Vi Tiếu trong lòng sinh ra một cơn giận dữ nồng đậm, hừ một tiếng:- Lăng tiểu nhi, ngươi nếu như không phục, lão phu cũng không ngại mà cho người nếm thêm chút vị đắng đâu!Lăng Phong mặt không biểu tình, nhãn thần lạnh lùng bao phủ lấy Vi Tiếu, không vì lời nói khiêu khích của hắn mà nổi giận, chỉ là trong một đôi con ngươi những đường nét ngân quang càng lúc càng phức tạp, dường như hình thành nên một tòa mê cung, khiến cho lòng người bị hãm thật sâu vào đó!- Lăng tông chủ, ta cùng với Vi tông chủ đã có ước hẹn đánh một trận, chẳng biết có thể nhường hắn lại cho Bàng mỗ được không?Đúng lúc này, Bàng Phiên Vân hướng về phía Lăng Phong khách khí nói.Lời này thiếu chút nữa khiến cho Vi Tiếu tức hộc máu. Mắt chó của Bàng Phiên Vân này coi mình là cái gì? Là hàng hóa có thể tùy tiện vui đùa sao?Phượng Thánh Nữ Họa Vi Hà cũng bay tới bên người Lăng Phong. Nhẹ nhàng cầm tay hắn, tuy rằng không nói một lời, thế nhưng trong sự im lặng đó, ý tứ nhắn nhủ lại phi thường rõ ràng.Hít vào một hơi thật sâu, nhãn thần Lăng Phong khi mở ra một lần nữa đã trở nên trong suốt không gì sánh được, loại khí tức làm lòng người kinh sợ tiêu thất hầu như không còn chút nào. Hắn chỉ nhìn Vi Tiếu, thanh âm vô cùng bình tĩnh nói:- Hôm nay Bàng tông chủ nếu không giết ngươi, ngày khác ta tất lấy tính mệnh ngươi!Hắn thanh âm nhàn nhạt, không có hiên ngang, không có phẫn nộ, bình tĩnh tựa như một ánh sao trôi trong đêm tối, tràn ngập một loại lực lượng hoa khiến cho kẻ khác tin phục, phảng phất lời hắn nói chính là chân lý, không thể nghi ngờ.Vi Tiếu khuôn mặt khẽ giật giật, chợt cười lạnh nói:- Vậy lão phu liền chờ ngươi!Bàng Phiên Vân cùng với Vi Tiếu đồng thời nhìn về phía đối phương, nhân tâm run lên. Giữa không trung tựa như có điện quang nổ vang.- Sát!Bàng Phiên Vân đột nhiên hét lên một tiếng, mở đầu tung ra một kiếm tựa như nhất cử muốn chém cả không gian ra làm hai nửa.Kiếm quang cực lớn xé ngang hư không, bàn tay Vi Tiếu chậm rãi đẩy ra, mỗi một chiêu một thức dường như thôi động đều vô cùng nặng nề, chậm đến kinh người, không khí tựa như biến thành một chất keo vô hình, trầm trệ không gì sáng được.Oanh~~Đại chiến chính thức nổ ra!Bởi vì luân phiên phát sinh những việc ngoài ý muốn, bây giờ hai người Bàng Phiên Vân quyết chiến mới chiếm được vai chính, còn lại mâu thuẫn giữa Yên Vân La cùng với Bức tông cũng tạm thời bị gác lại, ánh mắt mọi người toàn bộ đều bị hai người phía trước hấp dẫn.Lăng Phong cùng với Họa Vi Hà nhìn nhau, hai người đồng thời phi thân lui về phía sau. Nguyên bản Lăng Phong lần này đến đại hội giao dịch tông môn nguyên nhân trong đó chính là muốn chứng kiến quyết chiến của hai đại siêu cấp cao thủ này, để tích lũy cho mình một chút kinh nghiệm tu luyện về sau, nhưng sau khi nhìn thấy Họa Vi Hà, hết thảy đều trở nên không còn trọng yếu nữa.Yên lặng lùi lại một bên, Họa Vi Hà kinh ngạc nhìn Lăng Phong, biểu tình trên mặt có chút tư vị khó nói nên lời, không biết cần phải làm thế nào mới có thể phát tiết được tâm tình cuồng hỉ trong lòng.- Tiểu Phong, thật sự là ngươi?Một lát sau, Họa Vi Hà có chút do dự nói. Không phải là để xác nhận, mà vẻn vẹn chỉ vì nội tâm bị sự kinh hỉ dồn nén đến cùng cực mà phát ra.- Là ta, tỷ tỷ!Lăng Phong cảm thấy viền mắt có chút ướt át, mấp máy môi nói.Họa Vi Hà chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Lăng Phong, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua trán, qua gò má, qua toàn bộ gương mặt hắn. Khi nhìn thấy Lăng Phong có chút mất tự nhiên né tránh, nàng mới cười tươi, biểu tình có chút trêu đùa nói:- Ngươi sợ gì chứ? Lẽ nào tỷ tỷ còn có thể ăn thịt ngươi sao? Hừ, ngươi đã quên khi còn bé tỷ tỷ luôn tắm cho ngươi đấy hả?Từ "tắm" vừa ra khỏi miệng, Họa Vi Hà cũng đột nhiên tỉnh lại, gương mặt dâng lên hai luồng đỏ ửng. Thanh niên trước mặt đã không còn là một tiểu hài tử đi theo phía sau mình, cần bản thân bảo hộ!Lăng Phong cũng cứng đờ cả người, hắn tự nhiên minh bạch Họa Vi Hà muốn nói điều gì, không khỏi xấu hổ sờ sờ mũi.- Lại sờ!Không đợi Phong xấu hổ cười khổ, Họa Vi Hà đã đưa tay phát lên tay hắn, dở khóc dở cười nói:- Từ nhỏ cứ như vậy, sao đến giờ còn chưa bỏ được cái tật này?Nghĩ đến khi còn bé Lăng Phong vì muốn hai người bọn họ có đồ để ăn no, Lăng Phong thường hay chui qua lỗ chó trên tường của nhà người ta vào nhà ăn trộm bánh. Sau khi trở về lại nói dối mình đó là nhặt được, đến khi bị bóc trần, Lăng Phong cũng thường cúi đầu vuốt mũi, biểu tình ngượng ngập.Bây giờ nhìn thấy biểu tình này của hắn, cái bóng nhỏ yếu ngày xưa cùng với người thanh niên khí vũ hiên ngang trước mặt trùng khít lên nhau, một chút khoảng cách do xa ngày gặp lại cũng biến mất không còn chút tăm hơi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m- Đây là gì vậy?Họa Vi Hà đột nhiên chú ý tới một dị vật ở trong lòng bàn tay Lăng Phong, hiếu kỳ hỏi.Lăng Phong lúc này mới nhớ tới, vì vậy mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy đó là một khối chủng tử hình dáng như tinh thạch, hiện ra trạng thái bán trong suốt, bên ngoài nó còn có từng sợi từng sợi ngưng kết thể bao quanh.Những ngưng kết thể này nhìn qua tựa như huyễn ảnh hai cánh của một con huyết bức.- Khôi lỗi chủng tử!Sau khi nhìn rõ, Họa Vi Hà bỗng dưng hít vào một ngụm khí lạnh, hoảng sợ nói!Lăng Phong ngẩn ra, vô ý thức hỏi:- Khôi lỗi chủng tử là cái gì?- Ngươi trước tiên nói cho ta biết, khôi lỗi chủng tử này có phải đạt được từ chỗ Vi tiếu hay không?Họa Vi Hà kinh ngạc không gì sánh được nhìn về phía Lăng Phong, hỏi:- Huyết bức bên trong rõ ràng chính là thứ hắn sử dụng khi thi triển linh tôn tạo vực lúc trước, thế nhưng khôi lỗi chủng tử này trừ khi là tự biết mình không còn hi vọng mới có thể truyền cho môn hạ đệ tử.Lăng Phong gật đầu, nếu như trên thế giới này còn có người hắn không muốn lừa gạt mà nói, vậy Họa Vi Hà không thể nghi ngờ chính là một trong số đó. Hắn trả lời;- Ta tu luyện công pháp có chút đặc biệt, với một ít lực công kích yếu kém có thể kiềm chế thành một thứ giống như pháp ấn. Vừa rồi khi Vi Tiếu thi triển huyết bức công kích, có lẽ bởi vì linh tôn vực khả năng bị ta tạm thời chặt đứt, con huyết bức này cũng trở nên yếu ớt không gì sánh được, lúc này mới ngưng kết trở thành tinh thể.- Tỷ tỷ, ngươi nói nó là khôi lỗi chủng tử là có ý gì/- À!Phượng Thánh Nữ Họa Vi Hà trở nên trầm ngâm, hiển nhiên là cũng không biết nói với Lăng Phong như thế nào cho tốt. Trong đầu lơ đãng hồi tưởng lại một đoạn bí tân trong lời kể của Phượng Ly Yêu, tộc trưởng cũng từng dùng lời lẽ nghiêm khắc cảnh cáo mình không được tùy tiện nói ra với người ngoài.Thế nhưng rất rõ ràng quan hệ cùng với Lăng Phong lại càng trọng yếu hơn, nàng cuối cùng vẫn xua đi một tia cố kỵ, giải thích:- Ngươi có lẽ cũng biết sau khi tiến nhập linh tôn là có thể lợi dụng vực năng tiến hành chế khôi lỗi huyễn tượng chứ.Lăng Phong gật đầu.- Lúc mới đầu khi chế tạo ra huyễn tượng, cũng không có lực chiến đấu quá mạnh mẽ, chỉ có thể phối hợp với một số nguyên trận tinh chương đặc thù mới có thể phát huy ra được chiến lực siêu việt!- Thế nhưng khi đến nhị dung linh tôn, huyễn tượng chế tạo ra lại có thể phát huy năng lực của linh tôn vực tới giới hạn lớn nhất, loại huyễn tượng cấp bậc này phi thường khó luyện chế, thế nhưng sau khi luyện chế ra được thì lại tương đương có nhiều thêm một đồng bạn bất tử bất diệt, ở trong chiến đấu tự nhiên là chiếm hết tiện nghi!Nói đến đây, nàng khẽ nhìn Lăng Phong một cái nói:- Người bình thường căn bản không có khả năng chém chết được nó!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...