Rốt cuộc Phil đã làm gì mới khiến fans lập tức tăng lên như vậy, Lê Hân thật nghi hoặc.
Hắn quan sát internet một chút, mấy cái lầu hắc của mình vẫn còn đang tiếp phát triển, đã lên tới hơn nửa triệu rồi, tuy rằng có người nói chuyện rất công đạo, nhưng nhóm Nghiêm Cách chó điên thấy ai cũng cắn, lầu cao cuối cùng biến thành xu hướng một chiều, người nói chuyện vì Lê Hân cũng rời đi.
May mắn thay, hầu hết mọi người đều sáng suốt, không hắc không phấn, nếu không chiếu theo pháp véo của Nghiêm Cách, hệ thống đã sớm tự hủy.
Lại xem giao diện hệ thống, hắc đã biến thành 20w, mà số fans lại biến thành 29w.
(Mị ngu dốt ko biết ký hiệu w là giá trị bn, giữ nguyên của tác giả vậy)
Thế lực Phil có thể dùng chỉ có Emir, nói cách khác, lượng fans đột nhiên tăng vọt hơn 40.000 này là từ Emir mà ra.
Nghi ngờ liên lạc với Phil một lần nữa, Phil dường như đang chờ đợi, cười tủm tỉm nhìn Lê Hân: "Thế nào, có tốt hơn hay không?"
Lê Hân dùng sức gật đầu: "Cảm giác được Emir tiếp thêm lực lượng, cảm ơn Phil thúc thúc! Bất quá trước đó không phải nói sợ bị viện nghiên cứu theo dõi, không thể thể hiện quá mức ở Emir sao, vì sao hiện tại có thể?"
Trong một khoảng thời gian ngắn, lượng fans tăng lên nhiều như vậy chắc chắn không chỉ là hiệu quả tuyên truyền bên trong Fire, Phil nhất định đã tuyên truyền khắp nơi ở Emir.
Nhưng chính Phil là người trước đây dốc sức ủng hộ việc không nên khoa trương, hiện tại hắn làm sao vậy a?
"Trước khác nay khác, ta ở một số địa điểm giải trí của Fire truyền phát tiệc đón tin sinh tối qua mà thôi." Phil giải thích nói "Làm sao mới có thể khiến người không tìm ra một giọt nước? Đương nhiên là đem giọt nước này nhập vào biển."
Lê Hân hiểu ra, sở dĩ Phil dám làm như thế, chủ yếu vì hắn đã đến đế quốc.
Emir là một nơi thực nghiệm thật lớn, người có chút đặc thù trong tinh cầu đều dễ dàng bị viện nghiên cứu theo dõi, tự nhiên không thể quá mức lộ liễu.
Chính là đế quốc liền bất đồng, ở trong đế quốc, có cả biển minh tinh được trên trăm vạn ngàn vạn fans hoan nghênh.
Vì một bộ phim truyền hình, điện ảnh hay một điệu nhảy mà có rất nhiều minh tinh thành danh trong một đêm, liền tính hắn lập tức được rất nhiều người hoan nghênh, cũng chỉ là một người mới so với những người nổi tiếng này thôi, không tính là cái gì.
Chỉ cần không bị người phát hiện sự tồn tại của tinh thần lực, mặc kệ nổi tiếng thế nào cũng chỉ là minh tinh đang hồng mà thôi, sẽ không khiến đám người của viện nghiên cứu kia chú ý.
Phil thông minh đem toàn bộ tiệc đón tân sinh phát ở Emir, như vậy sẽ không quá đột ngột, cũng có thể khiến một số người trong Emir chú ý tới sự tồn tại của mình.
Emir có internet nội bộ, người bị lưu đày đều không muốn đăng nhập vào trang web đế quốc cho lắm, tin giải trí của đế quốc ở chỗ này tương đối bế tắc.
Mà sau khi Phil đem video tiệc đón tân sinh đăng lên mạng, âm nhạc của mình cũng có thể được thảo luận sôi nổi, hơn nữa đặt trong toàn bộ buổi tiệc sẽ không bị người chú ý, thật là quá thông minh!
Khó trách cùng ngày Phil thổ lộ tình cảm kia, hệ thống lại nhắc nhở hắn phải hảo hảo nắm chắc fans quản lý viên này, ba Phil quả nhiên là người phi thường cơ trí.
"Hơn nữa, cậu từ từ chờ xem" Phil định liệu trước mà nói "Ta sẽ chú ý hắc của cậu, một khi có xu hướng phát triển, ta sẽ nghĩ cách thuê thuỷ quân diệt khí thế của những người đó, ngăn chặn hắc gia tăng, yên tâm đi."
"Ngươi cũng phải cẩn thận!" Lê Hân lo lắng mà nói "Thuê thuỷ quân quy mô lớn như vậy ở trên mạng có thể khiến đế quốc chú ý hay không, dù sao chúng ta là......"
Hắn không nói ra chữ 'buôn lậu' này, bất quá Phil ngầm hiểu, vì Lê Hân quan tâm mình mà cảm thấy tri kỷ: "Cậu không cần lo lắng, thuê thuỷ quân đương nhiên là thuỷ quân đế quốc, ta sẽ ủy thác người ở đế quốc xử lý, sẽ không có bất cứ liên quan gì với Emir.
Cũng coi như người tâm phúc của cậu trên mạng, có người thích cậu, mướn thuỷ quân giúp cậu, như vậy rất bình thường."
Lúc này Lê Hân mới yên lòng, vừa định hỏi Phil về tình hình gần đây, Phong Liệt Vân nghẹn nửa ngày thấy bọn họ nói xong chính sự, rốt cuộc tìm được cơ hội, đem Phil ném sang một bên, đoạt lấy máy truyền tin hỏi: "Tên Nghiêm Sí kia sao lại thế này? Không phải y thích Lê Hân sao? Như thế nào lại chạy tới trêu chọc cậu? Chẳng lẽ bị nhận ra?"
Đối với chuyện này Lê Hân cũng buồn bực a "Hình như y không nhận ra ta là Lê Hân, nhưng y nói mình nhất kiến chung tình với ta o(╯□╰)o"
"Cách xa y một chút." Phong Liệt Vân dặn dò.
"Ân, ta sẽ chú ý, mọi người bên đó thế nào? Người đế quốc không đến Hắc Ám tinh gây phiền phức đi? Người Hắc Ám tinh sinh hoạt ở Emir thế nào?"
"Không có, nữ thượng tướng kia coi như thủ tín.
Sống ở Emir chính là thiên đường, có nhạc của cậu tinh thần bọn họ tạm thời không có dị biến.
Bất quá kiên trì không được bao lâu, cậu phải nhanh dọn ra ngoài một chút, thu đĩa nhạc."
"Yên tâm đi, ta sẽ nỗ lực!" Lê Hân siết tay, hắn đã quyết định nhanh chóng tìm công ty ký hợp đồng, vậy sẽ có thể xin ở ký túc xá công ty.
Ký túc xá công ty kinh tế đều nói chung tương đối an tĩnh, xung quanh không có ai, sau khi gắn hệ thống cách âm hắn có thể yên tâm ở trong phòng một bên thu đĩa nhạc một bên luyện tinh thần lực.
Sau khi ngắt liên lạc, tâm tình Lê Hân cuộc yên cũng ổn lại, hắn tạm thời không quản chuyện trên mạng, loại dư luận này, hắn không có công ty quản lý duy trì sau lưng, chỉ một mình dù có muốn quản cũng quản không được.
Đêm qua đến giờ đều không ngủ ngon, vẫn là nhanh chóng nghỉ ngơi một chút, nỗ lực vì quân huấn ngày mai, dù sao mặc kệ là tiến vào giới giải trí hay vào đoàn biểu diễn, đều phải chờ sau khi quân huấn kết thúc mới được, quân huấn tuyệt đối không thể trốn.
Hơn nữa quân huấn của đại học Saint Tevez, học sinh hệ nghệ thuật cuối cùng đều là bị nâng đi, mà người kiên trì đến cuối của học viện Chiến Lược cũng ít, cacbon như hắn đúng là nghĩ mà sợ, ngày mai lên sân một lát liền trực tiếp té xỉu thì thật ko tốt.
Lê Hân bên này sứt đầu mẻ trán vì fans, Nghiêm Sí và đám người đến hoàn toàn không biết.
