Tinh Phong Truyền Thuyết


Các cấp bậc tu luyện:

. Tu Chân giới và Phàm Nhân giới:

Cấp 1:

Phàm Nhân giới: Hậu Thiên,Tiên Thiên, Nhất Phẩm.

Tu Chân giới: Khai Quang, Dung Hợp, Tích Cốc.

Cấp 2:

Phàm Nhân giới: Thiên Chi Cảnh, Thần Chi Cảnh, đột phá Thần Chi Cảnh. (không có cảnh giới thiếp theo)

Tu chân giới: Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thân, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thành.

Thiên Chi Cảnh tương đương với Kim Đan sơ kỳ và trung kỳ. Thần chi cảnh tương đương với Kim Đan hậu kỳ. Đột phá Thần Chi Cảnh tương đương với Nguyên Anh sơ kỳ.

. Tiên Ma nhị giới:

Tiên giới: Thiên Tiên, La Thiên Thượng Tiên, Đại La Kim Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân, Tiên Đế.

Ma giới: Thiên Ma, Ma Vương, Ma Quân, Ma Hoàng, Ma Đế, Ma Tôn.

. Thần giới:

. Hạ Phẩm Thần Nhân, Trung Phẩm Thần Nhân, Thượng Phẩm Thần Nhân, Hạ Bộ Thiên Thần, Trung Bộ Thiên Thần, Thượng Bộ Thiên Thần, Thiên Tôn.

"Thiên Vũ" năm đó đã trải qua cuộc đại chiến giữa Bàn Cổ và Ma Giới Thất Hung. Ma Giới Thất Hung chính là bảy đại Ma Đế, bọn họ dựa vào thực lực kinh khủng của mình tung hoành khắp Tu Chân giới, không có một thế lực nào dám trêu chọc vào.

Nhưng kết quả cuối cùng lại rất bi thảm. Bọn họ bị Bàn Cổ đuổi giết từ Tu Chân giới chạy đến Phàm Nhân giới. Bàn Cổ năm đó đã luyện thành "Lục Chuyển Huyền Thân", bảy đại Ma Đế căn bản là không có cách nào đả thương được ông ta. Cuối cùng tất cả bọn họ đều lần lượt bị Bàn Cổ giết chết, thần khí cũng thất tán khắp nơi.

Có thần khí giống như Phách Tản Phủ, bị phá hủy thần chi tâm trở thành tiên khí. Trọng Huyền Tạm thì bị Bàn Cổ phân tán thành nhiều mảnh. Còn các thần khí khác thì không biết hạ lạc ở nơi nào.

Dựa vào bản lĩnh hiện tại của Trương Tinh Phong, nếu như ở Tu Chân giới, cho dù có được một kiện tiên khí cũng sẽ bị các cao thủ thậm chí một số tiên nhân lăm le chiếm đoạt. Bởi vì cũng giống như các Tu Chân giả, Tiên Nhân muốn luyện chế tiên khí cũng vô cùng khó khăn. Cho nên chuyện chuyện Tiên nhân cướp đoạt tiên khí cũng thường xuyên xảy ra.

"Tử Nhận" của Trương Tinh Phong bây giờ chính là đỉnh cấp tiên khí. Còn thần khí thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Những tiên nhân vì thần khí mà chém giết lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.

Lúc này bỗng nhiên có một kiện thần khí được đem ra đấu giá, hắn có thể không kích động hay sao?


- Giá khởi điểm một trăm vạn lượng bạc!
Vương lão tiên sinh cao giọng nói.

- Năm trăm vạn lượng!

Tất cả những người bên dưới đều chấn động. Một lần ra giá lại tăng lên nhiều đến như vậy, quả thật là có chút khác thường. Bình thường mỗi lần báo giá cao lắm cũng chỉ là tăng thêm một trăm vạn mà thôi. Đối phương báo giá như vậy, xem ra là đã nhất quyết đoạt được chiến giáp này.

- Một ngàn vạn lượng!

"A!" "Nga!" Từng thanh âm kinh hãi vang lên bên dưới. Bọn họ cuối cùng đã biết thế nào mới chính thức là người có tiền. Bọn họ có dự cảm, báo giá hôm nay sẽ khiến cho bọn họ cả đời không thể quên.

