Tình Nhân Của Tổng Tài
Căn phòng ngủ của hai người trở nên yên tĩnh, Hoắc Tư Danh nhìn người dưới thân nức nở thành dạng này, mày anh nhíu lại không khỏi đau lòng.
Hoắc Tư Danh cúi xuống hôn hôn trán cô, lại hôn hôn khóe mắt cô, liếm nhẹ giọt nước mắt thấm ướt cả một mảnh kia.
Hứa Doãn Hạ bĩu môi thút thít như những lần quan hệ trước kia, chính là hôm nay cô lại nức nở lâu hơn chỉ vì muốn trả thù anh.
Ai kêu anh lại ăn cô ngay trước mặt hai bảo bảo, cho dù hai bảo bảo y y nha nha vài ba tiếng liền ngủ nhưng cô cũng rất ngại, rất thẹn thùng được không?
Hoắc Tư Danh rút vật nam tính ra khỏi người cô, mày anh nhướng nhướng nhìn Hứa Doãn Hạ, không nhanh không chậm nói.
" Còn khóc? "
Hứa Doãn Hạ không thèm nhìn anh.
Hoắc Tư Danh cười nhẹ một cái khẽ áp sát tai cô nói.
" Vẫn còn sức á, hay là chúng ta... " Hoắc Tư Danh còn chưa nói hết câu, Hứa Doãn Hạ đã hung hăng trợn mắt nói.
" Không! Anh đừng có... có mà quá phận như thế! " hứ, cô mới không muốn lại bị Hoắc Tư Danh hung hăng nuốt vào bụng đâu.
Hoắc Tư Danh nhíu mày nhìn Hứa Doãn Hạ khó hiểu nói.
" Vợ làm sao? Đang nghĩ gì đó? "
" Anh còn... còn dám giả vờ? " Hứa Doãn Hạ mím môi yếu ớt nói.
" Haha... thôi thôi... bà xã đại nhân thân yêu... " hôn hôn khuôn mặt đầy nước mắt của Hứa Doãn Hạ một cái, Hoắc Tư Danh mới nói tiếp.
" Để anh ôm vợ đi tắm, rồi vợ chồng mình đi ăn, sau đó mới đi ngủ có được không? "
Miệng thì hỏi, nhưng anh hoàn toàn không đợi cô trả lời mà ôm cô đi vào phòng tắm.
Đặt cô vào trong buồng tắm mà anh đã chuẩn bị nước từ sớm, anh mới lột hết mấy cái quần áo còn vướng víu trên người anh, bước nhanh vào buồng tắm.
Hai người giúp nhau kỳ lưng, lại thèm hơi nhau mà mút lấy mút để đôi môi của nhau, cướp lấy hơi thở của nhau.
- -----
Sáng hôm sau.
Hai bảo bảo từ sớm đã y y nha nha ồn ào khắp phòng. Cũng không biết là hai bé đang nói chuyện với nhau hay chỉ là đang la lên báo cho người lớn biết bản thân đã thức dậy.
Hoắc Tư Danh vừa nghe tiếng y y a a của hai bảo bảo, thì vội vàng sang chiếc nôi to nhìn hai bảo bảo, lại đùa đùa cho cả hai không khóc nháo làm Hứa Doãn Hạ tỉnh.
Hoắc Tư Danh nhìn hai đứa con trai của mình, tuy rằng có hơi ghét bỏ nhưng thật chất lại rất là yêu.
Anh ôm hai bảo bảo xuống phòng khách bên dưới để cho hai bảo bảo uống sữa.
- -----
Cả hai bé vừa được Hoắc baba ôm thì giơ giơ cánh tay béo ú đầy thịt của mình vơ vơ, còn thi thoảng đấm vào cằm Hoắc baba.
Hoắc baba nhướng mày, nhìn hai đứa con trai, môi anh câu lên nói.
" Nhanh lớn, baba sẽ dẫn các con đi chơi đi học. Nhỏ hoài cũng chăng tốt đâu nha. "
Hứ! Đợi hai của nợ này đi rồi, anh với Hứa Doãn Hạ mới có nhiều thời gian riêng tư a.
Đấy là vì Hoắc Tư Danh không biết.., sau này... anh không chỉ nhẹ nhàng đút sữa cho hai bé con bú mà còn làm trâu làm ngựa trong suốt mấy năm trước khi hai bảo bảo hết nghịch.
- ------
Hứa Doãn Hạ ngủ dậy... thì trời đã sáng chưng, cô nhíu mày lại...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...