Editor: May
Cô vốn là giả vờ, ai ngờ lập tức biến thành thực, trong bụng còn có đứa nhỏ, không thể thật sự té ngã, chỉ có thể vươn tay, cố gắng chống đỡ mặt đất, chống đỡ thể trọng của mình.
Lập tức liền trật thương cánh tay.
Chung Hân vội vàng cúi người, nhìn nhìn Chung Tình, Chung Tình ngược lại không thật sự té bị thương, nhưng cũng bởi vì một màn mạo hiểm này, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.
Xa xa có người thấy một màn như vậy, sớm đã chuẩn bị xe, vội vàng đưa Chung Tình đi chỗ bệnh viện của Tần Diệp.
Đầu tiên là khoa phụ sản, kiểm tra đứa nhỏ, phát hiện không có trở ngại, chỉ là có chút kinh hách, thai không ổn, uống thuốc, ngủ một giấc sẽ tốt lại.
Đến lúc đó cánh tay đã muốn sưng lên, đắp thuốc, càng đau lợi hại hơn.
Bởi vì là chuyện liên quan đến đứa nhỏ, mọi người vẫn là quyết định để cho Chung Tình ở lại trong bệnh viện quan sát một trận.
Đây đúng lúc đạt thành mục đích của Chung Tình.
Cô muốn đi vào bệnh viện.
Ở lại trong nhà, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, khẳng định trốn không thoát.
Nhưng bệnh viện lại không giống.
Nhiều người, tự nhiên cũng hỗn loạn, tìm cơ hội chạy trốn, ngược lại dễ dàng rất nhiều.
Bạc Địch và Dương Đình cũng đều chạy đến.
Mọi người ở trong này một lúc, bởi vì Chung Nghị lớn tuổi, tất nhiên là phải sớm về nhà nghỉ ngơi một chút, Chung Tình liền nói nơi này có Tần Diệp, bảo Chung Hân về nhà với Chung Nghị.
Tần Diệp luôn mồm la hét nơi này có anh, khẳng định không xảy ra chuyện gì.
Lúc này Chung Nghị và Chung Hân mới yên tâm rời đi.
Dương Đình có thai tám tháng, khẳng định không thể ở lại chỗ này lâu, Lý Hạ tìm cơ hội, liền mang theo Dương Đình trở về nghỉ ngơi.
Tần Diệp có rất nhiều công việc phải làm, cũng không thể vẫn luôn ở cùng Chung Tình, nhưng vẫn thỉnh thoảng trở lại liếc mắt nhìn một cái.
Bạc Địch ngược lại không có việc gì, từ sau khi Nghê Y chạy đi, anh tìm không thấy người, càng trở nên nhàm chán, nghĩ đến nhiệm vụ Dịch Giản phái cho mình, cho nên liền lưu trên sô pha phòng bệnh, ở cùng Chung Tình.
Đáy lòng Chung Tình tất nhiên là sốt ruột, thỉnh thoảng cắn ngón tay, nhìn Bạc Địch, nghĩ tìm một biện pháp gì đó, để Bạc Địch rời đi.
Bạc Địch - người này, thật ra từ nhỏ đã quen chỉ huy, rất cao cao tại thượng, thế cho nên Chung Tình tìm rất nhiều cớ nói ăn cái này uống cái kia, Bạc Địch đều nhất nhất nghe theo, thuận miệng an bài một người bên cạnh, tuyệt không chậm trễ Chung Tình, nhưng không có một lần là chính mình tự thân đi làm!
Đáy lòng Chung Tình rất gấp, nếu anh thật sự kéo dài ở chỗ này với cô, sợ là đứa nhỏ của cô đã sinh ra, cô cũng không trốn thoát được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...