Các tướng lãnh minh tinh quân bộ mỗi ngày đều bị nhắc đến vô số lần trên mạng, nếu để thông báo nhắc nhở đã sớm phiền chết bọn họ.
Bọn họ phần lớn sẽ thiết lập không bao giờ thông báo, dù sao nếu có trường hợp khẩn cấp, trung tâm thông tin quân sự sẽ trực tiếp thông báo cho họ.
Mà sĩ quan đế quốc, liền tính Grant tương đối thích vui chơi, thời gian lên mạng của họ cũng rất ít rất ít.
Tuổi còn trẻ đã có thể trở thành nòng cốt của quân bộ, không huấn luyện khắc khổ tuyệt đối không có khả năng trở thành trụ cột.
Sau lưng mỗi thành công đều là gian khổ cùng tôi luyện mà người thường vô pháp thừa nhận, chỉ có trải qua tẩy lễ khổ nạn mới có thể thành tài.
Với Nghiêm Sí mà nói, một tuần y có thể xem một chút những đại sự toàn quốc gần đây đã không tồi, làm sao có thời giờ lên mạng xem giải trí bát quái.
Hiện tại đối với Nghiêm Sí mà nói, phải chuyên tâm chuẩn bị chủ đề quân huấn vào ngày mai.
Y được thuê làm tổng huấn luyện viên cho khóa quân huấn đại học Saint Tevez lần này, tất cả nội dung huấn luyện và điểm mỗi khảo hạch chuyên nghiệp cuối cùng đều do y quyết định.
Quân huấn là một khóa cực kỳ quan trọng trong sự nghiệp đại học, cần phải khắc nghiệt, gian khổ, đặc biệt là với học sinh trường quân đội, cần có tính chân thật cao.
Chiến trường không tốt đẹp như tưởng tượng, sinh mệnh thoáng cái lướt qua, có rất nhiều tân binh bị sự sợ hãi của mình đánh bại mà mất đi sinh mệnh.
Đại học còn có cơ hội đổi ngành, mục đích quan trọng nhất của quân huấn chính là khiến học sinh nhận thức được lý tưởng chênh lệch với hiện thực, tự mình nghĩ kỹ lần nữa, có thích hợp tòng quân hay không.
Nghiêm Sí chấp hành cao các nguyên tắc này, sau khi làm xong khóa kiện, tải lên website chính thức của đại học Saint Tevez, ngủ đi.
Đồng dạng ngủ sớm như Nghiêm Sí, Lê Hân hoàn toàn không biết, chương trình quân huấn năm nay nhấc lên sóng to gió lớn trong trường học!
Bất kỳ ai cũng có thể xem website chính thức, rất nhiều người có kinh nghiệm đều biết chương trình quân huấn sẽ được đăng lên vào buổi tối trước ngày quân huấn, giảm xóc tâm lý cho học sinh.
Chương trình học đăng lên mạng nhanh chóng được tân sinh lan truyền, mà chương trình học năm nay, nghe nói rất nhiều học sinh học viện Nghệ Thuật vừa thấy liền ngất xỉu!
Thứ nhất, 15 ngày huấn luyện đầu, tất cả các buổi huấn luyện đều phải tiến hành dưới hoàn cảnh có trọng lực gấp 10 lần, bao gồm ngủ vào ban đêm.
Tất cả học sinh phân thành nam nữ ở tại sân huấn luyện, trải sàn, ngủ trong môi trường có trọng lực gấp 20 lần! Mà sau 15 ngày huấn luyện, môi trường thay đổi thành không gian, cũng ăn ngủ giống vậy.
Thứ hai, trong một tháng, mỗi ngày chỉ phát dinh dưỡng tề duy trì năng lượng trong nửa ngày, tuyệt đối không cho phép bí mật tư tàng đồ ăn.
Thứ ba, mỗi đêm trước khi đi ngủ, phải tiêu diệt ít nhất 10 con vũ trụ trùng dưới hoàn cảnh mô phỏng thật sự của chiến trường, không giết xong không được đi ngủ, ngủ không đủ giấc hôm sau vẫn phải tiếp tục huấn luyện.
Thứ tư, tất cả các giáo y của trường đều sẽ đi theo toàn bộ hành trình, giáo y đã chuẩn bị tốt một lượng lớn khôi phục tề, liền tính thật sự mệt đến ngất xỉu, cũng sẽ đánh thức mọi người bằng một mũi tiêm khôi phục tề, phải có giáo y xác định sinh lý của học sinh, trừ phi sức chịu đựng tâm lý không thể tiếp tục thừa nhận huấn luyện, bằng không tuyệt đối không cho phép học sinh giả vờ trốn tránh quân huấn.
Thứ năm......!Thứ năm thật ra là tin tốt, quân huấn năm nay sẽ không xuất hiện người không hợp cách, bởi vì mỗi học sinh nếu không được giáo y chẩn bệnh nhất định phải kiên trì đến khi kết thúc.
Muốn rời đi? Có thể.
Trực tiếp xin thôi học liền không cần tiếp tục tham gia quân huấn, bởi vì quân huấn là chương trình học cần thiết của đại học Saint Tevez, môn đầu tiên của chương trình học đã muốn rời đi, vậy không cần lên đại học nữa.
Hoặc là thôi học, hoặc là kiên trì đến thi cốt không còn bị giáo y kéo xuống.
Khái niệm đào tạo của Nghiêm Sí là như thế, quả thực chính là đem bọn học sinh thao luyện đến chết!
Trong lúc nhất thời, các học sinh chuyên ngành văn khoa trong trường đều mắng thành một mảnh, ngay cả sắc mặt của học sinh học viện Chiến Lược cũng trắng bệch, cả một đêm gặp ác mộng.
Học viện Nghệ Thuật càng có không ít người hơn nửa đêm chạy đến phòng y tế xin giấy chứng nhận, thoáng cái phòng y tế chật kín người, cả đêm đều làm việc.
Sáng hôm sau Nghiêm Sí đến trường sớm hai tiếng, đã bị lãnh đạo trường vẻ mặt xấu hổ mời đi theo.
Hiệu trưởng nguyên soái tiền nhiệm của quân đoàn số 2, quân hàm cao hơn Nghiêm Sí nhiều, cũng có thể lên tiếng.
Ông khách khách khí khí mà thương lượng với Nghiêm Sí: "Nghiêm Sí, ta xem như cũng lớn, nhận ngươi là tiểu bối, suy cho cùng phụ thân ngươi cũng là vãn bối của ta.
Chương trình quân huấn của ngươi ta xem qua rồi, đúng là phi thường, phi thường......!Ách, phi thường nghiêm cẩn, nhưng đây là tiêu chuẩn huấn luyện mà quân nhân chính thức cũng rất khó chịu được, huấn luyện cho học sinh, có phải quá khắc nghiệt hay không?"
"Cho nên kỳ quân huấn này sẽ không có ai không hợp cách" Nghiêm Sí trả lời "Mỗi người kiên trì đến cuối đều sẽ cho thành tích ưu tú, bọn họ đều chiến thắng bản thân."
"Ý ngươi là......"
"Yêu cầu của ta khắc nghiệt, nhưng cũng không cần tất cả học sinh đều phải đạt được, chỉ hy vọng bọn họ có thể nhận thức được tính tàn khốc của chiến trường, cùng khiêu chiến chính mình mà thôi.
Ta đã cho giáo y những tiêu chuẩn ngừng huấn luyện, nếu học sinh thật sự không thể tiếp thu huấn luyện, giáo y sẽ không để bọn họ tiếp tục.
Những học sinh này, chỉ cần có thể khiêu chiến bản thân tiếp tục kiên trì, sẽ cho thành tích ưu tú, cho dù không thể, cũng sẽ đủ tư cách."
"Thì ra là thế, nói như vậy thật ra cũng không tồi, còn có thể chọn ra nhân tài ưu tú nhất và phù hợp nhất với chiến trường, cũng có thể khiến các tân sinh hiểu được chiến tranh là như thế nào, như vậy không tồi.
Bất quá thật sự sẽ không gây ảnh hưởng gì đến tinh thần của học sinh chứ?" Hiệu trưởng vẫn có chút lo lắng.
"Ta chuẩn bị rất nhiều máy cảnh báo tinh thần vượt mức, thiết lập giá trị cảnh báo hạ xuống hai bậc, học sinh có chút không khoẻ liền an bài xuống nghỉ ngơi."
"Vậy thì ta yên tâm rồi" Hiệu trưởng nhẹ nhõm nói "Sẽ không tạo nên tổn thương về sinh lý cùng tâm lý cho học sinh, cũng sẽ không khiến tinh thần bị dị biến, còn có thể đạt được hiệu quả nhập cảnh cùng chọn ra nhân tài.
Thực tốt, huấn luyện năm nay xem như hạng mục thí điểm, nếu hiệu quả tốt, về sau đều sẽ tiến hành như vậy."
"Cảm ơn ngài đã hiểu cho."
Sau khi thảo luận chi tiết với hiệu trưởng, kết quả là, trước một giờ quân huấn trên website có tin tức mới, tỏ vẻ chương trình quân huấn lần này sẽ không thay đổi, hơn nữa phía nhà trường sẽ chú ý đến hiệu suất của từng học sinh trong suốt khóa học làm thí điểm, nếu hiệu quả tốt, quân huấn mỗi năm sau này đều sẽ coi đây là tiêu chuẩn.
Hơn nữa, nếu có hướng giới sinh muốn quân huấn lại lần nữa cũng có thể tham gia, nếu tham gia, thành tích quân huấn sẽ trở thành đánh giá tốt nghiệp thậm chí thi lên thạc sĩ, tăng hạng thi quân đội, dựa theo thứ bậc quân huấn xét cấp bậc tăng hạng, loại tốt và cao hơn đều có thể tăng hạng.
Lập tức, trước huấn luyện lại có không ít người xỉu.
Lê Hân ngủ một giấc thần thanh khí sảng, cũng không xem website, sau khi rửa mặt liền trực tiếp ngồi xe đến cứ điểm.
Sau khi tới điểm tập hợp của học viện Nghệ Thuật Lê Hân có chút kinh ngạc, như thế nào......!người tập hợp còn không đến 10 người a?
Huấn luyện viên quân huấn lần này đều là chiến sĩ tâm phúc và sĩ quan cấp thấp trong quân đoàn số 1 do Nghiêm Sí điều động tới, đều là người một tay Nghiêm Sí mang ra ngoài trải qua nhiều huấn luyện tàn khốc.
Mỗi học viện an bài năm huấn luyện viên, còn có một đội nhân mã tùy thời đợi mệnh.
Lê Hân vừa tới, hai mắt năm vị huấn luyện liền sáng lên, bọn họ một phen đánh giá Lê Hân, trao nhau ánh mắt có thể hiểu được.
Chờ đến thời gian tập hợp, toàn học viện mấy trăm nhân tài tới không được 50 người, tiểu đội trưởng trong năm vị huấn luyện viên nghiêm túc hỏi đại diện tân sinh năm nhất: "Số còn lại đâu?"
"Không, không biết......!Ta, ta cũng là tân sinh, cũng không thân với bọn họ......" Ô ô, đại diện tân sinh cũng sắp khóc rồi, cậu bất quá chỉ có thành tích thi đứng đầu toàn học viện mà thôi, cái đại diện này làm rất áp lực a......!
"Ân." Tiểu đội trưởng gật đầu, mở máy truyền tin, "Gọi đội khẩn cấp và đội y tế, căn cứ qua ID sinh viên xác định vị trí của tất cả học sinh học viện Nghệ Thuật, nội trong nửa giờ phải tới tập hợp, nếu thân thể không khoẻ, phải được đội y tế đồng ý mới cho phép nghỉ."
Lê Hân: (⊙o⊙)!
Quân huấn......!Là nghiêm khắc như vậy sao? Bộ đội khẩn cấp là cái gì?!
Hắn nghi hoặc, huấn luyện viên 'hảo tâm' liền giải thích nghi hoặc cho đám học sinh: "Ở đây còn ai chưa rõ sắp xếp chương trình quân huấn lần này không? Nếu có, cho mọi người thời gian nửa giờ đăng nhập website xem."
Lúc này Lê Hân mới lần đầu đăng nhập vào mạng nội bộ của đại học Saint Tevez, mười phút sau, hắn cảm thấy mình có chút thiếu máu......!
Cái khác không nói, gấp 10 lần trọng lực kia đã đủ lấy mạng a! Hắn là cacbon kiều nhược a, dằng dặc như vậy có thể phát bệnh tim chết không? Nội dung huấn luyện còn lại trong mắt Lê Hân chính là một loạt trùng vũ trụ rậm rạp, mỗi con thoạt nhìn đều dữ tợn như nhau, muốn mạng người a!
Ước chừng 25 phút sau, một phi thuyền chở hàng bay đến điểm tập hợp.
Một đám nghệ thuật sinh mảnh mai thiên kiều bá mị(88) bị một đội quân ngũ dùng súng năng lượng đẩy xuống phi thuyền, mỗi người đều khóc thật thảm, giống như lập tức liền ngất vậy.
Nhưng ngay khi họ có dấu hiệu bị sốc, liền có một bác sĩ cao lớn đeo khẩu trang cầm ống chích đi tới, vì thế đám học sinh lại anh anh bò dậy.
(88) Thiên kiều bá mị: chỉ mỹ nhân mỹ lệ động lòng người.
Trong đó khóc đẹp nhất chính là Milan, cậu ta bắt lấy tay một giáo quan khóc đến lê hoa đái vũ, thật đẹp a, mỗi lần khóc đều một phen nước mắt nước mũi khiến Lê Hân hồ thành một đoàn, vô cùng khó hiểu rốt cuộc luyện tập thế nào mới có thể khóc đến đẹp như vậy.
(89) Lê hoa đái vũ: giống như hoa lê dính hạt mưa.
Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi.
Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
Kết quả vị huấn luyện viên kia vô tình gỡ tay Milan, siết cổ tay thiếu niên đến sưng đỏ, huấn luyện viên nghiêm túc nói: "Ngượng ngùng, lý tưởng của ta là kiểu như Thẩm Uyển Như thượng tướng, sắc dụ vô dụng với ta."
Lê Hân: "......"
Sau khi ép đám học sinh đang khóc sướt mướt đến sân huấn luyện, tiết học đầu tiên của học viện Chiến Lược được bắt đầu trước nửa giờ theo yêu cầu đã kết thúc, đều không có hình tượng quỳ rạp dưới đất như chó chết, đầu lưỡi đều sắp chạm tới đất, rõ ràng là không đủ không khí.
Mà học sinh các học viện khác cũng đều mới đến, vừa tiến vào hoàn cảnh trọng lực toàn thân liền không khoẻ, thấy dáng vẻ của học sinh học viện Chiến Lược, sắc mặt đều xanh mét.
Lê Hân cũng vậy, thậm chí còn khó chịu hơn những người khác.
Cho dù hắn đã trải qua hai lần tăng cấp bậc gien, thân thể căn bản vẫn là cacbon, yếu hơn những người khác rất nhiều.
Hiện tại toàn thân hắn đều giống như rót chì, nhấc chân cũng khó, tim đập càng vô cùng gian nan.
Nhưng cơ thể hắn đã trở nên cứng cỏi hơn trước dưới sự tẩy lễ tăng cấp bậc gien, cho dù có khó chịu đến không được, thì vẫn có thể kiên trì.
Ngay khi tất cả mọi người sắp ngả xuống, Nghiêm Sí một thân quân trang dính người, mang quân ủng ống dài vững bước đi tới, mỗi một tư thế đều lộ ra sức mạnh và vẻ đẹp được kết hợp hoàn mỹ, hấp dẫn tầm mắt toàn trường.
Trong mắt học sinh học viện Nghệ Thuật và thậm chí cả học viện Chiến Lược đều toát ra vẻ mê say, cơ hồ quên cả hoàn cảnh.
Giống như chiến thần trên cao, một thân túc sát chi khí, lại có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người, đưa tới vô số khuynh mộ.
Sát thần nhìn xung quanh, biểu tình vô cùng nghiêm túc, vẻ ngoài giống như lưỡi kiếm của y sáng đến nỗi khiến người ta đau mắt lại luyến tiếc dời đi.
Sát thần nhíu mày, phân phó đội khẩn cấp và huấn luyện viên: "Cắt tóc của bọn họ đi, nữ sinh ngang tai, nam sinh tóc húi cua, giải quyết trong nửa giờ.
Hôm nay bọn họ kéo dài một giờ, ban đêm huấn luyện thêm một giờ mới nghỉ ngơi."
