Tình Học Sinh TtblXa
-Khôi nè! Ông chuyển dùm tui lá thư này cho thằng Bão lớp 92 nhá. Hoàn thành nhiệm vụ tốt đi rồi tui bao ăn chè. Nhoa :-*
Ánh mắt long lanh của cô bé làm long người xao xuyến, không thể chối từ, bất giác Khôi khẽ gật đầu “Không”. 1 cái nhéo đau đớn khiến nó đồng ý. _
À thì X đang để ý thằng Bão lớp 92. Hỏi rất giỏi, nhất là Sinh với Hóa. Bão chỉ đc mỗi cái cao to, học giỏi, đập choai, hang họ thì khỏi phải bàn…Rồi bức thư cũng đc trao tận tay cho Bão.Sự im lặng đến rợn ngợp khi X cùng Khôi về nhà. Con đường hôm nay sao xa quá. X đã tỏ đc tình nên rất vui. Còn Khôi thì vui vì điều gì ? Chắc nó vui khi thấy X cười
Hôm sau, vào giờ đổi tiết, X ra uống nước thì nghe tiếng quát mắng. Cảnh tượng quá đỗi hãi hùng là Bão đang nắm cổ áo Khôi lên.
-Mày là thằng hôm qua chuyển thư ha ? X cũng khá đẹp đó chớ, nhìn không đến nỗi xấu, kết cấu thì đầy đủ, túm cái váy lại là Ngon VL. Mà mày cứ quấn lấy nó như vậy tao ngứa con mắt lắm ! Nói với nó tao chỉ chấp nhận khi nó không đi chung với mày nữa thôi. Thằng CÂM mọt sách!
Nói rồi hất Khôi ngã lăn. X sửng sốt, mắt đỏ ngầu nhìn 2 người. Nhỏ lao vào xô Bão ra và đỡ lấy Khôi, hét lên”
-Mày câm đi, thằng khốn ! Không đc nói với bạn tao như vậy. Ừ thì tao cứ đi với Khôi đấy. Xem như tao chưa gửi thư gì ày đi !
-Mày dám nói với thần tượng của mày như vậy à, con Cờ Hó này !
Giơ tay lên định đánh nhưng Khôi đã chụp lại. 2 ánh mắt gườm nhìn nhau thì vô tiết từ hồi nào, thầy cô đang đi lên cầu thang. Cả 3 tản ra mà không nói 1 lời nào…
Hôm nay tan trường. X không chờ Khôi như mọi ngày. Đường về nhà xa lắm ! X bước đi mà lòng tan nát, hình tượng người mà X thầm thích bấy lâu nay đã sụp đỗ. Nước mắt hòa theo cươn mưa đầu mùa…
X đi ra cảng cá, hôm nay cảng vắng lạ thường. Nhỏ đi lạng quạng trên đường biên. Bất cẩn X ngã xuống biển. Uống nước mấy ngụm liền, tay chân quơ lung tung, miệng la hét cầu cứu cứ như là không biết bơi vậy. (Ừ thì không biết bơi thật -_- ) “Tủm” bóng dáng 1 cậu Hs lao xuống biển và X thiếp đi. Không ai khác là Khôi (nó theo sau X nãy giờ ) Cậu kéo đc X lên bờ, thở gấp.X nằm đó, áo quần ướt nhẹp. Cái áo trắng mỏng dính bị ướt ☺phập phồng nhấp nhô lên xuống, lộ rõ *** (tả nhiêu đây thôi -_- )
Khôi bế X về nhà. Nhà X không có ai, cậu đặt X lên giường. Khẽ vuốt lại tóc. Bất giác nó đặt một nụ hôn lên má X… Sau đó, nó lặng lẽ không 1 lời an ủi ( vì sỡ dĩ đâu nói đc). X hôn mê, nhìn X lòng nó trỗi dậy sự ham muốn bất chợt. Thấy nhà cửa không có ai Khôi nãy ý định them khát *** …(Nước). Khôi uống 1 ngụm nước rồi vội vã ra về.
Mấy ngày sau X ít nói hẳn đi, X không hay la cà cùng Khôi nữa, chỉ biết cắm đầu vào học để quên, quên đi cái gọi là rung cảm đầu đời của 1 cô bé hồn nhiên… Dường như vết cắt trong lòng chưa thể lành đi, nhưng không phải vì quá yêu Bão mà thành như thế. Khôi ngồi gần bên cũng chỉ biết nhìn theo ánh mắt buồn của X vì đâu thể có lấy 1 lời an ủi
X không còn trò chuyện, kể chuyện cho nó nghe nữa.Khoảng cách xa vời !!!
-“Chúp này, tui đi xl Bão nha và nói nó bỏ qua chuyện pữa hỏm nhang!” (Khôi chìa cái bảng con ra và quay mặt đi chỗ khác)...
...
..
.
7241
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...