Trênmộtkhuđườngvắngngười,bầukhôngkhíyênắngđếnkìdị,tiếngbướcchânbìnhbịchphátlênvăngvẳngbắtđầuchocuộcrượtđuổiđầygây cấn.
Trong bống tối hình ảnh của một nữ nhân chạy thục mạng để cắt đứt đám giang hồ tầm chục tên đang truy đuổi ở phía sau.
- Mày có ngon thì đứng lại, ông đây chém chết mày .
Một tên đại ca cầm đầu băng nhóm này, gã ta thoạt nhìn tưởng đâu cạo đầu đi tu không đó chứ, da đầu láng bong đến phản chiếu ánh sáng.
Thân hình có hơi mập mạp, bụng phệ, lùn tẹt, tổng thể nhìn như con heo.
Tay cầm hàng nóng chỉ vào lưng nữ nhân chạy phía trước, hùng hổ la lớn như có thâm thù đại hận từ khi nào mới có thể không màn luật pháp mà ngang nhiên xử lí theo luật rừng.
- Tụi bây đi hướng này chặng đầu nó cho tao.
Gã đại ca ra lệnh, ngón tay chỉ vào con hẻm bên trái, ngay lập tức năm tên đàn em gật đầu rẽ nhóm, mất hút trong con hẻm tối kia.
" Bịch ".
Nữ nhân thở gấpnhưmuốnđứthơi,vừachạyvừaquayđầuraphíasauquansáttìnhhình,ngaylúc này không kịp phòng bị mà bị đạp một cú đau điếng vào vai, năm tên đàn em của gã ta từ trong con hẻm bay ra chặng đường của nữ nhân này.
Yến Quyên ngã nhào trên nền xi măng, tay bị trầy một đường dài thê thảm, máu đỏ bắt đầu ứ ra, nhìn thôi đã thấy đau giùm.
- Chạy đâu cho thoát, ngày hôm nay chính là ngày giỗ của mày.
Rất mau gã đầu hói cùng bốn tên đàn em chạy đến.
Hắn chỉa mũi mã tấu sắc bén vào người Yến Quyên bậm trợn tuyên bố án tử.
Quốc Trung, gã đại ca cầm đầu mấy địa bàn lúc trước mà tổ chức The Night cướp được.
Và Yến Quyên là người đứng đầu tổ chức này cho nên gã mới ôm lòng ghi hận âm mưu trả thù cô.
Xui xẻo thay làm sao hôm nay đi có một mình nên mới bị phục kích, Yến Quyên thầm phỉ nhổ nước bọt.
Cô mạnh mẽ đứng lên, thương tích này có nhằm nhò là gì.
Trước sau bị bao vây, Yến Quyên xem ra lành ít dữ nhiều.
Liều mình thì sống, Yến Quyên đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, bất quá cô vẫn tự tin đánh cho tên đầu trọc này má nhìn không ra để xả giận cho cánh tay đáng giá ngàn vàng của cô.
- Ta khinh, ngươi có giỏi thì một đấu một, chớ có vô sỉ như thế.
Yến Quyên tức giận, mặt đầy sát khí mà nhìn hắn, nói.
- Mày ngon, dám nói với đại ca bọn tao như thế.
Có tin tao chém mày lìa tay không ?.
Một tên đàn em nổimáunóng,tứcgiậnhămheYến Quyên.
Quốc Trunggiơtaylêncảnlạisựhunghăngcủa tên đàn em.
Thấy thế hắn lùi về sau, nhưng vẫn không quên làm động tác cắt cổ gà để hăm doạ Yến Quyên.
- Muốn giữ được mạng thì giao quyền quản lí tổ chức The Night lại cho tao, nếu không thì ...
Quốc Trung âm hiểm nhìn Yến Quyên, mưu tính nói, hắn trong lòng đã có tính toán trước, giao hay không giao đều phải giết.
