Doãn Yến Mặc nghe vậy thì bước vào bếp với tâm trạng đầy mong chờ.
Cứ ngỡ rằng Khúc Tương sẽ nấu được những món ăn bình thường đáng mong đợi.
Nhưng đến khi Doãn Yến Mặc mở ra thì ôi thật bất ngờ, một cái trứng chiên bị cháy xém cùng một bát canh nấm lỏng bổng.
Hắn nhìn món ăn trên bàn, lòng cảm thấy vừa buồn cười vừa cảm động.
Thấy vây, hắn biết chừng Khúc Tương không biết nấu ăn, nhưng cô vẫn cố gắng nấu cho hắn một bữa ăn.
Lòng hắn cảm thấy ấm áp vô cùng.
Doãn Yến Mặc lấy thức ăn ngồi xuống bàn ăn kế bếp, phía xa bên phải chỗ Khúc Tương đang ngồi, vừa ăn vừa có thể nhìn cô.
Hắn bắt đầu ăn.
Trứng chiên bị cháy xém, canh nấm thì lỏng bổng, nhưng hắn vẫn ăn rất ngon.
Hắn biết Khúc Tương đã cố gắng hết sức, nên hắn không muốn chê trách cô.
Doãn Yến Mặc ăn một miếng rồi lại một miếng, không ngừng khen ngợi.
" Ngon thật ".
Khúc Tương nhìn thấy Doãn Yến Mặc ăn rất ngon, cô cảm thấy có chút bất ngờ.
Cô biết rằng món ăn mình nấu không được ngon, nhưng không ngờ Doãn Yến Mặc lại khen ngon như vậy.
Trong suy nghĩ của Khúc Tương lúc này có phần hoài nghi: "Ngon đến vậy sao?".
Cô không biết Doãn Yến Mặc đang khen thật hay chỉ khen cho cô vui.
Nhưng nhìn dáng vẻ này Khúc Tương phỏng chừng ngon thật thì sao.
Món ăn cô nấu thì cô cũng phải thử một chút mới được.
Không chần chừ, Khúc Tương nhẹ nhàng bước chân xuống ghế, chậm rãi tiến tới bên cạnh Doãn Yến Mặc dõng dạc:" Cho ăn thử một miếng ".
Nghe tiếng, Doãn Yến Mặc ngẩng đầu lên, nhìn cô với vẻ đanh đá, hai tay che đậy thức ăn lại:" Không cho, em nấu cho anh là của anh ".
Trước hành động của Doãn Yến Mặc, Khúc Tương tức sôi máu, cô giơ nắm đấm lên hâm doạ:" Một miếng thôi ".
" Một miếng cũng không được ", Doãn Yến Mặc vẫn giữ khư khư, kiên quyết không cho Khúc Tương động vào thức ăn cô đã nấu cho mình.
" Không ăn nữa ", nói xong cô quay bước chậm rãi rời đi.
Nhưng khi Doãn Yến Mặc vừa thả lỏng, Khúc Tương nhanh chóng đảo bước lại đẩy, giữ tay Doãn Yến Mặc lại và đưa tay húp thử một thìa canh.
Không chịu nỗi sự mặn chát này Khúc Tương vội vã buông tay, chạy đến bồn rửa chén nhổ ra.
Sau đó, cô lấy nước súc miệng.
Ngay sau đó, cô vừa lau miệng vừa nói với Doãn Yến Mặc:" Mặn như vậy, anh nghỉ ăn đi ", nói xong cô liền định cầm bát canh đổ đi nhưng bị Doãn Yến Mặc ngăn lại, hắn điềm nhiên nói:" Món đầu tiên em nấu cho anh, để anh ăn nốt đã ".
Khúc Tương nghe vậy thì hơi bất ngờ và ngạc nhiên, cô nhìn Doãn Yến Mặc, không ngờ hắn lại nói như vậy.
Nhưng rồi, cô cũng mặc kệ:" Tùy anh vậy ".
Cứ như vậy, Khúc Tương quay trở về sofa tiếp tục xem phim, còn Doãn Yến Mặc thì thong thả ăn hết bữa ăn của mình.
.........
Thời gian trôi qua nhanh như thoi đưa, chẳng mấy chốc đã hơn nửa năm rồi.
Hơn nửa năm qua, biết bao nhiêu điều đã xảy ra, biết bao nhiêu kỷ niệm đã được tạo ra.
Khúc Tương giờ đây cũng đã tốt nghiệp và vào làm việc ở tập đoàn Doãn thị dưới đề xuất trước đó của Doãn Yến Mặc.
Tất nhiên, cô được nhận vào tổ thiết kế thời trang của công ty bằng chính thực lực của mình.
Bên cạnh đó, quan hệ giữa Khúc Tương và Doãn Yến Mặc cũng đã có nhiều thay đổi.
Trong nữa năm, họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện.
Vui có, buồn có, thăng có, trầm có.
Họ cũng có sự thấu hiểu cho nhau hơn.
Khúc Tương cũng không còn giữ khoảng cách với Doãn Yến Mặc nữa.
Điều này khiến hắn rất vui.
Hắn biết rằng mối quan hệ của hắn và cô ấy đang có tiến triển tích cực lên trông thấy.
.........
Tuy nhiên, hôm nay là một ngày không mấy vui vẻ.
Doãn Miên đã gọi Doãn Yến Mặc về nhà bàn về chuyện đính hôn lại với Lý Bình Nhi.
Ông ấy cho rằng thời gian dài vừa qua không bàn đến chuyện này đã là quá đủ rồi.
Và bây giờ không thể chờ đợi thêm nữa.
Lý Bình Nhi là một cô gái xinh đẹp, sinh ra trong một gia đình danh giá và có học thức.
Cô ấy là một sự kết hợp hoàn hảo cho Doãn Yến Mặc.
Hôn nhân giữa hai người sẽ củng cố mối quan hệ giữa hai gia tộc và mang lại lợi ích to lớn cho Doãn Thị.
Vậy nên, giờ là lúc Doãn Yến Mặc phải hoàn thành trách nhiệm thương mại khi là con cháu Doãn gia này.
.........
Chiếc xe Rolls-Royce Cullinan màu đen bóng bẩy dừng lại trước một căn biệt thự xa hoa.
Chiếc xe chậm rãi lăn bánh trên con đường trải nhựa, để lại sau lưng một vệt bụi mờ.
Doãn Yến Mặc từ trong xe bước ra, hắn không đến một mình.
Ngay sau đó, hắn đi sang phía cánh cửa còn lại, mở cửa và nắm tay Khúc Tương ra ngoài.
Khúc Tương bước xuống xe, nhìn lên căn biệt thự xa hoa trước mặt, trong lòng có chút hồi hộp.
Không lâu sau, Doãn Yến Mặc nắm tay Khúc Tương đi lên bậc tam cấp, bước vào biệt thự.
Bên trong biệt thự là một không gian sang trọng và xa hoa.
Mọi thứ đều được trang trí bằng những vật liệu đắt tiền và tinh xảo.
Sàn nhà được lát bằng đá cẩm thạch, tường được ốp bằng gỗ quý, trần nhà được trang trí bằng những bức tranh nghệ thuật.
Trung tâm của căn biệt thự là một phòng khách rộng lớn, với bộ sofa da cao cấp và chiếc bàn trà bằng gỗ mun.
Doãn Yến Mặc cầm chặt tay Khúc Tương chậm rãi tiến lại phòng khách trước sự ngỡ ngàng của mọi người ở đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...