Trên người Lý Thiên Tường bắt đầu phát ra trận trận khí lãng màu tím, một loại vương giả chi khí bành trướng ra khắp bốn phương tám hướng, đúng, là vương giả chi khí.
Trong lòng Lý Thiên Tường cảm thấy vô cùng tự hào, mình tu luyện chính là võ công tâm pháp đệ nhất thiên hạ - Hoàng cực tử khí quyết. Đây là do lão tổ tông tự sáng tạo ra. Nhớ đến lão tổ tông, tròn lòng Lý Thiên Tường chính là vô cùng sùng kính.
Ta nhìn tất cả những điều phát sinh trên người Lý Thiên Tường, trong lòng có chút chấn kinh, võ công này tuyệt đối là một loại võ công lợi hại nhất trong các loại võ công ta đã từng thấy qua, có thể khiến ột cái lục phẩm vũ giả phát ra chân khí ngoại phóng mà chỉ tiên thiên cao thủ mới có khả năng, đúng là ngoài sức tưởng tượng.
Lợi hại nhất chính là trên người hắn phát ra vương giả chi khí, người khác thì nghĩ là bản thân Lý Thiên Tường có vương giả chi khí, nhưng ở trong mắt ta, vương giả chi khí này chính là do võ công sinh ra. Đúng vậy, chính là loại võ công này có thể khiến cho người ta sản sinh ra vương giả chi khí, chỉ bằng vào điểm này, bộ võ công này cũng đã tuyệt đối là khoáng cổ tuyệt kim. Ta dám nói người sáng tạo ra bộ võ công này nếu như ở tại tu chân giới thì tuyệt đối ẽ là một cao thủ tuyệt đỉnh.
Nhìn thấy cảnh khiến cho bọn họ khó có thể tin được này, những người đứng một bên xem đều có chút choáng váng.
Hai người đều tựa hồ còn là đứa trẻ mới mười tuổi! Lại có thể sản sinh ra một laoij khí thế chỉ có cao thủ mới có thể tạo ra. (Trương Tinh Phong từ nhỏ rèn luyện thân thể, hơn nữa trải qua sự tẩy lễ của “Phục ma kim cương quyết”, thân thể so với những đứa trẻ đồng lứa cao lớn hơn nhiều.) Thực sự là phải khiến cho người ta kinh thán. Không, không chỉ đơn giản là kinh thán, còn có chấn kinh, người ở dưới đài trong mắt đều xuất hiện mục quang tham lam.
Người ta mười tuổi đã có thể đạt đến cảnh giới ngoại phóng khí thế, cũng chính là cảnh giới tiên thiên cao thủ, làm sao chỉ có thể đơn giản thiên tư tốt là được? Đương nhiên còn phải có một tuyệt thế bí tịch mới có khả năng, nếu như chính mình cũng có một bản bí tịch như vậy …
Nhưng bọn họ đều biết rằng vị công tử này là đại công tử của thiên hạ đệ nhất thế gia, tương lai là gia chủ của thế gia, tiểu nhân vật như bọn họ làm sao có thể đắc tội được?
Nhưng ở trong mắt vị sư phụ cử hành tràng tỉ thí, tất cả những điều trước mắt đều khiến cho hắn khó có thể tin được, tiết khóa này an bài như vậy là vừa rồi Đại công tử Lý gia cho người đến báo cho hắn. Hắn nghĩ rằng Lý gia Đại công tử muốn giáo huấn người nào, trong mắt hắn Lý thị thế gia là một chỗ dựa rất vững chắc, nếu như có quan hệ tốt, sau này sinh hoạt của mình đều sẽ thay đổi rất nhiều. Lý đại công tử có lệnh, hắn đương nhiên là nghĩa bất dung từ, hắn rất mong chờ xem xem tên gia hỏa không có mắt nào dám đắc tội với Lý đại công tử, cũng muốn xem xem tên gia hỏa đó sẽ có kết quả thế nào.
Nhưng mà nhìn một màn xảy ra trước mắt, hắn có điểm khiếp sợ.
Hắn biết về bộ tuyệt thế võ công này của Lý gia, cho nên hết thảy về Lý Thiên Tường đều không khiến hắn cảm thấy kỳ lạ, khiến cho hắn kỳ quái chính là đứa nhỏ còn lại, nó thật sự là quá khủng bố.
Hắn biết rằng vương giả chi khí này của Lý Thiên Tường ảnh hưởng đến võ công của người khác, nhưng hắn lại phát hiện ra nam hài kia tựa hồ như là một chút ảnh hưởng cũng không có, dáng vẻ rất là nhẹ nhàng, trên mặt còn nở nụ cười nhè nhẹ khiến cho người ta cảm thấy như cây gặp được xuân phong tế vũ (gió xuận mưa phùn). Là hắn không biết võ công sao? Nhưng mà nếu hắn không biết võ công thì làm sao đối phó voweis khí thế của Lý Thiên Tường! Chẳng lẽ là …
Hắn không dám nghĩ tiếp nữa, cũng không dám tin, một tiểu hài tử nhỏ như vậy lại đạt đến cảnh giới này.
Lý Thiên Tường cũng rất khiếp sợ, hắn không dán tin tên tiểu tử kia lại mạnh hơn hắn. Mình trong mắt lão tổ tông chính là người duy nhất trong ngàn năm nay có thể vượt qua Sở Bá Vương Hạng Vũ! Không thể, không thể có người vượt qua được Lý Thiên Tường ta. Trong lòng phát nộ, hắn đã quên mất lời lão tổ tông dạy bảo hắn: bất kỳ lúc nào cũng phải bảo trì tỉnh táo, chỉ có tỉnh táo mới là con đường đi đến thắng lợi!
Nhưng Lý Thiên Tường không quản là nói thế nào, cũng chỉ là một đứa trẻ thôi. Tuy rằng có lão tổ tông tự thân chỉ dạy, mười năm, đã rất là lợi hại rồi, nhưng hắn lại phát hiên ra một đứa trẻ so với hắn còn nhỏ hơn nhưng lại còn muốn lợi hại hơn hắn, hắn làm sao có thể không phát nộ, hơn nữa đứa trẻ kia còn muốn cướp “phu nhân tương lai” của hắn.
Trong mắt Lý Thiên Tường lóe lên tử quang, thân thể như tên bắn về phía Trương Tinh Phong, dồn hết phẫn nộ vào một quyền, đầu quyền có cả tử sắc (màu tím) đấm thẳng đến trước mặt Trương Tinh Phong, bao quanh quyền đầu này còn có một tầng khí màu tím nhàn nhạt.
Ta nhìn thấy hắn đã công đến, thủ đoạn của hắn trong mắt ta còn là không đáng một xu, nhưng mà ta cũng không thể quá nhẹ nhàng đánh bại hắn, như vậy sẽ kích nộ hắn. Như vậy đại kế của ta sẽ bị ảnh hưởng, đối phó với hắn, ta phải giữ phân tấc, không thể thương hại đến hắn, không thể làm cho hắn quá khó nhìn. Nhưng ở trước mặt Nhu, cũng không thể quá vô năng a!
Ta cũng phi thân đến, hữu chưởng phạt ngang, quang mang màu trắng nhàn nhạt ở trong lòng ban tay, chân khí màu trắng mà ta ứng dụng bất quá chỉ là linh khí hấp thu ở bên ngoài rồi chuyển hóa thôi, với ta đã luyện quá “Phục ma kim cương quyết” năng lực hấp thu đã có thể hấp thu tiên thiên chân khí để duy trì cho sự tiêu hao bởi không ngừng dùng kiếm quang.
Một tay một chưởng ở giữa không trung va chạm, phát ra một tiếng “phanh”, không khí ở bốn phía hỗn loạn bất kham. Trong một sát na khi giao thủ, ta kinh ngạc phát hiện ra Lý Thiên Tường công lực tịnh không cao, bởi vì nội lực dùng quá nhiều, ta xem mặt hắn đã có điểm đỏ bừng. Ta cũng không muốn đả thương hắn, nếu như vậy, hậu quá rất khó đoán trước.
Trong khi ta thu lại một phần nội lực, chuẩn bị thả cho hắn một ngựa(ý là tha ột lần), tên gia hỏa này lại trong nháy mắt công lực bạo tăng lên gấp ba lần, ta lại nhất thời bị áp chế. Nhưng với đẳng cấp bây giờ của ta, hơn nữa ta lại có chút thành tựu kim cương chi thân, chính là cho hắn đánh, hắn cũng không đả thương được ta.
Ta trong nháy mắt khiến cho nội lực của mình gia tăng thêm một chút lên đến mức ngang bằng với hắn, duy trì cục diện ngang ngửa. Ta là hạ thủ lưu tình, nhưng người ta lại không lĩnh tình a.
Lý Thiên Tường thấy Trương Tinh Phong trước mắt thế nhưng lại ở dưới thế công trong nháy mắt của mình, không bị tổn thương gì, lui về sau. Không nhìn được kinh hãi, trong lòng hồi tưởng lại thanh âm của lão tổ tông vang lên.
“Thiên Tường a, ngươi phải biết rằng loại pháp môn trong nháy mắt công lực tăng lên gấp ba này rất nguy hiểm, chỉ có thể duy trì môt phút, nếu không đối với thân thể sẽ tổn thương rất lớn. Nhưng mà một phút là cũng đủ rồi, nếu như mà ngươi dùng một chiêu này, đối phương trong chốc lát đã khôi phục lại, thì ngươi buông tha đi, nếu như mà gặp phải đối thủ tựa hồ như không có một chút ảnh hưởng mà nói, ngươi phải lập tức dừng tay đối với người ta, ngàn vạn lần đừng chọc đến hắn, hắn có thể trong nháy mắt giết chết ngươi đấy, nhớ cho kỹ!”
Chẳng lẽ hắn có thể trong nháy mắt mang ta giết đi, làm sao có khả năng! Hắn bất quá cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, hơn nữa còn không lớn bằng ta, làm sao lại như vậy, cái gì mà thiên tài ngàn năm khó gặp, toàn là lừa người. Được, Trương Tinh Phong, ta tại võ công đánh không lại ngươi, ngươi đừng trách ta xuất chiêu cuối cùng này!
Trong lòng Lý Thiên Tường nghĩ đến việc này chỉ là trong nháy mắt.
Ở trong mắt của mọi người xung quanh, Đại công tử của thiên hạ đệ nhất thế gia này, khi giao thủ với một đứa trẻ khác, tựa hồ như là không phân được cao thấp, cũng không trải qua tranh đấu gì lớn, đã lui ra một bên .
Lý Thiên Tường lớn giọng nói:”Trương Tinh Phong, Trương công tử, thực sự là bội phục, không nghĩ rằng võ công của ngươi lại cao cường như vậy. Có thể giao thủ với công tử thực sự là một chuyện may mắn!”
Ta nhàn nhạt cười cười:”Võ công của Lý đại công tử thực sự là lợi hại, ta cam bái hạ phong!”
Người xung quang thấy vậy, trong lòng đều nghĩ thầm:”Lý đại công tử này quả thật là có khí đố a!”
“Ta biết đứa trẻ kia là ai rồi, hắn chính là Trương tam công tử đã bị Trương thị thế gia trục xuất khỏi gia môn, nói sai rồi, hiện giờ không phải là trương tam công tử, bây giờ phải gọi là một tên dã gia hỏa không ai cần, đúng không! Dã gia hỏa, ha ha ha …”
Một giọng nói khiến cho người ta thập phần chán ghét ở xung quanh ta vang lên, đúng thế, khiến người ta hết sức chán ghét. Hiện tại việc ta muốn làm nhất là xem xem đáo để là ai dám vũ nhục ta.
“Đúng a, nói rất đúng, dã gia hỏa, ngươi một tên dã gia hỏa bằng vào cái gì mà tiến vào “Quốc vũ học viện” chỉ người có thân phận mới có thể vào này, tiểu tử ngươi xứng không! Ha ha ha, cút về cái ổ của ngươi đi!” Lại một giọng nói khiến cho người ta chán ghét vang lên.
“Cút về cái ổ của ngươi đi! Đây không phải là địa phương mà loại người như ngươi được đến! A! Mau thả ta ra, ngươi tại sao lại bắt ta, ngươi có biết ta là ai không? Ngươi không cần mạng nưa phải không hả?”
Bọn đại ca Lang Phong mang hai tên gia hỏa kia vứt xuống mặt đất, xuất hiện trước mắt mọi người.
“Các ngươi mấy tên hạ nhân của tên dã gia hỏa dựa vào cái gì ở chỗ này động thủ với bạn học của ta, các ngươi bất quá chỉ là một đám hạ nhân, các ngươi xứng không? Còn không quỳ xuống xin lỗi các vị thiếu gia!” Một tên gia hỏa bộ dạng thư sinh mặt trắng mặc cẩm y bộ dáng sai sử, quay về phía mấy người Lang Phong đại ca hét lên. Khi hắn hét lên đó, nước bọt từ trong miệng hắn đều phun vào trên người Lang Phong đại ca.
Bọn Lang Phong đại ca rất phẫn nộ, thực sự là muốn mang mấy tên gia hỏa này hảo hảo giáo huấn một phen, nhưng mà bọn họ cũng biết rằng hành vi vừa rồi của mình khiến cho rất nhiều học sinh rất không cao hứng. Nên biết rằng người ở nơi này đều là không phú thì quý, như thế nào có thể chịu được người khác đối với người có thân phận như mình bị vũ nhục, lại còn mang chính bạn học của mình vứt lên mặt đất. Mà động thủ lại bất quá chỉ là mấy tên hạ nhân của một tên dã gia hỏa bị Trương thị thế gia vứt bỏ, bọn chúng bất quá chỉ là mấy tên hạ nhân, lại dám như vậy.
Trên mặt những người xung quang đều có vẻ phẫn nộ.
“Các ngươi mấy tên hạ nhân ti tiện, bằng vào cái gì mà khoa trương chứ!” Lại một tên nữa đi ra, quay về phía bọn Lang Phong hét.
Ta chau mày, trong lòng một trận nộ hỏa: Đám gia hỏa các ngươi, nói ta thì đã đành, lại dám đối với đại ca ta như vậy, lại còn dám vũ nhục ba tên đồ đệ của ta, quá sức qúa đáng rồi, ta nếu như không cho các ngươi mở mắt một chút, còn nghĩ Trương Tinh Phong ta dễ khi phụ.
Lý Thiên Tường nhìn thấy trong mắt ta lóe lên phẫn nộ rồi biến mất, đi đến trước người bọn Lang Phong, cự ly với hai tên gia hỏa này cũng gần hơn nhiều. Trong mắt lóe lên một tia gian kế đã thành.
Ta nhẹ nhàng vỗ vỗ vai đại ca của ta, quay về phía hai tên gia hỏa còn đang nói nhảm nhìn nhìn: các ngươi chết chắc rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...