Nà ní!
Tất cả hồng tâm đều biến thành khuôn mặt phát bạo, soái ca quân trang ngươi nghiêm túc? Nam sinh còn chưa tính, nữ sinh cắt ngang tai ngươi không phải nói giỡn chứ (⊙_⊙)?
Quân lệnh như núi, nóng nảy cũng vô dụng, ngay cả Lê Hân tóc đã đủ ngắn cũng bị đè lấy vật gì đó như máy ủi đất cạo thành đầu thốn (1 tấc = 3,33cm), hung tàn đến không nỡ nhìn thẳng.
Nửa giờ sau, thống nhất làm huấn phục, thống nhất phát, trừ bỏ phù hiệu trước ngực, liếc mắt một cái không nhìn ra ai là ai.
Nghiêm Sí hạ lệnh xong thì không chú ý nơi này nữa, chuyên tâm đối phó với đám học viện Chiến Lược kia.
Quân huấn lần này có hơn một ngàn hướng giới sinh báo danh tham gia, có lẽ hầu hết trong số họ đang chiến đấu cho điểm thêm, bất quá bọn họ đều là những học sinh giỏi có thể thử thách bản thân, Nghiêm Sí quyết định tự mình mang học sinh học viện Chiến Lược cùng những hướng giới sinh này.
Sau khi đám người Lê Hân cạo đầu xong, trên cổ tay mỗi người đều đeo một dụng cụ nhỏ.
Nghe nói dụng cụ này có thể kiểm tra nhịp tim, huyết áp và các triệu chứng của người, một khi vượt quá khả năng của cơ thể liền phát ra cảnh báo, mà khi huấn luyện không hợp cách còn sẽ bị phạt.
Nhiệm vụ thứ nhất, dưới hoàn cảnh trọng lực gấp mười lần, chạy với tốc độ tối đa một giờ!
Cái gọi chạy với tốc độ tối đa, là chỉ thể lực cực hạn của bản thân, máy trắc nghiệm trên cổ tay sẽ căn cứ triệu chứng kiểm tra cực hạn, cho nên chỉ cần dùng toàn lực chạy là được, không có yêu cầu tốc độ rõ ràng.
Lê Hân trừu trừu khóe miệng, không có biện pháp, chạy thôi.
Hắn ra sức chạy bước lớn nhất, toàn lực tiến lên, không tới 3 phút đã bắt đầu chịu không nổi muốn nghỉ, kết quả vừa có suy nghĩ này, bên cạnh đã truyền đến một tiếng hét thảm.
Một nữ sinh học viện Nghệ Thuật run rẩy ngã xuống, sau khi đội giáo y nhào lên kiểm tra một hồi, nói: "Thả chậm tốc độ lọt vào dụng cụ giật điện trừng phạt, tiêm khôi phục tề tiếp tục chạy."
Lê Hân: "......"
Muốn, muốn mạng!
Cũng không dám lười biếng nữa, cố gắng dùng sức chạy dưới trọng lực gấp mười lần.
Trừ bỏ Lê Hân, những người khác cũng bị dọa đến, liều mạng chạy, liền tính chạy đến thoát lực cũng chạy hết tốc lực.
Vì thế chỉ thấy mọi người đều vèo vèo vèo mà vượt qua Lê Hân, chỉ có hắn còn bò lên như một con rùa.
Huấn luyện viên học viện Nghệ Thuật nhìn một lát, cuối cùng cũng không nhịn được, bước đến chỗ Lê Hân, một bên chạy theo hắn một bên nói: "Ngươi đang chạy nghiêm túc? Ngươi xác định đang chạy bộ?"
Người chạy nhanh nhất đã bỏ Lý Hâm hai vòng, mà tốc độ đi bộ của mình cũng vượt qua hắn! Chính là dụng cụ trên cổ tay hắn một chút cũng không có ý tứ trừng phạt, nói cách khác, căn cứ biểu hiện, đây đúng là tốc độ tối đa của Lý Hâm.
"Hô hô hô hô hô hô......" Lê Hân mặt đỏ bừng, môi trường trọng lực gấp mười lần khiến tốc độ của hắn lui về lại cacbon tiêu chuẩn, tốc độ cao nhất 8 mét/giây chạy hơn 20 phút, nếu ở thế kỷ 21 thì đã phá kỷ lục thế giới rồi, tốc độ tối đa của cuộc đua marathon kéo dài hai tiếng còn không đến 6 mét/giây a~!
Nhưng mà trong mắt Khuê Cơ nhân, đây không phải là đi thong thả sao =_=
Điều khiến mọi người sốc nhất chính là, tốc độ đã chậm đến 8 mét/giây, Lý Hâm cư nhiên còn đang liên tục chậm lại, 7 mét, 6 mét......!cuối cùng ổn định ở 6 mét, mà dụng cụ trên cổ tay trước sau không phạt giật điện.
Hơi thở hắn càng lúc càng khó khăn, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt, nhưng vẫn kiên trì, một lần điện giật cũng không bị, mà các học sinh khác chạy rất nhanh, bao gồm một số học sinh thể lực phi thường tốt đều đã bị phạt giật điện.
Chẳng lẽ dụng cụ thiếu tướng đưa cho tiểu tình nhân của mình là phóng nước? Thiếu tướng không phải loại người này a.
Các giáo quan không thể giải thích, chỉ có thể đưa ra kết luận cuối cùng, thể chất của tiểu tình nhân thiếu tướng, thật sự chính là kém như vậy.
Phải biết rằng huấn luyện đầu tiên này, cũng không phải huấn luyện đề cao thể năng, mà nhằm mục đích huấn luyện sức bền.
Cái gọi là tốc độ chạy tối đa cũng có giới hạn, không thể làm ngươi lập tức hao hết sức mạnh toàn thân, nếu thật dốc hết toàn lực, chỉ sợ trong nháy mắt liền thoát lực.
Tốc độ tối đa này là chỉ thể năng trong phạm vi cho phép, tốc độ cao nhất mà thân thể có thể thừa nhận, dưới môi trường khắc nghiệt muốn duy trì loại tốc độ này đã là chuyện khá thống khổ, nhưng cũng không phải không thể kiên trì, cần có nghị lực cùng quyết tâm cực lớn.
Cho dù là học sinh học viện Chiến Lược, cũng có không ít người sau khi bị điện giật, biết được điện giật còn khổ hơn cả kiên trì chạy, mới có thể cắn răng kiên trì chạy tiếp.
Mà học sinh học viện Nghệ Thuật, trong vòng 40 phút đã bị điện giật bảy lần, đủ thấy ý chí kém cỡ nào.
Nhưng mà Lý Hâm, học sinh có thể lực và tốc độ kém nhất, cư nhiên có thể kiên trì đến trình độ này, đúng là làm người bội phục.
Đến phút thứ năm mươi lăm, Lê Hân hai mắt đã vô thần đang duy trì tốc độ 4 mét/giây, nhưng vẫn đang kiên trì.
Lúc này bắt bẻ trong mắt các giáo quan đã biến thành bội phục, cho dù là bọn họ, lần đầu tiên tôi trải nghiệm loại huấn luyện này cũng đã bị điện giật rất nhiều lần, sau đó mới có thể không ngừng kiên trì, mà thể chất Lý Hâm kém như vậy, cư nhiên có thể chịu đựng!
Lúc đầu còn cảm thấy tố chất thân thể Lý Hâm không xứng với thiếu tướng của bọn họ, hiện tại lại cảm thấy, chỉ bằng một phần nghị lực này, thập phần tài hoa này, cũng đủ để trở thành người đứng bên cạnh thiếu tướng của bọn họ.
Một giờ cuối cùng kết thúc, sau khi Lê Hân nghe được tiếng còi kết thúc thì không chút khách khí ngã xuống đất, thấy dụng cụ trên cổ tay không có giật điện, cuối cùng cũng yên tâm ngất xỉu.
Cacbon có tính dẫn điện mạnh hơn, là chất bán dẫn điện trở lớn a! Chiếu theo dòng điện cao thế 1.000 von trên thiết bị này, người ta bị điện giật nhiều lắm chỉ là thống khổ một chút, nếu hắn bị giật là mất mạng a!
Vì tính mạng, ai cũng có thể cố chịu đựng.
Nghiêm Sí ngươi chịu ngàn đao......!Đây là ý niệm cuối cùng trước khi Lê Hân ngất xỉu..