Nhưng cô nhịn, vì cô biết cô đang làm khắt khe với ông ta thì nhất định chịu lỗ, công chúa Ellipsea Nissan hít một hơi sâu giữ bình tĩnh đứng dậy đi vào phòng.
Thị nữ thân cận vội vàng đi theo sao gọi.
" Công chúa... " cô biết công chúa đang tức giận, nhưng muốn trách quản gia Oukit, cô cũng không thể trách vì... vì nhìn quản gia Oukit phải mất đi một con mắt như vậy, thật sự nhìn sao cô cũng muốn trách công chúa nhưng phận thị nữ, cô nào có cái gan đó.
Công chúa Ellipsea Nissan ngồi trên chiếc giường xinh đẹp sang trọng của bản thân một lúc lâu mới hỏi.
" Ta độc ác lắm có phải không? "
Thị nữ ngẩn người một lúc vội vàng nói.
" Không... không có... "
Công chúa Ellipsea Nissan nhìn thị nữ thân cận của cô một lúc lâu, cũng không nói gì, bản thân cô biết cô rất độc ác, ích kỷ, nhưng trong cô tuy nhận ra chính là không thấy bản thân sai, những gì mà dân thường có, theo lý mà nói những thứ của họ là của cô.
Cô lấy cô chà đạp hay cô có giết họ thì cũng không có gì lo lắng.
Nhưng... lúc nãy, ngực cô thắt chặt lại khi nhìn thấy quản gia Oukit như vậy, mắt ông ta... chính một tay cô cho người móc ra... càng nghĩ tới cảnh đó, công chúa Ellipsea Nissan cảm giác thật đau lòng.
Rõ ràng cô rất chán ghét ông ta, nhưng... nhưng tại sao cô lại cảm thấy đau như vậy? Cứ như có ai đó hung hăng bóp chặt tim cô vậy?!
Công chúa Ellipsea Nissan không dám tin vào chính mình, cô biết... cô đau như vậy là vì cảm giác được ông ta đang đau, nhưng cô có là gì của ông ta đâu...
Ellipsea Nissa đuổi thị nữ rời đi, bản thân cô vò đầu bức tóc hai mắt đỏ ửng.
Cô đang đau lòng vì quản gia Oukit sao? Tại sao... tại sao lại như vậy...
- -----------
Căn cứ HK, SILA.
Hoắc Tư Danh sau khi xử lý hết toàn bộ công việc tồn mấy ngày anh hôn mê xong, thì vội vàng quay lại căn mật thất kiếm điện thoại di động.
Chính là khi vừa mới cầm chiếc điện thoại trên tay thì môi anh không khỏi câu lên.
Hoắc Tư Danh nhìn tin nhắn Hứa Doãn Hạ vừa gửi cho anh tầm hơn hai mươi phút trước, càng đọc vài ba chữ trong màn hình, con ngươi vốn lạnh lẽo âm trầm dần dần tràn ngập ôn nhu và ý cười.
Nhìn dòng chữ " nhớ anh " " yêu anh " của cô mà chính anh cảm thấy thật thích, haizz, Hoắc Tư Danh thở hắc ra một tiếng.
Đúng là rời xa Hứa Doãn Hạ đối với anh như cực hình, anh thấy nhớ cô, nhớ gương mặt thịt thịt mỗi lần đụng vào, hôn vào thật thích.
Hoắc Tư Danh mở album hình ra, nhìn chằm chằm bức ảnh anh và cô hôn nhau, mày nhíu chặt lẩm bẩm.
" Vợ ơi... thật nhớ vợ. "
Hoắc Tư Danh biết rõ, hiện tại có nhớ, có muốn gặp thì vẫn phải nhịn a, dù sao tình hình hiện nay càng ngày càng nguy hiểm, dù muốn hay không muốn, anh vẫn phải nhịn xuống sự nhớ mong của bản thân mà đọc tin nhắn của cô vài lần, hiện đã xem rồi bỏ chiếc điện thoại vào ngăn bàn đi nhanh ra ngoài.
Hoắc Tư Danh thu lại ý cười cùng sự nhớ mong của bản thân mình mà gọi điện cho người mà Ba Vợ ( Cố Minh Dương) sắp xếp cho anh.
" Alô. " đầu dây bên kia nhanh chóng nghe máy.
Hoắc Tư Danh khẽ nói.
" Quản gia Oukit đã hành động rồi hay sao? "
" Vâng, Hoắc Thiếu, cậu định sẽ làm gì tiếp theo? "
" Tôi có cho người bên HK đến đó rồi, các cậu chỉ cần trợ giúp thôi không cần làm gì quá nhiều. "
" A, tôi biết rồi. "
" Cẩn thận! " Hoắc Tư Danh trước khi cúp máy nói một câu.
Hy sinh trong nhiệm vụ cũng không có gì là không thể, nhưng anh thật sự không muốn bất kì cấp dưới hay đồng đội của mình phải bỏ mạng trong nhiệm vụ lần này.
Những tên ác nhân đó không xứng đáng để những người HK hay người của Cố Gia hy sinh.
Hoắc Tư Danh sau khi nói chuyện xong thì đi nhanh ra ngoài mật thất, có lẽ anh sẽ không vào đây nữa, vì sớm hay muộn gì cũng phải chiến, thay vì cứ nhớ mong Hứa Doãn Hạ thì anh phải tốc chiến tốc thắng sẽ tốt hơn.
- ------
Trong khi căn cứ HK đang chuẩn bị, thì bên SiLa Nữ Đế cũng như vậy.
Hôm nay Ara Limsini đứng ngồi trên ngai vàng của bà, nhìn thẳng vào chiếc camera kết nối với toàn bộ những chiếc tivi khổng lồ gắn khắp mọi nơi trong nước SiLa Nữ Đế.
Môi bà khẽ câu lên, cố nặn ra một nụ cười thật tươi tắn và hiền dịu nói to.
" Các thần tử và nhân dân của ta thân mến, hiện tại đất nước chúng ta đang rơi vào tình thế nguy hiểm, ta không cần gì nhiều, chỉ kính mong mọi người cùng nhau góp sức bảo vệ đất nước.
Từ ngày ta lên ngôi đến nay, cũng đã hơn bốn mươi năm, ta không từng làm gì tổn hại hay nguy hiểm đến đất nước, nhưng có lẽ chính nước SiLa Nữ Đế của chúng ta quá hùng mạnh, nên ai nấy đều muốn loại trừ.
Hãy cùng ta, chung tay bảo vệ đất nước, những anh hùng trai tráng, những quân nhân ngoài đó, hãy cùng nhau bảo vệ đất nước thân yêu của chúng ta. "
" Bảo vệ đất nước. "
" Bảo vệ đất nước. "
" Bảo vệ đất nước. "
"... "
Ngàn vạn người sống trong SiLa Nữ Đế, cho dù cấp bậc gì, có bị người chà đạp nhưng ai nấy đều đứng dậy hô to.
Đây là đất nước họ sinh ra và lớn lên, đây là nước, là nhà, là gia đình của họ...
Thì làm sao họ có thể bỏ mặc?
Mặc dù bà Nữ Hoàng thật sự độc ác, nhưng họ không thể không thừa nhận đất nước này rất là giàu có.
Hiện tại Nữ Hoàng đã mở lời, bọn họ chỉ cần nghe theo, ra ngoài chiến trường chiến đấu anh dũng, cho dù có bỏ mạng cũng không tiếc nuối.
Chính là cũng không phải ai cũng có cái suy nghĩ tốt đẹp " Vì Nước Quên Mình " như vậy! Một vài người im lặng đứng ở sau những người đang nhiệt huyết bừng bừng kia, trong lòng không khỏi cười khổ.
Họ làm sao lại đi hy sinh sinh mệnh của bản thân mình, ít nhiều gì họ vẫn muốn những người kia thắng để chấm dứt cái đất nước bất công này.
- ----------------
Căn Cứ HK tại SiLa.
Hoắc Tư Danh đang ở trong căn cứ cùng Gon, DT, Aron, Đàm Vĩnh Long cùng nhau xem đoạn video call của Roy cùng với Minh Luân và hơn 10 người khác đang tiến sâu vào hang ổ căn cứ của quản gia Oukit, đương nhiên trong đó cũng có nội gián mà Hoắc Tư Danh để ngầm nên khi tiến vào không quá nguy hiểm, không những thế, bên ngoài còn có người của Cố Minh Dương nhận chỉ thị của Hoắc Tư Danh mà đề phòng bên ngoài cực nghiêm túc.
Rất nhanh sau đó tiếng la hét cùng với vô số tiếng súng bắn không kiêng dè gì mà vang lên một cách dữ dội.
Nơi này rất nhanh biến thành cả một vũng máu, những người HK đi nhanh nhìn một vòng thấy chết hết mới rời đi.
Hoắc Tư Danh lạnh lùng nhìn chằm chằm xác chết kia cũng không cảm thấy tội lỗi gì, chiến tranh... người nào sống người đó thắng thôi.
Anh biết rất rõ trong căn cứ này có không tới một phần hai người trong tổ chức của quản gia Oukit, nhưng không sao... nhìn chung cũng ổn.
Sau khi người HK và Cố Gia rút về lại căn cứ thì tầm một tiếng sau người của quản gia Oukit và quản gia Oukit đi nhanh tới.
Nhưng họ đến thì quá trễ vì đã có hơn 500 người chết.
Mày quản gia Oukit nhíu chặt lại, những người này có chết ông cũng không thấy có lỗi vì tiền mà họ nhận được đủ nuôi sống vợ con hay cha mẹ họ mấy đời... nhưng ông rất tức giận.
Một mắt ông đỏ ngầu lửa giận, tay không kiềm được mà nắm chặt thành hai quả đấm.
" Hoắc Tư Danh... tôi sẽ không để yên cho cậu. "
- -------------------
Căn cứ HK.
Trước khi những người kia về đến, Hoắc Tư Danh nhìn những người trước mặt lạnh giọng hỏi.
" Các cậu thấy có gì khác thường không? "
Đàm Vĩnh Long nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm đoạn video đã được quay lại xem, như nhìn ra gì đó khẽ nói.
" Ông ta cố ý để chúng ta đến đây? "
Môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên thầm khen ngợi Đàm Vĩnh Long...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...