“Ăn sáng chưa?”
Tô Tình tùy ý hỏi,giọng điệu tự nhiên,phảng phất cuộc nói chuyện vừa rồi chưa hề phát sinh.
Vân Tú cùng Vệ Tiểu Kiệt đều sửng sốt một chút rồi mới nhẹ nhàng gật đầu.
Tô Tình cười khẽ vỗ vỗ đầu Vân Tú, “Chờ chị một chút.”
Cô từ trong phòng đem cái lắc tay một lần nữa đem ra, tự mình đeo lên cho Vân Tú.
Vân Tú liên tục xua tay, “Không không không,em không cần…”
Cô đã nghe Vệ Tiểu Kiệt nói về giá trị của chiếc lắc tay này,cô thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩ,
chiếc vòng này lại đắt như vậy.
“Đừng ghét bỏ.” Tô Tình trấn an xoa đầu Vân Tú “Chị thật tình muốn tặng cho em.”
Vân Tú bị sự mềm mại trong mắt cô xoa dịu,cô an tĩnh lại, bỗng nhiên hốc mắt đỏ hoe, “Chị...”
Tô Tình cười khẽ, “Đang êm đẹp khóc cái gì?”
Cô đem lắc tay đeo cho Vân Tú, liếc mắt đánh giá một lúc mới thôi, “Rất hợp với em.”
Vân Tú chỉ cảm thấy trong lồng ngực ngũ vị tạp trần*,cảm xúc gì cũng có,cô không nghĩ rằng đằng sau vẻ đẹp tự tin thong dong ấy sau lưng lại nhiều bất hạnh như vậy, thậm chí còn bị chính mẹ của mình ép lấy lòng kim chủ, bán đứng thân thể đổi lấy tiền tài.
*Ngũ vị tạp trần [五味杂陈]:5 vị bao gồm ngọt, chua, đắng, cay, mặn; nhưng nghĩa ở đây là chỉ các hương vị nói chung; các vị trộn lẫn ở một chỗ, hình dung cảm nhận, tình cảm phức tạp mà không thể nói rõ.
Chị ấy rõ ràng là không muốn.
“Chị…” Vân Tú có rất nhiều lời muốn nói, nhưng vừa mở miệng, cái gì đều nói không nên lời, chỉ biết nhìn rồi khóc.
Tô Tình xoa đầu Vân Tú, lại nhẹ nhàng mà ôm cô, “Trở về đi, về sau có rảnh,chị sẽ đi tìm em.”Cô nói xong, vỗ bả vai Vệ Tiểu Kiệt, “Trở về chú ý an toàn,chiếu cố em ấy thật tốt.”
Vệ Tiểu Kiệt không tự chủ được mà đứng thẳng người, “Được!”
Chờ căn phòng trở nên trống vắng, Tô Tình mới đứng ở ban công an tĩnh mà hút một điếu thuốc.(truyện chỉ cập nhật duy nhất trên wp @MinSeoyi)
Xấp tư liệu trên bàn vẫn còn đó,cô bước đến đem tất cả ném vào thùng rác.Trước khi ra khỏi nhà cô đem xấp giấy kia xé thành từng mảnh,ném vào bồn cầu rồi ấn xả nước.
Vốn dĩ muốn đi tìm một công việc, nhưng khi ngồi trên xe, nghĩ đến gương mặt của Lý Quân,cô bỗng nhiên thay đổi chủ ý.
Đi làm cố định vào lúc ba giờ chiều,công ty cách trại nuôi ngựa hai mươi phút lái xe.
Đối với công việc văn thư, hỗ trợ sửa sang lại số liệu báo cáo gì đó, cô có nội dung công việc trợ lý, còn từng giúp kim chủ sửa sang lại báo cáo trong công ty, đối với công việc này cũng tính là thành thạo.
Chỉ là trong buổi phỏng vấn xảy ra khá nhiều vấn đề, rất nhiều công ty không muốn tuyển dụng cô, bởi vì diện mạo cô quá mức xinh đẹp, hơn nữa…cô có năng lực xuất chúng,nhưng chỉ yêu cầu làm công việc văn thư.
Cô thông thạo tất cả các loại ngôn ngữ, thậm chí giỏi ca múa, hơn nữa khí chất xuất chúng,trông cô không giống như là tới đi làm mà giống như con gái của một ông chủ giàu có tới để trải nghiệm cuộc sống.
Nhưng cũng may, cuối cùng có công ty tuyển dụng cô, bởi vì Tô Tình nói rằng cô sẽ nghiêm túc làm việc, nếu bị phát hiện không nghiêm túc, công ty có thể đuổi việc cô,hơn nữa không cần phải chi trả tiền lương.
Thái độ này của cô khiến ông chủ xem xét kĩ lưỡng,cuối cùng cũng đem cô giữ lại.
Sau khi từ công ty đi ra,cô tìm người môi giới xem mấy căn phòng,cuối cùng cũng chọn được một khu cũng không tệ lắm.
Cô thanh toán tiền, trước thuê nửa năm, sau đó lái xe trở về.
Cả ngày bôn ba làm cô có chút mệt mỏi,khi từ thang máy đi ra, cô không chịu đựng nổi mà dựa vào tường, đem giày cao gót cởi ra.
Đang muốn cúi đầu đi cởi giày,bỗng nhìn thấy một người đàn ông đứng trước cửa nhà.
Một thân trang phục cưỡi ngựa, trong bóng đêm,thân hình màu đen khiến cả người anh mang khí chất lạnh lùng,tuấn tú.
Tô Tình khóe môi nở nụ cười, “Không phải nói thứ hai là ngày nghỉ sao?”
Lý Quân bước tới, ánh mắt dừng ở đôi chân trần của cô,mu bàn chân trắng nõn của cô lại bị đôi giày cao gót đè ép tạo ra một vệt đỏ.
Cô duỗi tay đặt ở trên cổ anh, làm nũng nói, “Chân em đau quá.”
Lý Quân cầm đôi giày, đứng dậy đồng thời duỗi tay đem cô bế ngang lên,chờ cô mở cửa liền một đường đem cô ôm đến trên sô pha.
Sau khi đặt người cô xuống,anh lại bị Tô Tình ôm cổ.
Cô nhẹ nhàng mà hôn anh một cái.
Lông mi kích động,cánh môi cô khẽ nhếch, lại hôn lên môi anh.
Lòng bàn tay thô ráp của Lý Quân chế trụ cằm cô, đem cả người cô đè ở trên sô pha, cúi người hôn cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...