Tình Phi Đắc Ý

Một vị nam tử đi ra khỏi đám người, dường như chuẩn bị gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Đây là một vị nam nhân tuấn mỹ tràn ngập khí tức cương trực, cao lớn khôi ngô, mặc vật liệu may mặc mềm mại nhưng cũng không che được thân hình rắn chắc, vẻ mặt chánh khí kinh hoàng: “Xem ra tính tình vị công tử này còn có chút táo bạo? Xin hỏi quê quán ở đâu, nơi nào nuôi dạy ra, lại dám đốt quán nhà người ta xong còn muốn đánh người.”

Long Tại Thiên lạnh mặt, nho nhã mỉm cười, “Bị chó cắn tự nhiên sẽ tức giận, bị hỏa thiêu tự nhiên sẽ khẩn cấp, đã để công tử chê cười.”

Hai người bất động thanh sắc lại bắt đầu quyết đấu một phen.

“Tại hạ Tề Đạt, không biết quý tính đại danh của công tử?” Tề Nhị công tử thoạt nhìn không câu nệ nói cười, không để ý đến châm biếm của Long Tại Thiên, cực kỳ trầm ổn.

Tề Quốc chịu ảnh hưởng đạo giáo, chú thuật hoành hành, người bình thường cũng sẽ không nói cho đối phương tính danh chân thật. Đây rõ ràng không phải tên thật. Mà Long Tại Thiên là người trong hoàng tộc, tên không thể không bị người biết, sớm đã có pháp sư chuyên môn thay bọn họ niệm chú phòng hộ, thông thường pháp thuật cũng không thể thương tổn hắn. Nếu như Điêu Điêu Tiểu Cửu không phải bởi vì đeo tình chú vòng cổ có khí tức của hắn, cũng không có khả năng tổn thương đến hắn.

“Ta, ta gọi là Tiểu Nhất Nhật.” Long Tại Thiên đột nhiên phóng nhu vẻ mặt, hi hi ha ha cười một tiếng, vẻ mặt Tề Đạt này biến đổi nhanh như vậy, nhất định khiến người ta có một loại suy nghĩ muốn khống chế dục vọng của hắn.

Tề Đạt thừa nhận diện mạo Long Tại Thiên không tệ, lại có thể nói chuyện khiến người khác buồn nôn như vậy: “Tiểu Nhất Nhật, ngươi là nam hay nữ?”


Long Tại Thiên cao ngạo nói: “Ta luôn luôn oai vệ anh hùng.”

Tề Đạt khinh thường nói: “Ta còn lấy khăn lông chít đầu đây.” Xì, ta đang cùng người kia nói lung tung những thứ gì vậy? Vấn đề chính, ta muốn quay về vấn đề chính.

Long Tại Thiên ha ha cười một tiếng, chuyện hôm nay hắn vốn đuối lý, hơn nữa mỹ nhân ở trong xe, hắn cũng không muốn biểu hiện bản chất ác bá của bản thân, từ trong lòng ngực móc ra một tờ ngân phiếu liền vẫy vẫy tay với chủ nhân quán trọ, giống như gọi chó.

Chủ nhân quán trọ vọt tới, Long Tại Thiên nói: “Đủ chưa?”

Chủ nhân quán trọ đưa tay tiếp nhận, nhìn lại nhìn, gật đầu khom lưng nói: “Gia, đủ rồi, lần sau hoan nghênh ngài tới thiêu! Tiểu nhân nói sai rồi, ngài muốn đi, tiểu nhân cho người chuẩn bị ngựa.” Liền vừa nói vừa thay Long Tại Thiên đem Mã nhi cột lên xe.

Tề Đạt người đến đây bênh vực kẻ yếu lắc đầu, xoay người đi.

Long Tại Thiên nhìn bóng lưng Tề Đạt, mỉm cười, hắn cũng nhanh chóng mang tiểu yêu về nhà để cưng chiều thì tốt hơn.

Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Long Tại Thiên đến chợ mua vải vóc thuê thợ may, còn kêu tiểu nhị ở quán vải vóc mua rất nhiều rất nhiều đồ ăn vặt để Điêu Điêu Tiểu Cửu đỡ thèm, cái Điêu Điêu Tiểu Cửu đáng chết này cuối cùng cũng vạn phần vừa lòng.

Điêu Điêu Tiểu Cửu lên xe, tựa vào trên ghế, ăn đồ ăn vặt, một bộ phái đoàn nhàn nhã đi chơi.

Long Tại Thiên vội vàng đánh xe đi một đoạn đường ngắn, đột nhiên nhìn thấy gì, dừng xe lại ven đường, đi vào bên trong xe ngựa cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu nói chuyện: “Tiểu yêu, có muốn… một thị nữ chuyên dụng hay không?!”

Điêu Điêu Tiểu Cửu lắc đầu, nàng đang cố gắng liều chết chiến đấu cùng trái hồ đào thơm ngon, trong miệng mơ hồ không rõ nói: “Ta không trả nổi tiền công.”

Long Tại Thiên cực kỳ thích tính tình gọn gàng dứt khoát của Điêu Điêu Tiểu Cửu, khuyên nhủ: “Chúng ta mua một nha đầu, loại… không cần trả tiền công.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu liếc liếc mắt nhìn Long Tại Thiên: “Không cần cho nàng ăn a, tự mình còn không nuôi nổi mình đây.”


Long Tại Thiên nói: “Ta nuôi, nhưng để cho ngươi dùng, có được không?”

Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ một chút nói: “Nuôi một người một năm phải tốn bao nhiêu bạc a, tại sao phải thay ta nuôi thêm một người đây? Ta quen tự tại không thích có người theo đuôi đằng sau”

Oa chà chà, có người thay nàng trả bạc nàng còn tức giận?!

Long Tại Thiên ăn nói khép nép: “Ngươi làm Vương phi, trước mặt không có một tên thị nữ nào sao được. Ta sợ ngươi vào vương phủ, những… bọn đáng chết này sẽ không nghe lời ngươi, khiến cho ngươi chịu khổ sở. Mua một người mới, nhất định sẽ nghe lời một chút, trung thành một chút.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu lúc này ăn uống no đủ, cũng tức lên, nói: “Ai muốn làm Vương phi của ngươi a, ta cùng lắm chỉ là hộ tống ngươi về vương phủ thôi. Sau đó ta đi đường giang hồ của ta, ngươi làm Tiểu vương gia của ngươi, chúng ta mây nhẹ gió cao, không thiếu nợ nhau.”

Long Tại Thiên nụ cười trên mặt thay đổi mấy lần, tiểu yêu này, mỗi lần bản thân khuyên nhủ không được, nàng liền bạo phát không biết phân biệt phải trái. Nhưng đối phó tiểu yêu này thì dùng trí hay hơn dùng lực. Lập tức thả lỏng vẻ mặt, mỉm cười: “Cũng phải a, ta trực tiếp đem ngươi đưa cho A Đạt sư huynh đi. Nghe nói hắn cùng Tam Thiểu sư huynh, Cúng Thất Tuần sư huynh mà ngươi thương thương nhớ nhớ ở chung một chỗ, hoặc là có thể đưa ngươi an toàn về nhà. Phải biết rằng thế gian này hỗn loạn, ngươi một nữ hài tử về nhà, ta không yên lòng a.”

Hôm nay còn không so tay với tên Tề Đạt kia, hắn liền nhìn ra hắn là Điêu môn A Đạt sư huynh, không phải bởi vì cái gì khác lạ, chủ yếu là ngọc bội đặc thù của Điêu môn. Cả Điêu môn thì trừ Tiểu Cửu cùng Điêu Bì không có ra, còn lại ai cũng có yêu bài của riêng. Đây cũng là nguyên nhân hắn lúc ấy không muốn gây chuyện sinh sự. Điêu môn Tam Thiểu sư huynh cùng Cúng Thất Tuần sư huynh làm nhiều việc ác, hắn cũng sớm đã nghe thấy, trước tiên mang tiểu yêu về nhà thì tốt hơn.

Hắn trực tiếp xách nàng vào trong, cửa cũng không thể ra, trực tiếp sai người ta làm thức ăn mấy ngày kế tiếp. Hai người cũng không xuất đầu lộ diện, đương nhiên phải gọi người đánh xe ngựa, tốt nhất có thể gọi cái thị nữ cao lớn vạm vỡ biết đánh xe, hắn không thích nam nhân liếc mắt nhìn tiểu yêu.

Điêu Điêu Tiểu Cửu bị người ta nói trúng tâm sự, sắc mặt đen một nửa, phải biết rằng bốn người sư huynh ở bên ngoài, không nhất định một ngày hai mươi bốn giờ phải sống chung một chỗ, nếu để Tam Thiểu sư huynh cùng Cúng Thất Tuần sư huynh biết bản thân rời nhà trốn đi, sợ không bị chết đi sống lại mới là lạ.


55555555555…

Điêu Điêu Tiểu Cửu căm hận chăm chú nhìn Long Tại Thiên, lộ ra vẻ mặt đau khổ, nàng không có quên, nàng trốn nhà vốn nghĩ muốn từ hôn, kết quả, hiện tại tình huống này, ngược lại có chút giống bỏ trốn, vấn đề là, nếu như nàng muốn cùng Long Tại Thiên đi, trực tiếp đáp ứng Đại bá là được, nói không chừng còn có thể mò được không ít phù chú tốt, chết như bây giờ, tính là cái gì a?!

Buồn bực!

Đại sư huynh nói xuất môn làm việc, vốn dĩ chắc chắn là tới đây làm việc a. Thật tốt, bọn họ luôn luôn đi ra ngoài làm một ít chuyện chính nghĩa trừ ma vệ đạo, tới đây rốt cục đang làm cái án gì?

Điêu Điêu Tiểu Cửu hỏi: “Nơi này là nơi nào?”

“Ngô Đồng trấn.” Long Tại Thiên dứt khoát nói rõ: “Ta xem cũng nên mua thị nữ đánh xe thì tốt, như vậy ngươi có thể ở trong xe không ra, nếu để cho các sư huynh của ngươi phát hiện chúng ta, ta nghĩ, ngươi sẽ tương đối khổ sở.”

“Được rồi!” Điêu Điêu Tiểu Cửu cực không tình nguyện, tiếp theo lại đưa ra yêu cầu, “Thị nữ của ta ta tự chọn.”

Long Tại Thiên khoát khoát tay, không vấn đề gì!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui