Tinh Ngự

Biểu tình Bàng Phiên Vân giật mình, một lúc sau mới lộ ra vẻ dở khóc dở cười, hắn không nghi tới bị Lăng Phong phản kích ngược lại. Dùng địa vị hiện tại của hắn, nếu như tranh luận sau này ai có thành tựu lớn hơn ngược lại không hay lắm. Vì vậy không thể làm gì khác hơn là buồn bực chịu thiệt, ngậm bồ hòn.Duẫn Thường, Hỏa Lão, cùng với một số người thuộc các tông phái khác nhau nghe nói một tông phái mới quật khởi liên tới dò hỏi tin tức, giờ khắc này Lăng Phong đã mang tới cho bọn họ cảm thụ rất khác nhau. Bọn họ không nghĩ ra có người đối mặt với Bàng Phiên Vân thanh danh truyền xa lại có thể bảo trì bình tĩnh như vậy. Dám can đảm chống đỡ, không cần bất cứ điều gì khác, chỉ cần đảm phách như vậy đã đủ khiến mọi người phải nhìn bằng con mắt khác.- Hỏa nhị, ta có việc muốn hỏi hắn!Bàng Phiên Vân vung tay lên, khí thế cường đại nhất thời khiến Hỏa Lão bị kiềm hãm.Khuôn mặt Hỏa Lão trướng đỏ bừng, hết lần này tới lần khác không phát thành lời, bởi vì lần trước Bàng Phiên Vân một mình một người đối kháng toàn bộ Huyền Nguyên Tông, hắn chính là một trong số những kẻ thể nghiệm chân chính, càng thảm bại trong tay Bàng Phiên Vân. Hiện tại đã trôi qua nhiều năm, Hỏa Lão tự nghĩ tu vi không có tiến triển thêm, nhưng Bàng Phiên Vân lại đang trong thời kỳ sung sức, chỉ sợ tu vi càng tăng thêm tới trình độ kinh thiên động địa.Do dự hồi lâu, Hỏa Lão cũng không có dũng khí đi khiêu khích.Thật sâu ngưng mắt nhìn Lăng Phong một lát, Bàng Phiên Vân đột nhiên quát lên:- Đỡ ta một quyền!Tiếng nói vừa dứt, toàn thân hắn chợt nhoáng lên liền biến mất không còn, khi xuất hiện liền thì quyền đã tới trước mặt Lăng Phong, cách mặt hắn không đầy một tấc!- Tông chủ, mau tránh.Ngay lúc đó, đám người Nguyên Thận ào ào lớn tiếng hô lên, bọn họ liều mạng thi triển ra tinh kỹ vì muốn giải vậy cho Lăng Phong, nhắc hắn dù thế nào cũng không được lại gần Bàng Phiên Vân. Toàn bộ công kích tại ba trượng quanh mình Bàng Phiên Vân đều biến mất vô hình, dường như chung quanh thân thể hắn đã biến thành một vũng bùn nuốt trọn tất cả.Linh Tôn Vực!Đây đúng là Linh Tôn Vực! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.mLăng Phong nín hơi tĩnh khí, từ lúc Bàng Phiên Vân dùng khí thế đối kháng lại hắn đã mơ hồ chạm đến một điểm Linh Vực của đối phương, có thể đêm Vực Năng biến ảo thành tinh thần uy áp cường đại như vậy, đủ để chứng mình hắn đã đạt đến trình độ cường đại của Linh Tôn Vực rồi.Chuyển, nhún, gan bàn chân như sinh lôi đình, thân thể Lăng Phong thực hiện một cú xoay quỷ dị, xảo diệu tránh ra khỏi một quyền này. "Tranh", Tinh Thiết Kiếm đâm ra, Lăng Phong đang định ra chiêu nhưng thấy sau một quyền oanh xuất vừa rồi Bàng Phiên Vân dĩ nhiên đột ngột thu hồi thân thể, tất cả các động tác đều được thực hiện chỉ trong chớp mắt, rất tự nhiên không hề thiếu phần linh động. Ngay sau đó, hắn nhẹ giọng hỏi:- Đây là chiêu pháp gì?- Chính là "Thanh Điện U Quang Bộ"!Bàng Phiên Vân lộ ra một tia biểu tình suy ngẫm, thì thào tự nói:- Từ khi đi tới Vô Tận Hoang Nguyên, ta lần lượt đối chiến các đại thế lực, chưa từng bao giờ thấy qua bộ pháp này. Người truyền thụ cho ngươi chiêu này cũng không phải người Vô Tận Hoang Nguyên phải không?Lăng Phong đột nhiên kinh tỉnh, hắn một mực kỳ quái Bàng Phiên Vân tại sao lại có động tác như vậy, thẳng đến khi hắn thấy được Thanh Điện U Quang Bộ lại liên tiếp truy vấn không tha, Lăng Phong lúc này mới biết được chân thực. Tiếp đến, Lăng Phong liên tưởng đến Mộ thị huynh đệ khi nhìn thấy bản thân mình thi triển bộ pháp này lại có biểu tình kỳ quái, tâm trạng nhất thời chợt tỉnh!Trong lúc nhất thời Lăng Phong có chút do dự, không biết làm sao để trả lời.Bàng Phiên Vân thấy thế truyền âm nói:- Ngươi yên tâm, ta tới đây chỉ là muốn biết nguyên chủ nhân cước bộ này có lai lịch thế nào, cũng không phỉa là muốn nhằm vào ai.Trên mặt hắn còn hiển lộ vài phần biểu tình:- Ngay cả bại, ta cũng hi vọng bản thân chịu thua trên tay người đó.Biểu tình trên mặt Lăng Phong thoáng hiện nét cười khổ, từ lúc xuất hiện Bàng Phiên Vẫn vẫn với tư cách là người đại diện thế giới Chư Thiên Sinh Tử, hiện tại từ trong miệng hắn nói ra từ ban này tự nhiên không phải lực lượng quyết đấu thất bại, rất dễ liền có thể khiến người khác liên tưởng đến tình hình chiến sự.Lăng Phong minh bạch được Bàng Phiên Vân là người tâm cao khí ngạo, tuyệt sẽ không hư ngôn lừa gạt mình, lại nói lai lịch của Ôn Đình tựa hồ cũng không có điều gì cần giấu diếm, vì vậy liền truyền âm báo cho hắn biết đại khái.- Thì ra là thế !Bàng Phiên Vân sau khi nghe xong một lúc lâu không nói gì, cuối cùng lại buông câu thở dài, nhìn Lăng Phong nói:- Vậy ngươi cũng là đến từ Áo La Đế Quốc? Vũ Thần Phong?- Không phải!Nhắc tới Vũ Thần Phong, Lăng Phong phảng phất lại nhớ tới một màn xuất hiện khí phách ngạo thế của Thang Thần, một tia lửa giận nổi lên, quyền đầu nắm chặt, miễn cưỡng đè nén nỗi lòng đang sôi trào xuống, nói:- Nơi ta đến bất quá chỉ là một công quốc mà thôi, Bàng tông chủ hẳn là cũng không có ấn tượng, không cần nói thêm nữa!Xem ánh mắt Lăng Phong, Bàng Phiên Vân cũng lộ ra biểu tình, gật đầu nói:- Đã như vậy, chúng ta coi như hữu duyên, tiện nhường cho ngươi giải quyết phiền phức trước mắt đi.Nói xong hắn quay đầu quát lên:- Hỏa nhị, quay về chuyển cáo Huyền Nguyên, cứ nói là ta dặn không được xuất thủ đối với tông phái trước mắt này.Một lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị cảnh cáo, càng không có hư ngôn mềm giọng kiểu thương thảo, Bàng Phiên Vân chẳng qua chỉ thản nhiên nói những lời này, ngữ khí biểu tình tự nhiên như đang phân phó đệ tử tông phái mình vậy.Tức khắc, Hỏa lão cả người đầy máu thoáng cái ngửa mặt, lộ ra khuôn mặt màu xích hồng, môi hắn tức giận đến run run hẳn lên:- Bàng Phiên Vân, ngươi, ngươi khinh người quá đáng!Bàng Phiên Vân cười lạnh một cái, công phu gì đó cũng lười làm, chỉ đơn giản đưa ra một bộ tư thế "lão tử chính là khi dễ ngươi đó, muốn như thế nào?"Hỏa lão phẫn nộ, cả người dựng lên như trực chiến, nhãn thần âm lãnh đảo qua người Lăng Phong, sát khí ngợp trời, chính là thấy Bàng Phiên Vân đứng ngay một bên mới kiềm chế xuống tới. Một mảng không cam lòng đang sùng sục bốc dựng lên trong nội tâm, lúc này ở bên ngoài tông môn vẫn còn vây quanh không ít người đứng xem, hắn minh bạch hôm nay nếu là lui bước thì ngày sao ở tại Vô Tận Hoang Nguyên chỉ sợ sẽ triệt để không ngóc đầu lên được. Tất cả đều tại một tay Bàng Phiên Vân dựng lên?Một tia khổ ý dần dần nổi lên nơi khóe miệng, đây là muốn tôn nghiêm hay tính mệnh?Ngay lúc này, Bàng Phiên Vân cùng với Lăng Phong đột nhiên chuyển hướng về một phía, gào giọng hô lên:- Người nào? Đi ra!Tiếng quát vừa ngưng, Bàng Phiên Vân liền kinh ngạc liếc mắt nhìn sang Lăng Phong, quả thật không ngờ tới niệm thức của hắn cũng linh mẫn đến vậy.Một đoàn lại một đoàn ngân mang cỡ quyền đầu hiện lên. Ngay sau đó ngân mang tụ hợp thành một đoàn bạch quang cỡ bằng con mèo nhỏ, hai bên là hai cánh mỏng như cánh ve hình dạng như bức linh, lại gần Bàng Phiên Vân, Bức Linh khẽ gật đầu, từ trong miệng phun ra tiếng người:- Tiểu nữ Hồng Lăng, bái kiến Bàng tông chủ.- Ngươi chính là quan môn đệ tử của Bức Tông Vi Tiếu?Bàng Phiên Vân khẽ nhíu mày.- Đúng là tiểu nữ.Trong miệng Bức Linh phun ra điệu ngôn ngữ kỳ diệu như trân châu bảo ngọc, đôi mắt lấp lánh ý nhị như tinh bàn, nàng tiếp tục nói:- Tiểu nữ phung mệnh gia sư đặc biệt hướng Bàng tông chủ trình ước hẹn thách đấu.- Nga?Nhãn thần Bàng Phiên Vân nhất thời ngưng đọng hẳn lên. Một luồng tinh quang bạo phát bắn ra:- Năm đó ta từng lên Bức Tông chỉ đích danh hắn, kết quả hắn lại không hề lộ diện. Hôm nay thế nào lại chủ động hăng hái như vậy.Một câu này nói ra khiến mọi người vây xem xung quanh hít sâu một hơi. Bọn họ biết Bàng Phiên Vân đảm khí cực lớn, thế nhưng tuyệt không nghĩ đến dĩ nhiên lại có tràng cảnh hào tráng đến như vậy.Mặc dù có người hiểu chuyện đặt hai người vào vị trí thiên tài kiệt xuất của Vô Tận Hoang Nguyên, nhưng chính là Vi Tiếu dù sao cũng xuất thân từ Bức Tông, tu vi tiến cảnh mỗi bước đều hiện ra trong mắt mọi người, đạt được vô số người chứng kiến. Bàng Phiên Vân tuy mạnh, nhưng trước nay vẫn ít nghe được phong thanh, thật không nghĩ tới hắn ở nhiều năm trước dĩ nhiên đã tới cửa khiêu chiến Vi Tiếu, khi phách như vậy người phương nào có thể so sánh cùng?Nghe ngữ khí tựa hồ Vi Tiếu vẫn còn lưỡng lự mà không chiến!Bởi vì bản thân Vi Tiếu là một người có danh tiếng, tự nhiên sẽ không có ai cho rằng Vi Tiếu là do khiếp đảm không dám ứng chiến, huống chi quan môn đệ tử người ta còn tự mình dùng phân thân cự linh đến đây đưa thư ước chiến, trong này hẳn còn có điều ẩn tình khác. Như vậy, mọi người vây xem càng thêm lấn ná không đi.Hồng Lăng phát ra một trận tiếng cười thanh thúy nói:- Năm đó gia sư đang bế qua tìm hiểu bí mật đại viên mãn, tự nhiên không thể ứng chiến, hôm nay gia sư còn cách đại viên mãn chỉ một bước! Gia sư còn nói, phóng nhãn khắp Vô Tận Hoang Nguyên hiện nay chỉ có Bàng tông chủ mới có thể trợ hắn đột phá một tầng cuồng giai này, tiến vào cửa viên mãn chi cảnh! Vì vậy tiểu nữ được phung mệnh tới đây đưa thư yêu chiến.- Khi nào?Hồng Lăng ngẩn ra, chợt minh bạch ý Bàng Phiên Vân hỏi là chừng nào thì song phương bắt đầu đối chiến, nội tâm không khỏi cũng thực sự bội phục khí phách của Bàng Phiên Vân. Vì vậy trả lời:- Hơn một tháng sau, trên giao dịch đại hội tông môn, gia sư sẽ nghênh tiếp Bàng tông chủ!- Được!Bàng Phiên Vân không chút do dự, trong hai tròng mắt bộc phát ra chiến ý nồng đậm, hắn lẩm bẩm nói:- Chỉ kém một bước là tiến vào đại viên mãn? Tốt, tốt, tốt! Như vậy ngươi mới xứng cùng ta đánh một trận, cũng mới có thể giúp ta có được cơ hội tiến giai!Lăng Phong thu hết toàn bộ câu nói này vào tai, thân thể của hắn không khỏi đột nhiên chấn động, vô luận là Vi Tiếu hay là Bàng Phiên Vân, cả hai đều chỉ kém đại viên mãn một bước cuối cùng! Bọn họ chiến đấu chắc chắn sẽ là một hồi long tranh hổ đấu. Vô luận là ai thắng lợi, với tu vi đều có bước xúc tiến cực đại, thậm chí một bước đại được Linh cấp đỉnh phong cũng là chuyện không chừng.Đến lúc đó, cách cục của Vô Tận Hoang Nguyên lại một lần nữa phát sinh biến hóa long trời, thế cục ba chân đỉnh rất có khả năng biến thành năm đại cường giả cùng thống trị.- Thế nào? Ngươi còn có việc?Bàng Phiên Vân đưa mắt nghi hoặc nhìn Hồng Lăng vẫn còn chưa ly khai. Rất nhanh Hồng Lăng liền bình tĩnh trở lại, nàng âm thầm khiếp sợ trong lòng:- Thảo nào sư tôn nói Bàng Phiên Vân này là người duy nhất có thể trợ giúp người khác trên phương diện tu luyện, quả nhiên bất phàm, lần này áp lực cấp cho sư tôn cũng không nhỏ a!Vì vậy nàng cung kính nói:- Gia sư hi vọng hơn một tháng nữa, tại đại hội giao dịch tông môn, Bàng tông chủ có thể giữ được chiến lực đỉnh cao, vì vậy…Lăng Phong chấn động, lời này của Hồng Lăng rất rõ ràng cho thấy muốn Bàng Phiên Vân không chen chân vào chuyện Hỏa lão tìm tới cửa lần này. Nhìn qua như là vì sự công bình của quyết đấu hơn một tháng sau, dù sao mặc kệ Bàng Phiên Vân tu vi áp chế Hỏa lão thế nào nhưng một khi Hỏa lão vì tôn nghiêm liều mạng, một Linh Tôn bộc phát ra uy lực vẫn có thể tạo thành thương tổn nhất định cho đối thủ của hắn.Mặc dù là vậy, Lăng Phong từ trong lời nàng nói lại nghe ra một phần vi diệu, nội tình trong đó tuyệt không có đơn giản giống như lời nàng nói! Kỳ quái chính là, từ khi bản thân lợi dụng ấn ký luân bàn áp chế khí tức Nguyên Thận trên người đã không còn tiếp tục dẫn đến sự chú ý của Bức Tông, lần này Hồng Lăng làm sao lại tìm đến cửa?- Bàng mỗ hành sự thế nào lại đến lượt người khác truy vấn truyền lời!Bàng Phiên Vân thản nhiên cười, ánh mắt chuyển hướng, một lần nữa khôi phục vài phần hoạt bát nhìn Hỏa lão nói:- Ta lập lại lần nữa, hôm nay Huyền Nguyên Tông các ngươi không được xuất thủ đối với bọn họ, bằng không chớ có trách ta.Hỏa lão cùng với Hồng Lăng nhất thời ngưng trệ, Hỏa lão cũng thật không ngờ Bàng Phiên Vân lại không hề nể mặt lưu tình, Hồng Lăng lại càng không nghĩ tới hắn là kiên định như vậy, ngay cả đại chiến sắp tới cũng không hề mảy may để ý! Trong con mắt nàng nhịn không được toát ra một tia tâm tình phức tạp: "có thể là do tính cánh như vậy mới tạo thành một thân kiếm ý thông thiên như hắn chăng?"- Bàng tiên sinh!Đứng lặng một hồi, Lăng Phong bước ra, hắn cúi người thật sâu cung kính nói:- Ân tình bảo hộ hôm nay, ta dù chết không quên, ngày sau tất có hồi báo! Bất quá lần khiêu khích này, Lăng mỗ nghĩ muốn dựa vào tự thân lực lượng mình giải quyết!- Ngươi xác định?Bàng Phiên Vân ngạc nhiên nhìn lại Lăng Phong. Dường như cũng không nghĩ tới Lăng Phong sẽ nói như vậy, dù sao cường giả cấp bậc Linh Tôn là một áp lực thế nào thì ai cũng có thể nhận biết rõ ràng. Trừ khi cũng có cường giả tương đường, bằng không cho dù nói nhiều người hơn nữa cũng chỉ là phù vân.- Xác định!Ánh mắt Lăng Phong toát ra một vẻ tự tin cường liệt.- Vậy được!Bàng Phiên Vân gật đầy, lộ ra một tia cười ấm áp:- Lần này đa tạ ngươi đã cung cấp tin tức, Bàng mỗ thiếu ngươi một chuyện, ngươi đã không muốn ta hiện tại làm, vậy liền gác lại ngày sau đi.Lời vừa nói xong, xung quanh thân hắn đột nhiên tuôn ra một đạo kiếm ảnh, chờ kiếm ảnh phủ kín toàn thân, cả người liền lao đi nhanh như điện bàn rồi hoàn toàn biến mất.Lăng Phong cảm thấy có chút buồn cười, bản thân mình nợ hắn ân tình bảo hộ, hắn cũng nợ chính mình ân tình báo tin. Ai với ai có ân tình thật không khó phân biệt được ngay! Trong lòng cảm khái, Lăng Phong lại chuyển hướng Hồng Lăng nói:- Hông Lăng tiểu thư, không biết ta cùng với quý tông đến tột cùng là kết oán từ khi nào đây?Vấn đề này Lăng Phong nếu không làm cho rõ ràng thì thủy chung tâm thần khó ổn định được.- Bên ngoài Hắc Nguyệt trấn, Bích Diễm Thảo trấp dịch, Mộc tiên sinh có từng nhớ tới?Mặc dù đây chỉ là một phân thân Cự Linh, nhưng lúc này trên mặt Bức Linh lại hiện ra một tia biểu tình vô cùng nhân hóa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui