Tình Nhân

Tạ U U nghe lời dặn dò bên kia, vành tai có hơi nóng.
Cô cũng không biết lúc nãy mình đã trêu anh như thế, rốt cuộc anh có cảm giác gì không, trong lòng có ngại ngùng hay không.
Lúc trước, cô từng nghe nói bạn trai đối xử kiểu như người ba, Tạ U U không biết Thẩm Phi Bạch có được tính hay không. Anh quan tâm và chăm sóc cô từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, nên dĩ nhiên trong lòng cô sẽ nảy sinh kiểu ỷ lại về mặt tinh thần.
Trước kia, họ chỉ làm tình, bây giờ lại giống như bạn trai và bạn gái hay vợ chồng, cho dù không làm tình, bên nhau cũng thú vị hơn trước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Phi Bạch lại hỏi han cô trong điện thoại, giọng dịu dàng: “Sao đột nhiên em không nói chuyện thế?”
“Không có.” Tạ U U lên tiếng, mặt hơi đỏ trả lời cô đang xem phim.
Ipad của cô còn để trên bàn trà, không có máy chiếu trong nhà, nhưng Ipad cũng rất hữu ích.
Tiếp theo cô không có chuyện gì làm, cũng không muốn ra khỏi nhà. Cô định gọi đồ ăn rồi lại xem phim tiếp.

Hình như Thẩm Phi Bạch cũng khá thích thú với bộ phim mà cô đang xem, anh  hỏi tỉ mỉ: “Em đang xem phim do mình diễn đấy hả?”
“Đâu có. Xấu hổ như thế, hơn nữa cũng đâu có đáng xem.”
Tạ U U thề thốt phủ nhận, trước giờ cô không bao giờ coi phim của mình, cứ cảm thấy xấu hổ và ngượng ngùng. Vì cô cảm thấy kỹ năng diễn xuất của mình ban đầu không tốt, bây giờ còn định lên truyền hình. Lúc trước quả thật non nớt không thể xem nổi, cho nên mỗi lần xem lại phim mình đóng cũng chẳng khác gì lăng trì xử tử cho lắm.
Thẩm Phi Bạch nghe xong, nói ở đầu dây bên kia: “Không ngượng đâu, xem khá hay mà.”
Tạ U U nghe anh nói vậy, gần như buột miệng thốt lên: “Sao anh còn xem phim của em à?”
Tạ U U chỉ nghĩ vậy thôi mà đã xấu hổ đỏ bừng cả mặt. Cô không thể nào tưởng tượng ra lúc Thẩm Phi Bạch ở một mình xem phim của cô sẽ có tâm thái và tâm trạng gì đây.
Nhưng trước giờ cô chưa từng nghĩ anh sẽ xem phim do mình đóng.
Ngược lại, đầu bên kia vẫn rất điềm tĩnh: “Ừ, tôi xem rồi.”
Tuy ngay từ đầu kỹ thuật diễn xuất của Tạ U U còn non nớt, sau đó dần dần đỡ hơn nhiều. Tuy không so được với Thanh Y, nhưng trong số các hoa đán thì cô đã đột phá rồi.
Cảnh quay phim điện ảnh của cô đều rất tuyệt vời không hề ngoại lệ, nhất là cảnh cô quay đầu mỉm cười.
Anh bất giác xem hết tất cả các bộ phim do cô đóng, trong gạt tàn đều là tàn thuốc do anh hút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
So với người đồng trang lứa, anh vốn không phải người thích hút thuốc. Thuốc chỉ là thứ anh dùng để kiềm chế dục vọng và cảm xúc.
Có lẽ có chút cảm xúc đôi khi bất chợt dâng trào mãnh liệt trong cơ thể, anh cũng không thể kiềm chế được.
Đột nhiên trái tim của Tạ U U đập loạn xạ, đây có phải chứng minh một chuyện, trong lúc cô hoàn toàn không hay biết thì Thẩm Phi Bạch đang theo dõi mình.

Tâm tư cô khẽ động, liếm khóe miệng, hỏi anh: “Buổi tối, anh có muốn gọi video với em không?”
Ám chỉ gọi video đã rất rõ ràng.
Anh giống như đang cố tình chọc cô, hỏi: “Gọi video gì thế?”
Mặt của Tạ U U nóng bừng, cắn đôi môi hồng hào nói ra câu khiến người khác mắc cỡ kia: “Lẽ nào thị trưởng Thẩm không muốn nhìn thấy đóa hoa nhỏ bên dưới của em có hình thù thế nào à?”
Người đàn ông nghe xong, trái tim bỗng lệch nhịp, giọng nói ung dung truyền đến, ngữ điệu chậm rãi trêu chọc cô gái bên kia. Anh ấm áp lên tiếng: “Cần cắm hoa không?”
Từ ‘cắm’ nghe có vẻ mang ý vị sâu xa.
Tạ U U hiểu ý tứ của câu nói này mặt đỏ tía tai, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên không thể giở trò lưu manh qua mặt anh già này được. Nhìn xem cách dùng từ, không thể tính là hạ lưu nhưng cũng chẳng tao nhã, lần nào cũng trêu cô đến độ đỏ mặt tim đập nhanh, trực tiếp giơ cờ trắng đầu hàng.
Tạ U U không nhịn được nghĩ tới nét mặt của Thẩm Phi Bạch khi nói câu này, chắc chắn là phong lưu nhưng không mất đi sự trầm ổn, cô vẫn không kìm được mà rung động.
Người đàn ông kiềm chế và bớt phóng túng làm cho cô mê như điếu đổ.
Giọng điệu của Thẩm Phi Bạch khi nói lời thô tục lại rất nghiêm túc. Đến độ dù Thẩm Viêm ở bên cạnh nghe, cũng hoàn toàn không nghe ra cắm hoa mà anh nói lại là có ý đó.

Khóe miệng anh khẽ nhếch lên, muốn xem thử bây giờ có phải Tạ U U đang xấu hổ đến đỏ mặt tía tai hay không, da mặt của cô gái nhỏ rất mỏng.
Hai người lại trò chuyện thêm một số chuyện khác rồi mới cúp máy.
Tạ U U gọi đồ ăn ngoài, tiếp tục xem phim và chờ shipper đưa đến tận cửa.
Thẩm Phi Bạch cúp máy, câu cuối cùng anh nói với cô là: “Em đi xem phim đi.” Sau đó anh lấy thuốc của mình, liếm khoé môi mỏng, phun ra một làn khói trắng, biểu cảm trên mặt gần như có chút chưa đã thèm.
Cơm trên bàn làm việc đã nguội, anh cũng mặc kệ.
Đột nhiên bên cạnh có tiếng cười mỉa: “Ồ, cuối cùng cũng nói chuyện điện thoại với cô nhân tình bé nhỏ của em xong rồi à. Nhìn vẻ mặt của em, ngược lại giống như anh đã quấy rầy cuộc nấu cháo điện thoại của em với cô nhân tình bé nhỏ của mình, vậy anh đi nhé?”
Anh ấy nói xong, đứng dậy làm bộ rời đi.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận