Lúc này ngẫm lại, bản thân vẫn là đánh giá thấp sự cường đại của một Linh Tôn, chỉ cần điểm ấy trình độ vẫn là xa xa không đủ a! Hắn hơi có chút nghi hoặc, không biết cần phải làm thế nào mới có thể hỗ trợ Bảo Lan.- Các ngươi, các ngươi dĩ nhiên có thể đối phó được một Linh Tôn?Đang trong chiến đấu kịch liệt, Duẫn Thường bỗng dưng quay đầu lại thấy được một màn khó tin này, thần sắc lập tức đại biến. Bỗng nhiên hắn mạnh mẽ hô lên:- Không nên giết ta, ta nguyện ý đầu hàng!Mấy người Nguyên Thận phía đối diện đang vây công hắn đột nhiên thoáng sửng sốt, ngay sau liền lập tức bắt đầu khai mở công kích, không hề có ý dừng tay.Duẫn Thường vừa nói ra một lời này, không biết được Hỏa Lão có phải là nghe được không, trong miệng liền phun ra một ngụm tâm huyết. Lăng Phong mừng rỡ, rất rõ ràng niệm thức quanh thân Hỏa Lão thoáng cái đã trở nên hỗn loạn, sức phản kháng lại sự khống chế của Bảo Lan cũng không còn mạnh mẽ như trước.- Ngươi thực sự nguyện ý đầu hàng? Chẳng lẽ ngươi không tiếc sư tôn đã chết này của ngươi?Đồng tử Lăng Phong chợt lóe, quát lên.Thấy Lăng Phong có phản ứng với nguyện vọng bản thân, Duẫn Thường đại hỉ, cuống quít nói:- Tự nhiên, tự nhiên! Ta đã sớm xem lão quỷ này không vừa mắt, nếu không e ngại hắn liều mạng áp chế, ta đã sớm phản xuất, bỏ tà theo chính rồi! Mong rằng Mộc tông chủ cho tiểu nhân một cơ hội, tiểu nhân nhất định sẽ cúc cung phụng dưỡng, làm thân trâu ngựa ra sức làm việc.- Không…!Hỏa Lão bỗng dưng phẫn nộ mở trừng hai mắt, tay vung lên cao, nhìn như muốn nhắm tới Duẫn Thường, một kích đánh chết!Nhân cơ hội này, niệm thức của Bảo La dường như mũi khoan xâm nhập thật sâu vào trong ý thức hải của hắn. Lập tức như lửa cháy lan trên đồng cỏ, với tốc độ cực nhanh, khống chế toàn bộ ý thức hải. Chỉ thấy cánh tay Hỏa Lão ngưng lại, cả người liền uể oải.Duẫn Thường cũng bị cử động vừa rồi của Hỏa Lão làm kinh sợ vẫn còn chưa lấy lại được bình tĩnh, lúc này mới thở thở ra một ngụm khẩu khí thật dài, nịnh nọt nhìn về phía Lăng Phong đợi hắn xử lý.Đám người Tào Kế Suất nhất thời cũng không rõ ràng tâm tư của Lăng Phong, đều nhất tề thu tay lại, lẳng lặng chờ hắn nói chuyện. Trải qua liên tiếp những sự tình, bọn họ đã sớm coi Lăng Phong là vị thủ lĩnh hạch tâm. Mặc kệ hắn có quyết định thế nào, tất cả mọi người đề sẽ tuân theo vô điều kiện.- Giết!Chứng kiến điệu cười nịnh nọt của Duẫn Thường, Lăng Phong khinh thường vung tay ra lệnh, còn nói:- Ta chán ghét nhất chính là loại người vô tình vô nghĩa, phản sư diệt đồ!- Đừng, tha mạng!Mất thấy vị sư phụ Hỏa Lão hắn vẫn kính cẩn như thần minh cũng bỏ mình. Toàn bộ ý chí chiến đấu của Duẫn Thường cũng như băng tuyết tan rã. Đối mặt với mệnh lệnh tuyệt sát của Lăng Phong, hắn chỉ lo lắng liều mạng cầu xin tha thứ. Đâu còn có nửa phần tâm tư chống lại?Tào Kế Suất không hề có tâm tư thương hại, cùng với mấy người Nguyên Thận nhất tề xuất thủ, mấy đạo tinh kỹ không sai biệt trước sau đánh lên người Duẫn Thường, tặng hắn một kết cục phân thân toái cốt. Một mảnh huyết vụ tràn ngập không trung. Một viên hạch tinh bay ra, Lăng Phong vung tay một cái, cương khí màu ngân bạch lập tức phun ra thu lấy hạch tinh vào lòng bàn tay.Liếc nhìn xem qua một cái, Lăng Phong lộ ra một tia trầm tư, lúc này trong tay hắn số lượng hạch tinh Linh Cấp cũng không ít. Nhưng là bởi vì thiếu khuyết phương pháp luyện chế nên hắn còn không có biện pháp nào luyện chế tinh kỹ Tinh Chương, cũng không cách nào giúp cho Thích Thiên Ách tu luyện thành tán linh.Lần này Hỏa Lão đến phạm tuy rằng tương đối dễ dàng giải quyết, nhưng là cũng gõ lên hồi cảnh báo cho Lăng Phong: bản thân hắn nắm giữ lực lượng còn xa xa mới đủ a! Nhất là đủ để quyết định sinh tử tồn vong của cấp bậc Linh Tôn lại càng xa vời không đủ.Bảo Lan có lực lượng Linh Tôn, hơn nữa trong hàng ngũ Linh Tôn còn tương đối cường đại, có điều nàng nguyên thân chính là Song Dực Oa Hoàng, một khi bại lộ ra ngoài sợ khó tránh khỏi nhiều điều bất an.Mới rồi Lăng Phong cũng phải khó khăn lắm mới chế phục được Hỏa Lão đang dưới tình trạng bị áp chế, phải biết rằng bình thường tất cả Linh Tôn đều có sinh mệnh lực cường đại vô cùng, như vậy dù có phải dần bao nhiêu dằn vặt cũng khó lòng ngã xuống, trước đây Thích Thiên Ách và Ôn Đình cũng đều bị như vậy.Chính là sự xuất hiện của Bảo Lan đã hoàn toàn phá vỡ quan niệm này, chỉ cần có nàng xuất thủ, muốn cho niệm thức một Linh Tôn trở nên hỗn loạn, đánh mất khả năng phán đoán cũng không phải việc khó khăn mười phần. Chuyện này với nhiều người khác mà nói là một trùng kích lớn đến không ngờ.Linh Tôn lại dễ dàng bị áp chế như vậy. Đã thế Linh Sĩ, Linh Giả thì sao đây? Chỉ cần là người hơi có chút khả năng tư duy, tuyệt sẽ không trơ mắt nhìn Bảo Lan tiêu dao tồn tại. Nếu là Bảo Lan liên tiếp xuất thủ, đến lúc đó đựa tới hai vị Linh Tôn, thậm chí là Linh Tôn cấp đại viên mãn rình rập tuyệt cũng không phải không có khả năng!Bảo Lan không thể tùy ý xuất hiện, như vậy việc Hỏa Lão bị hắn khống chế càng không thể đơn giản thi triển lực lượng trước mặt người khác. Nghĩ một chút, Lăng Phong hơi có chút đau đầu, nguyên tưởng rằng tìm được trợ giúp to lớn, kết quả vẫn chỉ là con bài chưa lật, thật không biết đến thuở nào mới có thể không cần lo lắng chân chính đặt chân tại Vô Tẫn Hoang Nguyên đây!Trong lúc đang suy tư, Bảo Lan đột nhiên mở hai mắt. Đầu tay phóng tới một vật, nói:- Cho ngươi! Ta muốn khống chế người này không rảnh quan tâm đến những sự tình khác, nguyên trận này liền giao cho ngươi.Lăng Phong vô thức đưa tay tiếp nhận, theo đó mở bàn tay ra vừa nhìn, hắn không khỏi kêu nhẹ lên một tiếng. Bảo Lan phóng tới một quyển trục dạng hình vuông lớn cỡ bàn tay, bên trong có ghi chép vô số bí văn phức tạp, bìa ngoài là một hàng chữ lấp lánh có ghi:- Hạch tâm nguyên trận?Lăng Phong kinh ngạc nhìn vè phía Bảo Lan, đã thấy nàng chăm chú nhắm hai mắt, một bộ dáng dấp chẳng hề quan tâm với ngoại vật xung quanh. Lăng Phong biết, tuy rằng niệm thức Hỏa Lão đã bị đoạt nhưng vẫn còn tồn tại loại trực giác cường đại theo bản năng kháng cự ý thức, Bảo Lan nếu muốn đơn giản không chế hắn lúc này là không thể, đây cũng là nguyên nhân nàng khẳng khái đưa hạch tâm nguyên trận cho mình trưởng quản điều khiển.Mặt khác còn một nguyên nhân quan trọng nữa, mới vùa rồi chiến đấu kịch liệt, bản thân không chút do dự cấp nàng chỗ tốt. Nàng cũng xuất phát từ suy nghĩ bánh ít đi, bánh quy lại mới nguyện ý lấy ra hạch tâm nguyên trận. Đương nhiên, Lăng Phong cho rằng cả hai nguyên nhân này so ra vẫn đều kém hơn mặt mũi Oa Hoàng Viên Uyên.Nhiều lần thưởng thức hạch tâm nguyên trận, Lăng Phong có chút không biết phải làm thế nào để điều khiển, hắn vẫn là lần đầu tiên tự tay tiếp xúc với thứ này, tự nhiên khó có thể nắm bắt ngay được ảo diệu bên trong.Ban đầu, ở trong Nguyên Lực Tháp, Mạch Kha đã từng muốn đưa hạch tâm nguyên trận truyền cho vị đệ tử bảo bối này, Lăng Phong lại chết sống từ chối, sau mỗi khi nhắc tới việc này, Lô Sâm Đặc vẫn là chua giọng oán giận lão đầu tử bất công không ngớt.Hồi tưởng lại chuyện cũ, trong lòng Lăng Phong hiện lên nỗi ưu phiền nồng đậm, không biết Y Liên Nhi có hay không thuận lợi quay về, phượng hoàng chân tủy liệu có thể cứu tỉnh được sư tôn?- Lăng huynh đệ, ngươi đưa niệm thức vào trong đó, thao tác giống như luyện hóa Tinh Chương là được.Đang lâm vào trầm tư, đột nhiên có tiếng thanh âm Thích Thiên Ách truyền tới.- Được!Lăng Phong hít vào một ngụm khẩu khí thật sâu. Tâm thần hoàn toàn thu lại đặt trên vật trước mặt, một luồng niệm thức theo ý thức hải chậm rãi chảy vào bên trong hạch tâm nguyên trận. Quang mang màu trắng bạc rót vào tinh thể màu hồng trong nháy mắt tràn ngập ra từng đợt quang vụ. Dường như sương mù ngày đông dần dần từ mỏng chuyển sang nồng đậm, bất quá sương mù này rất kỳ quái lại mang một màu đạm hồng sắc.Trong sát na, Lăng Phong chỉ cảm giác luồng niệm thức mình truyền ra ngoài dường như hóa thành thân bạch tuộc phân nhánh ra vô số trảo thủ, mỗi một bàn tay hay bàn chân đều rất nhanh dọc theo những bí văn phức tạp uốn lượn kéo dài rồi dần dần phủ kín cả hạch tâm nguyên trận.Trước mắt dường như tràn ra thất thải yên hỏa, mỗi một điểm yên hỏa nổ tung hóa thành một đóa diễm hoa, tất cả dày đặc hỗn loạn dường như một dòng nước lũ mang đến đại lượng tin tức. Ý thức hải của Lăng Phong một trận đau đớn, kiếm linh lúc này ông nhiên xoay chuyển kéo theo kiếm nguyên kiếm ảnh ào ào di động theo.Những tin tức bề bộn tại ý thức hải được kiếm linh kiếm nguyên kiếm ảnh lưu chuyển rồi rất nhanh tiêu hóa chuyển thành vô số tinh túy trầm lắng xuống, Lăng Phong lúc này đã có thể thoải mái năm giữ cấu tạo cụ thể hạch tâm nguyên trận, thậm chí niệm thức tiến nhập tới từng góc độ cực nhỏ biến nơi đó phóng đại lên vô hạn lần.Lăng Phong cảm giác chính mình như thuận gió ngự khí bay lên giữa không trung, ý thức hải là một mảnh quang đãng, cảnh tượng bốn phía giống y chang bên ngoài. Hắn "xem" đến chỗ hạ chế mật nguyên trận, càng "xem" càng hiểu rõ cách thức điều khiển chỗ then chốt của nguyên trận.Bỗng dưng Lăng Phong mở hai tròng mắt, thở ra một hơi dài. Tiếp đến quay sang đám người Tào Kế Suất đang nhìn lại với nhãn thần chờ mong, Lăng Phong gật đầu, lòng bàn tay mở ta, hạch tâm nguyên trận lập tức xuất hiện. Hắn nhanh chóng làm vài động tác, chỉ thấy một luồng quang vụ lượn lờ, rất nhanh lan tỏa ra xung quanh. Ngay lập tức hồng sắc vụ khí ào ào tiêu tán, chớp mắt đã hoàn toàn tiêu thất không còn nữa.- Chúng ta đi ra ngoài đi! Chắc hẳn người bên ngoài tông môn cũng chờ tới sốt ruột rồi!- Thực không ngờ tới, tông môn này thành lập không được bao lâu, dĩ nhiên bản thân đã có được nguyên trận hộ tông!- Đúng vậy, trước đây chúng ta cũng không phải không cùng giao tiếp với Tà Quân Tông, bọn họ thế nhưng vẫn còn chưa đủ tư cách thành lập đại trận như vậy. Lẽ nào đây là tông môn đã có lịch sử mấy ngàn năm? Nhưng nếu vậy sao lại chưa từng nghe tiếng? Thực sự là kỳ quặc quái gở!- Hắc hắc, ta xem nguyên trận hộ tông này cũng không đáng là bao, mối vừa rồi không phải cũng bị Hỏa Lão dễ dàng công phá sao?Một gã nam tử đột nhiên nói xen vào câu chuyện hai huynh đệ này, bác bỏ nói;- Có thể chẳng qua là thứ hù dọa người ta mà thôi! xem tại TruyenFull.vn- Đi đi, ngươi thì hiểu được cái gì, Hỏa Lão là ai? Đây chính là Linh Tôn! Là cường giả chân chính sau Phong Linh Tôn của Vô Tẫn Hoang Nguyên! Bị cường giả như vậy công phá thì có gì đáng kỳ quái?Người trước nhất thời có điều bất mãn, bất quá hắn rất nhanh đã có vài phần hiếu kỳ nói:- Nhưng đã qua nửa canh giờ, cũng đến lúc biết được kết quả rồi, thế nào còn chưa thấy Hỏa Lão đi ra, lẽ nào tông phái này vẫn còn con bài chưa lật?Gã nam tử bị bác bỏ nên trong lòng tràn đầy khó chịu. Hết lần này tới lần khác không tìm được lý do cãi lại, không thể làm gì khác hơn là lẩm bẩm nói:- Các ngươi không phải nói đó là một vị tuyệt đỉnh cường giả Linh Tôn sao? Cường giả như vậy xuất thủ thì còn sợ gì con bài chưa lật. Chẳng lẽ tông môn này còn có cường giả cùng cấp tọa trấn hay sao?- Ta đây cũng không rõ ràng lắm!Có người cười hi ha nói:- Tông môn này đã cho chúng ta rất nhiều kinh hỉ. Nhiều hơn một lần nữa cũng chẳng có gì lạ đi.Hiện tại xúm lại ở phía phụ cận Tà Quân Tông là một ít tu luyện giả lưu lạc không môn không phái. Trong đó cũng không ít những thám tử đến từ những tông phái khác, bọn họ đối với tông môn đột nhiên quật khởi này đều rất hiếu kỳ, muốn điều tra xem bọn họ đến tột cùng dựa vào điểm gì lại có thể tấn chức tông phái nhị lưu nhanh như vậy. Lúc này có được cơ hội tốt, tự nhiên sẽ không bỏ qua.Ngoài ra một số người còn đưa nhãn thần lén lút hướng về phía Bức Linh Hồng Lăng đang huyền phù giữa không trung, bọn họ đều ra vẻ hứng thú tìm tòi, hi vọng từ trên nét mặt vị đệ tử của Bức Vương Vi Tiếu xem xem có thể thu được một chút tin tức nào không.Tại một góc khuất, hai tròng mắt Hồng Lăng chợt hiện hồng mang, ánh mắt toát ra cả sự nghi hoặc, hưng phấn, mờ mịt đủ các loại nhãn thần phức tạp. Không biết đến tột cùng đã phát sinh biến cố gì, vì sao Hỏa Lão đến lúc này còn không có đi ra?Mộc Phong này có tu vi cấp Linh Sĩ, cho dù nghe đồn trong tông môn này còn có kẻ phản bội Huyền Nguyên Tông là Tào Kế Suất, đưa Hỏa Lão đi đối phó với hai gã Linh Sĩ hẳn là không việc gì khó? Thế nào lại tiêu hao nhiều thời gian như vậy?Đột nhiên Hồng Lăng cả kinh, toàn bộ tâm tình phức tạp hoàn toàn tiêu thất, hai mắt sáng quắc ngưng nhìn về phía trước!Phía trước, mặt ngoài tầng quang vụ phấn hồng trong nháy mắt tiêu tán, lưu lại một mảnh quang đãng trong sáng. Dưới ánh mắt hiếu kỳ của chúng nhân, Lăng Phong một thân huyền bào, suất lĩnh đám người Nguyên Thận chậm rãi hiện thân.- Là ngươi?Hồng Lăng kinh hô lên một tiếng, dường như đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Phong, trong con ngươi lộ vẻ khó có thể tin được. Nàng nhiều lần đảo mắt nhìn qua đám người phía sau Lăng Phong, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì. Đợi đến khi không tìm được mục tiêu theo ý muốn, nhãn thần kinh hãi lại lần nữa hướng về Lăng Phong, lược đi lược lại nhiều lần.Lăng Phong mỉm cười:- Hồng Lăng tiểu thư, chính là đang tìm Hỏa Lão sao?Trông thấy Lăng Phong vẻ mặt mang nụ cười ôn nhuận, Hồng Lăng chỉ cảm thấy nam tử trước mắt phảng phất bao phủ một tầng sương mù dày đặc, khiến bản thân hoàn toàn không thấu. Lần đầu tiên khi gặp mặt, nàng chỉ đơn giản nhìn Lăng Phong như một gã Linh Giả, vì vậy sau khi tin tức truyền ra ngoài nàng vẫn chưa để ở trong lòng, thẳng đến khi Âm Ly truyền âm hồi báo nhiệm vụ thất bại, nàng mới chính thức cảm giác có vài phần hiếu kỳ.Lập tức một đường lần theo tung tích Lăng Phong, Hồng Lăng từ chỗ hiếu kỳ chuyển biến thành kinh ngạc. Một gã Linh Giả thế nào lại đột nhiên thành lập tông phái? Hơn nữa nhất cử liền chiếm ngay một chỗ trong hàng nhị lưu?Thẳng đến khi tận mắt thấy Lăng Phong, có thể nói Hồng Lăng từ chỗ kinh ngạc biến thành khiếp sợ khi thấy một Linh Giả không bao lâu đã đề thăng một cấp! Phải biết rằng trong Linh Cấp, muốn đạt được một điểm tiến bộ phải qua bao nhiêu phần trắc trở. Lăng Phong có thể trong thời gian ngắn như vậy có được bước tiến bộ vượt bậc, có thể nghĩ được độ khó nhiều hơn bộ phần.Nàng dừng lại thật sâu trước người Lăng Phong, bất giác thanh âm phảng phấy như xẹt qua vô tận hoang mạc, khô khốc tới chính bản thân nàng cũng không ngờ được:- Ngươi đã làm gì Hỏa Lão?Xôn xao!Mọi người ào ào châu đầu ghé tai, Hồng Lăng nói rõ ràng chính là Hỏa Lão đã bị thua trong tay Lăng Phong, làm sao có thể? Đây chỉ là một tông phái nhị lưu thôi a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...