Sắc trời đã tối, buồn ngủ.
Điêu Điêu Tiểu Cửu há mồm ngáp, lười biếng cởi đai lưng xuống, buông áo… ra, thoạt nhìn càng giống đứa trẻ, chỉ là đáng yêu hơn nhiều.
Điêu Điêu Tiểu Cửu cởi giày, tất, thò một đôi chân bạch ngọc nhỏ… tiêm tú, giẫm lên đóa hoa sơn chi, dưới ánh trăng khó mà phân biệt nổi, xinh đẹp không giống người trên thế gian.
Long Tại Thiên ở một bên thấy vậy tâm thần phiêu đãng, hoa mắt say mê.
Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy ra một lá bùa: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Diệp chi che chắn!”
Hôm nay chỗ hoa này so với lá cây còn nhiều hơn.
Hoa màu trắng, lá cây màu xanh biếc bị một cỗ gió thần bí thổi bay lên, trở thành một vòng che chắn lưu động không thôi…
Trời ạ, thật đẹp!
Đáng tiếc Long Tại Thiên không quá thưởng thức, bởi vì, tiểu yêu xinh đẹp lại ẩn thân trong hoa lá, không thấy đâu cả.
Đợi hồi lâu, hoa lá vẫn không có ý dừng lại.
Long Tại Thiên không nhịn được nữa.
Hắn nhẹ nhàng đưa ngón tay chọc vào những… hoa lá xoay tròn không thôi này, sau đó lại nhanh chóng rút ra, có thể cắm vào, hắn nghiên cứu tỉ mỉ ngón tay, cũng không bị sao cả.
Hắn nhất thời cao hứng, liền một phát cúi đầu hướng vào bên trong nhào tới, mới tiến lên hơn phân nửa cái đầu, nói cách khác chạm đến vị trí cái mũi, Long Tại Thiên phát hiện bản thân nhẹ nhàng, biến thành một bộ phận của hoa cùng lá, cả người bị kéo lên, cùng xoay tròn theo tiết tấu, vĩnh viễn không ngừng nghỉ…
Xoay a xoay a xoay a xoay a… Thế giới đang xoay tròn!
“A…” Hắn hoảng sợ gọi loạn xạ, ở chung một chỗ với tiểu yêu này, mỗi phút mỗi giây đều kích thích mạo hiểm như vậy! Phong độ của hắn, giáo dưỡng của hắn, tất cả mọi thứ của hắn, đều cùng với đầu óc choáng váng vì hoa cùng lá này, bay đến một nơi xa xăm không biết tên…
Hắn thề, hắn nhất định sẽ trả thù!
Nhưng, đó là chuyện thật lâu sau này, hiện tại hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu ngủ ở trong đám hoa lá đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo cụ cười bình thản, hai tay che bên má, nói không hết lời an bình.
Long Tại Thiên không ngừng xoay quanh vòng tròn mà hắn tuyệt đối không thích, nước mắt đều sắp chảy ra, hắn năm nay dường như đã hai mươi tư, vốn tự cho là cái gia hỏa rất thành thục, nhưng, hiện tại lại bị Điêu Điêu Tiểu Cửu bức thành tuổi nhỏ trí tuệ thấp kém. Xoay cả một đêm như vậy, sợ là cổ hắn sẽ đứt đoạn!
Xoay a xoay a xoay a xoay a… Xoay hắn chín chín tám mươi mốt vòng!
Tin chắc Long Tại Thiên hiện tại đã hoa mắt váng đầu, trước mắt một mảnh mơ hồ…
Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng người, che giấu nụ cười gian đắc ý của bản thân, nhớ lại ban đầu nàng cũng bị Tam Thiểu sư huynh xoay hơn nửa canh giờ, nếu không phải Nhạn đại ngẫu nhiên đi ngang qua thả nàng ra. Chỉ sợ nàng sẽ xoay đứt cổ nhỏ của mình. Phải biết rằng lúc bị kéo đầu xoay quanh, cái cổ yếu ớt nhất lại là bộ phận chịu lực lớn nhất. Nhớ lại ban đầu nàng mới xoay nửa canh giờ, tới lúc được cứu, ói suốt một ngày.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn thấy cái gì cũng ói, đến mật đắng cũng khạc ra. Cổ đau muốn chết, Liễu Liễu sư huynh cho nàng dùng tương, mỡ heo, dầu vừng xoa bóp cho nàng…
(phải biết rằng dược phẩm của Điêu môn bị giám thị rất nghiêm khắc. Liễu Liễu chỉ có thể lấy một ít đồ dùng được từ phòng bếp góp cho đủ số thuốc.)
Kết quả lúc Tam Thiểu sư huynh cùng Cúng Thất Tuần sư huynh đi ngang qua, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu phát ra hương thơm bốn phía, tất cả bọn họ đều nhỏ nước miếng, làm hại hai kẻ đơn thân yếu thế Liễu Liễu cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu lại bị ác chỉnh một phen.
Điêu Điêu Tiểu Cửu hiện tại nhớ lại còn sợ đến phát run, quả thực là ác mộng a!
Lúc thấy thế lực ác liền cúi thấp đầu khuất phục, sau đó mưu đồ đối sách trả thù sau. Đây là thái độ xử thế Điêu Điêu Tiểu Cửu cẩn thận đúc kết ra.
Cho nên, hiện tại Điêu Điêu Tiểu Cửu không hề đồng tình với Long Tại Thiên, thật ra trong tâm tư nhỏ bé, nàng hận không thể đem tất cả mọi người khỏe mạnh kéo tới xoay cả một đêm, nếm trải cảm giác đau khổ cùng nàng.
Phải biết rằng bản thân một người đau khổ không tính là đau khổ thật sự, tất cả mọi người đau khổ mới có thể xem như đau khổ hoàn mỹ nhất! (trích lời Điêu môn biến thái)
Xoay a xoay a xoay a xoay a… Hạnh phúc đi dạo!
Mặc dù bốn phía có hoa lá che chắn, nhưng cũng có thể trực tiếp thấy bầu trời, ánh trăng, trong lúc lưu động càng thêm nồng nặc mùi hoa, Long Tại Thiên ghê tởm đang xoay a xoay, tất cả những thứ này, gộp chung một chỗ, chắc chắn là một đêm hạnh phúc!
Từ từ hưởng thụ nhé, Long Tại Thiên! Điêu Điêu Tiểu Cửu lần này thật sự ngủ thiếp đi.
Long Tại Thiên dùng hai tay ra sức kéo đẩy hoa lá xung quanh cổ mình, bên này văng ra, bên kia lại hùng dũng tiến tới, cảm giác như nước.
Thân thể Long Tại Thiên tận lực gấp khúc, tới gần hoa cùng lá, sau đó dùng lực chen vào, kết quả, chắc chắn là, cả người hắn đứng trong hoa lá, thực sự trở thành một bộ phận của diệp chi che chắn, qua một hồi lâu hắn mới phát hiện, vốn dĩ bản thân là đầu ở dưới chân ở trên, mặt của hắn có đôi khi có thể đối diện mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Hắn căm hận đưa tay, tóm tiểu yêu, tay mới đụng tới thân thể Điêu Điêu Tiểu Cửu, đột nhiên tất cả hoa lá đều ngừng đong đưa, Long Tại Thiên nghĩ thầm không hay rồi, nhưng xoay quá lâu hắn đã mất đi năng lực ứng biến nhanh nhẹn như bình thường, chỉ có thể chạm được một cái, đầu to đập trên đất, hai mắt trắng dã, hôn mê bất tỉnh.
Hoa cùng lá thân mật che phủ trên người hai người…
Đem rất yên lặng, trăng sáng rất đẹp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...