Mở đầu
Mùa đông lại đến, bông tuyết lại rơi!
Hơn hai mươi năm trước, Ngôn Bách Thương cùng vợ Liễu Mạn Lăng vì trốn tránh kẻ thù đuổi bắt, nên từ Đài Loan trốn tới Nhật Bản.
Liễu Mạn Lăng mang thai, bởi vì đường xá xa xôi, vào đêm gió tuyết sanh hạ bốn cô con gái, thật may là có vị phu nhân hảo tâm cứu bọn họ.
Có lẽ hữu duyên! Vị phu nhân kia cũng không con gái, vì vậy nhận Liễu Mạn Lăng làm con gái. Cho đến mười lăm năm sau phu nhân bởi vì bệnh tim mà qua đời, đem toàn bộ tài sản tặng cho Ngôn Bách Thương.
Về phần con gái của Liễu Mạn Lăng, bây giờ ở Nhật Bản được xưng là “Bốn thiên kim” .
Bốn chị em này ngũ quan đều xuất sắc cùng vóc người mỹ lệ, có tài hoa hơn người ——
Chị cả Ngôn Xảo Dung —— có năng lực quản lý ưu tú, là một trong những kỳ tài buôn bán.
Chị hai Ngôn Vũ Điệp —— thuật hóa trang tuyệt diệu, là thợ trang điểm đứng đầu.
Chị ba Ngôn Tư Vũ —— có ngôn ngữ thiên phú, tinh thông ngôn ngữ các nước, các công ty hàng không tích cực mời làm tiếp viên hàng không.
Em út Ngôn Băng Tuyết —— năng lực biểu diễn cực kỳ giỏi, bất kể là nhân vật như thế nào, đều có thể phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn, là nghệ sĩ có cát sê cao nhất.
Năm tháng trôi qua mau, vợ chồng nhà họ Ngôn vội vã muốn ôm cháu ngoại, liền thúc giục các cô con gái.
Sáng sớm hôm nay, như thường ngày người giúp việc Shary ở phòng bếp nhà họ Ngôn chuẩn bị bữa ăn sáng.
Chẳng qua hôm nay có thêm một người giúp việc.
“Cô cả, hôm nay muốn ăn cái gì?” Shary dùng quốc ngữ hơi lớn hỏi.
Ngôn Xảo Dung mỉm cười chuyển sang Shary. “Sandwich và sữa tươi.”
“Con cũng giống chị cả.” Ngôn Tư Vũ bước thong thả từ trên thang lầu đi xuống.
“Chị cả muốn mở cuộc họp gia đình sao?”
“Chờ cha, mẹ tập thể dục trở về rồi hãy nói!”
“Shary, cho con một phần salad được không?” Ngôn Vũ Điệp khoác bả vai Ngôn Tư Vũ, cùng nhau đi vào phòng ăn.
“Vũ Điệp, về sau nếu như muốn về nhà buổi tối thì nhớ gọi điện thoại.” Ngôn Xảo Dung dặn dò.
“Biết! Chị cả.”
Ngôn Tư Vũ bướng bỉnh, nhìn Ngôn Vũ Điệp và làm mặt quỷ. Cô nghĩ thầm thật may người bị chửi không phải là mình.
Lúc này, tiếng mở cửa vang lên, Ngôn Bách Thương cùng Mạn Lăng bước vào.
“Các con đã dậy hết rồi?! Băng Tuyết đâu?”
“Con ở đây!” Ngôn Băng Tuyết đã sớm rời giường từ lúc trời còn mờ sáng, giúp Shary làm bữa ăn sáng.
Đợi mọi người trong nhà đã ngồi xuống bàn ăn, Ngôn Bách Thương mới từ từ nói:
“Cha cũng không muốn giấu các con chuyện này nên cha sẽ nói cho các con biết. Cha đang bị ung thư phổi” Ông khàn khàn nói mang theo một chút bất đắc dĩ.
“Bác sĩ nói cha các con không còn nhiều thời gian nữa! Các con cũng biết, cha các con rất muốn ôm cháu trai, cho nên hy vọng các con có thể nhanh chóng kết hôn vào cuối năm này.” Liễu Mạn Lăng vỗ nhẹ vai Ngôn Bách Thương.
Bốn chị em nhà họ Ngôn sửng sốt nhìn cha.
“Đây là yêu cầu cuối cùng của cha, các con đừng làm cho cha thất vọng được không?” Ngôn Bách Thương cố ý ho khan hai tiếng nặng nề.
Bốn chị em nhìn chằm chằm cha, miệng đồng thanh đáp ứng yêu cầu của cha.
Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh.
Bốn chị em rối rít ôm lấy cha, muốn kéo dài thời gian bên cha thật lâu trong giây phút này.
“Đừng chậm trễ giờ làm việc!” Liễu Mạn Lăng thúc giục.
Lúc này bốn chị em mới lưu luyến rời đi.
Đợi các con đi làm rồi, Ngôn Bách Thương và Mạn Lăng mới mừng rỡ ôm nhau cười.
Có trời mới biết âm mưu của bọn họ!
Mà câu chuyện tình yêu của “Bốn thiên kim” cũng đang từ từ phát triển ——
Chương 1
Ngôn Xảo Dung vuốt sơ mái tóc màu nâu có chút gợn sóng, đi vào một công ty có quy mô lớn, không chút chậm trễ đi về phía phòng quản lý, đẩy cửa vào cho thư ký một nụ cười ngọt ngào.
“Amy, đem lịch trình hôm nay cho tôi!”
“Dạ, quản lý. Lúc hai giờ chiều hôm nay, ngài cùng tổng giám đốc của công ty Kình Thiên có một hội nghị, những thứ này là tài liệu ngài cần.” Amy đem tài liệu đã chuẩn bị xong đưa cho Ngôn Xảo Dung.
Nhưng thấy Ngôn Xảo Dung mặt mày ủ rủ, Amy quan tâm hỏi: “Quản lý, ngài có tâm sự phải không?”
Ngôn Xảo Dung mỉm cười rồi lắc đầu một cái. “Amy, về sau giữa tôi và cô không cần khách khí như vậy! Trước người khác thì cô kêu tôi là quản lý, không có người thì kêu Xảo Dung, được không?”
Thật ra thì bản thân của Ngôn Xảo Dung chẳng hề tự cao tự đại, cũng rất ít khi đem tâm tình mang lên trên công việc, là một cô gái vô cùng bình dị gần gũi.
“Tốt, được…” Thấy nụ cười của Ngôn Xảo Dung, Amy mới yên tâm mà đổi lời nói: “Xảo Dung.”
“Đúng rồi! Hội nghị chiều nay cô cũng không cần đi theo tôi!”
Amy trợn to cặp mắt, nghĩ thầm mình mới tới làm chưa tới một tuần lễ, chẳng lẽ bị sa thải? Tiền thuốc thang khổng lồ kia của mẹ cô làm sao bây giờ?
Nhìn vẻ mặt Amy như sắp muốn khóc, Ngôn Xảo Dung lo lắng không phải là mình nói sai cái gì làm cho cô ấy lo lắng đến thế.
“Amy, không có sao chứ?”
“Quản lý, thật xin lỗi! Tôi lần sau không dám.” Amy vội vàng nói xin lỗi, ngược lại làm cho Ngôn Xảo Dung không biết làm sao.
“Amy, đừng hiểu lầm! Lần trước tôi vô ý nghe cô cùng đồng nghiệp nói chuyện với nhau, biết mẹ cô ở viện cần một khoản chi tiêu. Đây là hai mươi vạn, cô cầm lấy đi lo liệu trước đi!”
Ngôn Xảo Dung đã muốn làm như vậy từ sớm rồi! Chẳng qua là ngại với lại gần đây công việc bề bộn, cho tới hôm nay mới hơi rãnh rỗi, không biết có quá muộn hay không.
“Quản lý, chuyện này…” Amy cảm động nói không nên lời, nước mắt không ngừng mà rơi xuống.
“Còn gọi quản lý nữa là tôi sẽ tức giận! Buổi chiều cho cô về sớm để cô đi thăm mẹ cô.”
Ngôn Xảo Dung biết Amy mấy ngày nay vội vàng sửa sang lại báo cáo, có lẽ không có thời gian đi thăm mẹ của cô ấy, hôm nay coi như là đền bù lại cho cô ấy một chút!
Tòa nhà Kình Thiên
“Thật xin lỗi! Xin hỏi Cao Kiều tiên sinh có ở đây không?” Ngôn Xảo Dung lễ phép hỏi.
“Xin hỏi cô có hẹn trước không?” Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn thấy Ngôn Xảo Dung, ngay sau đó trên mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
“Có, tôi là Ngôn Xảo Dung của công ty Phi Ưng.”
“Thì ra là quản lý Ngôn, ngại quá! Tổng giám đốc chúng tôi đang họp.”
Anh ta dẫn Ngôn Xảo Dung đi vào một căn phòng chờ vô cùng phong thái. “Phiền cô ở đây chờ một chút!”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Ngôn Xảo Dung vô tình mà ngủ thiếp đi, có lẽ là mấy ngày nay do mệt nhọc cộng thêm ngủ không đủ giấc, nên làm cho cô rất nhanh rơi vào giấc ngủ!
Cao Kiều Tuyết Ngạn sau khi họp xong, tiến vào phòng chờ, ngay sau đó đập vào mắt là khuôn mặt rất yên tĩnh thuần khiết như thiên sứ của Ngôn Xảo Dung.
“Ian, cậu đi ra ngoài trước.”
Tầm mắt của Cao Kiều Tuyết Ngạn không rời khỏi Ngôn Xảo Dung, hơi thở tản ra trên người cô, thật sâu hấp dẫn lấy anh.
“Những lời đồn kia, quả nhiên không sai! Dáng người cô ấy thật là đẹp như tiên.”
Không lâu sau, Ngôn Xảo Dung đột nhiên tỉnh giấc.
“Thật xin lỗi!” Ngôn Xảo Dung vội vàng đứng dậy nhìn Cao Kiều Tuyết Ngạn nói xin lỗi.
Cao Kiều Tuyết Ngạn thấy thế liền cảm thấy buồn cười. “Quản lý Ngôn, có thể đem bản thiết kế giao cho tôi được không?”
“Được.” Ngôn Xảo Dung đưa thiết kế trên tay giao cho anh, lại không cẩn thận đụng phải bàn tay của Cao Kiều Tuyết Ngạn, nghĩ muốn rút tay lại, những lại bị Cao Kiều Tuyết Ngạn giành trước một bước cầm bàn tay nhỏ bé tinh tế, sau đó chuyển tới khóe môi, nhẹ nhàng hôn.
“Cao Kiều tiên sinh, xin ngài đừng như vậy!”
Nghe vậy, Cao Kiều Tuyết Ngạn buông tay ra. “Quản lý Ngôn, cô có thể giải thích một chút về bản thiết kế của công ty hay không?”
“Được! Kế hoạch của công ty chúng tôi cùng công ty Kình Thiên hợp tác quảng cáo mỹ phẩm, trong đó hy vọng nhân vật chính có thể do Ngôn Băng Tuyết đảm nhiệm.”
Ngôn Xảo Dung không dám nhìn thẳng vào tròng mắt thâm thúy kia của Cao Kiều Tuyết Ngạn, sợ anh sẽ còn làm ra những chuyện khác.
“Ngôn Băng Tuyết, là em gái của quản lý Ngôn đúng không?”
“Đúng vậy, cô ấy là em gái tôi.”
“Tốt lắm! Nể mặt quản lý Ngôn, nhân vật chính quảng cáo lần này sẽ do cô ấy đảm nhiệm!” Cao Kiều Tuyết Ngạn lạnh nhạt nói.
“Cám ơn Cao Kiều tiên sinh, vậy tôi cũng không quấy rầy ngài!”
Ngôn Xảo Dung đứng dậy đi ra phòng chờ, chỉ muốn mau rời đi. Trước lúc đi tới thang máy, đột nhiên có người khoác vai của cô, cô nghĩ thầm Cao Kiều Tuyết Ngạn này thật là phiền, lần này không biết lại muốn như thế nào?
Thầm đoán trước được nhưng vừa quay đầu lại, không phải là Cao Kiều Tuyết Ngạn, mà là em gái bảo bối của mình —— Ngôn Băng Tuyết.
“Chị cả, chị làm sao vậy? Thấy em mất hứng à!”
“Làm gì có! Chẳng qua là bất ngờ, tại sao em lại xuất hiện ở chỗ này?”
Sau khi Ngôn Xảo Dung thấy là em gái của mình, bất an lúc nãy biến mất lập tức.
“Đinh”
Ngôn Xảo Dung lôi Ngôn Băng Tuyết nhanh chóng tiến vào trong thang máy.
“Tổng giám đốc của Kình Thiên muốn mời em đảm nhiệm nhân vật chính quảng cáo lần này.”
“Em đồng ý rồi sao?”
“Em nào biết được? Phải hỏi qua người đại diện của em mới biết được! Chị cả, chị sao lại khẩn trương như vậy?” Ngôn Băng Tuyết nghi ngờ nhìn Ngôn Xảo Dung.
“Băng Tuyết, về nhà rồi nói được không?” Ngôn Xảo Dung lôi Ngôn Băng Tuyết đi ra thang máy, xông thẳng vào trong xe yêu.
Ngôn Băng Tuyết nhìn thấy chị cả khẩn trương như thế, thì không có hỏi nhiều nữa.
Dọc theo đường đi hai chị em không nói gì, cho đến khi điện thoại của Ngôn Băng Tuyết vang lên, mới đánh vỡ bầu không khí căng thẳng này.
“Xin chào, tôi là Ngôn Băng Tuyết…”
Ngôn Băng Tuyết còn chưa nói xong, bên đầu điện thoại kia liền có giọng xông vào mắng to, chỉ thấy vẻ mặt cô bất đắc dĩ trả lời: “Thật xin lỗi! tạm thời tôi có chuyện nên đi trước, lần sau sẽ không như vậy!”
Không lâu sau khi cúp điện thoại, Ngôn Băng Tuyết thở mạnh một hơi.
“Nếu như em là một người bình thường thì tốt rồi!”
“Băng tuyết, đừng như vậy mà! Không biết có bao nhiêu người hâm mộ em đâu! Chị biết em rất cực khổ, nhưng em rất được mọi người hoan nghênh, như vậy em nên thỏa mãn!” Ngôn Xảo Dung cưng chìu mà vỗ vỗ đầu của Ngôn Băng Tuyết.
“Chị cả, mới vừa rồi tại sao lại khẩn trương như vậy?” Ngôn Băng Tuyết quan tâm hỏi.
“Không có gì! Đừng suy nghĩ quá nhiều.”
Ngôn Băng Tuyết nghĩ thầm chị cả nhất định có chuyện không dám để cho mình biết.
Ngôn Xảo Dung hồn vía lên mây ngồi trên ghế, đối với báo cáo của cấp dưới một chữ cũng không nghe lọt.
“Quản lý, cái kế hoạch này có cần sửa đổi chỗ nào hay không?”
“Kế hoạch để ở đây đi! Tôi sẽ xem lại, có vấn đề tôi sẽ tìm các người.”
Ngôn Xảo Dung không biết tại sao Cao Kiều Tuyết Ngạn ngày hôm qua lại vô lễ với mình như thế, nhưng nhớ tới cái đồ án thiết kế, đại khái tất cả quản lý công ty đều nói; anh ta không phải là ngại thiết kế không tốt, mà chính là muốn đem người khác đùa giỡn một chút, căn bản là không muốn ký tên.
Nhớ ngày đó lúc mình tiếp nhận, mọi người rối rít chạy tới cảnh cáo cô là Cao Kiều Tuyết Ngạn kiêu căng lại vừa cao ngạo. Cho đến lúc đi họp sáng nay, cô đem bản kế hoạch giao vào tay cấp trên, phía trên bốn chữ to “Cao Kiều Tuyết Ngạn”, làm người ta không dám tin.
Đến nay tất cả mọi người còn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô, giống như cô và Cao Kiều Tuyết Ngạn có quan hệ mập mờ, nhức đầu hơn chính là cấp trên còn nhất trí thông qua, sau này việc có liên quan đến công ty Kình Thiên thì phải do cô tiếp nhận.
Không thể nào! Lần trước mới bị Cao Kiều Tuyết Ngạn vô lễ, bây giờ lại muốn mình đi cùng anh ta bàn công việc, chẳng phải là muốn để cho anh ta sờ sờ bàn tay nhỏ bé này sao, lại phát triển tiến thêm một bước sao?
Trời ơi! Ông trời làm sao lại bày ra loại trò đùa này? Ddd/l//qd/
Có lẽ là Ngôn Xảo Dung nghĩ quá nhập thần! Không nghe thấy Amy kêu gọi.
“Xảo Dung! Xảo Dung!” Amy rốt cục không nhịn được, lấy tay đung đưa trước mắt Ngôn Xảo Dung.
Ngôn Xảo Dung lấy lại tinh thần, nhìn về phía Amy đang đứng.
“Xảo Dung, bà cô của tôi! Xem một chút xấp báo cáo trên bàn kia, còn cần cô xem lại đây! Cô hôm nay rốt cuộc sao thế?” Amy lo lắng hỏi, nếu những thứ văn kiện này không giao ra, cô sẽ bị chửi đến xú đầu đây!
“Có thể pha giúp tôi ly cà phê được không?” Ngôn Xảo Dung cho Amy một nụ cười.
“Có phải vì lời đồn đãi kia mà lo lắng hay không? Yên tâm, người trong sạch tức sẽ trong sạch thôi!”
Amy biết kể từ khi Ngôn Xảo Dung thấy báo cáo của Ian mà biết được quyết định của hạng mục kia, nụ cười ôn nhu trên mặt ngay sau đó biến mất, chắc là lúc ngày hôm qua đi họp đã xảy ra chuyện không vui.
“Cám ơn cô, Amy.”
Ngôn Xảo Dung nhìn Amy một cái, lại tiếp tục chui vào giữa một đống báo cáo mà chuyên tâm làm việc.
Thời gian không biết qua bao lâu ——
“Tốt lắm!” Ngôn Xảo Dung đem báo cáo cuối cùng sửa đổi xong giao cho Amy, không nghĩ tới công việc vừa làm xong, thì tan tầm cũng đến.
Ngôn Xảo Dung đi tới bên cửa sổ, nhìn trời cầu nguyện ngày mai có thể thuận lợi vượt qua.
Ông trời quả nhiên phù hộ, liên tục mấy ngày Ngôn Xảo Dung ở công ty mọi chuyện cũng rất thuận lợi, ngay cả lời đồn đãi cùng ánh mắt khác thường của các đồng nghiệp cũng không thấy.
“Xảo Ngôn, tất cả cũng trở lại bình thường!” Amy vui vẻ từ bên ngoài đi vào.
“Amy, cám ơn cô khích lệ cho tôi.”
“Xảo Dung, tôi còn chưa có cám ơn cô đây, ngược lại làm sao cô lại cám ơn tôi trước? Đúng rồi! Xảo Dung, mẹ tôi xế chiều hôm nay xuất viện, tôi có thể xin nghỉ không?”
“Dĩ nhiên có thể! Nhưng mà trời mưa, cô làm sao mà đi đón mẹ cô?”
“Ngồi taxi đi! Cô cũng biết, tôi lại không có xe.”
“Tôi cho cô mượn xe đi đón mẹ cô, cô thấy được không?”
Ngôn Xảo Dung không nỡ để mẹ của Amy chờ taxi trong mưa.
“Việc này làm sao có thể, lần trước cô cho tôi mượn tiền, mẹ tôi mới có thể thuận lợi xuất viện, tiền còn chưa có trả lại cô, cô lại muốn cho tôi mượn xe!”
“Được rồi! Không sao đâu, không quan hệ.” Ngôn Xảo Dung vỗ nhẹ tay Amy, muốn cô ấy tiếp nhận.
“Vậy thì cám ơn cô.” Amy cảm kích cười một tiếng, “Xảo Dung, vậy tôi đi trước.”
“Đi đường cẩn thận.”
Sau khi Amy đi rồi, Ngôn Xảo Dung bắt đầu sửa sang lại tài liệu trên bàn.
Bỗng dưng có một tiếng gõ cửa, cắt đứt động tác của Ngôn Xảo Dung.
“Quản lý, người bên bộ phận thiết kế muốn tôi đem phần tài liệu này giao cho cô.” Một người đàn ông đem tài liệu đưa cho Ngôn Xảo Dung.
Ngôn Xảo Dung vừa mở ra nhìn, không nhịn được mà khẩn trương.
“Một giờ rưỡi chiều có hội nghị, sao bây giờ mới đưa tới!”
Nhìn thấy thời gian không còn kịp, Ngôn Xảo Dung không nói hai lời cầm áo khoác ở trên giá lên, vội vàng chạy tới địa điểm hội nghị.
Lúc Ngôn Xảo Dung chạy tới địa điểm hội nghị, đã gần ba giờ chiều rồi.
“Tại sao có thể như vậy?” Nhìn ở hiện trường không thấy có một bóng người, Ngôn Xảo Dung quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Lúc này, sau lưng Ngôn Xảo Dung truyền tới một thanh âm quen thuộc.
“Muốn biết tại sao không?”
Ngôn Xảo Dung xoay người nhìn về phía chỗ thanh âm. “Cao Kiều tiên sinh!” Sắc mặt của Ngôn Xảo Dung trong nháy mắt tái xanh.
“Anh tại sao muốn làm như vậy?”
“Tôi muốn gặp em, mà đây là phương pháp tốt nhất để hẹn em ra ngoài!”
Trong giọng nói của Cao Kiều Tuyết Ngạn không có một chút nồng ấm, khiến người ta nghe không khỏi sợ hãi.
“Cao Kiều tiên sinh, thật xin lỗi, nếu như không có gì tôi đi trước!” Ngôn Xảo Dung xoay người muốn rời đi.
“Ngôn Xảo Dung, nếu mà nói không muốn gặp lại em gái của em Ngôn Băng Tuyết, thì em có thể đi!”
“Băng Tuyết!” Vừa nghe đến tên của em gái, Ngôn Xảo Dung lập tức xoay người chạy về phía Cao Kiều Tuyết Ngạn.
Cao Kiều Tuyết Ngạn đem nhất cử nhất động của Ngôn Xảo Dung vào trong mắt, trong lòng âm thầm cười trộm.
“Anh nói vậy là có ý gì?” Tâm tình của Ngôn Xảo Dung cũng không kiềm chế được nữa mà bị kích động.
“Không có ý gì! Chỉ hy vọng quản lý Ngôn nộp đơn từ chức ở quý công ty và chuyển tới công ty của tôi làm việc.” Cao Kiều Tuyết Ngạn đưa bàn tay thon dài ra, nâng cằm xinh xắn của Ngôn Xảo Dung lên.
“Cao Kiều Tuyết Ngạn, anh đừng quá đáng!” Ngôn Xảo Dung gạt tay của Cao Kiều Tuyết Ngạn ra.
“Dù sao! Em cũng không có lựa chọn nào khác.”
Loại giọng điệu bình tĩnh này, làm Ngôn Xảo Dung cảm thấy sợ. Cô không muốn bởi vì mình mà làm hại tới người nhà thân yêu nhất.
“Được! Tôi đáp ứng anh. Cho tôi ba ngày để bàn giao đầy đủ công việc trong công ty. Ba ngày sau, tôi tự nhiên sẽ đến quý công ty trình diện. Tôi cảnh cáo anh, ba ngày nay không được phép tổn thương em gái tôi.”
Cao Kiều Tuyết Ngạn gật đầu đáp ứng, sau khi Ngôn Xảo Dung lấy được cam kết cũng lập tức xoay người rời khỏi phòng họp.
Cao Kiều Tuyết Ngạn vẫn đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của Ngôn Xảo Dung rời đi. Bước kế tiếp của kế hoạch mình nên làm sao để lấy được trái tim của cô.
Sau khi rời khỏi phòng họp, Ngôn Xảo Dung đi tới cửa lớn.
“Mưa to quá, phải chờ mưa nhỏ lại một chút.”
Ngôn Xảo Dung bước chậm rãi vào đại sảnh, từng tờ giấy hồng dính vào trên tường, có thể tưởng tượng thấy tối nay nhất định có đôi vợ chồng đã ở đây làm lễ.
Nhớ tới bệnh tình nguy kịch cùng tâm nguyện của cha, Ngôn Xảo Dung không khỏi lo lắng.
Lúc Cao Kiều Tuyết Ngạn bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy cô sầu mi không triển, vì vậy nhẹ nhàng đi đến bên cạnh cô.
“Đến bây giờ mình vẫn còn độc thân, thật không biết có biện pháp nào đạt thành tâm nguyện của cha hay không.”
Nghe vậy, Cao Kiều Tuyết Ngạn đứng ở bên cạnh Ngôn Xảo Dung, mừng rỡ khi nghe thấy cô không có bạn trai. Nghĩ đến kế hoạch của mình, nếu vậy càng có thể tiến hành thuận lợi hơn. “Sao còn chưa đi, có phải đang đợi tôi hay không?”
Ngôn Xảo Dung nhìn thấy Cao Kiều Tuyết Ngạn đứng ở bên cạnh, liền giật mình. “Cao Kiều tiên sinh, anh cũng còn chưa đi!”
“Mưa lớn như vậy, có lẽ em cũng đi không được!” Cao Kiều Tuyết Ngạn trầm tư một lát, “Không bằng cùng nhau ăn một bữa cơm được không?”
“Cám ơn ý tốt của anh!”
“Ngôn Xảo Dung, nếu như bây giờ em đi, tôi cũng không dám bảo đảm Ngôn Băng Tuyết được an toàn.” Cao Kiều Tuyết Ngạn ý đồ lưu lại Ngôn Xảo Dung.
“Cao Kiều Tuyết Ngạn, anh…” Ngôn Xảo Dung không muốn vì mình mà làm hại tới em gái, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng yêu cầu của Cao Kiều Tuyết Ngạn. Đi ăn tối cùng anh ta.
Ông trời thật là thích trêu cợt người!
Sau khi bữa ăn tối kết thúc, mưa chẳng những không có nhỏ đi, mà ngược lại có khuynh hướng càng lúc càng lớn hơn.
“Tôi lái xe đưa em về nhà.”
Cao Kiều Tuyết Ngạn biết Ngôn Xảo Dung vì em gái, nhất định sẽ nghe lệnh của mình.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Ngôn Xảo Dung chẳng những không có phản bác, còn ngoan ngoãn lên xe.
Cao Kiều Tuyết Ngạn đột nhiên nghiêng thân đến gần Ngôn Xảo Dung, cô hoảng sợ nhìn anh.
“Cao Kiều tiên sinh, anh muốn làm cái gì?” Ngôn Xảo Dung sợ hãi.
“Tôi muốn cài dây an toàn cho em, công chúa nhỏ của tôi!”
Ngôn Xảo Dung khẩn trương đến cả việc Cao Kiều Tuyết Ngạn đổi cách gọi cũng không nhận thấy được.
Cài dây an toàn xong, Cao Kiều Tuyết Ngạn liền lái xe lên đường.
Dọc đường đi hai người không nói một câu nào, cho đến cửa nhà của Ngôn Xảo Dung.
“Cám ơn anh!” Ngôn Xảo Dung chuẩn bị xuống xe, lại bị Cao Kiều Tuyết Ngạn kéo lại.
“Xảo Dung, hôn tôi.”
“Hả? Cái gì?”
Đột nhiên xuất hiện yêu cầu này, làm cho Ngôn Xảo Dung ngây ra một lúc lâu.
“Hôn tôi, nếu không em gái em liền nguy hiểm.” Cao Kiều Tuyết Ngạn bá đạo nói. Phản ứng của cô làm cho anh cảm thấy vô cùng thú vị.
Vì em gái, Ngôn Xảo Dung không thể làm gì khác hơn là nhắm hai mắt lại gần sát đôi môi của Cao Kiều Tuyết Ngạn.
Kết quả…
Sau khi Cao Kiều Tuyết Ngạn đụng phải đôi môi của Ngôn Xảo Dung, bướng bỉnh đưa lưỡi vào mở hàm răng của cô ra, chơi đùa với lưỡi của cô. Bàn tay khẽ vuốt ve tấm lưng ngọc, cho đến khi Ngôn Xảo Dung thở không nổi mới ngừng lại.
Ngôn Xảo Dung muốn chạy trốn, nhưng Cao Kiều Tuyết Ngạn lại nắm chặt tay cô không chịu buông.
“Xảo Dung, chuyện của công ty tôi sẽ thay em xử lý. Ba ngày nay cứ xem như là nghỉ phép. Nếu như không có việc gì làm khiến em buồn tay buồn chân, hoan nghênh em đến công ty tìm tôi, được chứ?”
Ngôn Xảo Dung khẽ gật đầu.
Cao Kiều Tuyết Ngạn dịu dàng hôn lên trên trán của Ngôn Xảo Dung.
“Ngủ ngon, Xảo Dung. Chúc em có một giấc mộng đẹp!”
“Ngủ ngon.” Ngôn Xảo Dung không biết tại sao Cao Kiều Tuyết Ngạn lại đột nhiên trở nên ôn nhu như thế.
“Mẹ, Vũ Điệp, đã trễ thế này sao còn chưa ngủ?” Sau khi vào nhà, Ngôn Xảo Dung nhìn thấy Ngôn Vũ Điệp và Mạn Lăng đang ngồi ở trong phòng khách.
“Xảo Dung, công ty của các con mới vừa gọi điện thoại tới đây nói con muốn từ chức. Chuyện này là thật sao?”
Nhìn ánh mắt nghi ngờ của mẹ mình, Ngôn Xảo Dung nghĩ thầm chuyện của em gái tuyệt đối không thể để cho mẹ biết.
“Đúng vậy! Con muốn thay đổi hoàn cảnh mới.”
“Xảo Dung, có phải con có chuyện gạt mẹ hay không?”
Liễu Mạn Lăng nhìn ánh mắt con gái lớn lơ lửng không chừng, nhất định có chuyện gạt mình.
“Không có đâu mẹ.”
“Chị cả, người đàn ông mới đưa chị trở về khi nãy là ai vậy?” Ngôn Vũ Điệp không nhịn được bật thốt lên. Bọn họ thoạt nhìn rất thân mật không giống một người bạn bình thường.
Vấn đề này làm cho Ngôn Xảo Dung vốn muốn vào phòng liền dừng bước.
“Xảo Dung, con đã có bạn trai à?”
Liễu Mạn Lăng vui mừng nhìn về phía con gái lớn, không ngờ mưu kế của mình và ông xã lại có hiệu quả nhanh đến vậy.
“Vũ Điệp, đừng nói lung tung!” Sau khi Ngôn Xảo Dung nói xong, liền đi vào căn phòng.
Trong phòng khách, hai người vẫn nhìn lẫn nhau. Sau đó Ngôn Vũ Điệp nói ra làm Liễu Mạn Lăng kinh hãi hơn.
“Con nghĩ lý do chị cả muốn nghỉ việc, chắc chắn có dính líu đến người đàn ông kia.”
“Vũ Điệp, đừng nói lung tung!”
“Nếu như không phải vậy, sao chị cả lại không chịu giải thích đây? Như thế không giống chị ấy chút nào!” Ngôn Vũ Điệp không hiểu tại sao chị cả lại khác thường như vậy.
Liễu Mạn Lăng cũng chú ý tới, bình thường con gái lớn chắc chắn sẽ giải thích rõ, nhưng hôm nay…
“Chị cả của con tám phần là đang yêu đương!” Bà mừng rỡ nói.
“Yêu đương thật đúng là làm người ta khác thường!”
Vậy sau này làm sao cô còn dám nói chuyện yêu đương đây? Ngôn Vũ Điệp nghĩ thầm trong lòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...