Nơi đây rộng lớn vô cùng, những người đi đi lại lại hầu hết đều là chấp pháp hội sơ cấp. Nơi đây có chia ra các cấp bậc, bao gồm rằng chấp pháp thí luyện, chấp pháp sơ cấp, chấp pháp sư, chấp pháp đội trưởng, chấp pháp đại năng và chấp pháp hội trưởng, đối với những người bên ngoài, chấp pháp thường sẽ được gọi là chấp pháp sự.
Mỗi loại được chia ra làm 5 cấp bậc nhỏ bao gồm D, C, B, A và S, cấp D là cấp thấp nhất, cũng là cấp bậc ít được giao nhiệm vụ nhất, cấp S là cao nhất, tượng trưng cho mức độ hoàn thành nhiệm vụ là rất cao, cũng có thể nói là gần như toàn diện, không thất bại, Ngọc Linh Thảo hiện giờ đã là chấp pháp sơ cấp bậc S.
Thường rằng với thực lực của cô bé, lên được chấp pháp sư là không vấn đề, nhưng chấp pháp sư là phải ít nhất cũng cần có cảnh giới chuyển hóa, điều mà Ngọc Linh Thảo đã kẹt lại tới 3 năm. Sự thật rằng Ngọc Linh Thảo đã lên được chấp pháp sơ cấp bậc S đã được 1 năm, lần này có thể nắm chắc việc nâng lên chuyển hóa cảnh, hẳn là sẽ lên ngay chấp pháp sư lập tức.
Ngọc Linh Thảo đi tới quầy tiếp tân, là nơi trả nhiệm vụ, cũng là nơi được giao nhiệm vụ.
Người tiếp tân nhìn thấy Ngọc Linh Thảo bước tới, khuôn mặt liền mừng rỡ, bởi lẽ Ngọc Linh Thảo đã đi khá lâu.
“Ngọc Linh Thảo, muội tới rồi!”
“Vâng, đại tỷ.”
Đây là Dĩ Vạ Hà, người đã giúp Ngọc Linh Thảo rất nhiều khi cô bé nơi đây làm việc, được cô bé kính trọng và gọi là đại tỷ.
Ngọc Linh Thảo lấy ra cái kia tờ giấy, nhiệm vụ bản thảo đặt lên trên mặt bàn, liền nói: “Nhiệm vụ này, muội đã thực hiện xong rồi!”
“Vậy sao, không hổ là muội!” Dĩ Vạ Hà nói một cách chắc chắn, vì Ngọc Linh Thảo hiện giờ luôn làm ra cái nhiệm vụ hoàn mỹ, đều đạt tới thành công mà đưa, hơn nữa, cái bản nhiệm vụ này chỉ là điều tra thông tin, không thành công cũng lạ.
“Vậy, ở đảo khu thanh đang có cái chuyện gì vậy?” Dĩ Vạ Hà hỏi.
“Nơi đó có một cái hội quán là mật thông quán hội, là nơi chuyên đi thu thập thông tin, muội khi vừa mới tới đã không cẩn thận làm lộ ra cái mật bài cho nhân viên tạp vụ trong một cái tửu quán, ấy thế mà đã lập tức có cái thông tin về một cái chấp pháp hội hiện ra có ở nơi ấy!”
“Mật thông quán hội sao, có vẻ như là đáng quan tâm đấy!” Dĩ Vạ Hà làm ra vẻ mặt suy nghĩ, tay chống cằm một lúc, lại nói tiếp: “Chỉ có vậy thôi sao? Chắc không phải chỉ có vậy đâu nhỉ?”
“Đúng là không gì không thoát khỏi ánh mắt của đại tỷ!”
“Hì hì!” Dĩ Vạ Hà làm ra vẻ mặt cười khúc khích sau khi được Ngọc Linh Thảo khen.
“Chuyện này quan trong hơn cái trước, bí cảnh của Lưu Vân Tông đã vỡ tan rồi, hiện đã không còn có khả năng sử dụng!”
Dĩ Vạ Hà nghe xong thì chấn kinh, đập mạnh bàn nói: “Thật sao?!”
“Vâng!”
“Cái thông tin này thật sự lớn đấy!” Dĩ Vạ Hà nói.
“Lại chẳng phải sao, có khi còn chấn động lên một lực khá lớn lên cái vực cao nguyên này đấy!” Ngọc Linh Thảo vểnh mũi nói.
“Nhưng điều này nói ra thì cũng thật kì lạ, tại sao bí cảnh lại nổ được cơ chứ!” Dĩ Vạ Hà đắn đo suy nghĩ, lại quay sang hướng Ngọc Linh Thảo mà hỏi: “Có phải muội biết chuyện gì mà đúng không?”
“Đương nhiên rồi, muội là tham gia trực tiếp đi vào bên trong bí cảnh tìm kiếm một chút cơ duyên đột phá lên chuyển hóa cảnh, lại nói, cái này có liên quan mật thiết đến một thông tin khác, nghe xong có khi sư tỷ sẽ bị chấn động đấy!”
“Ồ, thông tin gì mà có thể khiến ta chấn động được sao?” Dĩ Vạ Hà làm vẻ khinh thường, cô ấy trước giờ luôn ở quầy tiếp tân tiếp nhận thông tin xuyên suốt mấy năm trời, còn chuyện gì có thể làm cô ấy bị chấn động được cơ chứ.
“Bên trong bí cảnh ấy đã giam giữ năm loại đại năng yêu thú, ước tính là cao hơn ít nhất hội tụ cảnh hai cái cảnh giới cấp bậc!”
Lời vừa nói ra, Dĩ Vạ Hà đã bị chấn động đến mức đập bàn thêm lần nữa, cái này tiếng động lớn hơn khi trước, đến mức vết nứt hiện ra một cái lớn, đã khiến cho những người xung quanh chú ý đến.
Dĩ Vạ Hà thấy vậy đã cười trừ nói: “Không có gì đâu, mọi người đừng quan tâm!”
Nói xong, mọi người xung quanh cũng bớt quan tâm, thấy vậy, Ngọc Linh Thảo lại nói tiếp: “Cái đó thông tin cũng không phải là cái chấn động nhất, mà là cái phong ấn yêu thú bên trong phá giải hoàn tất, khiến cho năm loại yêu thú đại năng ấy thoát ra bạo loạn cả cái bí cảnh khiến cho nó nổ tung!”
“Muội nói vậy cũng tức là năm con yêu thú ấy đã thoát ra bên ngoài!”
Ngọc Linh Thảo nghe vậy thì gật đầu một cái biểu tỏ lời suy đoán của Dĩ Vạ Hà là đúng.
Dĩ Vạ Hà lại suy ngẫm thêm một lúc, đã không thể tiếp nhận nổi thông tin này, liền nói: “Chuyện này thật sự là có thể khiến cho thiên pháp hạ lai, không được, ta phải báo lên cấp trên, cho họ biết được chuyện này!”
Dứt lời, Dĩ Vạ Hà liền kéo áo chạy nhanh vào bên trong, thấy vậy, Ngọc Linh Thảo thốt lên: “Tiền của muội, tỷ chưa đưa!”
Dĩ Vạ Hà nhanh chóng chạy lại lấy ra một cái bọc tiền nhiệm vụ đã chuẩn bị từ trước cho Ngọc Linh Thảo, đặt lên bàn nói: “Của muội.” Rồi chạy phắt vào bên trong, Ngọc Linh Thảo nhìn cũng không biết nói gì thêm, chỉ có thể thở dài cầm bọc tiền bỏ vào bên trong nhẫn không gian, lại ngay lúc ấy, có âm thanh vang lên: “Dô, chẳng phải là Ngọc muội đây sao?”
Ngọc Linh Thảo nghe thấy tiếng liền quay lại, thấy một người mặc một cái y phục sang trọng bước tới, đã nhận ra người, chính là Thu Nhân Thị, chấp pháp sư bậc B.
“Thu Nhân sư huynh, người cũng làm xong nhiệm vụ rồi sao?”
“Ừm, chuyện cũng không có gì khó, chẳng qua là phải cần có thời gian giải quyết mà thôi!” Thu Nhân Thị nói tiếp: “Lại nói, có chuyện gì mà tại sao Dĩ Vạ sư tỷ chạy nhanh vào bên trong vậy!”
“Chuyện này thì sư huynh phải trực tiếp hỏi tỷ ấy thì mới biết được, đây có thể sau này trở thành thông tin cao cấp, muội khó có thể nói ở hiện giờ được!”
"Vậy sao, vậy thì ta sẽ không hỏi nữa, Thu Nhân Thị nói tiếp: “À phải rồi, trong chuyến đi lần này muội có thể lên được chuyển hóa cảnh chưa?”
“Nắm chắc 8 phần!” Ngọc Linh Thảo tự hào nói.
“8 phần luôn sao, khi trước toàn là muội nói thời cơ chưa đến, hiện giờ nói như vậy, chắc là trong chuyến đi có cơ duyên bảo vật nào đó khiến cho muội có thể nắm chắc vậy nhỉ?”
“Đương nhiên có, là một loại trái gọi là bộc linh quả!”
Thu Nhân Thị nghe tên liền bất ngờ thốt lên: “Là bộc linh quả thật sao?!”
“Ta đùa huynh làm gì!” Ngọc Linh Thảo bịu môi, sau đó từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bộc linh quả chứng thực: “Nè, huynh xem đi!”
Thu Nhân Thị quan sát một hồi, nói: “Quả đúng thật là bộc linh quả, Ngọc Linh muội thật có cái vận khí tốt thật đó!” Thu Nhân Thị nói tiếp: “Cái này bán cho ta được không, nếu có nó thì ta có thể sẽ lên được chuyển hóa cảnh hoàn thiện.”
Ngọc Linh Thảo vừa lắc đầu vừa nói: “Không được, muội cần nó để đột phá lên chuyển hóa cảnh!”
“Vậy sao, vậy muội còn trái nữa không, ta có thể lấy tiền ra mua!”
Ngọc Linh Thảo suy nghĩ một lát rồi nói: “Cái này muội có 2 quả, nếu như đột phá được bằng trái đầu tiên thì sẽ bán cho sư huynh trái còn lại!”
“Được, một lời đã định!” Thu Nhân Thị và Ngọc Linh Thảo bắt tay với nhau thực hiện lời kí kết.
Rồi Ngọc Linh Thảo chợt nhớ ra một điều, liền nói: Thu nhân sư huynh, muội có thể mượn khu vực của sư huynh được không?"
“Để làm gì vậy?” Thu Nhân Thị hỏi.
“Ta muốn đột phá cảnh giới ở chỗ của sư huynh!” Ngọc Linh Thảo đáp.
“Muội cũng có khu vực của riêng muội mà, sang chỗ ta làm gì cơ chứ?”
Phí lời, chỗ của muội chỉ vừa đủ xài, khi muội thăng cấp chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn, chứ không thì sao cần chỗ của sư huynh chứ.
Ngọc Linh Thảo nghĩ thầm trong đầu, một mặt miệng lại nói khác: “Còn chẳng phải chỗ của sư huynh có nhiều pháp trận bảo vệ, rộng lớn và yên tĩnh hơn sao!”
“Ra là muội có ý đồ này, thôi được, muội cứ mượn dùng đi, đừng phá hoại bất cứ thứ gì trong đó là được.”
“Vâng!”
…
…
…
Tại bên trong một khu vực lớn, nơi chỗ ở của Thu Nhân Thị, tại đây Ngọc Linh Thảo đang ngồi ở tư thế thiền, tay cầm một cái bộc linh quả, miệng cầu phúc phát ngôn: “Cầu mong lần này sẽ thành công!”
Nói xong, Ngọc Linh Thảo đưa quả vào miệng, cắn một cái lớn, tiếp sau đó là thêm vài cái nữa, nhai vài lần rồi nuốt ực một cái, một lượng lớn linh bắt đầu tỏa ra từ bên trong thân thể của Ngọc Linh Thảo ra ngoài.
Bắt đầu rồi.
Ngọc Linh Thảo ngồi thiền, tâm vận động linh quấn chặt thân thể ngăn chặn linh phát ra bên ngoài, bắt đầu xung kích tứ phía bên trong.
Quá trình đau đớn diễn ra, đã nhanh chóng khiến cho sắc thái của Ngọc Linh Thảo trở nên nghiêm trọng.
Nửa kinh trôi qua, quá trình xung kích đau đớn vẫn diễn ra, những cọng linh khí bên trong xung kích tạo thành những giọt nước ngưng tụ rơi từng phần xuống phía dưới, đã bắt đầu có thành quả.
Thêm một kinh trôi qua, hiện giờ cơ thể của Ngọc Linh Thảo giống như phát điên, từng dòng đau đớn hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng cũng đã sắp thành hình hoàn toàn.
Một lúc sau, cả tòa thân thể của Ngọc Linh Thảo giống như sắp sụp đổ, nhưng đại sự sắp thành, không thể thất bại hiện giờ, nếu không sẽ hoàn toàn công cốc.
Ngay lúc ấy, giọt nước cuối cùng đã rớt xuống, biểu hiện cho sự hoàn mỹ tiến thăng.
Một cỗ lực lượng to lớn bên ngoài phát động, lượng linh dư thừa phóng thẳng lên phía trên trời tạo nên chấn động cực lớn, lượng linh phóng thẳng xuyên qua đám mây, hình thành nên một loại hình thù kinh thiên động địa, đã làm cho vạn vật xung quanh rung lắc dữ dội, đây chính là thành công tiến thăng, Ngọc Linh Thảo chuyển hóa cảnh sơ giai.
Sau một lúc, cỗ lực lượng dần dần tan biến, hiện ra trước mặt là Ngọc Linh Thảo đang đứng đó chậm rãi mở mắt.
Cô bé cảm nhận thân thể, đã nhận biết được rằng 3 phần linh khí của cô bé đã chuyển hóa thành linh lực, biểu hiện rõ ràng cho việc chuyển hóa thành công thành chuyển hóa cảnh.
Sau một lúc, Ngọc Linh Thảo bắt đầu ổn định một chút lại cảnh giới, đã có thể an toàn tiến thăng.
Ngọc Linh Thảo đứng dậy bước đi, cô bé giơ phắt tay lên điều động, phóng ra một lượng chút ít linh lực ra ngoài. Một tia linh lực phóng ra, hiện nên một lượng hiện thực hóa hình bắn ra ngoài.
Đây là nội kình, linh lực chuyển hóa.
Ngọc Linh Thảo vui mừng lên mặt, liền vận động linh lực thu dọn tàn cuộc rồi đi ra bên ngoài, ngay tại đó cô bé thấy Thu Nhân Thị đang đứng trước cửa, đợi cô bé với khuôn mặt trầm.
“Muội, thật sự là tiến thăng lớn động tĩnh đấy!”
Ngọc Linh Thảo nghe vậy thì chỉ biết cười trừ: “Quá khen rồi!”
Nhìn Ngọc Linh Thảo như vậy, Thu Nhân Thị chỉ biết thở dài mà nói: “Khi trước muội từng nói là muội tấn thăng động tĩnh rất lớn, khi ấy ta tưởng muội chỉ đùa cho vui, ai ngờ lại là sự thật, điều này có thể khiến cho ai nấy cũng phải kinh hãi đấy!”
“Điều này sẽ gây nên phiền phức gì sao?”
“Đúng là rất phiền phức, nếu như không phải sư muội gặp được ta, lại linh trí chọn chỗ này, đã phần nào hóa giải nhiều cái khó khăn.”
“Vậy sao, vậy có nghĩa là sẽ ít người biết động tĩnh muội tấn thăng lớn sao?”
“Đúng thế!”
Vậy thì lựa chọn nơi này thật sự là đúng đắn, không hổ là khu vực của sư huynh.
Sau đó, Ngọc Linh Thảo đã thực hiện cuộc giao dịch khi nãy đối với Thu Nhân Thị, đưa bộc linh quả cho anh ta với mức giá là 10 viên nguyên thạch thượng phẩm, điều này cũng tương đương với mức độ giàu có hiện giờ của cô bé. Rồi sau đó Ngọc Linh Thảo trở về lại khu vực của chính mình, vào bên trong căn nhà nằm trên cái giường thân yêu.
Đã lâu rồi chưa nằm trên đây, ta nhớ ngươi lắm đấy, giường ạ.
Ngọc Linh Thảo xoay người nằm lại đúng tư thế, quyết định nằm ườn cả ngày còn lại hôm nay.
“Nhiều chuyện đã xảy ra trong tuần, lại nói bên đảo khu thanh đã có cái việc năm con yêu thú hiện ra, giờ phía bên đại tỷ chắc là mệt lắm, mong rằng sẽ không có ai gọi mình vào lúc này.”
Ngọc Linh Thảo vừa mới nói ra, cánh cửa đã bị mở phăng ra, hiện nên một cậu thiếu niên trước khu cửa ấy, điều này đã khiến cho Ngọc Linh Thảo nghi hoặc.
“Ngọc Linh Thảo chấp pháp sơ cấp, xin hãy nhận lệnh đi với chúng tôi trình báo với cấp trên!”
Ngọc Linh Thảo tựa đầu suy nghĩ, không ngờ rằng chuyện sẽ diễn ra như thế này, lại nghĩ đến cái lời nói vừa phát ngôn, đã nghĩ rằng: Không thể nào, linh nghiệm thế sao?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...