Bò bít tết được chiên chảy mỡ xèo xèo, mùi thơm xộc tới chọc người thèm nhỏ dãi.Thẩm Trung đành mặc kệ hết thảy, bắt đầu ăn đến mồm miệng đầy mỡ.Tạ U U thấy cậu ấy ăn ngon lành, trái lại nhớ ra một chuyện bèn hỏi Thẩm Trung: “Ba cậu có gọi điện cho cậu không? Anh ấy nói hôm nay sẽ đưa cậu về trường học.”Thẩm Trung liếc cô một cái, như thể nhìn thấu tâm tư của cô: “Thật ra cô không muốn tôi ở lại nhà cô, cho nên mới nôn nóng muốn ba tôi đưa tôi đi như thế.”Tạ U U thẳng thừng thừa nhận: “Đúng thế, cậu không nên ở nhà tôi.
Nếu cậu ở đây, rất có thể sẽ mang lại rắc rối cho tôi.
Cho nên, hôm nay cậu nhất định phải trở về trường học.”Thẩm Trung đảo mắt, bỗng nhếch môi lộ ra hàm răng trắng tinh rồi tươi cười như thể ác ma nhỏ: “Cô càng muốn tôi đi thì tôi càng phải ở lại, sao nào? Tôi ở đây là cái chắc rồi!”Tạ U U: “...”Phải nhịn thôi, không phải con đẻ, không phải con đẻ của mình.Tạ U U không muốn nói thêm gì nữa với thằng nhãi này, định đi coi nốt bộ phim mình đang xem dở.Vừa khéo Thẩm Phi Bạch lại tới ngay lúc này.Anh đỗ xe ở cửa, hình như thời gian rất cấp bách nên chẳng thèm xuống xe.
Điều này cũng hợp ý Tạ U U, cô lấy quần áo của Thẩm Trung, mau chóng đưa cậu ấm lên xe.Dường như Thẩm Trung còn cảm thấy khá thú vị, ngồi trên xe của ba mình còn cố tình hạ cửa kính xuống nói với Tạ U U: “Tôi chắc chắn còn quay lại.”“...”Tạ U U đã không muốn bình luận về hành vi của thằng nhãi này rồi.Ngược lại, Thẩm Phi Bạch ngồi trên ghế lái, hạ cửa kính xe xuống mấy phân chỉ để lộ ra đôi mắt.
Ánh mắt dừng trên người cô nhưng không lên tiếng.Tạ U U vừa gội đầu xong, mái tóc đen bóng, mượt mà dường như còn tỏa ra mùi hương riêng biệt của gái trẻ, trêu chọc lòng người.
Sóng mắt của người đàn ông khẽ động.Tạ U U bắt gặp ánh mắt của người đàn ông, rất hiểu chuyện nói một câu: “Thị trưởng Thẩm, trên đường lái xe cẩn thận.”Thẩm Phi Bạch: “Ừ.”Chiếc xe từ từ lái đi.Hơn một tiếng sau, xe đã lái tới trường học của họ.
Trường học này được xây dựng sau khi anh nhậm chức đã tự mình khảo sát và quy hoạch.
Hiện tại mà nói, anh rất chú trọng tới phương diện giáo dục của trường học.
Thậm chí cả năm nay, anh vẫn luôn xác nhận chuyện xây dựng trường học.
Tối nay, anh còn định dùng bữa cùng với mấy người trong cục.Thấy con trai đã đi vào cổng trường, anh vẫn chưa rời đi mà gọi điện cho thư ký Tống.
Ngón tay cầm một điếu thuốc rồi vuốt nhưng không hút mà chỉ nói: “Ông thấy Thẩm Trung ở cùng với Tạ U U ra sao?”Thư ký Tống nghe thấy thị trưởng hỏi như vậy, còn tưởng rằng anh nảy sinh nghi ngờ với Tạ U U hoặc đang hiểu lầm cô gì đó, bèn sốt sắng nói: “Thị trưởng, tôi tin cô Tạ là người biết chừng mực nhất, cô gái nhỏ cũng không có mưu mô hay dã tâm gì, rất an phận.”Thẩm Phi Bạch: “Ừ, tôi biết rồi.”Dĩ nhiên anh đã nhìn ra, Tạ U U yên tĩnh hơn đôi chút so với các cô gái cùng trang lứa.
Cô không hay nói nhưng lại gãi rất đúng chỗ.
Cô cũng rất hiểu chuyện và ngoan ngoãn, sẽ không bồng bột vượt quá giới hạn, tự cho là đúng mà làm ra hành động gì đó cố ý thu hút sự chú ý của anh hoặc Thẩm Trung, là một nhân tình đủ tư cách.Cô mới hai mươi hai tuổi, vẫn là một cô gái nhỏ đang tuổi mộng mơ.Trên thực tế, tâm trí của các cô gái ở lứa tuổi này vẫn không thành thục cho lắm, khó tránh khỏi đôi lúc sẽ ôm ảo tưởng.
Cách nghĩ cũng khá ngây thơ, nói không chừng còn rất dễ nảy sinh ý tưởng mãi mãi ở bên anh.Nhưng anh lại không giống, anh đã trải qua cái tuổi yêu đương kia từ lâu, không còn là cậu thiếu niên đầy nhiệt huyết, đầu óc mơ màng vì tình.
Đó là do sự từng trải và tuổi tác lắng đọng, tạo nên tâm thái và nguyên tắc đối nhân xử thế của anh.Buổi chiều còn có đài truyền hình đang chờ phỏng vấn anh.Lần này người phỏng vấn Thẩm Phi Bạch là một cô MC vô cùng xinh đẹp, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học.
Khi biết mình được giao nhiệm vụ phỏng vấn thị trưởng, cô ta cực kỳ hồi hộp và hào hứng, vẫn luôn mong chờ buổi phỏng vấn chiều nay.Cô ta đã nghe nói đến thị trưởng trẻ tuổi nhất thành phố A của họ, có gương mặt điển trai, ngũ quan đoan chính, năng lực lại rất xuất sắc, mới chỉ ba lăm tuổi.
Ở cái tuổi này, đúng là thời kỳ người đàn ông hấp dẫn nhất.Nhân viên nữ trong đài truyền hình đã bàn luận xôn xao, đều nóng lòng muốn nhìn thấy người thật.Tác giả: Người khác đều là: Con mình sinh ra nên phải nhịn.U U: Con nhà người ta nên phải nhịn.Đừng thấy bây giờ Thị trưởng Thẩm luôn bày ra dáng vẻ ông lớn, đợi sau này còn chưa biết phải dỗ dành U U ở lại bên cạnh mình như thế nào đâu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...