Tình Nhân Của Tổng Tài
Bà Trần mặt thẹn quá hóa giận, bà là người có địa vị xã hội, thế mà hôm nay bị đám người này nhục mạ, được lắm...
Bà Trần nhìn Hứa Doãn Hạ đang đứng một mình bên góc, bà đi qua.
" Cô Hứa "
" Ồ là bà Trần à? Bà không ở bên kia chăm sóc con gái bà sao? "
" Cô.... Bây giờ tôi muốn cô kêu Hoắc Tư Danh qua xin lỗi mẹ con tôi, cô biết đó cô làm thì sẽ có lợi còn không sau này cô đừng hòng đứng được trên đất ngước này!? " Bà Trần hung hăng nói với Hứa Doãn Hạ.
" Tại sao tôi phải kêu? "
" Đương nhiên vì hạnh phúc của con gái tôi, nếu cô không làm cô nhất định phải hối hận. "
" Tại sao bà nghĩ tôi nói với Tư Danh, là anh ấy sẽ đi! "
" Hứ còn tại sao nữa! Không phải cô có mối quan hệ tốt với Anh ta sao? "
" Ủa vậy bà Trần biết rõ tôi có quan hệ thân thiết với Tư Danh thế sao còn kêu tôi đi nói với anh ta? Tôi cũng biết đau lòng à nha "
" Loại tiện nhân như cô, không phải cần tiền thôi sao, cô giúp con tôi, tôi cho tiền cô "
" Haha bà Trần thông minh thế sao giờ ngu vậy? Bà không nghe tôi nói rõ sau, tôi và Tư Danh không phải quan hệ bạn bè, tại sao phải đem người mình yêu thương cho con gái bà? "
" Yêu thương? Nực cười không phải cô Hứa đây chỉ là bạn giường với Hoắc Tư Danh thôi sao? Cần gì nói lắm thế? Tôi nói cho cô biết một là giúp hai là CHẾT " Bà Trần hung hăng trừng Hứa Doãn Hạ cảnh cáo.
" Tôi thà chết cũng không nhường nha "
" Cô.... Cô " Bà Trần tức giận giơ tay lên định đánh vào mặt Hứa Doãn Hạ thì bị một bàn tay khác nắm lại bóp mạnh, khiến bà phải kêu thét lên A A...
Mọi người nhìn qua nhíu mày, có người thì vui mừng được xem kịch hay, có người lo lắng thay bà Trần.
" Cậu... Cậu buông tôi ra aaa " Bà Trần vừa nói vừa thét lên ánh mắt hung ác nhìn Hứa Doãn Hạ.
" Loại chó mèo này, đem ra ngoài vứt cho tôi! Cả cái người đang ngồi đằng kia "
" Từ giờ Doãn Hạ và Doãn Tư không buôn bán cho nhà họ Trần nữa, nghe rõ chưa "
" Cậu dám.... Tôi sẽ khiến cậu phải hối.... Hận aaaa " Bà Trần và con gái bị ném ra ngoài.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ " Em có sao không? Có bị thương chỗ nào không? " Anh nhìn trái nhìn phải cô.
Hứa Doãn Hạ cười cái nói " Không sao nha "
Vòng tay kéo cổ anh xuống, nói " Anh thật phúc hắc nha cục cưng "
Hoắc Tư Danh nghe giọng nhẹ nhàng dịu dàng của Hứa Doãn Hạ bên tai, vật nam tính không ngừng ngọ nguậy đòi ngốc đầu dậy. Anh ôm chặt Hứa Doãn Hạ vào người, hít lấy hít để da thịt cô, mặt kệ mọi ánh mắt.
Hứa Doãn Hạ cả kinh vội đẩy nhưng không được chỉ có thể nói câu " Ở đây nhiều người, không được làm rộn "
Hoắc Tư Danh híp mắt nguy hiểm nhìn Hứa Doãn Hạ " Em mà còn cự quậy, tôi sẽ ăn em ngay lập tức " anh có tình nhấn mạnh từ ngay lập tức làm Hứa Doãn Hạ ngoan ngoãn nằm yên trong vòng tay ấm áp của Hoắc Tư Danh.
Cuối cùng cũng xong, Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ về nhà trời đã tối mịt hơn chín giờ tối, Hứa Doãn Hạ nằm trên giường bấm bấm điện thoại còn Hoắc Tư Danh thì ký đống tài liệu cần ký.
" Anh định làm gì họ " Hứa Doãn Hạ mở ghi âm của cô và bà Trần lúc chiều ra.
" Ngày mai em biết! "
Buông công việc trên tay xuống, Hoắc Tư Danh đi qua ôm Hứa Doãn Hạ lên vào phòng tắm.
Hai người trần như nhộng, hôn nhau thắm thiết, Hoắc Tư Danh không ngừng kích thích cô, Hứa Doãn Hạ rên khe khẽ đến khi vật nam tính của Hoắc Tư Danh bị nuốt hết mới im lặng tý để thích nghi. Tuy đây không phải một lần, nhưng vật vừa to vừa cứng đấy không lúc nào làm cô nuốt quen được. Nơi ấy không ngừng co rúm lại khiến Hoắc Tư Danh cũng hít hà theo.
Hai người quấn quít nhau từ trong buồn tắm đến phòng ngủ rồi phòng khách, cả nhà bếp. Cứ thế đến cô không còn sức lực mà chỉ biết nằm trên người Hoắc Tư Danh hưởng thụ mị vị vừa qua.
Hoắc Tư Danh cúi đầu nhìn Hứa Doãn Hạ, anh không nhịn được nâng cầm cô lên hôn, môi dính môi, lưỡi dính lưỡi, hôn đến cả hai nóng người mới dừng lại.
Đừng quên Like và Vote cho Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...