Tình Nhân Của Tổng Tài
" Trước khi nói, ông nên uống lưỡi thật kỹ để đỡ nói sai, một tên người hầu sai vặt rác rưỡi như ông mà dám kêu tôi là " cô " một lần tôi còn nhịn hai lần tôi vẫn nhịn nhưng hiện tại là lần mấy... ông nghĩ bản thân sống sót trong cung điện này là rất tự hào đi? Haha. "
Quản gia Oukit hai mắt ửng đỏ nhìn công chúa Ellipsea Nissan, trong lòng đau như cắt, những gì ông làm hiện tại đều là vì cô... vì cô nhưng kết quả cuối cùng ông nhận được là gì ngoài những đau thương trước mắt này? Ông luôn tự mình ra bản thân chả là gì với Ellipsea Nissan, cũng đã cố gắng buông bỏ nhưng... không dễ như những gì mà bản thân nghĩ bản thân làm vì những thói quen quan tâm yêu thương đó làm sao sửa?
Công chúa Ellipsea Nissan nhìn ánh mắt thất vọng kia của quản gia Oukit, mày nhíu chặt, xoay mặt đi hướng khác khẽ quát lên.
" Tôi nói cho ông biết, ông có muốn hay không muốn cũng phải nghe lời tôi... nếu không... đừng trách công chúa tôi đây độc ác. "
Quản gia Oukit chống đỡ thân thể đau nhức của bản thân ông, ngẩng đầu nhìn công chúa Ellipsea Nissan, giọng run rẩy nói.
" Tôi có chết cũng không làm, công chúa, ngài đừng đi sai hướng nữa có được không? Mọi thứ vẫn nên kết thúc, ngài hãy cố gắng học tập thật tốt để sau này có cơ hội sẽ được Nữ Hoàng trọng dụng... "
" CHÁT. " công chúa Ellipsea Nissan hai mắt trừng to tát mạnh vào mắt quản gia Oukit.
" Câm miệng... câm miệng lại cho tôi! Hơ hơ. " cô thở phì phò tức giận.
" Đem ông ta vào nhà giam, móc một con mắt của ông ta đi, xem như lời cảnh cáo. " nói xong với hai tên thị vệ, công chúa Ellipsea Nissan nhìn quản gia Oukit nói.
" Tôi sẽ giết chết ông ngay...nhưng hiện tại tôi còn cần ông và cũng còn muốn ông biết cái cảm giác chết không được mà sống không xong là ra sao... hahaha. " dứt câu cô ta rời đi.
Quản gia Oukit bị kéo đi, nhưng ông vẫn quay đầu nhìn chằm chằm bóng dáng công chúa Ellipsea Nissan, nhìn một lúc lâu, ông thu lại ánh mắt đau khổ của bản thân khẽ lẩm bẩm.
" Sẽ không lâu nữa đâu, những gì mà con muốn cũng sẽ có được kể cả mạng sống của ta. "
- ---
Trong căn phòng giam lạnh lẽo, quản gia Oukit bị buộc chặt tay chân vào cây cột, sau đó có một người đàn ông bịt kín mặt, ánh mắt không nỡ tiếng tới trước mặt quản gia Oukit khẽ nói.
" Xin lỗi quản gia... " lời nói người đàn ông đó vừa dứt cũng là lúc tiếng thét vang vọng của quản gia Oukit vang lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...