Trương Tinh Phong cặp mắt khẽ nhíu lại, lạnh lùng nói:
- Hai ngàn vạn lượng!

Tất cả những người bên dưới đều như muốn điên lên.

- Trời ạ! Những người này......
Một nam tử mập mạp vẻ mặt đỏ bừng lắp bắp nói.

"Nga......" Một vị phu nhân vẻ mặt kinh hãi, nghe báo giá, phảng phất như mình đang đứng trên mây.

- Các vị, tại hạ là Vũ Văn Mộng, phụng lệnh của tiền bối trong gia tộc nhất định phải mua được kiện chiến giáp này. Hy vọng các vị hãy nể mặt một chút. Ba ngàn vạn lượng!
Thanh âm của Vũ Văn Mộng vang vọng khắp cả đại sảnh.

- Vũ Văn lão quỷ, đã đến đây rồi cũng không dám lên tiếng. Hừ! Ta việc gì phải nể mặt ngươi? Bốn ngàn vạn lượng!
Thanh âm băng lãnh từ trong một căn phòng của thượng khách truyền đến. Trương Tinh Phong chỉ mỉm cười.

- Tại hạ là Trương Tinh Phong, cùng với Vũ Văn gia có một chút quan hệ sâu xa. Ha ha!
Tiếng cười của Trương Tinh Phong khiến cho những phú hào bên dưới đều cảm thấy tim đập mạnh. Tất cả bọn họ đều nhớ lại trận đại chiến của Trương Tinh Phong tại Vũ Văn thế gia năm đó. Ngày đó hầu như cả kinh thành đều biết, bởi vì động tĩnh thật sự quá lớn, Vũ Văn gia cũng không có cách mào phong bế tin tức.

Căn phòng của vị thượng khách Vũ Văn gia cũng trở nên yên tĩnh.

- Ồ, thì ra là Trương hầu tước. Lão hủ cùng với ngài cũng đã có duyên gặp mặt một lần. Không biết ngài có thể nào nhường vật này cho thánh chủ hay không?

Trương Tinh Phong thản nhiên cười cười, vừa nghe thanh âm hắn đã nhận ra, lão già này chính là Tả tiên sinh năm đó. Vậy thì bên cạnh hắn nhất định là thánh chủ của Ma Tông. Trương Tinh Phong phát giác ra Tả tiên sinh này công lực đã đạt đến Phân Thân trung kỳ, cùng một cấp bậc với lão hòa thượng Mộc Lạc của Mật Tông.

- Chiến giáp này, Trương Tinh Phong ta nhất định phải có được. Nếu kẻ nào còn ra giá cao hơn, vậy thì xem như kẻ đó chính là địch nhân của ta! Ta ra giá cuối cùng bốn ngàn lẻ một vạn!

Thanh âm của Trương Tinh Phong vô cùng lạnh lẽo. Hắn chỉ tăng thêm một vạn lượng mà thôi.


Cả đại sảnh đều yên lặng ......

Những người bên dưới cũng không dám huyên náo nữa. Bọn họ đều biết những người này một khi động thủ đều có thể khiến ình tán gia bại sản.

- Chúng ta từ bỏ!
Thanh âm từ trong căn phòng của Vũ Văn thế gia truyền đến.

Trương Tinh Phong lạnh lùng cười:
- Vậy còn thánh chủ thì sao?

Vị thánh chủ bên trong phòng thượng đẳng đương nhiên là biết giá trị của kiện bảo vật này. Hắn vẫn còn nhớ kỹ bên trong mật điển ghi lại bảy thứ thần khí, kiện chiến giáp này chính là một bộ phận của thần khí mạnh nhất trong số đó.

"Ai, thần khí này bây giờ đối với ta cũng không có tác dụng gì. Muốn sử dụng thần khí thì ít nhất phải đạt đến cảnh giới Thiên Tiên hoặc là Thiên Ma. Bây giờ ta chỉ mới đạt đến Phân Thân trung kỳ, trên tay cũng chỉ có một kiện pháp khí, căn bản là không thể nào đối phó được với Trương Tinh Phong!" Thánh chủ cảm thấy bất lực. Thực lực của hắn hiện giờ cũng chỉ tương đương với lão hoà thượng Mộc Lạc của Mật Tông mà thôi. Hắn đương nhiên là cũng biết tin lão hòa thượng kia đã từng bị Trương Tinh Phong dễ dàng đánh bại, thiếu chút nữa còn mất cả mạng.

Thánh chủ cảm nhận được rất rõ sát ý băng lãnh của Trương Tinh Phong lúc này. Hắn tin rằng nếu như vẫn còn tiếp tục kiên trì, Trương Tinh Phong nhất định sẽ ra tay.

- Trương hầu tước và Cuồng Long huynh đệ của ta vốn có giao tình rất tốt. Người làm đại ca như ta sao có thể không nể mặt được chứ? Nếu như Trương hầu tước đã nói như vậy, chúng ta từ bỏ!
Thanh âm của Thánh chủ rất hữu hảo, phảng phất như Trương Tinh Phong và hắn thật sự là bạn bè tốt vậy.

Trương Tinh Phong chỉ mỉm cười. Cường thế chính là như vậy!

- Tốt, bây giờ ta tuyên bố chiến giáp này thuộc về Trương hầu tước với giá bốn ngàn lẻ một vạn lượng!
Thanh âm của Vương lão cũng run run. Trong lịch sử cũng rất hiếm khi có giá trên một ngàn vạn lượng, lần này lại đạt đến hơn bốn ngàn vạn.

"Trương hầu tước lại chỉ tăng giá thêm một vạn, quả thật là ......"Vương lão tiên sinh trong lòng thầm than. Một vạn chính là giá thấp nhất có thể tăng. Trương Tinh Phong làm như thế, rõ ràng muốn dằn mặt hai nhà kia.

Trương Tinh Phong mỉm cười, hai chân giống như đạp trên hư không, chậm rãi đi lên trên đài. Tay phải của hắn khẽ vung lên, Trọng Huyền chiến y lập tức được thu vào bên trong "Thiên Vũ".

- Không cần kinh ngạc, ta đã nhận nó rồi, đây là ngân phiếu!
Trương Tinh Phong đưa một xấp ngân phiếu cho Vương lão tiên sinh, giao xong liền xoay người bay trở lại phòng, không hề nói thêm lời nào.

Rất nhiều phú hào bên dưới đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Trương Tinh Phong. Cường thế và kiêu ngạo, chính là mục tiêu mà bọn họ cả đời theo đuổi. Nhưng trong lịch sử liệu có mấy ai có thể làm được? Đối mặt với thế gia vẫn tỏ vẻ khinh thường!

- Sư huynh, tư thế vừa rồi của huynh quả thật là lãnh khốc a!
Tiêu Lâm có vẻ rất hưng phấn. Vừa rồi Trương Tinh Phong sau khi giao ngân phiếu, liền tiêu sái xoay người lại, giống như một vị thần tiên bay trở về phòng, quả thật là làm cho người ta ái mộ.

Trương Tinh Phong nhìn một xấp ngân phiếu trên tay Tiêu Lâm, ngạc nhiên nói:

- Ân ...... Sư đệ, xấp ngân phiếu này ngươi từ đâu mà có vậy?

Trương Tinh Phong chỉ liếc mắt đã nhìn ra, những tấm ngân phiếu này đều có mệnh giá một trăm vạn lượng.

Hồng Tiêu tiếp lời nói:
- Hì hì, sư huynh, không phải lúc trước bọn muội đã nói, lần này bọn muội đến đây là vì có vật phẩm muốn đem ra đấu giá hay sao? Muội còn nói huynh nhất định sẽ nghĩ không ra đó là vật gì, bây giờ thì huynh đã biết rồi đấy!

Trương Tinh Phong trong nháy mắt liền nhớ lại. Bảo vật giá trị trên mấy trăm vạn chỉ có ba kiện mà thôi. Một kiện là Tử Phượng thoa đã thuộc về Hồng Tiêu. Một kiện khác là "Trọng Huyền chiến y", cho dù là do Tiêu Lâm mang đến thì cũng không thể nào nhận được tiền nhanh như vậy. Vậy thì kết quả chỉ còn có một mà thôi!

- Ồ ...... Tấm da hổ kia là do các ngươi mang đến sao?
Trương Tinh Phong thật sự rất kinh ngạc. Khi tấm da hổ kia vừa mới xuất hiện, hắn cũng cảm thấy giật mình, còn tưởng rằng là yêu thú của Tu Chân giới lạc đến đây.

Tiêu Lâm cười nói:
- Hắc hắc, sư huynh, tấm da hổ này chính là do ta từ Hồng Hoang mang đến. Năm đó ta còn vào quốc khố của hoàng cung vơ vét sạch một phen!

Trương Tinh Phong đột nhiên nhớ lại, năm đó Tiêu Lâm đã nói với hắn là bên trong Hồng Hoang có vô số yêu thú. Lúc ấy hắn đã từng nghĩ nhất định phải đến Hồng Hoang một lần. Nhưng sau này xảy ra quá nhiều việc làm cho hắn cũng quên mất.

"Ha ha ...... Nơi đó có nhiều yêu thú đến như vậy, nếu như ta tùy tiện giết một số lấy da đem về bán thì giàu to, hơn nữa ta còn có thể ......" Trương Tinh Phong ánh mắt bỗng sáng lên. Thời gian này hắn vẫn phiền não về việc luyện chế linh đan, nguyên nhân là vì tốc độ thu thập ngũ hành linh lực thật sự là quá chậm. Nhưng bây giờ hắn đã có phương pháp.

- Hai người các ngươi, ân ...... quên đi, trước tiên hãy cùng ta đến Tinh Phong trang viên nghỉ ngơi một thời gian!
Trương Tinh Phong nói xong, liền dẫn theo hai người trở về Tinh Phong trang viên.

————————————

Ba ngày sau, Trương Tinh Phong sau khi dặn dò tất cả mọi chuyện, liền lập tức ngự kiếm bay về hướng tây.

Xuất hiện trước mặt hắn là sa mạc vô tận. Trương Tinh Phong cảm thán, chẳng trách mấy ngàn năm nay không ai có thể biết về Hồng Hoang, bởi vì sa mạc này thật sự là quá lớn.

"Gió lốc!" Trương Tinh Phong nhìn một cơn lốc kinh khủng cách đó không xa, giống như nối liền cả trời và đất, trong lòng cũng phải sợ hãi. Lực lượng của đại tự nhiên qủa thật là cường đại. Hắn rõ ràng cảm thấy được, nếu như ở bên trong cơn lốc này, trừ phi là đạt đến Phân Thân kỳ mới có khả năng bảo trụ được. Còn nếu muốn thoát ra ngoài, công lực phỏng chừng ít nhất phải đạt đến Hợp Thể kỳ.

Trách không được từ xưa đến nay chưa từng có một tuyệt thế cao thủ nào có thể đi qua nơi này. Tiêu lâm năm đó cũng là do may mắn, đi vào sa mạc hơn một năm, sau đó trực tiếp bị lốc xoáy cuốn thẳng đến Nguyên Mông.

"Ta cũng không ngốc đến độ đấu với ngươi đâu!" Trương Tinh Phong mỉm cười, thân hình đột nhiên biến mất, trực tiếp xuất hiện phía sau cơn lốc.

Nhìn cơn lốc sau lưng, Trương Tinh Phong cười cười, tiếp tục bay về hướng tây. Thuấn di luôn luôn là một pháp quyết hữu hiệu nhất.

"A, cuối cùng đã nhìn thấy màu xanh rồi, sa mạc này quả thật là rộng lớn. Dựa vào tốc độ ngự kiếm của ta mà một ngày mới đến nơi, chiều dài của sa mạc này có lẽ còn gấp ba lần Minh vương triều!" Trương Tinh Phong dựa theo tốc độ của mình mà suy đoán, chiều dài của sa mạc này phỏng chừng đạt đến năm ngàn dặm. Quả thật là rộng lớn!

Trương Tinh Phong nhìn màu xanh vô tận trước mắt, trong lòng cảm thấy hưng phấn. Hồng Hoang, địa phương trong truyền thuyết cuối cùng đã xuất hiện. Vô địch, đó là thứ mà những vũ giả luôn ao ước, nhưng đồng thời nó cũng khiến cho con người ta tịch mịch. Trương Tinh Phong là một chiến thần vô địch, hắn vẫn thường cảm thấy tịch mịch. Hiện tại hắn hy vọng những yêu thú bên trong Hồng Hoang có thể trở thành đối thủ xứng tầm với hắn.

Trương Tinh Phong đưa mắt nhìn Hồng Hoang vô tận, hỗn độn lực trong người mãnh liệt dâng lên.

"Ha ha ...... Hồng Hoang ...... Ta đã đến rồi!" Trương Tinh Phong chân đạp lên Tử Nhận, tốc độ càng gia tăng thêm.

"Ân ...... Quốc gia của Tiêu Lâm hình như là ở gần đây. À ...... đúng rồi, hắn nói rằng nơi bọn họ sinh sống chỉ là một khối nhỏ bên ngoài Hồng Hoang mà thôi. Hồng Hoang này thật sự là quá lớn, muốn tìm được có lẽ phải tốn rất nhiều thời gian!" Trương Tinh Phong lẩm bẩm.


"Thật là hấp dẫn, những mãnh thú bên dưới quả thật so với Minh vương triều mạnh rất nhiều. Con gấu kia cao đến bốn thước, xem ra chính là thần tượng của "hắc hùng" Thiết Đầu, ha ha ...... Ồ, con sói lớn như vậy quả thật là hiếm thấy, nếu lột da của nó đem về bán có lẽ sẽ kiếm được khối tiền!" Trong mắt của Trương Tinh Phong, những dã thú to lớn bên dưới dường như đều biến thành ngân lượng.

"Phía dưới còn có rất nhiều dược tài a ...... linh chi ...... hoàng san...... còn có nhân sâm ...... Thật là thiên đường!" Trương Tinh Phong cảm thán, nhưng hắn vẫn không dừng lại. Mãnh thú ở nơi này vẫn không có con nào đạt đến thực lực Kim Đan kỳ, quả thật là không đáng để cho hắn khiêu chiến.

Trương Tinh Phong tiếp tục bay tới, qua một hồi lâu sau, hắn đột nhiên cảm thấy có một lực cản ở phía trước. Trương Tinh Phong cảm nhận được rất rõ, áp lực này phải tương đương với cao thủ Kim Đan kỳ.

"Hoan nghênh ngươi đến Hồng Hoang. Ta là Bàn Cổ, vì phòng ngừa yêu thú nguy hại nhân gian, ta đã chia Hồng Hoang thành nhiều khu vực khác nhau. Khu vực thứ nhất bên ngoài cùng chỉ có những mãnh thú bình thường. Khu vực thứ hai là những yêu thú có thực lực Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ. Khu vực thứ ba là những yêu thú có thực lực Xuất Khiếu kỳ và Phân Thân kỳ. Khu vực thứ tư là những yêu thú có thực lực Hợp Thể kỳ cùng với Độ Kiếp kỳ. Khu vực thứ năm cũng là khu vực tận cùng của Hồng Hoang, bên trong có những yêu thú vô cùng cường đại, ngoài ra còn có hắc long thực lực đạt đến Thiên Tiên. Không có đủ thực lực nhất định không được vào. Ngươi phải cẩn thận!"

Thanh âm đột nhiên biến mất, Trương Tinh Phong biết đây chính là cấm chế do Bàn Cổ lưu lại. Chỉ cần có người tiến vào khu vực thứ hai sẽ được cảnh báo. Đây cũng là cấm chế phổ thông nhất.

Trương Tinh Phong đã hiểu tại sao những mãnh thú vừa rồi lại yếu như vậy. Nhưng có một điều hắn không biết, mỗi một năm kết giới tại các khu vực đều xuất hiện một lỗ hổng không có quy luật, từ khu vực này có thể đi thông qua khu vực khác. Nếu như một yêu thú ở khu vực ay mắn có thể đi đến khu vực thấp hơn, vậy thì nó chính là vô địch tại khu vực đó.

Nhưng những yêu thú may mắn như vậy vài năm may ra mới có thể xuất hiện một con. Bởi vì thời gian lỗ hổng xuất hiện chỉ có một phút, hơn nữa lại không thể nhìn thấy. Kỳ thật lỗ hổng này chính là do Bàn Cổ cố ý lưu lại.

Đột nhiên Trương Tinh Phong cảm nhận được áp lực, không khí phảng phất như đông cứng lại, làm cho người ta cảm thấy khó thở.

Trương Tinh Phong nhìn xuống bên dưới, đột nhiên vẻ mặt của hắn trở nên hưng phấn:
- Ồ ...... quả thật là nhiều, ân ...... có lẽ là đến mấy ngàn ...... Mấy ngàn ngân lang thực lực Kim Đan kỳ, quả thật là không tệ!

Lúc này vô số ngân lang đang nhìn chằm chằm Trương Tinh Phong. Thực của bọn chúng mặc dù không tính là mạnh, nhưng dựa vào số lượng đông đảo, tại khu vực thứ hai cũng là xưng vương xưng bá.

"Ân, trước hết chơi đùa một chút!" Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn đám ngân lang. Đối mặt với nhiều ngân lang như vậy, hắn cũng không muốn sử dụng đến các pháp quyết.

Thiểm điện!

Tàn ảnh!

Tốc độ của ngân lang rất nhanh, dùng mắt thường quan sát chỉ có thể nhìn thấy những cái bóng. Nhưng tốc độ của Trương Tinh Phong còn nhanh hơn, chỉ còn lưu lại những tàn ảnh.

Móng vuốt của ngân lang có thể dễ dàng xuyên qua cả sắt thép, nhưng đối với Trương Tinh Phong lại không hề có một chút uy hiếp nào.

Những đóa hoa mỹ lệ được thêu dệt nên từ vô số máu tươi. Tử Nhận của Trương Tinh Phong phảng phất như một cây kim thêu, không ngừng tạo ra vô số những đóa hoa.

Những ngân lang bắt đầu sợ hãi. Tốc độ tự hào của bọn chúng trong mắt của Trương Tinh Phong chỉ giống như trò trẻ con, hơn nữa phòng ngự thân thể của hắn những ngân lang này cũng không có cách nào phá được. Trận chiến này căn bản là không có một chút hy vọng nào.

"Hô!" Như một trận gió, lũ ngân lang bắt đầu bỏ chạy. Chỉ trong vòng hai giây, tất cả đã khuất khỏi tầm mắt của Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong mỉm cười: "Ai ...... Số lượng cũng chưa chắc bù đắp được chất lượng. Ân...... Nội đan này mới là cái ta đang cần!" Trương Tinh Phong hai tay huyễn hóa ra vô số những sợi to, xuyên qua thi thể của các ngân lang, từng viên nội đan bên trong lập tức bị hút về phía hắn.

Trương Tinh Phong nhìn hơn cả ngàn viên nội đan bay đến, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, tất cả nội đan đều hoàn toàn biến mất.

Nội đan này có thể dùng để luyện chế đỉnh cấp linh đan, có thể khiến cho Tiên Thiên cao thủ dễ dàng đạt đến Kim Đan kỳ. Hơn nữa đồng thời nội đan cũng có thể pha loãng để luyện chế thành linh đan bình thường mà không cần phải khổ cực thu thập ngũ hành linh khí.

"Sau này luyện chế linh đan sẽc dễ dàng rồi!" Trương Tinh Phong thở phào một hơi, đột nhiên nở nụ cười: "Hắc hắc ...... Lý Thiên Tường, ngươi vĩnh viễn sẽ không thể nào so được với ta!"

"Những tấm da sói này chắc cũng có thể bán được nhiều tiền, tiền nhiều thì cũng không có hại gì!" Trương Tinh Phong mỉm cười, đem tất cả da sói thu vào bên trong Thiên Vũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui