Trong lúc Trương Tinh Phong đang suy nghĩ mưu lược ục tiêu của hắn, Hắc Nhật lão tổ lửa giận ngập trời đã dẫn theo tinh anh của Hắc Nhật tông đi đến Thiên Tiệm thành.
Ám Duyện Ma Đế đã sớm đứng tại cổng thành để chờ đợi. Môn phái đã truyền lời xuống, lần này không thể có chút bất kính nào đối với Hắc Nhật lão tổ, sự tình bên trong Thiên Tiệm thành nhất định phải thuận theo ý hắn.
“Ta mặc kệ Hắc Nhật lão tổ hắn muốn làm gì. Không phải thủ phạm là đệ tử của Huyết Sát môn sao? Chẳng có quan hệ gì đến Âm Sát môn của ta. Hắc Nhật lão tổ hắn muốn giết cứ giết, muốn thế nào thì cứ làm thế nấy. Có điều thực lực của Huyết Sát môn lại mạnh hơn nhiều so với Hắc Nhật tông, không biết Hắc Nhật lão tổ có thật sự muốn lưỡng bại câu thương hay không. Nếu thật sự như vậy thì đúng chuyện một chuyện tuyệt vời.” Ám Duyện Ma Đế trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hung ác.
- Sư tôn, nhân mã của Hắc Nhật tông đã đến.
Đồ đệ của Ám Duyện lập tức nói với hắn.
Ám Duyện vừa nghe, lập tức sửa sang lại y phục, cung kính đứng chờ Hắc Nhật lão tổ. Bất kể nói như thế nào, Hắc Nhật lão tổ cũng là siêu tuyệt cao thủ tại Tiên Ma hai giới, là nhân vật cấp Ma Tôn, hắn cũng không dám có chút sơ suất.
Chỉ thấy nơi thành môn của Thiên Tiệm thành, gần ngàn cao thủ Ma giới do Ám Duyện Ma Đế dẫn đầu đang chờ đợi.
Hai tinh diệu thật lớn bỗng nhiên lóe lên, tiếp đó tinh diệu lập tức biến mất, xuất hiện trước mặt Ám Duyện Ma Đế là hơn một ngàn cao thủ của Hắc Nhật tông. Đứng ở trước nhất đúng là Ma Tôn Hắc Nhật lão tổ.
Hắc Nhật lão tổ trên người mặc y phục màu đen, mái tóc dài từng sợi phảng phất như đao phong tùy ý thả xuống vai. Hàn khí trên người hắn phát ra khiến cho ngày cả Ám Duyện Ma Đế cũng toàn thân phát lạnh, trong lòng thầm than: “Ai nha, lão gia hỏa Hắc Nhật ngươi, cho dù nhi tử bị chết cũng không thể quá đáng như vậy chứ, nhìn bộ dáng cứ như muốn đại khai sát giới. Có điều chỉ còn một tháng nữa là thần hàng ngàn năm một lần sẽ xuất hiện, đến lúc đó những siêu tuyệt cao thủ của Tiên Ma hai giới đều sẽ đến, ta cũng sẽ thoải mái hơn!”
Ám Duyện trong lòng nghĩ như vậy, ngoài mặt lại là vô cùng cung kính, bước lên phía trước nói:
- Hắc Nhật tiền bối, vãn bối Ám Duyện được lệnh của sư môn, từ hôm nay trở đi, quân đội Ma giới tại Thiên Tiệm thành đều do Hắc Nhật tiền bối nắm giữ.
“Hừ!” Hắc Nhật lão tổ trong mũi hừ một tiếng, trực tiếp đi qua bên người Ám Duyện tiến vào Thiên Tiệm thành.
Phía sau Hắc Nhật lão tổ là tam đại trưởng lão Hắc Nhật tông cùng với những tinh anh đệ tử. Lần này, Hắc Nhật lão tổ mang đến chính là một nửa lực lượng của Hắc Nhật tông, sáu đại trưởng lão cũng mang đến ba vị. Những đại trưởng lão này đều là nhân vật cấp Ma Đế, đây cũng là nguyên nhân mà Hắc Nhật lão tổ vô cùng kiêu ngạo.
Có lẽ ngoại trừ Ma giới tam môn và hai đại Ma Tôn bên ngoài, thực lực của Hắc Nhật lão tổ chính là mạnh nhất. Bất quá chỉ dựa vào lực lượng này mà muốn đấu với Huyết Sát môn thì vẫn còn chưa đủ. Ma giới tam môn đều là ngạo thị Ma giới cả mấy ức năm, làm sao Hắc Nhật tông có thể chống lại? Có điều Hắc Nhật lão tổ lần này cũng không muốn cùng với Huyết Sát môn hoàn toàn liều mạng, có gan đến mấy hắn cũng không dám. Cho dù có giận dữ hắn cũng phải suy nghĩ cho Hắc Nhật tông của mình.
Lần này hắn đến đây chính là muốn giết chết tên hung thủ có thể phát ra xích huyết lực. Hắn cũng tin tưởng, Huyết Sát môn sẽ không vì một tên đệ tử mà cùng với Hắc Nhật tông đi đến mức ngươi tử ta vong.
Ám Duyện cúi đầu, mặc cho Hắc Nhật lão tổ lãnh khốc đi qua bên người hắn. Cho dù Hắc Nhật lão tổ không hề nhìn hắn một lần, hắn cũng không dám nói gì. Dù sao thì trong mắt Hắc Nhật lão tổ, một nhân vật cấp Ma Đế như hắn căn bản chẳng tính là gì. Ám Duyện bên ngoài không hề có gì bất mãn, nhưng trong lòng hắn nghĩ thế nào thì không ai biết được. Có điều Ám Duyện đột nhiên lại phát hiện, tam đại trưởng lão của Hắc Nhật tông không ngờ cũng đi qua bên người hắn, cũng không nhìn hắn lấy một lần.
Ám Duyện cặp mắt khẽ nheo lại, trong mắt chợt lóe lên hàn quang lạnh lẽo. Nói về thực lực, tam đại trưởng lão và hắn không sai biệt lắm, đều là cấp bậc Ma Đế. Nói về địa vị, hắn là Ma Đế của Âm Sát môn, là người của Ma giới tam môn. Tam đại trưởng lão chẳng qua chỉ là người của Hắc Nhật tông, địa vị căn bản là không cao bằng hắn. Thế nhưng bây giờ bọn chúng lại chẳng xem hắn ra gì.
“Hừ, Hắc Nhật tông, nếu như các ngươi đã kiêu ngạo như vậy, vậy thì đừng trách Ám Duyện ta không giúp các ngươi!” Ám Duyện trong lòng tràn ngập sát khí, nhưng ngoài mặt thì lại cung kính mỉm cười, duy chỉ có đôi mắt hiện lên hàn mang là có thể biểu hiện cho suy nghĩ của hắn. Có điều lúc này Hắc Nhật lão tổ đã đi xa…
Trương Tinh Phong lúc này cũng không biết địch nhân của hắn đã mang theo lực lượng đến đây. Bất quá cho dù biết hắn cũng không lo lắng, bởi vì biểu hiện hắn bây giờ rất hiển nhiên là một tiên nhân, tiên linh khí tràn ngập thân thể càng đại biểu cho thân phận của hắn. Hơn nữa trên người hắn còn mặc tử y tinh la tượng trưng cho thân phận tiên nhân quý tộc Tử Tinh tiên nhân.
Trương Tinh Phong trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, cùng với ba người Phong Ngữ Yên đi trên đường lớn Thiên Tiệm thành. Thỉnh thoảng cũng gặp một số tuần tra binh của Tiên Ma hai giới, bọn họ nhìn thấy hắn đều tỏ ra cung kính. Tuần tra binh Tiên giới là lập tức khom người tỏ vẻ tôn kính, còn binh lính Ma giới mặc dù không khom người, nhưng cũng tránh sang một bên nhường đường cho bọn họ.
Mặc dù tiên nhân quý tộc đối với binh lính Ma giới cũng không có ảnh hưởng gì lớn, nhưng những binh lính này cũng biết tiên nhân quý tộc đều là những đại nhân vật, không phải bọn họ có thể đắc tội được, cho dù bọn họ là người của Ma giới.
Trương Tinh Phong sau vài ngày đã hoàn toàn hiểu rõ về tình hình tại Thiên Tiệm thành.
Thiên Tiệm thành phân biệt có hai nơi quản lý, một là Ma cung, một là Tiên các. Bất quá hai phương đã sống chung với nhau vô số năm, cho nên quan hệ cũng khá tốt đẹp. Cao thủ của Ma giới Tiên giới cũng có thể chung sống hòa bình tại nơi này, đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là thực lực.
Không có thực lực thì sẽ bị chèn ép. Đây chính là công lý!
Nhóm người Trương Tinh Phong hiện tại chính là đang đi đến Tiên các, bởi vì hắn muốn tìm một khối địa bàn để phát triển thế lực của Thiên Tâm tông.
Cực bắc của Thiên Tiệm thành, cũng chính là Tiên các. Chung quanh Tiên các chỉ là những phòng ốc bình thường nhất, cũng chính là binh doanh. Mười vạn đại quân của tiên nhân đang ở tại đây. Trương Tinh Phong cũng biết, Tiên các nhất định sẽ không cho phép người bình thường đến gần, có điều hắn là người bình thường hay sao?
- Tiên các trọng địa, người lạ cấm vào!
Bên ngoài binh doanh, một tiên nhân trên người mặc tiên giáp lập tức quát lớn.
Trương Tinh Phong cặp mắt có chút nhíu lại, lẩm bẩm nói: “Không tệ, không tệ! Tiên giáp này là trung cấp, xem ra trang bị của tiên nhân đại quân cũng không tệ. Nhưng mà cũng không chính xác, tên gia hỏa này là người coi cửa, có lẽ là Tiên giới coi trọng mặt mũi cho nên mới cấp cho hắn một kiện trung cấp tiên giáp. Không biết trang bị chính thức của mười vạn đại quân là gì đây?” Trương Tinh Phong nhíu mày, không hề để ý đến tên tiên nhân kia.
Tiên nhân kia lúc này mới chú ý đến y phục của người mà hắn vừa quát, không khỏi trong lòng run lên: “Tử y tinh la, trời ạ, tử y tinh la, hắn là Tử Tinh tiên nhân! Cả quân đội cũng chỉ có một bộ phận đại đội trưởng mới có tư cách này. Thảm rồi!” Hắn lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu, ra dáng là một binh sĩ ưu tú.
Trương Tinh Phong chỉ thoáng nhìn qua tên binh sĩ này, liền dẫn theo mấy người Phong Ngữ Yên trực tiếp đi vào quân doanh. Tiên nhân kia liền thở phào một hơi, khắp người đổ mồ hôi lạnh.
Tiểu long chợt kêu lên:
- Mẹ nó, thứ gì vậy, không có mắt à? Hống hống… Bổn trưởng lão ăn thịt hắn!
Nói đoạn hắn còn liếm môi, quay đầu lại nhìn tiên nhân kia một cái.
Tiên nhân kia vừa nghe, lại nhìn bộ dáng lưu manh của Tiểu Long, trong lòng run lên, không khỏi than thầm: “Tam Thanh Thiên Tôn tại thượng, người kia rốt cuộc là ai, sao lại lại hung thần ác sát như thế?”
Trương Tinh Phong trừng mắt nhìn Tiểu Long:
- Cẩn thận một chút, nơi này không phải là Tu Chân giới, đừng nên gây chuyện!
Trương Tinh Phong cũng biết, đội trưởng một đại đội ngàn người của đại quân Tiên giới chính là Cửu Thiên Huyền Tiên, còn tổng quản ở nơi này chính là Tiên Quân. Mười vạn đại quân tiên nhân không phải bọn họ có thể chống lại được, chỉ cần mỗi người phát ra một cái chưởng tâm lôi bình thường nhất cũng có thể lấy mạng của hắn rồi.
- Tử Tinh tiên nhân đến đây, có chuyện gì không?
Đột nhiên một thanh âm từ phía sau Trương Tinh Phong truyền đến.
Trương Tinh Phong trong lòng cả kinh, hắn vừa rồi lại không hề phát hiện được đối phương. Thần thức của hắn vốn đã trải qua vô cực lực nuôi dưỡng, so với thần thức của tiên nhân bình thường mạnh hơn rất nhiều, Cửu Thiên Huyền Tiên căn bản là không cách nào thoát khỏi quan sát, cho dù là Tiên Quân, nếu như không cố ý thu liễm thì cũng có thể phát hiện được.
Thần thức của Trương Tinh Phong lập tức chuyển động, hoàn toàn tập trung về phía sau.
“Quả nhiên không ngoài dự đoán, người này là một Tiên Quân. Có điều tại sao hắn lại cố ý thu liễm khí tức của mình?” Trương Tinh Phong nhướng mày, trong lòng nghi hoặc. Bất quá hắn vẫn mỉm cười xoay người lại, nhìn về phía người trước mặt.
- Vãn bối Trương Tinh Phong, xin hỏi tiền bối là ai?
Trương Tinh Phong nhìn thấy y phục của người trước mặt đúng là ngân nguyệt tố y tượng trưng cho Ngân Nguyệt tiên nhân.
Tiên Quân nọ ánh mắt đột nhiên sáng lên, nhìn chăm chú vào Trương Tinh Phong, bỗng dưng cười lớn:
- Ngươi là… Ngươi là Trương Tinh Phong!
Tiên quân kia hiển nhiên là rất kinh ngạc, nhưng hắn lại chợt nở nụ cười:
- Tốt, ngươi là Trương Tinh Phong… Tốt, tốt, tốt! Trương Tinh Phong, rất tốt! Ngươi cũng không cần gọi ta cái gì tiền bối, gọi là Vu Phong được rồi. Chắc hẳn ngươi cũng đã biết sư đệ Vu Đồng của ta rồi phải không?
Trương Tinh Phong ngẩn người, chợt vui vẻ nhìn Vu Phong nở nụ cười, trong lòng thầm nghĩ: “Tuyệt thật, tuyệt thật! Ngươi cũng là người của Thiên Long phái, thật là khéo. Các ngươi không phải cho rằng ta là đệ tử của đại nhân vật kia sao? Xem ra thân phận này lại phát huy tác dụng rồi đây. Ha ha…” Trương Tinh Phong trong lòng cực kỳ đắc ý.
Vu Phong nhìn Trương Tinh Phong, trong lòng cũng vô cùng hưng phấn: “Thật là khéo, không ngờ lại đem Trương Tinh Phong đưa đến chỗ ta. Xem ra Tam Thanh Thiên tôn cũng muốn cho Thiên Long phái của ta hưng thịnh. Có điều nói đến cũng thật là kỳ quái, ‘người kia’ công lực đã sớm tại ức vạn năm trước đạt đến tuyệt đỉnh, thậm chí có thể khống chế thần hỏa mà vô địch Tiên Ma hai giới, nhưng tại sao mười vạn năm trước y lại bỗng nhiên xuất hiện? Y tại sao lại còn chưa đến Thần giới? Không phải trong bí tịch bổn phái có ghi lại, chỉ cần đạt đến hạ phẩm Thần Nhân đỉnh phong, nhất định sẽ bị thần giới triệu đến hay sao? Người kia vì sao lại… Thôi quên đi, không nghĩ nữa, chuyện mà ngay cả Tiên Đế Ma Tôn của Tiên Ma hai giới cũng không biết, ta làm sao có thể có thể nghĩ. Bây giờ ta chỉ cần quan hệ thật tốt với Trương Tinh Phong này là được!”
Trương Tinh Phong lúc này liền lên tiếng:
- Tinh Phong ra mắt Vu Phong đại nhân!
Vu Phong nghiêm mặt nói:
- Còn gọi đại nhân? Gọi là Vu Phong được rồi, không thì gọi là Vu Phong đại ca cũng được!
Trương Tinh Phong tựa hồ rất miễn cưỡng nói:
- Vậy Tinh Phong cung kính không bằng tuân mệnh, xin ra mắt Vu Phong đại ca!
Trong lòng hắn thì lại đắc ý muốn điên lên: “Ha ha ha ha… Quản sự giả của Tiên giới tại Thiên Tiệm thành bây giờ cũng muốn tạo quan hệ tốt với ta, vậy thì sụ tình sẽ dễ dàng giải quyết hơn!”
Vu Phong hài lòng gật đầu, dường như mấy từ “Vu Phong đại ca”của Trương Tinh Phong làm cho hắn rất là sảng khoái.
- Tinh Phong hiền đệ, đệ lần này đến đây có chuyện gì không? Có việc gì cứ nói, Vu Phong đại ca của đệ ở nơi này cũng có chút mặt mũi.
Vu Phong vỗ vỗ ngực. Hắn là quản sự giả được lựa chọn, chuyện của Tiên giới ở nơi này đều là do hắn quản lý, đương nhiên là có mặt mũi, hơn nữa còn rất lớn.
Trương Tinh Phong dường như có vẻ rất xấu hổ, lúng túng nói:
- Kỳ thật cũng không có gì. Số là Thiên Tâm Tông của đệ đến nay cũng chỉ là một tiểu tông phái, cho nên Tinh Phong thật sự rất xấu hổ với sư tôn. Vì vậy đệ muốn tìm một môn diện tại Thiên Tiệm thành, nhằm để gia tăng thanh thế của Thiên Tâm Tông. Nếu như có được địa bàn ở đây, so với những tông phái khác tại tu chân giới mà nói, Thiên Tâm Tông tốt xấu gì cũng có được tú địa tại địa phương như Thiên Tiệm thành phải không?
Bộ dáng của Trương Tinh Phong hoàn toàn giống như một kẻ thích sĩ diện.
Vu Phong nghe được trong lòng cười thầm. Chuyện như vậy đương nhiên là cực kỳ đơn giản. Diện tích của Thiên Tiệm thành rất lớn, chỉ nhìn địa bàn của Tử Hà trà lâu là có thể tưởng tượng được.
“Không biết Trương Tinh Phong này nói đến sư tôn rốt cuộc là ‘người kia’, hay là sư tôn kia của Thiên Tâm Tông!” Vu Phong trong đầu hiện lên một ý niệm, nhưng hắn rất nhanh đã gạt đi, quay về Trương Tinh Phong khẳng định nói:
- Tinh Phong hiền đệ đã nói như vậy, Vu Phong đại ca đương nhiên là đáp ứng. Không phải chỉ là một khối địa bàn thôi sao? Quá đơn giản! Khu vực trung ương còn có địa bàn mấy trăm vạn mét đang tiêu thụ, đại ca này của đệ là quản sự giả, muốn kiếm một khối địa bàn là chuyện dễ dàng. Đi, đến chỗ của ta, chỗ đó có mô hình, ta cho đệ tùy ý lựa chọn!
Vu Phong khảng khái vô cùng. Bất quá hắn sở dĩ khảng khái như vậy, nguyên nhân chính thức là vì địa bàn trân quý nhất đều đã bán sạch, chỉ còn lại mấy trăm vạn địa bàn tương đối bình thường, một khối phỏng chừng cũng chỉ có giá mấy trăm tiên tinh mà thôi.
Trương Tinh Phong dẫn theo mấy người Phong Ngữ Yên, hài lòng cùng Vu Phong đi đến nơi ở của hắn.
Trương Tinh Phong trong lòng âm thầm tức giận, số địa bàn mà Vu Phong cho hắn xem cũng chẳng ra gì. Bất quá… trên mặt lại đột nhiên tươi cười, còn Vu Phong thì lại có chút buồn bực.
Bởi vì hắn đã “tặng” cho Trương Tinh Phong hai khối địa bàn liền nhau.
Dựa theo Trương Tinh Phong nói: “Địa bàn nhỏ như vậy, cho dù có cũng khiến cho Thiên Tâm Tông ta chẳng có mặt mũi gì. Vu Phong đại ca nói có đúng không?” Lúc ấy Trương Tinh Phong còn chỉ chỉ vào khối địa bàn khoảng bằng hạt đậu trên mô hình.
Vu Phong cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết là mình bị Trương Tinh Phong nói một hồi, cuối cùng lại mơ mơ hồ hồ đáp ứng cấp hai khối địa bàn cho hắn. Có điều hắn cũng không lo lắng, bởi vì Thiên Long phái đã có lệnh: Đệ tử Thiên Long phái nhìn thấy Trương Tinh Phong, nhất định phải xem hắn như sư huynh đệ trong phái, thậm chí càng phải đối xử tốt hơn!
Trương Tinh Phong dẫn theo ba người Tiểu Long, cùng với Vu Phong đi ra ngoài binh doanh.
Đột nhiên một đội tiên nhân tuần tra bước vào binh doanh.
Trương Tinh Phong liếc mắt nhìn đội ngũ, đột nhiên ánh mắt của hắn sáng lên, tâm thần run rẩy, ánh mắt hoàn toàn tập trung vào người dẫn đầu, vô cực lực trong cơ thể cũng mãnh liệt dâng trào. Hắn không nhịn được kinh hô:
- Sư tôn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...