Tiếng khóc vang xa cả bầu trời, ngay cả những người cách nơi đó gần cả chục cây số vẫn có chút loáng thoáng nghe qua.
Người càng gần thì lại càng rõ hơn, Phát Ninh Tâm chính là người cảm thấy thật sự có chút chói tai.
Còn lũ chấp pháp hội giả mạo kia lại nhạy cảm với âm thanh, điều này khiến cho chúng nó cảm thấy ồn ào.
“Im miệng!”
Lời vừa thốt ra, một cái xúc tu liền phóng ra, cái xúc tu ấy lao thẳng tới khuôn mặt của Tiểu Nghịch Cơ.
Khi cái xúc tu ấy sắp đâm trúng, nó liền bị Phát Ninh Tâm chém đứt, một chút lát khựng lại cũng đủ để Tiểu Nghịch Cơ nhận biết rõ tình hình, cô bé liền né nhanh sang một bên tránh cái xúc tu ấy.
Xúc tu bay qua, một vài sợi tóc của Tiểu Nghịch Cơ đã rơi xuống, nhưng mà vẫn có thể nói là ổn, máu của cô bé không hề bị chạm vào.
“Nhanh chạy đi!”
Phát Ninh Tâm nói, nhưng cô ấy lại bị những cái xúc tu tấn công tới, có thể nói, đây là lần đầu nó tấn công.
“Thật phiền phức!” Lũ đó nói, giọng nói trầm và có vẻ vô cảm phát ra từ cái đống nhầy nhụa ấy: “Ngươi cứ cản đường ta từ lần này tới lần khác.”
Dù nó nói là vậy, nhưng mà Phát Ninh Tâm lại không hề quan tâm, cô bé liền hướng ánh mắt về phía Tiểu Nghịch Cơ quát lớn: “Còn đứng đó làm gì mà không mau chạy!”
Tiểu Nghịch Cơ bối rối buồn bã nói: “N-nhưng mà bọn họ…”
Chưa kịp nói hết câu, Phát Ninh Tâm ở phía bên dưới đang chống đỡ lại cố gắng quát lớn lần nữa: “Bọn họ chết hết rồi, mạng của ngươi đi báo thông tin quan trọng hơn!”
Lời vừa thốt ra, Tiểu Nghịch Cơ lại trầm mặc một chút, nhưng rồi cô bé đã quyết tâm trên gương mặt còn đẫm nước mắt: “Đừng chết đấy!”
Dứt lời, Tiểu Nghịch Cơ liền lao đi trong hàng nước mắt đẫm lệ, Phát Ninh Tâm khi thấy như thế thì đã hài lòng, nhưng mà cái thứ chất lỏng kia thì lại không như vậy.
Điều mà hắn muốn, chính là cái chết của những người này, vậy mà hiện giờ đã chạy mất một vài người, tất cả đều là do cô gái Phát Ninh Tâm này.
Nhưng mà kế hoạch đã đại công cáo thành, mất đi một vài đứa cũng không sao.
Phát Ninh Tâm ngay lúc này vẫn cật lực đối chọi với những cái xúc tu, liền đã có chút thấm mệt, trong một thời gian dài đối chọi lâu như này, không phải người của một người bình thường sẽ chịu được. Dù linh khí của Phát Ninh Tâm vẫn còn ổn, nhưng các phần cơ của cô bé liền sắp cảm thấy không ổn.
Dù biết được điểm yếu của tên đó là âm thanh do tiếng khóc của cô gái kia xác định, nhưng mà mình lại không có tinh kĩ nào về âm thanh, đây thật sự là bất lợi lớn.
Ngay lúc này, lại thêm một trận động đất diễn ra, cơn địa chấn lần này thật sự là có chút khác biệt so với cái vừa nãy.
Bất chợt, do động đất xảy ra quá bất ngờ khiến cho Phát Ninh Tâm mất đi thăng bằng. Lại có lũ chất lỏng nhầy nhụa đó tấn công thẳng về phía của Phát Ninh Tâm khiến cho cô bé phải cật lực né đi.
