Tình Sử Vương Chiêu Quân

Lại noí về Vương Chiêu Quân , kể từ sau giấc mộng đêm Trung thu, nàng ngày đêm mong chờ sứ giả triều đình, và nguyện rằng nếu không làm vợ Hán Vương, nàng sẽ không lấy chồng nữa.
Hôm nay Chiêu Quân đang ngồi buồn trong phòng khuê, bỗng có a hoàn vào thưa:
- Không biết có chuyện gì mà sau khi từ công quán trở về, tướng công buồn rầu lắm . Tướng công noí chuyện với phu nhân và phu nhân chỉ ngồi khóc . Tiểu thư nên tới thăm hỏi.
Chiêu Quân kinh ngạc, vội sửa sang lại đầu tóc xiêm y nghiêm chỉnh rồi ra tới đại sảnh . Quả nhiên thấy cha đang âu sầu, mẹ đang lau nước mắt . Chiêu Quân nhỏ nhẹ:
- Thưa cha mẹ, chẳng hay có chuyện gì mà cha mẹ không được vui ? Xin cha mẹ cho con biết với.
Thái thú và phu nhân nhìn nhau, biết là không thể giấu được con, bèn kể lại đầu đuôi . Chiêu Quân nghe xong thì vừa mừng vừa giận . Giận vì Mao Diên Thọ đã đối xử tàn nhẫn với cha nàng, nhưng lại mừng vì giấc mộng đêm nào nay đã thành sự thật, nàng chắp tay nói:
- Thưa cha mẹ, có lẽ đó là duyên phận cuả con, xin cha mẹ chớ buồn rầu . Cha mẹ giấu diếm, tất mang tội khi quân, mà Mao tể tướng sẽ chẳng chịu yên . Còn nếu cha mẹ cho con nhập cung, con sẽ là thứ phi, Mao tể tướng không dám hống hách với cha mẹ nữa . Xin cha mẹ cứ cho con nhập cung, vì phận gái trước sau gì cũng phải có chồng.
Thái thú và phu nhân nghẫm nghĩ thấy con gái noí phải.
Hôm sau Thái thú tới công quán noí rõ sự tình . Mao Diên Thọ hơi hoảng, vội đứng dậy chắp tay mà noí:

- Thiểm chức quả tình không biết Thái thú sẽ là bậc Quốc trượng, vẩy thiểm chức có điều gì sai lầm xin Thái thú bỏ qua . Lát nữa, xin Thái thú cho thiểm chức được diện kiến tiểu thư.
Thái thú về tư dinh, noí lại cho vợ con nghe . Chiêu Quân noí:
- Nếu quả thật thánh thượng cho tìm kiếm để vời con nhập cung làm Tây cung thứ phi, thì Mao tể tướng đối với con chỉ là bề tôi . Mao tể tướng muốn diện kiến, thì phải tới đây, chứ con không đi đâu hết, vì phải giữ kễ quân thần.
Thái thú lại tới công quán, noí lại lời cuả con gái . Mao Diên Thọ giận lắm, nhưng ngoài mặt vẫn cười ha hả.
- Thứ phi dạy rất đúng lễ, thiểm chức phải tới yết kiến mới đúng.
Nói xong cùng lính hầu lên xe theo Thái thú về tư dinh.
Ở nhà, Chiêu Quân đã trang điểm cực lộng lẫy, các a hoàn cũng được lệnh trang đểm và mặc quần áo mới . Nàng ngồi chờ sẵn tại đại sảnh, các a hoàn đứng hầu xung quanh, trông thật uy nghi.
Mao Diên Thọ được Vương Trung mời vào đại sảnh thấy Chiêu Quân thì chỉ chắp tay mà vái . Nhưng Chiêu Quân đã tác sắc đập án thư mà quát lớn :
- Trên thì có thánh chỉ, dưới thì có thứ phi, sao sứ giả không quỳ lại cho hợp lẽ quân thần ?
Mao Diên Thọ hoảng hồn, vội quỳ lại, đến khi nghe một a hoàn hô "bình thân", mới dám đứng lên . Mao Diên Thọ nhìn ngắm Chiêu Quân, thấy quả là giai nhân tuyệt sắc, đúng như nhà vua đã noí . Chiêu Quân để cho Mao Diên Thọ nhìn một lúc rồi noí:
- Truyền cho sứ giả lui.
- Lệnh ái quả là hương trời sắc nước, nhưng không biết có hợp ý thánh thượng không . Muốn biết, phải cho vẽ ba bức truyền thần, một bức vẽ lúc ngồi, một bức vẽ lúc đi và một bức vẽ lúc ngủ, để dâng lên thánh thượng xem trước đã . Hiện bản chức có sẵn mấy hoa. sĩ tài ba, Thái thú muốn họ vẽ tranh cho đẹp, thì nên bỏ ra năm trăm lạng bạc để làm nhuận bút cho họ.
Vương Trung âu sầu trở về nó lại với vợ con . Chiêu Quân noí:
- Tên gian thần họ Mao quả là đáng ghét, nó cố tình bày ra việc vẽ tranh để sách nhiễu tiền bạc cuả cha mà thôi . Nhưng để con tự vẽ lấy ba bức tranh đó, cho khỏi tốn tiền bạc gì hết.

Vương Trung chỉ biết nghe theo.
Chiêu Quân trở lên khuê phòng, sai a hoàn kê những tấm gương rất lớn, rồi nàng tự soi gương, nhìn vào mà vẽ . Cả ba bức đều giống y như thật và sống động tuyệt vời.
Vương Trung nhìn ngắm ba bức tranh, thầm khen tài con gái . Nhưng phu nhân không được yên tâm, đề nghị vét hết tiền bạc trong nhà, được chừng hai trăm lạng bạc, đưa thêm cho Mao Diên Thọ để hắn đừng kiếm chuyện nữa . Vương Trung cũng đành nghe theo.
Vương Trung đem bạc và tranh tới công quán . Mao Diên Thọ mở tranh ra coi rồi hỏi:
- Thái thú mượn hoa. sĩ nào vẽ thế ?
Vương Trung đáp:
- Bẩm tể tướng đây là tiện nữ tự soi gương vẽ lấy.
Mao Diên Thọ gật gù:
- Quả là tài danh hiếm có.
Rồi thấy goí bạc để trên án thư, thì giả vờ hỏi:

- Còn cái gì đây ?
Vương Trung ngượng ngập noí:
- Ty chức nghèo nàn, có chút ít để Tể tướng làm lộ phí.
Mao Diên Thọ thấy goí bạc quá nhỏ thì giận lắm, nghĩ bụng:
"Ta vượt nghìn dặm tới đây, đâu phải chỉ để lấy có bấy nhiêu . Thái thú ỷ thế có con sắp trở thành Thứ phi mà khinh thường ta, ta sẽ cho biết tay ."
Nghĩ vậy bèn goi. hai gia nhân tâm phúc đi theo là Tôn Long và Triệu Hổ, dặn nhỏ mấy câu . Hai tên gia nhân vâng dạ rối rít.
Ngay hôm đó, Mao Diên Thọ rời công quán Việt Châu để về kinh đô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui