"Không cần, phải để cô ta nếm thử mùi vị biết được mình làm mẹ mà mất đi đứa con mới vui. " Hai mắt Hứa Doãn Hạ tràn đầy sát khí và khinh thường.
Hoắc Tư Danh lúc đầu thì kinh ngạc, sau đó là kinh hỷ, bảo được.
Hứa Doãn Hạ không phải là một người hiền lành gì, cô không ác độc nhưng cô cũng không phải người dễ bị người khi dễ trừ Hoắc Tư Danh làm ra. Nếu cô thật sự dễ bị bắt nạt, thì làm gì có chuyện cửa hàng lớn nhỏ của cô cực kỳ phát đạt mà không bị gây khó dễ?
Người hại cô, cô sẽ hại lại. Đừng trách cô ác độc mà hãy trách bản thân họ tự kiếm chuyện. Cô chưa bao giờ muốn đụng đến ai. Nhưng Dư Như Tâm này, cô nhất định sẽ không tha. Hai mắt sắc bén rét lạnh của Hứa Doãn Hạ chỉ một lúc lại khôi phục dáng vẻ thường ngày.
Hoắc Tư Danh ra ngoài gọi điện thoại xong, ngồi nhìn Hứa Doãn Hạ muốn nói lại thôi.
Hứa Doãn Hạ thấy nhưng vẫn vờ như không biết gì mà chăm chú đọc tin rồi like cho fan mình. Cô đã rất lạnh nhạt với Hoắc Tư Danh, không còn như trước khi nữa đều này tất cả những người biết chuyện đều nhìn thấy rõ. Nhìn cô lạnh nhạt nói chuyện với anh, trái tim anh đau đớn tột cùng nhưng vẫn thầm nói sẽ ổn thôi.
Hoắc Tư Danh mở miệng nói trước.
" Tôi mượn tay cô chụp bức hình được không? "
" Làm gì? "
" Thì up lên để chặn tin đồn... " Hoắc Tư Danh chưa nói dứt câu lại nghe Hứa Doãn Hạ nói...
" Kệ đi, sớm hay muộn chúng ta cũng đường ai nấy đi. "
Hoắc Tư Danh ngực đau thắt lại, không tin nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ định nói gì đó lại có cuộc gọi.
" Alo Mẹ."
Mẹ Hoắc nóng ruột nói: " Con đang ở đâu? "
" Bệnh viện Xxxx."
Chưa đến 5phút sau, trong bệnh viện xuất hiện một phu nhân xinh đẹp bước vào.
Bà đi một vòng, kiếm được phòng 409 Hứa Doãn Hạ, định vào thì thấy Hoắc Tư Danh, bà nhíu chặt mày.
" Tư Danh. "
Hoắc Tư Danh giật mình, xoay người đi ra ngoài đóng cửa, thì " Chát " lên má trái anh. Anh nhíu chặt mày nhưng không nói gì. Hứa Doãn Hạ giật mình nhìn bên ngoài, người phụ nữ xinh đẹp kia là ai... Lại dám đánh Hoắc Tư Danh.
Mẹ Hoắc đánh xong con trai, lòng bà đau nhói, nhìn chằm chằm ánh mắt đầy lửa giận nói.
" Con làm Mẹ và Ba con rất thất vọng, nếu như ta và ba con không gọi điện hỏi Hạnh Ngôn thì có phải con định giấu luôn đúng không? "
"... " Hoắc Tư Danh im lặng, mẹ nói đúng anh sai...
" Ta và Ba con chưa bao giờ xen vào chuyện của con, bất kể con ra sao nhưng chuyện này không phải chuyện nhỏ... " Bà định nói nhưng lại thôi vì bà vô ý nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hứa Doãn Hạ đặt trên người Hoắc Tư Danh, lại nhìn người con trai mình nuôi từ nhỏ đến nay hơn hai mươi năm ánh mặt đầy khống khổ, bà lại không đành lòng đánh hay mắng.
" Ta đến đây để thăm cô Hứa, con đi nghỉ ngơi đi, đừng gục ngã như vậy, sẽ có cơ hội khác, thứ của mình thì phải ráng nắm giữ vì nếu con lỡ vuột mất mà không biết cố gắng tìm lại cũng chả được đâu. "
" Nhưng... " Hoắc Tư Danh lo lắng, sợ mẹ anh lại nói chuyện không nên nói làm Hứa Doãn Hạ thương tâm thêm.
" Ta ủng hộ hai đứa, yên tâm, ta sẽ không nói bậy. " Dứt câu bà xoay người vào trong phòng đóng cửa lại.
Hoắc Tư Danh đứng bên ngoài nhìn chằm chằm cáng cửa vừa mới đóng kia, trong lòng không khỏi tức giận Từ Hạnh Ngôn lắm chuyện, anh đùng đùng đi kiếm Từ Hạnh Ngôn.
Từ Hạnh Ngôn đang cúi đầu vừa hát vừa xem bệnh án trong rất soái chưa soái được bao lâu thì mặt anh quặng vẹo.
" RẦM " Hoắc Tư Danh vừa vào phòng Từ Hạnh Ngôn, đập cửa cái rầm, Từ Hạnh Ngôn giật mình nhảy dựng.
" Làm sao? " thấy cái mặt thối của Hoắc Tư Danh, Từ Hạnh Ngôn nghĩ chắc cô Hứa lại đuổi đi nữa chứ gì.
" Cậu còn dám nói. " Hoắc Tư Danh hung hăng quát lớn.
" Tôi có làm gì cậu... " Từ Hạnh Ngôn chưa dứt câu, Hoắc Tư Danh lại nói:
" Nhờ ơn cậu ban, Mẹ tôi vào bệnh viện rồi kìa. "
" What? " Từ Hạnh Ngôn giật mình, mới vừa lúc nảy mới nói chuyện điện thoại với Bác Gái xong sao nhanh vậy? Chết tiệt!! Anh dùng ánh mắt cún con nhìn Hoắc Tư Danh xin tha thứ.
" Dẹp cái đôi mắt đó đi, nếu như bà ấy mà nói gì khiến cô ấy đau buồn tôi nhất định bóp chết cậu. " dứt câu rời đi, Từ Hạnh Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Bên HK.
Hoắc Tư Danh từ bệnh viện đi ra căn cứ HK.
" Đã thu mua rồi? " Hoắc Tư Danh nhíu mày hỏi.
" Dạ đã xong, sáng mai sẽ công bố ra. "
" Tốt. Bên Dư thị sao rồi? "
" Cổ phiếu liên tục giảm, khiến Dư Tổng không ngừng cầu vốn luyến bên ngoài, ông còn liên hệ với chúng ta nói cho ông vai mượn tiền nữa. "
" Làm cho tốt vào, tôi muốn thấy họ phải chạy tiền khổ sở... " dừng một chút lại nói: " Kiện hết tất cả bình luận tiêu cực, còn học thì gửi thư đến trường học, cho đám người tay chân rảnh rỗi đó biết thế nào là đụng nhầm người. "
" Còn Dư tiểu thư thì sao sếp? "
" Cho cô ta biết thế nào là từ thiên đường xuống địa ngục, cứ làm theo lời chị dâu mấy người, Dư Thị phá sản, Dư Như Tâm ngủ với trai bao mang bầu, vì ngại ngùng nên tự tay giết chết con mình... " Hoắc Tư Danh nụ cười càng sâu càng đáng sợ.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...