Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Nhìn loạt biểu cảm thất vọng trên mặt của Mạc Hy Nhi, Tề Kỳ Nam liền thì thầm với Tề Cẩm Giang: “Nè chị nhỏ à hôm nay “Mạc Từ Từ” đó tính đến đây tấu hài hay làm gì vậy?”.

Tề Cẩm Giang nhún vai tỏ vẻ bất lực: “Chị cũng không hiểu sao mà mẹ lại có thể đưa cô ta đến tiệc của gia đình như thế nữa”.

Sau khi mọi người tặng quà chúc thọ cho Bạch lão phu nhân xong thì mọi người bắt đầu ngồi vào bàn ăn tiệc.

Bàn mà khách ngồi là bàn tròn còn bàn mà gia đình bên Bạch gia và Tề gia ngồi thì có hình chữ nhật để ngồi được nhiều người với nhau hơn.

Mọi người vào chỗ trước lúc Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ đến thì còn hai ghế tách nhau một chỗ kế bên Mạc Hy Nhi một chỗ còn lại kế bên Bạch Lục Kỳ nên cũng hơi khó xử.

Mạc Hy Nhi lên tiếng mời gọi Tề Lăng Hạo: “Anh Hạo qua đây ngồi kế bên em nè”.

Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía của Mạc Hy Nhi trước hành động quá vô duyên của cô, ai cũng biết Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ là vợ chồng cô ta không nhường ghế để người ta ngồi chung thì thôi đằng này lại còn lôi kéo chồng người khác chẳng khác gì thể loại tiểu tam trơ trẽn.


Bạch Lục Kỳ thấy chướng mắt liền lên tiếng: “Nè Mạc Hy Nhi cô bị ngu à, còn không biết đứng dậy nhường ghế cho Lăng Hạo và Uyển Vũ đi”.

Mạc Hy Nhi tỏ thái độ hời hợt đáp lại: “Đã là gia đình với nhau rồi thì ngồi chỗ nào cũng như nhau thôi có cần vì một chỗ ngồi mà ích kỷ vậy không hả Uyển Vũ?”.

Bạch Lục Tranh cảm thấy rất khó chịu vì hành động vô ý thức của Mạc Hy Nhi nhưng ông không trực tiếp nói với cô ta mà quay sang Bạch Lục Kỳ: “Lục Kỳ à, người ta đã đến đây thì là khách con nên ăn nói khách sáo một chút đi”.

Phương Vân cũng lên tiếng tán đồng: “Ông con nói phải đó Lục Kỳ à”.

Tuy là nhìn qua thì thấy Bạch Lục Tranh và Phương Vân đang dạy dỗ cháu gái nhưng thật chất là đang ngầm ý nói với Mạc Hy Nhi rằng cô chỉ là một vị khách không hơn không kém đừng có dùng giọng khách át giọng chủ như thế.

Bạch Lục Kỳ càng nghe Mạc Hy Nhi nói thì càng tức đến lộn ruột lộn gan cô đứng dậy quay sang Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ: “Hai người cứ ngồi ở đây đi để chị qua đó ngồi cho”.

Tề Lăng Hạo liền nói: “Cảm ơn chị Lục Kỳ nha”.

Tuy rằng Bạch Lục Kỳ rất ghét Mạc Hy Nhi chỉ cần nhìn thôi cũng đủ thấy chướng mắt chứ đừng nói là ngồi gần nhau nhưng mà để cô ta lộng hành tác quai tác quái thì rất chướng mắt nên Bạch Lục Kỳ qua ngồi gần cô ta sẵn tiện kìm hãm cái tính trơ trẽn của cô ta lại.

Nhân viên phục vụ bắt đầu dọn thức ăn lên bàn, thực đơn hôm nay gồm chín món ngụ ý cát tường như “tùng hạc diên niên”, món ăn, loại món ăn, tên món ăn, số món ăn đều trùng với “số 9”, vì số 9 tượng trưng cho chữ cửu, nghĩa là lâu dài, có ngụ ý là “thiên trường địa cửu”, mong muốn cho người già được sống lâu trăm tuổi.

Kiều Uyển Vũ chỉ ăn một ít rồi đi vào nhà vệ sinh rửa tay, lúc đi ra cô vô tình gặp Tề phu nhân.

Tề phu nhân lên tiếng hỏi: “Con đã dùng tiệc xong rồi sao Uyển Vũ?”.


Kiều Uyển Vũ gật đầu đáp: “Dạ phải ạ”.

Tề phu nhân nhíu mày: “Kìa Uyển Vũ sao con ăn ít vậy hả?”.

Kiều Uyển Vũ lên tiếng đáp lại: “Dạ thưa mẹ con ăn đã no rồi ạ”.

Tề phu nhân tỏ vẻ quan tâm đến con dâu của mình: “Thời gian gần đây con có bận việc gì không mà mẹ cảm thấy hình như là con gầy đi rất nhiều so với lúc với con về Tề gia lần trước đó”.

“Dạ thưa mẹ con vẫn vậy không có gầy đi đâu có lẽ là không ở gần nhau nên mẹ cảm giác vậy thôi ạ”.

Tề phu nhân nở nụ cười thân thiện trên môi: “Có lẽ là vậy…à Uyển Vũ nếu con đã ăn xong rồi thì ra chỗ để bánh ngọt gần bờ hồ lấy một ít bánh mouse vị Phúc Bồn Tử cho bà ngoại giùm mẹ được không, bà rất thích món bánh tráng miệng đó nhưng mà mẹ còn bận tiếp mấy người khách”.

Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Dạ được ạ cứ để con đi lấy cho bà cho ạ”.

Tề Lăng Hạo đang ngồi nói chuyện với Bạch Lục Tinh và uống vài ly với những người trong tiểu đội của anh họ rất là vui vẻ.


Bánh ngọt và nước uống đều để dọc theo con đường ven bờ hồ để mọi người tự do thưởng thức và ngắm cảnh nên Kiều Uyển Vũ đến đó lấy bánh ngọt cho Phương Vân theo yêu cầu của Tề phu nhân.

Vì tiệc chính vẫn còn đang được chiêu đãi nên khu vực buffel bánh ngọt vẫn không có người qua lại, Kiều Uyển Vũ lấy một chiếc đĩa nhỏ rồi lấy một lát mouse vị Phúc Bồn Tử để vào.

Lúc Kiều Uyển Vũ chuẩn bị rời đi thì Mạc Hy Nhi bước đến rồi lên tiếng: “Chắc là lúc nãy cô đã rất tức giận vì tôi không nhường chỗ cho cô có đúng không?”.

Kiều Uyển Vũ điềm đạm lên tiếng đáp trả: “Chẳng qua cũng chỉ là một vị trí ngồi chẳng nói lên gì hết, dù cho cô có ngồi gần bên cạnh của Lăng Hạo thì ai ai cũng biết anh ấy là chồng của tôi mà”.

Mạc Hy Nhi tức đến nghẹn họng: “Cô…”.

Kiều Uyển Vũ xoay người rời đi thì Mạc Hy Nhi liền kéo tay cô lại, Kiều Uyển Vũ có chút bất ngờ lên tiếng hỏi: “Cô lại muốn gì đây hả? Để tôi mang bánh sang cho bà xong rồi nói chuyện với cô sau đi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui