Editor: May
Sau đó liền nhìn thấy gương mặt lạnh của Dịch Giản, đáy mắt không tồn tại người nào, cũng không nói chuyện, tư thái mang theo vài phần hổn hển, liền đi về phía Chung Tình.
Chung Tình còn chưa có lấy lại tinh thần, thân hình nho nhỏ của cô, liền bị Dịch Giản kéo lại, túm cánh tay của cô, động tác có chút thô lỗ đi vào phòng họp.
Sau đó liền nhìn thấy Từ Ngang đột nhiên bị đẩy ra, theo sau chính là cửa phòng họp lập tức khép lại.
Một loạt động tác này thật sự rất mau.
Mọi người đều mở to hai mắt nhìn, một bộ dáng kinh ngạc!
Vừa rồi, đó là thiếu tướng làm sao?
Lại có thể, quét đi bộ dáng biếng nhác bình thường, vội vàng xao động như vậy?
Chung Tình bị Dịch Giản vừa túm như vậy, cô mới hồi thần về, hóa ra, cô thật sự làm một chuyện không thể tưởng tượng như vậy, trở về Trung Quốc từ Anh quốc!
Trở lại bên người anh!
Chính cô cũng có chút không thể tin được đây là việc cô làm!
Trong lúc đó sẽ có bao nhiêu chuyện đòi mạng có thể phát sinh, dựa theo tính cách sợ chết của cô, cô lại có thể thật sự đã trở lại!
Cô vẫn nhịn không được mà mở to hai mắt nhìn, âm thầm bội phục chính mình.
Dịch Giản một nắm tay cô, cảm giác được ôn nhuyễn trắng mịn, mới biết được đây thật sự không phải là đang nằm mơ, đây thật là sự thật!
Cô gái nhỏ này, anh mong nhớ ngày đêm, cô gái nhỏ anh yêu thương đã trở lại!
Cô lại có thể không nghe lời liền trở lại như vậy!
Lúc anh còn chưa có phản ứng được, Chung Tình lại lập tức nhào vào trong lòng anh, ôm gắt gao vòng eo của anh.
Anh vừa bị cô ôm như vậy, nhất thời hoàn hồn, sau đó không khỏi phân trần một phen ôm lấy cô, đặt cô ở trên bàn, lật thân mình, giơ tay lên liền đánh lên mông của cô.
Anh đánh tất nhiên là không nặng.
Nhưng đã có âm thanh vang dội vang ra.
Mặt Chung Tình lập tức đỏ hoàn toàn, giãy dụa nghĩ muốn đứng dậy, ai ngờ Dịch Giản lại đè chặt cô, lại tiếp tục hung thần ác sát đánh vài cái, miệng lại không nói một câu.
Dịch Giản không phải không có chuyện nói, chỉ là không nói một câu nên lời.
Sắc mặt Dịch Giản có chút đen, hiển nhiên là thật sự sinh khí, tức giận, anh càng không nói lời nào, Chung Tình càng sợ hãi, cô liền mở miệng giải thích: “Anh khi dễ em......... anh đuổi em tới nơi đó, anh còn gạt em, rõ ràng cha không có việc gì, anh lại nói chính mình hại chết cha......... Anh buộc em mang theo hận ý rời đi, anh khiến cho em khó chịu!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...