Tình Sử Lãng Mạn Của Bố Mẹ


13
Triệu Thanh Vũ trở lại vị trí ban đầu, phát hiện ánh mắt Kỳ Hải hơi né tránh.

"Sao vậy anh?"
Kỳ Hải chần chừ hỏi: "Người vừa rồi là ai?"
Triệu Thanh Vũ cười nhẹ: "Là anh họ của tôi, chung dòng máu đấy.


Mới đó mà anh đã ghen sao?"
"Ừm." Kỳ Hải cụp mắt, hàng mi dày rậm che giấu ánh mắt anh.

"Tôi muốn thẳng thắn với em chuyện này.

Trước đó tôi lừa em, thật ra tôi chưa từng yêu đương nên không hiểu được mức độ thân thiết giữa người với người, nhưng hiện giờ tôi chỉ có một ý nghĩ là tức giận, có khả năng ham muốn chiếm hữu của tôi quá độ rồi."

"Ham muốn chiếm hữu là chuyện thường thôi, không phải lỗi của anh, nhưng mà..."
Triệu Thanh Vũ đến gần, cậu hơi nhón chân, hôn nhẹ lên má Kỳ Hải: "Lần sau em sẽ không làm thế nữa, có thể tha thứ cho em không?"
Cậu lùi ra sau, chớp mắt.

Kỳ Hải đứng hình ngay tại đó, chức năng vận hành của đại não bị một nụ hôn làm cho nổ ầm.

Thế nên anh không để ý thấy vành tai Triệu Thanh Vũ dần dần ửng đỏ, phát hiện người này vốn mang tướng mạo miệng hùm răng sứa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận