nghiên cứu và nghĩ cách phát ra tín hiệu, ta liền xông vào, rõ chưa?"
"Meow ~~" Hắc miêu kiêu ngạo ưỡn bộ ngực nhỏ, tự tin mười phần mà kêu một tiếng.
Thẩm Uyển Như đang phân vân có nên phun nước cuốn trôi khu vườn trên không này của Phil hay không, thì thấy Phong Liệt Vân và Phil ôm một con tiểu hắc miêu đi ra.
"Các ngươi......" Nàng chưa kịp nói xong đã bị Phong Liệt Vân đánh gãy: "Thời gian cấp bách, ta sử dụng dị năng không gian mang ngươi đến đó, Phil dẫn theo người đuổi theo sau, chúng ta sẽ gặp nhau trong khu rừng cách viện nghiên cứu 10 km."
Nói xong không để phân trần, một tay ôm tiểu hắc miêu, một tay bắt lấy Thẩm Uyển Như, ba người biến mất tại chỗ.
Bọn họ đi rồi Phil cũng không nhàn rỗi, lập tức gọi mấy thuộc hạ tâm phúc, điều khiển chiến hạm cải tạo giống với phi thuyền bay ra ngoài.
Chuyện này cần phải giấu kín, tuyệt đối không thể liên lụy quá nhiều thành viên của Fire.
Phong Liệt Vân cùng Lê Hân đều biết điểm này, nếu không bọn họ sẽ không khăng khăng tự mình ra tay cứu, thay vì để Fire tìm cách trà trộn vào.
Khác với hai tên biến thái cấp SS, chuyến thăm lần này của Phil cơ bản là để cung cấp phương tiện di chuyển và lực lượng dự bị, chỉ có tác dụng áp trận mà thôi.
Dưới dị năng không gian của Phong Liệt Vân, 10 phút lộ trình đã hoàn thành trong giây lát, Thẩm Uyển Như còn chưa biết kế hoạch của họ thế nào, hỏi: "Ngươi hay ta đi tìm cách hủy thiết bị quấy nhiễu không gian trước? Bất quá như vậy chỉ sợ sẽ rút dây động rừng......"
"Đều không phải" Phong Liệt Vân sờ sờ đầu hắc miêu, lại thuận tay gãi cằm nó hai cái, nghe thấy hắc miêu theo bản năng phát ra tiếng kêu khò khè thoải mái, khóe môi câu một chút "Nó đi."
Thẩm Uyển Như: "......"
Lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác da mặt vỡ nứt.
Cố tình một người một mèo này không ai quan tâm đến khiếp sợ trong nàng, Phong Liệt Vân buông Lê Hân ra, tiểu hắc miêu nhanh chóng chạy đi vài bước, một phút sau nó phát hiện chân ngắn của mình chạy quá mất thời gian, liền thanh thanh giọng, dùng móng vuốt điều chỉnh một chút máy khuếch đại âm thanh (loa) trên cổ, chuẩn bị tư thế, âm cá heo phong cách mèo của nó phát ra thập phần xinh đẹp và cao vút ——
"Meow ngao ngao ngao ~~~~~~~"
Dưới sự trợ giúp của máy khuếch đại âm thanh, tiếng mèo kêu lan rộng khắp 500 dặm toàn bộ khu vực không người này, dù là phòng thí nghiệm dưới lòng đất cũng có thể nghe rõ.
Vẻ mặt luôn bình tĩnh của nữ hán tử Thẩm Uyển Như không chỉ đơn giản là nứt ra nữa, mà là sau khi hóa thạch còn bị hung hăng ngã xuống, tan thành từng mảnh, không còn bộ dạng hoàn chỉnh.
Vốn dĩ không ai chú ý đến tiếng mèo kêu, thế nhưng con mèo này mang theo máy khuếch đại âm thanh không ngừng làm phiền, dưới biến điệu "meo ngao ngao", cho dù không có thiết bị thì Thẩm Uyển Như cũng thấy không thích hợp.
Tinh thần lực cấp 3 cần thông qua môi giới mới có thể dùng, môi giới càng mạnh, sức lan tỏa tinh thần lực càng xa.
Lúc này Lê Hân đã từ cấp 5 rớt xuống cấp 3, cũng chỉ sử dụng được mỗi cách này.
Thời điểm hắn kêu lên, Thẩm Uyển Như phát hiện nội tâm nôn nóng của mình đã bình tĩnh đi không ít, suýt nữa mất khống chế, đi theo hắc miêu đến nơi phát ra tiếng mèo kêu.
Nàng bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Phong Liệt Vân, lại thấy tên sát thủ máu lạnh này đang ôn nhu mà nhìn tiểu hắc miêu.
Thẩm Uyển Như cảm giác nếu như không có mình bên cạnh, giây tiếp theo Phong Liệt Vân sẽ phát ra tiếng mèo luôn.
Mèo kêu liên tục suốt ba phút.
Lúc này, những người trong viện nghiên cứu đang nối thiết bị lên người Nghiêm Sí, khi đang chuẩn bị thử nghiệm phản ứng, sóng tinh thần vốn dĩ gần như tĩnh mịch của Nghiêm Sí theo tiếng mèo kêu bắt đầu có dao động.
"Meo ngao ngao ngao ~~~~" Tiếng mèo kêu cao vút cư nhiên không làm người khác cảm thấy bén nhọn, ngược lại có loại cảm giác rất êm tai, tâm tình cũng tốt lên không ít.
Theo tiếng mèo không ngừng truyền đến, sóng tinh thần của Nghiêm Sí càng phản ứng mãnh liệt, giống như sẽ lập tức khôi phục sự sống!
Viện trưởng viện nghiên cứu Norec ngơ ngác nhìn số liệu trên máy móc cố tình được mang tới cùng Nghiêm Sí, lúc này, nghiên cứu viên vốn đang dùng đại não lấy được từ người phát cuồng ở Emir làm thực nghiệm vọt vào, thở hồng hộc nói với Norec: "Lão, lão sư, kia, cái kia......"
Norec không có tâm trạng nghe hắn lắp bắp, tự mình vọt tới phòng thí nghiệm cách vách, liếc mắt một cái liền thấy sóng tinh thần hiển thị trên máy phát ra tiếng cảnh báo bén nhọn, trị số đang không ngừng giảm xuống.
Thiết bị đang kiểm tra một đại não được bọn họ bảo tồn rất tốt, tinh thần dị biến của bộ não này tương đối nghiêm trọng, đã đến bờ vực hỏng mất, vô luận bọn họ áp dụng cách gì đi nữa cũng không thể ngăn được sự suy sụp vào phút cuối cùng, nhưng lúc tiếng mèo vang lên, cư nhiên nhìn thấy sóng tinh thần có xu thế ổn định trở lại.
"Bắt lấy con mèo kia!" Norec ra lệnh.
Thủ vệ do tập đoàn quân Đệ Tam* lưu lại nơi này lập tức lao ra, cổng lớn viện nghiên cứu nhanh chóng mở chốt, Phong Liệt Vân cùng Thẩm Uyển Như liếc nhìn nhau, là ở nơi đó! Thời điểm cửa lớn mở ra, hệ không gian của Phong Liệt Vân cảm giác được lực quấy nhiễu không gian mãnh liệt, dưới tác động của lực lượng này, bản thân không thể thông qua dị năng tiến vào viện nghiên cứu.
Không cần Lê Hân mở cửa, chỉ cần hắn điều khiển được người đóng thiết bị quấy nhiễu không gian lại, Phong Liệt Vân liền có thể mang Thẩm Uyển Như đi vào.
*ở đây mình chỉnh lại từ 'quân đoàn' thành 'tập đoàn quân' vì gọi vậy mới chính xác và tên cũng đổi lại thành chữ luôn ạ.
Các chương trước mình sẽ từ từ chỉnh lại sau.
"Meo ngao ngao ~~" Hắc miêu một bên chạy một bên kêu, thật ước gì có người nhanh chóng tìm được nó.
Rất nhanh, một tàu chiến hạm xuất hiện trên bầu trời, lập tức định vị được nó.
Lê Hân thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không cần gào nữa, để nó dùng giọng mèo hét lên âm và dáng điệu của cá heo dễ lắm sao, cổ họng đều rống đến xuất huyết rồi này.
Còn phải duy trì tinh thần thoải mái ổn định, lợi dụng âm thanh truyền ra tinh thần lực, tốt nhất là tác động đến thực nghiệm thể trong viện nghiên cứu, như vậy mới có thể dẫn người tới bắt nó vào.
Tập đoàn quân đế quốc ra ngựa, bắt một con mèo quả thực dễ như trở lòng bàn tay.
Lúc Lê Hân nhìn thấy chiến hạm liền nhanh chóng đem máy khuếch đại âm thanh trên cổ vứt đi, chính mình nỗ lực chạy thật xa, đương nhiên khoảng cách này là tương đối so với vật chuẩn gần hắc miêu, còn với chiến hạm mà nói, là càng chạy càng gần.
Làm bộ giãy giụa vài cái sau khi bị người bắt lấy, bỏ vào một hộp chứa thủy tinh, hắc miêu giả vờ rất tức giận và cào vào thành hộp chứa, lại bởi vì thành hộp quá trơn nên không có chỗ bám, cuối cùng buồn bực mà ghé vào hộp chứa kêu meo meo, trong đôi mắt to màu xanh lục lộ ra thần sắc ủy khuất, thập phần khả nhân.
Đáng tiếc, những người của tập đoàn quân Đệ Tam hàng năm đóng quân ở đây cơ hồ đều là động vật máu lạnh, sẽ không bị mê hoặc vì một con mèo vờ đáng thương, không có bất cứ biểu tình nào đem hắc miêu đi vào.
Từ lúc Lê Hân biến thành hắc miêu đến khi bị bắt vào viện nghiên cứu, mất 25 phút, Phong Liệt Vân chỉ cho Lê Hân thời gian 80 phút, bây giờ còn 55 phút, hắc miêu thử kêu một tiếng "meo ô ~~", trong âm thanh mang theo một tia đáng thương hề hề.
Hai binh lính không có phản ứng gì, hắc miêu nhỏ giọng kêu trong hộp, âm thanh có chút khàn.
Lúc bọn họ đưa hắc miêu tới chỗ của viện trưởng Norec, một binh sĩ trong đó nhịn không được nhíu mày.
Hắn cúi đầu nhìn tiểu miêu trong hộp thủy tinh trên tay, thiếu chút nữa vươn tay thả tiểu miêu tội nghiệp ra khỏi hộp chứa.
Đương nhiên mê võng này chỉ lóe qua rồi biến mất, cuối cùng hắn vẫn quyết đoán mà đẩy cửa, đem tiểu miêu đặt lên bàn của viện trưởng, kính một cái quân lễ rồi rời đi.
Norec căn bản không tốt với thực nghiệm thể song S khó khăn lắm mới bắt được này, Nghiêm Sí được đặt trong một phòng thí nghiệm khổng lồ, Lê Hân liếc mắt một cái liền nhìn thấy Nghiêm Sí lỏa thể bị cắm một đống dây ống nằm trên bàn điều khiển, mấy nghiên cứu viên mặc áo blouse trắng đang chạm vào cơ thể y, một bên sờ một bên ghi chép.
Hắn meow, đùa giỡn bạn trai hắn a! Hắc miêu căn bản không kiểm soát được cảm xúc của mình, lông lập tức dựng đứng, uy hiếp mà kêu một tiếng "Meo ngao" với Norec, âm thanh tràn đầy uy hiếp, không vui, phẫn nộ cùng đau lòng.
Mà một tiếng kêu lên, dữ liệu bên cạnh đầu Nghiêm Sí lại lần nữa nhảy lên.
"Viện trưởng, đại não song S hỏa - 01 biểu hiện hoạt động mãnh liệt, vỏ đại não có dấu hiệu thức tỉnh!" Nghiên cứu viên kích động nói với Norec "Lần đầu tiên, lần đầu tiên chúng ta nghiên cứu có tiến triển!"
Norec nhìn tiểu miêu trong hộp chứa, lẩm bẩm: "Mèo? Khắp tinh cầu Emir đều là sinh vật hoang dã loại lớn và quần cư loại nhỏ, mỗi một loài động vật đều thập phần hung mãnh, thả một đám tiểu bạch thử nuôi trong phòng thí nghiệm ra, sống được cũng sẽ vô cùng hung tàn.
Con mèo này.....!rõ ràng là sủng vật nuôi trong nhà......"
Lê Hân: "......"
Điều này có nghĩa là, một con mèo như hắn, còn không lợi hại bằng đám tiểu bạch thử người ta nuôi trong phòng thí nghiệm sao? Lúc trước hắn còn biến thành tiểu bạch thử a, lần này biến thành mèo khẳng định là mạnh hơn, không cần vu oan giá họa!
Lê Hân không nghĩ tới chính là, lần trước không phải hắn biến thành tiểu bạch thử bị thả ra ngoài sinh tồn, mà là tiểu bạch thử được nuôi trong phòng thí nghiệm đã mất đi dã tính, sau khi bị thuần phục chỉ có thể trở thành vật thí nghiệm.
Ách......!Từ góc độ này nhìn xem, hệ thống đem hắn biến thành mèo, hẳn cũng là một loại biến cường đi......!có lẽ đi.
"Hơn nữa theo ta được biết, hiện tại toàn Tinh Liên cũng tìm không ra một con mèo thuần đen tự nhiên sinh trưởng nào.
Có lẽ vào thời kỳ sơ khai của vũ trụ, mọi người cho rằng thuần huyết sẽ làm suy yếu sức sinh sản của giống loài, chỉ có lai tạo mới có lợi thế nhất.
Trong một thời gian, xu hướng xã hội đã khiến con người lựa chọn sủng vật và những đứa con cường tráng, cũng chính vì vậy, những động vật có nguồn gốc cacbon ban đầu trải qua nhiều thế hệ lai tạp, đều trở thành silicon.
Mà kiểu lai tạo này sẽ làm suy yếu các đặc tính giống loài, hiện tại trong toàn vũ trụ, còn loại mèo thuần đen này sao?" Norec phân tích nói.
Hừ, khoe khoang học vấn tốt sao.
Lê Hân tính toán thời gian một chút, lại trôi qua 10 phút, chỉ còn 45 phút, hắn không thể chậm trễ nữa.
Bất quá bị nhốt trong hộp chứa, xung quanh có rất nhiều người, hiển nhiên phương pháp khống chế người được thảo luận trước đó không thể dùng được nữa.
Hiện giờ hắn có sử dụng hình thức tự cứu, sợ rằng cũng không có cách khống chế được nhiều người như vậy, thay vì tham nhiều, chi bằng chỉ giải quyết một người.
Hơn nữa người này cũng vô cùng ăn ý với hắn, liền tính bản thân biến thành một con mèo đen, tinh thần lực rớt xuống cấp 3, tinh thần y vẫn có thể biến hóa theo âm thanh của hắn.
Nghiêm A Mộc, tự cứu hoặc cả hai chúng ta đều xong đời, liền xem anh!
Nhanh chóng điều ra giao diện hệ thống, quả nhiên hình thức tự cứu nơi đó lóe hồng quang, có thể sử dụng.
Hiện tại Lê Hân bị viện nghiên cứu bắt được, còn nhốt trong vật chứa, cảnh ngộ thập phần nguy hiểm, hoàn toàn phù hợp điều kiện mở ra hình thức tự cứu.
Móng mèo cào qua hộp chứa một cái, nhìn như phẫn nộ, trên thực tế là đang bấm vào nút "Có" do hệ thống đưa ra.
【Ký chủ đang trong tình trạng nguy cấp, có mở hình thức tự cứu không? Có /】
Hệ thống vĩnh viễn không có lựa chọn "Không", lúc này cư nhiên Lê Hân lại nhìn nó thuận mắt!
【Hệ thống: mở ra hình thức tự cứu, phân tích nguy cơ trước mắt.
Theo tính toán của hệ thống, ký chủ vô pháp dựa vào bản thân tự cứu, phải đánh thức ngoại lực.
Hệ thống nâng cấp tinh thần lực của ký chủ lên mức cao hơn một bậc cấp độ của bản thân, tức là tinh thần lực cấp 6, bắt đầu thăng cấp, thỉnh ký chủ nắm chắc cơ hội tự cứu.
】
Trong nháy mắt, tinh thần lực khổng lồ tỏa ra từ cơ thể Lê Hân, Lê Hân mừng đến mức gần như muốn lăn lộn, tinh thần lực cấp 6, cho dù không khống chế được nghiên cứu viên đang chuẩn bị dụng cụ kích thích khiến mình kêu lên, nhất định cũng có thể đánh thức tinh thần giúp Nghiêm Sí.
Ở giai đoạn hiện tại, khoa học kỹ thuật đế quốc căn bản không thể chống lại tinh thần lực, lực lượng của Lê Hân xuyên thấu vật chứa, trực tiếp tiến vào đại não Nghiêm Sí, 'nhìn' thấy tình huống tinh thần không xong của Nghiêm Sí, Lê Hân liền bùng cháy lửa giận khắp khuôn ngực nhỏ gầy, hận không thể trực tiếp dùng tinh thần lực kích thích mấy tên nghiên cứu viên này phát điên luôn, khiến cho bọn chúng tự nghiên cứu mình, tự nếm thử loại mùi vị này.
Trong mắt người ngoài, tiểu hắc miêu không hề kêu, mà mở to đôi mắt u lục nhìn người trong phòng, ánh mắt kia khiến nhân tâm phát lạnh.
Mà Norec lại căn bản không thèm để ánh mắt nhân tính hóa của con vật này, nhìn hắc miêu một lúc rồi nói: "Con mèo này thật kỳ lạ, trong mắt nó có cảm xúc nhân loại, ta có thể cảm giác được sự phẫn nộ của nó.
Nói không chừng trên người con mèo này có điểm đột phá, mang máy kích thích tinh thần và máy kiểm tra tới đây, đặt con mèo cùng song S hỏa - 01 cùng một chỗ, ta kiểm tra tần số tinh thần khi cùng tác động lên hai bọn chúng."
Bên kia, máy kiểm tra tinh thần của Nghiêm Sí đang không ngừng biến động từ khi y nghe được tiếng mèo kêu, hai mắt nghiên cứu viên phụ trách thiết bị phát sáng mà ghi chép số liệu, các trợ thủ còn lại dựa theo phân phó của Norec, đem hai thiết bị kết nối với bên ngoài hộp chứa của tiểu hắc miêu.
Lê Tiểu Hắc hoàn toàn không có tâm trạng quản những người này muốn làm gì, thời gian của nó cấp bách, phải chuyên tâm trợ giúp Nghiêm Sí khôi phục tinh thần.
Tinh thần Nghiêm Sí quá tệ, trước đó y có thể một mình lao vào bầy trùng vũ trụ mà không bị trùng dị hình công kích tinh thần, là bởi vì tinh thần lực chưa thành hình mà Lê Hân lưu lại trong đầu y bảo vệ.
Mà tinh thần lực này rời quá xa ký chủ, lại tiêu hao quá độ, rất nhanh liền tiêu tán.
Lúc này Nghiêm Sí chỉ đối phó bảy con trùng dị hình, còn lại ba con.
Tinh thần lực tiêu tán trong nháy mắt, tinh thần Nghiêm Sí liền hứng chịu công kích đáng sợ, giống như lần trước gặp phải ở Khoáng tinh, bị trói buộc, không chịu nghe theo điều khiển, đại não bị một thế lực kỳ dị khống chế, có âm thanh đáng sợ không ngừng hí vang trong đầu y, đại não đau đớn như muốn tách làm hai.
Âm thanh ấy không ngừng nói trong đầu y, nghe lời, đừng chống cự, như vậy sẽ không thống khổ.
Ý niệm này một khi nảy sinh, liền điên cuồng lớn lên, chiến đấu giữa hai loại lực lượng lý trí cùng khống chế, tinh thần Nghiêm Sí căn bản không chịu nổi, suýt nữa dị biến tinh thần.
Vì để bản thân bình tĩnh lại, y tiêm một lúc gấp mười lần liều lượng thuốc ức chế, nếu người thường sử dụng thuốc ức chế, sẽ dễ bị trầm cảm, gặp ảo giác và có khuynh hướng tự sát.
Dù là người dị biến tinh thần sử dụng, cũng sẽ tiêu hao tuổi thọ, làm tổn thương não hết lần này đến lần khác, cuối cùng không phải não tử vong thì là hoàn toàn hỏng mất, thuốc ức chế cũng không còn tác dụng.
Một lần tiêm vào nhiều thuốc ức chế như vậy, khiến đại não Nghiêm Sí bắt đầu xuất hiện ảo giác, mà loại ảo giác này lấy độc trị độc tạm thời khắc chế thứ âm thanh kỳ lạ kia, giúp y thuận lợi giết hai con trùng dị hình.
Chính là lấy độc trị độc cũng không có nghĩa đại não Nghiêm Sí được chữa lành, mà là ảo giác và khả năng kiểm soát đang chiến đấu trong não của y, tinh thần yếu ớt căn bản vô pháp thừa nhận loại phân tranh này, đã sớm vỡ nát.
Trên thực tế trước khi giết chết con trùng dị hình cuối cùng, đại não Nghiêm Sí cũng đã hoàn toàn tổn thương, y học đế quốc căn bản không có khả năng làm y sống lại.
Tuy nhiên vào lúc này, con trùng dị hình cuối cùng cũng ý thức được tình huống nguy cấp của bản thân, nó không màng tất cả muốn giết chết Nghiêm Sí, dùng toàn lực kích thích tinh thần Nghiêm Sí, muốn y lâm vào cảnh hoàn toàn phát cuồng, sẽ không rảnh đối phó với mình.
Nhưng mà lực ý chí của Nghiêm Sí hiển nhiên mạnh hơn ước tính của trùng dị hình, y không thiết sống mà lần nữa tiêm vào thuốc ức chế, thế nhưng lúc này y mắt không thể thấy tai không thể nghe, căn bản không cảm giác được sự tồn tại của trùng dị hình.
Trước khi ý thức biến mất, ấn tượng duy nhất là trùng dị hình bị một đống trùng vây quanh ở giữa, Nghiêm Sí tìm không thấy mục tiêu, liền phóng thích toàn bộ lực lượng, lấy nhiệt độ cao nhất mà thiêu chết đám trùng xung quanh.
Mặc kệ trùng dị hình ở đâu, loại công kích diện tích lớn 360 độ không góc chết này, nó không có khả năng sống sót.
Nghiêm Sí thành công, nhưng y đã cạn kiệt sức lực cuối cùng, tinh thần của y cơ hồ bị tàn phá hoàn toàn, rơi vào trong bầy trùng vũ trụ vô cùng vô tận.
Lúc này dù y có bị trùng vũ trụ ăn luôn cũng không hề gì, bởi vì y căn bản không cảm giác được.
Phân tích của bác sĩ là chính xác, tình huống trí não của Nghiêm Sí hiện tại hẳn là 'hơi thở mong manh', cách cái chết không xa, chỉ còn lại 'một hơi cuối cùng'.
Liền tính viện nghiên cứu không đưa y tới Emir, đại não Nghiêm Sí cũng không sống được bao lâu, có lẽ trong vòng một tháng liền tử vong, mỗi thời mỗi khắc đều đang kề cận cái chết.
Nhưng mà ngay tại lúc này, y nghe được tiếng mèo kêu.
Nghiêm Sí chỉ còn lại ý thức, ý nghĩ duy nhất mà ý thức vẫn luôn đeo bám trên người y không biến mất chính là Lê Hân.
Đó là tình cảm chân thành một đời này của y, người khiến y cam nguyện quên đi nguy cơ đế quốc đang gặp phải mà không tiếc tất cả bảo vệ, đó là người y yêu nhất.
Vô luận hắn biến thành bộ dạng gì, là Lê Hân, là Lý Hâm, là tiểu bạch thử, hay là hắc miêu, y đều có thể liếc mắt một cái nhận ra hắn, lập tức nghe ra âm thanh của hắn.
Tiếng kêu xen lẫn tinh thần lực hỗn loạn tiến vào đại não Nghiêm Sí, thần sắc y hồi sinh một cách thần kỳ, tro tàn lại cháy, lực ý chí điên cuồng kêu gào, ý đồ phá tan gông xiềng, khống chế thân thể của mình, ôm lấy nguồn âm thanh khiến y tâm động kia.
Chính là y căn bản không động đậy, chỉ có thể nghe từng tiếng mèo kêu tiến vào đầu mình, mỗi một tiếng kêu, đều làm tinh thần Nghiêm Sí sống lại một chút.
Mà khi tinh thần lực đã khôi phục đến cấp 6 của Lê Hân lần nữa tiến vào đại não y, cuối cùng thần trí của Nghiêm Sí lại được bao trùm bởi tinh thần lực ấm áp ấy, lực lượng màu bạc từng chút một nuôi dưỡng, chữa trị tinh thần đã cận kề cái chết của y.
Hắc miêu vô lực ghé vào hộp chứa, thương tích Nghiêm Sí quá nặng, tinh thần lực hiện tại của hắn căn bản không có biện pháp chữa khỏi hoàn toàn, chỉ có thể chữa trị tối đa những tổn thương chính.
Nhưng bây giờ, cho dù không nên đánh thức y cũng không có lựa chọn nào khác, tốt nhất là để y ngủ rồi tự mình chữa trị.
Chờ đến khi tinh thần y khôi phục, lại chậm rãi điều dưỡng.
Quá trình điều dưỡng này vô cùng lâu dài, cần rất nhiều thời gian.
Điều dưỡng chỉ là thứ yếu, lúc này hắn khẩn cấp cần Nghiêm Sí tỉnh lại giúp hắn, thế nhưng lực lượng của hình thức tự cứu đã hao hết, lại không thể chữa trị được cho Nghiêm Sí đến mức có thể tỉnh lại.
Lê Tiểu Hắc không thể không màng đến tinh thần Nghiêm Sí mà cưỡng bách y tỉnh lại, sau khi hao hết tinh thần lực, hữu khí vô lực mà ghé vào hộp chứa, đến kêu cũng kêu không nỗi.....!
"Meo ngao ngao ngao ngao ngao ngao!!!" Lê Tiểu Hắc đột nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, nhảy tới nhảy lui trong hộp chứa, nhưng vẫn tránh không khỏi bị điện giật!
Bọn họ cư nhiên kết nối vật chứa với nguồn kích thích bên ngoài, đầu tiên dùng điện giật kích thích thân thể hắn.
Lê Hân chính là cacbon, mặc kệ hệ thống che giấu thế nào thì hắn vẫn là một cacbon dễ bị dẫn điện, lúc này hắn đang ở thời điểm tinh thần lực thấp nhất, thân thể kém cỏi nhất, một kích thích như vậy, gần như đem hắn giật chết.
Toàn thân tê liệt, bị giật đến lông tóc không ngừng dựng thẳng, toàn thân hắc miêu bằng mắt thường đều có thể nhìn thấy điện quang, nó không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết trong hộp chứa, mà theo tiếng kêu của nó, tần sóng trên máy kiểm tra tinh thần của Nghiêm Sí cũng càng lúc càng cường liệt.
Sau khi quan sát dữ liệu của cả hai bên, Norec nói: "Song S hỏa - 01 sẽ có cảm giác với tiếng kêu của hắc miêu, nhưng dưới kích thích như vậy, tinh thần hắc miêu lại thập phần ổn định.
Tính bất ổn tinh thần của silicon không chỉ biểu hiện trên người nhân loại, động vật cũng vậy.
Chẳng qua động vật có suy nghĩ đơn giản, tình cảm cũng đơn giản, cho nên hiếm khi phát triển đến mức phát cuồng, nhưng bị đả kích mạnh như vậy, hắc miêu đã chịu đau thế kia, vì sao tinh thần vẫn còn ổn định?"
Lê Tiểu Hắc nghe thấy phân tích vô tình của Norec, thật sự hận không thể khiến gã chết nhanh một chút.
Điện giật mỗi lúc một dữ dội hơn, tiếng nó cũng càng yếu, lúc đầu còn có thể la hét thảm thiết, sau đó căn bản kêu không ra tiếng, chỉ khi bị giật điện, mà phát ra hơi thở thoi thóp "meow......".
"Tiêm thuốc kích thích vào cho nó" Norec phân phó "Thí nghiệm sức chịu đựng của nó."
"Meo ngao ngao a!" Lông đuôi Lê Tiểu Hắc bị điện làm cho dựng thẳng lên, hắn tuyệt vọng kêu một tiếng.
Một số xúc tu trong suốt xuất hiện trong hộp chứa, cố định tứ chi, cổ và đuôi của Lê Tiểu Hắc, ống tiêm được đưa vào, từng chút tới gần cơ thể Lê Tiểu Hắc.
Mắt to màu xanh lục của hắc miêu chớp chớp trong tuyệt vọng, chậm rãi nhắm lại.
Mà khi mũi kim chạm tới lông hắc miêu, một quả cầu lửa bốc cháy từ bàn điều khiển bên cạnh nó, thiêu hủy bàn điều khiển, thiêu rụi các dụng cụ trên người, ngay cả nghiên cứu viên bên cạnh cũng bị thiêu thành tro.
Ngọn lửa gần như bay về phía Norec, một quả cầu lửa vây quanh lấy hộp chứa, ngọn lửa mãnh liệt như vậy, lại ôn nhu như vậy.
Ngọn lửa thiêu hủy toàn bộ hộp chứa, nhưng mảy may không gây thương tích đến Lê Tiểu Hắc.
Bị người ôm vào trong ngực, Lê Tiểu Hắc đạp đạp chân sau, gian nan ngẩng đầu nhìn Nghiêm Sí.
Một đôi mắt chuyên chú quen thuộc như ngọn lửa thiêu đốt ánh vào mắt to của hắc miêu..