Hoắc Tư Danh nằm hưởng thụ lại hương vị mật ngọt lúc nãy, vừa nhìn người trong lòng ngủ say
Trong lòng Hoắc Tư Danh thật rối bời, nữa muốn nói nữa lại thôi nhưng khi nhìn vào người trong lòng, nhớ lại hình ảnh ôm chặt anh rồi khóc nức nở kia Anh lại không đành lòng giấu Hứa Doãn Hạ
Thôi thì cứ để định mệnh quyết định, Hoắc Tư Danh anh sẽ cố nắm giữ lấy tình yêu của chúng ta, mặc cho em có quyết định như thế nào Anh vĩnh viễn yêu em
Hứa Doãn Hạ ngủ khoảng hai giờ thì lờ mờ tỉnh dậy, lúc tỉnh cô phát hiện mình vẫn nằm lên người của Hoắc Tư Danh Cảm nhận được hơi ấm, nhịp tim của anh, Hứa Doãn Hạ nhẹ nhàng dụi dụi vào lòng Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng nói
" Thật thích! "
" Thích lắm sao? " Hoắc Tư Danh nhìn con mèo nhỏ đang không ngừng dụi dụi vào lòng ngực của anh, môi anh khẽ câu lên hỏi
Hứa Doãn Hạ vốn đang hưởng thủ, lại nghe thanh âm trầm thấp nhưng ôn nhu cùng sủng nịch của Hoắc Tư Danh, cô khẽ giật mình " A " lên một tiếng khẽ nỉ non nói
" Thích lắm! " Thích nghe nhịp tim của anh, lại thích hơi ấm của anh, thích luôn mùi hương của anh
Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc của Hứa Doãn Hạ lại nói
" Nếu như người anh điều tra đúng " dừng một chút lại nói
" Có lẽ anh đã tìm thấy người nhà của em rồi đó Vợ! " Hai người họ không chỉ giống nhau về khuôn mặt, con ngươi Lại tra về thân phận ngày giờ lúc đó, chính là khoản thời gian Hứa Doãn Hạ được sinh ra, có lẽ có người đã đánh tráo hoặc là muốn bắt cóc
Khi tra một vài chuyện, thì Hoắc Tư Danh vô tình tra ra được vài bí mật của nhà họ Hà, nên ít nhiều gì vụ việc cũng có liên quan đến người nhà họ Hà Càng nghĩ càng thấy lạ, nhà họ hà tính ra trong tư liệu thì chính là nhà mẹ đẻ của Hứa Doãn Hạ, nhưng vẫn còn một người Phan Điểm Phương mẹ của Phan Trấn Khắc Nếu đoán không lầm thì bà ta liên quan một đến hai phần
Bà ta không chính mình ra tay, nhưng là bà ta lại đưa địa điểm cũng như chỉ định người bắt cóc hay tráo người năm đó Nếu không, thì ai lại dám ra tay với người của Cố Gia?
Hứa Doãn Hạ nghe xong, mày nhíu chặt, vốn cô cũng không quan tâm mấy về gia đình hay người nhà gì đó của mình Nhưng khi nghe chính miệng Hoắc Tư Danh nói cô lại khó chịu
Cũng không biết có phải suy nghĩ đến chuyện gì hay không, mà Hứa Doãn Hạ mày ngày một nhíu chặt, ánh mắt hiện lên tia lo lắng hoang mang Hứa Doãn Hạ không nghĩ nhiều ngồi dậy ôm chặt cổ Hoắc Tư Danh nỉ non nói
" Cũng bởi vì anh tìm thấy người nhà em nên hôm kia anh mới hỏi em có rời xa anh hay không sao? Anh nghĩ em có thể rời bỏ anh sao Tư Danh? " hai mắt Hứa Doãn Hạ ửng đỏ rưng rưng, giọng điệu lại không giấu được sự lo lắng của cô
Điều khiến cô sợ hãi nhất bây giờ không phải không có gia đình, không phải thành một người không cha không mẹ mà chính là sợ Hoắc Tư Danh sẽ rời xa cô, sẽ không còn cần cô nữa! Chỉ mới nghĩ tới cái ngày Hoắc Tư Danh sẽ nói không cần cô nữa thôi, tim Hứa Doãn Hạ đã nhói thành từng cơn từng cơn, cứ thế thắt chặt lại đến thở không thông
Cũng không biết tại sao? Lúc này Hứa Doãn Hạ chỉ muốn khóc, ôm chặt Hoắc Tư Danh miệng nỉ non nói
" Em không đi! Em không rời xa chồng đâu! Em vĩnh viễn cũng muốn một chỗ với chồng cơ mà huhu " lời nói vừa dứt, lòng không kiềm được cứ thế huhu mà khóc rống lên Hình như còn chưa hết sợ hãi lại một lần nữa chắc chắn nói
" Em không cần người nhà, em chỉ cần chồng cần mỗi mình chồng là đủ rồi " Cô đã có Hứa Gia, cô không cần thêm ai nữa! Nếu họ vì tìm được cô mà bắt cô rời khỏi Hoắc Tư Danh, vậy thà rằng cô không có người nhà còn hơn
Hoắc Tư Danh không nghĩ tới Hứa Doãn Hạ lại sợ hãi đến như vậy, chuyện vừa nói làm anh cực hối hận, anh nhẹ nhàng ôm chặt Hứa Doãn Hạ, tay không ngừng vỗ về an ủi cô nhẹ giọng nói the thẻ bên tai cô
" Anh chỉ là lo lắng hơi nhiều thôi, em đừng nghĩ nhiều! "
Dừng một chút lại nói
" Đời này của Hoắc Tư Danh anh vĩnh viễn cũng không rời khỏi em, nếu thật sự em muốn rời khỏi anh, anh nhất về định sẽ bắt em trở về cho bằng được! "
Hứa Doãn Hạ nghe được, khẽ thở ra một hơi, tay không tự chủ càng ghì chặt lấy cổ Hoắc Tư Danh cực liệt lắc đầu nói
" Em không đi! Có đánh chết em cũng không đi! "
Dừng một chút lại hỏi
" Bọn họ thật sự muốn mang em đi sao? "
Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng xoa xoa lưng của Hứa Doãn Hạ, nói
" Cũng không chắc chắn nhưng là sớm muộn cũng sẽ tìm gặp em! " Người của Cố Gia, bọn họ là người như thế nào ai cũng không đoán được nhưng là gia chủ hiện tại, chính là ba ruột của Hứa Doãn Hạ, Cố Minh Dương là người cực đoan chính nên làm sao ông lại bỏ mặc con ruột của mình khi biết sự việc năm đó!
Nghĩ gì đó,Hoắc Tư Danh lại nói tiếp
" Có thể em không để ý, nhưng người đó chúng ta đã từng gặp một lần bên trong Doãn Hạ "
Hứa Doãn Hạ dụi dụi vào vai Hoắc Tư Danh bĩu môi nói
" Em không quan tâm! Miễn là họ không bắt em rời khỏi anh thì em sẽ miễn cưỡng nhận họ! " cô đã có cha có mẹ có anh dù không phải ruột thịt nhưng họ thật lòng yêu thương cô, mặc dù có thêm cũng không sao nhưng đừng chạm vào mấu chốt của cô là cô sẽ không ngại gọi thêm một người là ba là mẹ nữa
Đương nhiên mấu chốt của Hứa Doãn Hạ chính là Hoắc Tư Danh, mọi vấn đề có thể có nhiều cách giải quyết nhưng nếu chạm đến Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ thà bỏ ngang dù sắp tới đích
Đây là tình yêu của cô, tín nhiệm của cô đối với Hoắc Tư Danh, nhưng nếu một ngày nào đó Hoắc Tư Danh phản bội cô, cô nhất định rời đi mà không cần nghe giải thích hay những lời biện minh Hứa Doãn Hạ là một người nắm được thì buông được, có lẽ nói là Hoắc Tư Danh là cái ngoại lệ duy nhất của cô khi khiến cô hận thấu xương mà vẫn không buông anh ra được!
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...