Thật sự không kiềm nổi độ ẻo lả của đông phi, nàng nhanh chóng tiếp nối mạch chuyện.
Nàng ta sợ chớ gì, vậy nàng sẽ càng kể nhiều chi tiết rùng rợn, xem nàng ta giả vờ được bao lâu.
- Sau khi đá huyết tâm đã tích đủ âm khí, các xác sống này sẽ được mang ra sử dụng, tức là người gieo ngải sẽ tiến hành động tay chân lên xác sống ấy, những gì xác sống ấy chịu cũng chính là những gì người bị ếm phải chịu đựng.
Âm khí trong đá huyết tâm sẽ hao hụt dần sau những lần liên thông giữa xác sống và người bị ếm.
Do đó nếu âm khí trong đá huyết tâm hết mà người bị yếm mới chưa chết thì người gieo ngải lại phải cho xác sống ấy đi săn tích âm khí lại từ đầu.
Đôi mặt phượng dài hẹp rũ xuống, chàng lắng nghe từng câu từng chữ phát ra từ cậu thiếu niên nhỏ tuổi ấy, như không thể tin được sự thật ghê rợn ấy, cũng như không thể tin được đứa trẻ nhỏ tuổi lại biết được nhiều đến như vậy.
- Loại thuốc tiểu nhân kê cho tứ phi chỉ có thể kiềm hãm được sức tàn phá của ngải chứ không thể nào trị cỏ tận gốc.
Muốn trị cỏ tận gốc thì chỉ còn cách tìm ra người gieo ngải, sau đó diệt đi mầm ngải mà thôi.
- Vậy ngươi nói đi ...!làm thế nào mới lôi ra được kẻ chủ mưu ấy, chỉ cần hắn ta lộ diện thì ngươi không cần phải lo, trẫm sẽ không để hắn được chết toàn thây đâu.
Tây phi đang ôm tay hoàng thượng khẽ cứng người, lưng không giấu nổi mà ướt đẫm mồ hôi.
Nếu ngài biết người đó là ta liệu ngài ấy có niệm tình mà tha thứ không, liệu có vì đứa bé trong bụng này mà tha cho ta không ...!không được, nàng không thể để tên này sống, phải tìm cách diệt hắn trước khi hắn lôi nàng ra ngoài ánh sáng.
Một mầm cây trong tay áo của nàng ta nhanh chóng được lấy ra, khẽ đảo trong không trung tạo nên một làn khỏi quỷ dị.
Trong lúc đó, nàng vẫn tiếp tục kế hoạch của mình, từng bước từng bước vạch trần Tây phi.
- Theo như tính toán của tiểu nhân, hôm nay chính là ngày âm khí trong đá huyết tâm cạn kiệt, các xác sống đó sẽ phải ra ngoài đi săn.
Chúng ta chỉ cần tìm ra các xác sống ấy thì chẳng mấy chốc sẽ tìm ra kẻ đứng sau thôi.
Ngải rất kị phấn luân ly, nên mọi người hãy đứng vào trong vòng đi, như vậy mọi người sẽ được an toàn nếu không ...
Như chứng minh lời nàng nói,chưa kịp dứt câu, nhiệt độ xung quanh bỗng giảm xuống đột ngột, làn sương mù nơi đâu vây kín chốn này, tất cả nến đều bỗng chốc vụt tắt, để lại một không gian tối tăm, lạnh lẽo đến gợn người.
Nàng muốn bắt bọn quỷ đó nên đứng ngoài vòng phấn, nhìn chung quanh đầy cảnh giác, đây là lần đầu tiên nàng hành sự mà không mang Đơn Nhi hay A Quân đi cùng.
Như một cách thách thức bản thân, nàng muốn mạnh lên thì chỉ có thể tự mình đương đầu với nguy hiểm, nếu không nàng chỉ mãi dậm chân tại chỗ mà thôi.
Không để nàng đợi lâu, nhìn về xa xa dễ dàng có thể nhận thấy được các bóng người đi lại chốn này, nói bóng người nhưng chẳng thể nào gộp thứ đó với con người được, chúng bước đi một cách rập khuôn, lê lết trên nên cỏ non, mỗi bước đi qua là một vệt máu để lại, khiến hương cây cỏ nhanh chóng bị thay thể bởi mùi máu tanh nồng.
một ...!hai ...!ba ...!năm ...!bảy ...!cái gì cơ, không phải chỉ có ba thôi sao, sao nay lại thành tám rồi, chẳng lẽ Tây phi tính bỏ bùa cả hậu cung này đấy chứ, ác thật mà.
Nhìn chúng tiến đến càng lúc càng gần, mồi hội lạnh càng tuôn ra, thấm ướt lưng áo nàng, lần đầu tiên nàng cảm thấy sợ, bởi nàng biết thứ nàng đang đối diện không phải hạng tầm thường.
Cuối cùng như phá vỡ sự im lặng, chúng nhanh chóng xếp thành đôi hình, hai vòng trong ngoài được tạo nên, bao lấy xung quanh nàng, vòng trong chính là ba con quỷ lần trước, vòng ngoài là năm con quỷ to cao, thân hình gần hai mét, cơ bắp cuồn cuộn tạo cho người ta cảm giác như bị vây trong bước tường thành cao vút, che khuất tâm nhìn, khiến hoạt động của nàng càng trở nên khó khăn trong đêm tối.
----------------- hết chương 54 ----------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...