Editor: May
Từ Ngang xoay người, đi đường đều cảm thấy chính mình nhẹ bay, anh đẩy cửa ra, sắc mặt đều rất khó coi, nhìn thiếu tướng đứng ở nơi đó, vẫn duy trì một tư thái, vẫn luôn không có thay đổi, anh có chút sững sờ.
Hồi lâu, Từ Ngang mới lấy lại tinh thần, bước chân, bước gần về phía Dịch Giản.
Dịch Giản nghe được tiếng bước chân, biểu tình không có biến hóa quá lớn, ánh mắt nhìn không rời khỏi chỗ, thản nhiên nói: “Tiếp tục họp đi.”
Vẻ mặt của anh, hiển nhiên là hoàn toàn chưa từng tin tưởng thiếu tướng phu nhân trở về.
Từ Ngang cúi thấp đầu, nhìn Dịch Giản ngồi ở trên vị trí, rất nhiều người cũng đều bắt đầu chờ, duy chỉ anh vẫn đứng ngốc.
Dịch Giản nhịn không được nâng mí mắt lên, quét liếc mắt nhìn anh một cái, lộ vẻ hỏi.
Từ Ngang thanh thanh cổ họng, cưỡng chế kích động nơi đáy lòng của mình, tận lực để cho ngữ khí của mình, biểu hiện lạnh nhạt đến cực hạn: “Thiếu tướng......... Thiếu tướng phu nhân, thật sự đến đây.........”
Ngón tay lật xem trang giấy của Dịch Giản ngừng lại một chút, biểu tình càng lạnh lùng, không nói gì, nhưng toàn thân đã muốn tràn ngập một tầng hàn ý sắc bén.
Từ Ngang biết thiếu tướng đang tức giận!
Anh vội vàng tiếp tục giải thích nói: “Thiếu tướng, là thật......... Không phải đang nói giỡn......... Hiện tại đang chờ ở bên ngoài, không tin ngài đi ra ngoài nhìn xem.”
Tay Dịch Giản, dần dần nắm thành quyền đầu.
“Vui đùa này, tuyệt không buồn cười!”
Sao cô ấy lại có thể trở về?
Tiếng Anh không biết nói, ở Anh quốc nửa bước khó đi, hơn nữa người của Bạc Địch trông chừng cô, cô trốn không thoát đâu!
Hôm nay, những người này đều làm sao vậy, bắt đầu cố dùng anh tìm vui vẻ ư?
“Thiếu tướng......... Nói, không phải nói giỡn, lúc đầu tôi cũng không tin, nhưng khi tôi đi ra ngoài, nhìn thấy thiếu tướng phu nhân ngồi ở chỗ đó, tôi mới không thể không tín! Thiếu tướng......... Thiếu tướng phu nhân thật sự đã trở lại, đã trở lại từ Anh quốc......... đã trở lại đầy đủ không sứt mẻ......... Không tin hiện tại ngài đi xem, tôi không có lừa gạt ngài......... Kỳ thật đến hiện tại, chính tôi vẫn không tin!”
Lời nói của Từ Ngang, nói có chút hỗn loạn, đáy lòng anh có một loại cảm giác, hoàn toàn không thể diễn tả bằng ngôn từ.
Vừa kích động, lại rung động!
Dịch Giản nhìn biểu tình của Từ Ngang, nhìn một hồi rất lâu, như là đang cân nhắc Từ Ngang thật hay giả.
“Thiếu tướng, nếu tôi lừa ngài, ngài đại khái có thể cầm súng, bắn chết tôi!” Từ Ngang vội vàng thề, anh biết, tin tức này, là ai cũng sẽ không thể tin!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...