Tình Nhân Của Tổng Tài
Cố Minh Dương môi khẽ câu lên ung dung bước vào nhìn chằm Nữ Hoàng kia không một tia sợ hãi.
Bà Nữ Hoàng cảm thấy run sợ, chính bà nhìn gương mặt đó rất lâu... rất lâu nhưng vẫn chưa từng quên được... bà yêu ông ta... suốt thời gian lúc bên cạnh đó... dù chỉ nhìn theo bóng lưng của ông ta thôi, bà cũng đã rất yêu, bà theo đuổi ông ta, mặt dày mà bám theo ông ta.
Nhưng cuối cùng thứ bà nhận được chỉ toàn là con số không, nói bà không câm tức là không thể nào, bà và ông ta ít nhiều gì cũng gần nhau...
Bà Nữ Hoàng nhìn như không nhìn Cố Minh Dương khẽ nói.
" Cơn gió nào mà lại đem Cố Gia đến tận SiLa NỮ ĐẾ thế này... "
Môi Cố Minh Dương câu lên cười như không cười nói.
" Cố Gia và Nữ Đế thời Nissan chưa bao giờ có chinh chiến hay chán ghét nhau, nhưng... " dừng một chút mắt nheo nguy hiểm lại nói tiếp.
" Con hư tại mẹ cháu hư tại bà, nhưng tôi nghĩ những chuyện này chắc không phải một tay bà nữ hoàng đây dạy ra đứa con gái dòng tộc làm đâu nhỉ? "
" Ông đây là có... có ý gì?" Bà Nữ Hoàng run rẩy hỏi, trong lòng bà không khỏi lộp bộp.
Không biết từ khi nào Hoắc Tư Danh đã xuất hiện trong cung điện, và giả làm lính gác nói.
" Có ý gì? Chính bà không phải rõ hơn ai hết sao? "
Hoắc Tư Danh đi ra từ đám binh lính đang phòng thủ, anh đi một cách nhẹ nhàng tự tin là sẽ không ai dám chém giết anh.
Bà Nữ Hoàng lui ngay về sau vài ba bước, chính bà không nhận ra... trong đám lính gác của bà lại có người lạ.
Hoắc Tư Danh cười như không cười nói tiếp.
" Bà thật không biết hay là vờ như không biết. "
" Cậu đang nói cái gì vậy? " Bà Nữ Hoàng nghiến răng nghiến lợi hỏi Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh vỗ nhẹ tay một cái, có người kéo 5 người hôm qua đi làm việc cho Ellipsea Nissan đến, cả năm đều bị bầm dập không những thế còn có người máu trên khóe miệng còn chưa kịp lau.
Cố Minh Dương ánh mắt rét lạnh nói.
" Tôi cần lời giải thích cho những hành động của con gái bà. " dừng một chút, ông như nhớ ra điều gì đó môi khẽ câu lên hỏi.
" Bà còn nhớ năm chúng ta năm tuổi đã từng nói gì với nhau không? "
Bà NỮ HOÀNG nghe Cố Minh Dương hỏi thì cứng đờ người lại không dám nói gì, cứ im lặng mà không hó hé.
Cố Minh Dương nhìn bà ta, môi khẽ câu lên.
Hoắc Tư Danh cũng nhìn ra không nhanh không chậm nói.
" Mang danh là một CÔNG CHÚA HIỀN LƯƠNG THỤC NỮ, NHƯNG hết lần này đến lần khác cố ý hãm hại Vợ tôi, NỮ HOÀNG định giải thích như thế nào? "
" Các người sao lại nghĩ do Con gái tôi làm, hay là những người khác cố ý hãm hại nói. "
" Hãm hại hay không hãm hại đợi người đến hỏi không phải sẽ biết rồi sao? "
Hoắc Tư Danh vừa nói dứt câu, bà Nữ Hoàng còn chưa kịp nói.
" To gan "
Thì bên hướng đông đi tới đã truyền ra thanh âm la hét.
" Buông ta ra, một lũ rác rưỡi các người buông tôi ra. "
- ---------------
14/20 chương.
Các tình yêu to bự nào mà quên bỏ phiếu, thì nhớ bỏ phiếu cho Boo nha.
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...