Edit + Beta: Hua, Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn
Lạc Ấn liền xoa nhẹ đầu của tiểu gia hỏa này, cảm xúc sủng nịch này … Xem màu lông của nó mặc dù khá mỏng, lớn lên ngược lại cũng rất tốt. Trong lòng Lạc Ấn tự an ủi, chủ tiệm lòng dạ đen tối, chỉ biết kiếm tiền từ người và động vật nhỏ thì muốn bản thân tốt lên, chỉ là gấu trúc đỏ nhỏ này cũng giống Hoàng Điểm Điểm, vốn không biết sợ là gì, rất biết cách làm người khác thích. Nghĩ đến Hoàng Điểm Điểm, Lạc Ấn lại bắt đầu lo lắng, anh sờ lên đầu gấu trúc đỏ nhỏ, cũng mặc kệ nó nghe có hiểu không, “Ngươi chạy từ trong tiệm ra đây sao, cậu ấy có khỏe không?”
Gấu trúc đỏ nhỏ không nghe được sự lo lắng trong lời nói của anh, chỉ cảm thấy được anh sờ rất thoải mái, cọ cọ lòng bàn tay của anh, sau đó vươn đầu lưỡi màu hồng nhạt liếm liếm lấy lòng anh.
Trong lòng Lạc Ấn rất vui, rửa sạch sẽ quả táo cắt thành miếng nhỏ chiêu đãi người bạn mới đến. Trong lòng gấu trúc đỏ nhỏ Hoàng Điểm Điểm âm thầm đánh giá, không tệ không tệ, tư thế cắt hoa quả rất điêu luyện, cho mười điểm; miếng nhỏ, gấu trúc đỏ nhỏ cắn rất thích, thêm mười điểm; động tác cho ăn táo xem như rất ôn nhu, cho thêm mười điểm. Dù sao gần đây để duy trì hình dạng con người đã phải tiêu hao khá nhiều thể lực, gấu trúc đỏ nhỏ ăn no vẫn còn ủ rũ, nằm trên bàn của Lạc Ấn bất động rồi lộ ra cái bụng tròn vo.
Khi Lạc Ấn còn bé từng nuôi mèo, biết rõ động vật nhỏ có thể lộ ra cái bụng như thế tức là đã có đủ tin tưởng với mình, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên lại cảm động. Nhẹ nhàng gãi gãi cái bụng nhỏ mềm núc ních của gấu trúc đỏ nhỏ, lông tai gấu trúc đỏ nhỏ giật giật, cái dáng đại gia thoải mái đến không thể chịu được. Nha, thuần dưỡng nhân loại thật là vui … Tộc trưởng nói không sai nha, cố gắng giành được sự yêu thích của nhân loại, cho nhân loại một chút lợi ích, chờ đến lúc bọn họ nhận định mình là chủ nhân, là sẽ được hưởng thụ thật nhiều quyền lợi.
Lạc Ấn thấy nó ăn đồ xong cũng không có ý rời đi, giống như muốn ở lại qua đêm. Dù sao bạn cùng phòng cũng không có ở đây, giữ một động vật nhỏ không lớn quá cũng không ầm ĩ cũng không phải vấn đề khó gì. Thế là lấy vài cái khăn lông ướt ra lau móng vuốt sạch sẽ cho nó. Có lẽ do nghĩ vật nhỏ này giống Hoàng Điểm Điểm, đều là bị người của quán cafe lòng dạ đen tối kia hại, Lạc Ấn hết sức kiên nhẫn. ” Tiểu gia hỏa, giơ một cái móng vuốt lên, lau sạch sẽ rồi ngủ tiếp.” A, Hoàng Điểm Điểm đã bắt đầu lơ mơ ngoan ngoãn phối hợp, nâng móng vuốt lên cho Lạc Ấn lau. Nó một bên hưởng thụ sự phục vụ của nhân loại, một bên thầm nghĩ trong lòng, khăn mặt nóng ấm mềm mại như hồ nước, chắc có thể cho đối tượng này thêm mười điểm khảo sát.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...