Diệt cỏ là phải diệt tận gốc, chớ có để cỏ mọc um tùm.
- Đéo.
Yến Quyên chẳng cần suy nghĩ liền chửi thề, không sợ hãi mà giơ ngón tay lên làm động tác Fack.
- Đệt, tụi bây chém nó cho tao.
Quốc Trung tức đến xì khói, gã lùi về sau một bước, ra lệnh cho chín tên đàn em tiến lên xử lí con nhỏ láu cá này.
- Một lũ tép rêu kém cỏi.
Yến Quyên nhếch mép cười khinh bỉ, âm trầm nhìn bọn nó, trên tay đứa nào cũng cầm hàng nóng, bất giác Yến Quyên thầm nuốt nước bọt.
" Keng".
Một tên xông đến hung hăng chém Yến Quyên.
Cô xoay người né, lưỡi dao phớt qua người trong khoảng cách gần kề, nguy hiểm đến nỗi tim ngừng đập mà dõi theo trận thanh toán đầy máu me này.
" Bịch".
Cho một cùi chỏ vào gáy của hắn, lực đạo mạnh đánh vào vùng nguy hiểm khiến hắn đau đến nhăn mặt, ngã xấp xuống, vũ khí rơi ra.
Yến Quyên nhanh tay đá hắn lăng qua một bên tướt vũ khí của kẻ địch.
- Lên tụi bây, chém phanh thây nó.
Tên vừa rồi tức giận mà quát bọn kia, lấy lại tinh thần tám tên còn lại đồng loạt xông đến giơ vũ khí lên cao hướng đến Yến Quyên chém dọc, chém ngang.
Khung cảnh náo loạn, Yến Quyên chật vật né tránh đòn tấn công mang tính sát thương cao, đớp lấy thời cơ mà phản công lại, chém trúng vào người mấy tên kia, máu đỏ phúng ra một đường xịt xịt thấm ướt áo.
" Keng keng".
- Hự ...!Aaa ...!Phụt .
Âm thanh đinh tai nhức óc của vũ khí va chạm nhau phát ra, Yến Quyên đạp bay một bên ra xa, lại cấp bách mà phòng bị những tên khác, sao đánh hoài mà vẫn chưa chết hết vậy ?.
Bọn này trâu thật !.
" Xoẹt".
Lưỡi dao vô tình lướt một đường trên chân của Yến Quyên, cô đã bị thương, máu bắt đầu tươm ra nườm nượp, người mà đâu phải robot đâu mà đánh hoài không biết mệt, một địch chín sao tránh khỏi thương thế.
Cắn răng chịu cơn đau, Yến Quyên chống cây đao xuống đường, con ngươi sắc lạnh nhìn bọn chúng, một, hai, ba bốn, còn bốn tên nữa.
Chưa kể Quốc Trung đang đứng đằng xa quan sát tình hình bên này, tổng cộng hết 5 tên, YếnQuyênđuốisứcthậtrồia!.
" Khốnkiếp!."Chửithềtronglòng,YếnQuyênliều mạng đứng thẳng người lên, hô hấp từng ngụm khí lạnh nơi vết thương, mồ hôi đau đớn tuông ra thấm ướt tóc mai, Yến Quyên cố sức chống cự đến giây phút cuối, chưa đến cuối cùng chưa biết là ai thắng đâu, mạng cô lớn như thế sao dễ chết được, cô còn có Thanh Lam đang đợi, nhất định phải trở về.
- Nhiều người như thế ức hiếp một cô gái, các ngươi thật bỉ ổi.
Bất ngờ từ đâu một thân hình cao ráo chắn trước người của Yến Quyên, vì bảo vệ cô mà không sợ hãi nói lời phỉ nhổ mấy tên giang hồ chợ lớn này.
Bất ngờ đến mở to mắt ra nhìn, người này Yến Quyên chẳng hề quen biết mà lại ra sức giúp cô, thật cảm kích sự dũng cảm của cô ta, bất quá Yến Quyên không muốn cô gái này bị liên luỵ, bọn chúng là giang hồ chém giết người là chuyện như ăn cơm bữa, chẳng có lòng nhân từ đâu.
- Cảm ơn cô nhưng tốt nhất cô nên chạy đi, ở đây nguy hiểm lắm.
Yến Quyên thật lòng khuyên cô gái này, thoạt nhìn tuổi cô ta còn rất trẻ, cô không muốn mạng người bỏ đi oan uổng như thế.
- Yên tâm tôi có võ đó.
Cô gái kia quay đầu nói nhỏ cho Yến Quyên nghe, biểu hiện chẳng sợ chết là gì, còn nháy mắt cười nữa, đi đánh lộn vui đến vậy sao ?.
- Cô em cũng xinh đẹp phết đó, biết điều thì lại đây phục vụ anh, nếu làm anh hài lòng anh sẽ tha cho cô em một mạng.
Quốc Trung nhìn cô gái này bằng ánh mắt háo sắc, cười đê tiện nói.
- No no no thứ như mày không có cửa với chụy.
Cô gái trẻ nhìn Quốc Trung bằng nửa con mắt, không nhân nhượng giơ ngón tay trỏ lên lắc qua lắc lại, khinh thường nói.
- Phụt haha.
Yến Quyên bậc cười lớn khi Quốc Trung bị sỉ nhục thẳng mặt.
Quốc Trung bị hai đứa con nít ranh lấy ra làm trò đùa, hắn tức giận phỉ nhổ nước miếng, tay cầm chặt cán dao, bậm trớn bước đến gia nhập cuộc vui cùng đám đàn em.
- Bắt sống con nhỏ đó rồi hiếp cho tao.
Quốc Trung cười đê tiện chỉ tay vào người cô gái trẻ rồi ra lệnh ban thưởng cho đám đàn em.
- Tên đầu hối này để cho tôi.
Cô gái trẻ nở nụ cười lạnh lẽo như quỹ dữ khát máu, liếm khoé môi nhìn Quốc Trung như một con mồi béo mập, nghiêng đầu nói với Yến Quyên.
- Được.
Yến Quyên gật đầu nói, hai bên chia ra, mạnh ai nấy đánh.
Chỉ có điều sao bên cô gái trẻ lại có nhiều địch thủ thế kia chứ, bị Quốc Trung cùng hai tên đàn em bao vây.
Trong khi đó phía bên Yến Quyên chỉ có hai tên đàn em vây đánh thôi.
Cô gái trẻ đá móc cây đao ở dưới chân hất lên không trung, cây đao xoay tròn mấy vòng liền được cô gái đưa tay chụp lấy, hành động ngầu lòi diễn ra chỉ trong phút chốc, thật là điệu nghệ, môi cô gái nở nụ cười lạnh lẽo đến rợn tóc gáy, không nhân nhượng mà phóng cây đao đến phía trước.
" Phập" .
- Aaa !!!.
Cây đao bay tới với tốc độ nhanh chuẩn xác cắm vào ngực của một tên đàn em, hắn la lên thê thảm rồi ngã phịch xuống đường, máu chảy ra lênh láng, loang lổ xung quanh nơi hắn nằm.
- Ngầu đấy cô em.
Yến Quyên giơ ngón tay cái lên, nhướng mày khen ngợi cô gái trẻ khi giúp cô giải quyết một tên khó nhằn.
Thành thử ra bây giờ Yến Quyên có hơi thảnh thơi khi một địch một.
- Đại ca, em chạy trước.
Một tên đàn em sợ sệt khi trông thấy màn vừa rồi, nhát gan mà bỏ chạy.
- Đứng lại cái tên khốn này .
Quốc Trung tức điên lên, đồ nhát cấy, gã thật nhìn lầm mới nhận hắn làm đàn em.
- Chạy đi đâu cho thoát con trai.
Cô gái trẻ nào dễ buông tha, môi khẽ cong lên nụ cười rùng rợn, xoay người né tránh đòn đánh hung ác của hai tên địch thủ, vừa tinh mắt, vừa nhanh tay chộp lấy cây rìu nằm lăng lóc ở gần bên phang tới theo phương ngang.
" Phập ".
- Aaa !!!!.
Này thì bỏ đồng đội để mà chạy trốn một mình, hắn ta bị cây rìu phang cho đứt lìa cái chân.
Vết thương ngọt xớt, máu chảy đụng vũng, hắn đau đến ngất xỉu tại chỗ.
Phải nói cô gái này lực tay mạnh cực kỳ mới có thể phang cây rìu chém với lực mạnh như thế.
Giờ đây chỉ còn lại hai tên, Quốc Trung cùng tên đàn em của hắn liều mạng tung đòn tấn công cô gái trẻ.
Chẳng biết xuất thân cô gái này từ đâu, mà võ nghệ lại cao siêu như thế.
Đánh cho mấy tên này thở hồng hộc, chật vật né tránh đòn đánh tay của cô gái.
" Rắc ".
Đấm một cú móc từ dưới lên, tiếng xương hàm nức vỡ răng rắc như bẽ gãy cành cây khô, tên đàn em hứng trọn một cú Knock out từ cô gái trẻ.
Hắn ngã xuống đất phun ra một ngụm máu tươi, hết sức bình sinh mà nằm liệt tại chỗ .
Xoay một vòng né đòn đánh tới của Quốc Trung, cô gái trẻ thủ thế tung nấm đấm liên hoàn vào mặt của gã ta.
" Bốp bốp binh binh".
Tầm đâu trên chục cái đấm đau điếng hồn vào mặt của gã, tốc độ nhanh kèm lực đạo khủng bố khiến gã ta chỉ biết bụm mặt chịu trận.
Cô gái trẻ phủi tay, lau đi vết máu vào quần áo, nhìn gã bằng ánh mắt thích thú khi chơi với gấu nhồi bông hết sức vui vẻ.
Đầu óc choáng váng, miệng trào ra máu tươi kèm theo mấy cái răng rụng , Quốc Trung bị đánh đến nỗi mặt mày bầm dập, người không ra người đến ma cũng không dám nhận đồng hương.
Gã ta sức cùng lực kiệt mà lụi bại.
" Phù ".
Hai người con gái ngồi dựa lưng vào nhau thở hổn hển, mặt lấm lem mồ hôi, mệt muốn đứt hơi vậy đó, cứ tưởng đâu là quy tiên cùng với ông bà luôn rồi.
- Đánh tốt đó người chị em.
Yến Quyên hít một hơi sâu, thều thào nói.
Vết thương ở chân bị động nhiều quá, máu chảy ra thật nhiều, Yến Quyên có chút hoa mắt chóng mặt.
- Zời , chuyện nhỏ.
Cô gái trẻ ngẩn mặt tự đắc, nở cái lỗ mũi tự khen ngợi bản thân.
Nhưng đúng thật cô gái này giỏi võ thật đấy chứ, đúng là không có nói điêu.
- Phụt Hahaha.
Cả hai cùng nhau ngồi cười ha hả, vui sướng khi mạng còn dài.
- Tôi tên Yến Quyên còn cô tên gì ?.
Yến Quyên đẩy cùi chỏ vào người cô gái, thắc mắc hỏi thăm danh tánh.
- Lãnh Thiên.
Tưởng đâu là ai, hoá ra là Lãnh Thiên nhà ta, chỉ có Lãnh Thiên mới có thể đấm mấy cú boxing đã mắt đến như thế.
Lại còn thích ném phi tiêu nữa, bất quá phi tiêu này toàn là hung khí thôi, ném trúng một cái là thăng thiên luôn chứ đùa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...