Hỏa xoáy quyết thi triển, Phát Ninh Tâm liền trực tiếp tấn công một đòn lốc xoáy về phía của đống chất lỏng đó khiến cho lũ đó bị chặt đứt ra trăm mảnh.
Biết rằng không thể giải quyết cái thứ nhầy nhụa ấy chỉ trong một đòn, Phát Ninh Tâm liềm bắt đầu thực hiện túc thố, dồn hết lực về phía bàn chân mà bật đi một cách thô bạo khiến cho đất đá bị vỡ văng tứ tung.
Liền cái đống chất nhầy đó cứ phóng ra xúc tu và lao tới phía của Phát Ninh Tâm, nhưng mà cô bé lại không chỉ bật một lần mà cứ chạm vào bức tường bên kia và kích phát túc thố thêm lần nữa.
Ngay lúc này, phía mặt nước lại có dấu hiệu chuyển động, nhận thấy tình hình không đơn giản, Phát Ninh Tâm liền bật thẳng về phía của phía trên hang động.
Ngay khi mà Phát Ninh Tâm vừa bay thẳng ra khỏi hang và vút lên trên không, cả cái hang động liền bắt đầu trào lên một lượng nước với tốc độ chóng mặt khiến cho cả hang động trào ra. Và ngay khi trào ra thì thứ hiện hữu ngay trước mắt Phát Ninh Tâm lại là một hình bóng khổng lồ của một thứ hình thù quái dị có nữa thân trên giống với một sinh vật được làm từ nước.
Đây chính là yêu vật, một trong những loài yêu tộc cực kì khó đối phó.
…
…
…
Hướng về phía tây bắc của khu rừng, tây nam về phía hang động, nơi đây lại đang có người lê lết cái thân xác tàn tạ, sau đó thì liền đổ gục xuống.
Ngay lúc ấy, lại có người đi tới, đây chính là Ngọc Linh Thảo, cô bé tới gần thì nhận ra rằng đây chính là một con người, nhưng mà tên đó lại thật sự đã chết rồi.
Nhanh vậy sao.
Đó chính là suy nghĩ của Ngọc Linh Thảo ngay lúc này. Lại càng tò mò tại sao người này lại chết.
Liền bắt đầu kiểm tra toàn thân thì lại nhận ra rằng người này chết là do trúng độc, nhưng mà Ngọc Linh Thảo thì lại không hề biết rằng đây là loại chất nào.
Liền Huyền Cơ hiện ra và nói: “Đây chính là Diệt thủy độc, một loại giọt cũng có thể khiến cho người khác đi xuống suối vàng.”
Ghê đến thế sao!?
Ngọc Linh Thảo làm vẻ bất ngờ. Và rồi cô bé chợt nhìn ra cái nhẫn không gian mà tên này đang mang.
Đây chính là nhẫn không gian của Phát Ninh Tâm. Hồi còn từng đi vào vạn thư các, Ngọc Linh Thảo đã từng thấy thứ này đeo trên tay của cô bé ấy.
Nhưng tại sao nó lại ở đây nhỉ? Chắc chắn là có nguyên do, nếu như chiếc nhẫn này có ở trên người tên này, vậy thì sẽ có có 2 phỏng đoán.
Một, tên này lấy trộm được, hai, tên này là đồng đội của Phát Ninh Tâm, hơn nữa, còn là đủ tin tưởng giao phó.
Nếu là trường hợp bình thường, có lẽ Ngọc Linh Thảo đã không do dự mà tin vào phỏng đoán đầu tiên, nhưng mà hiện giờ tên này lại chết vì trúng độc, hướng đi cũng là đi từ cái chỗ mà động đất ảnh hưởng mạnh nhất.
Chắc chắn không phải là trùng hợp, nếu là trong tình huống cấp bách thì vẫn có thể có một chút tin tưởng để giao phó, nhưng mà Phát Ninh Tâm có trong đội của người này à?
Vừa nghĩ tới, Ngọc Linh Thảo liền nhớ ra người đội áo choàng trùm đầu ấy, liền chắc nịch rằng đó chính là Phát Ninh Tâm.
Lại lấy chiếc nhẫn từ trong người của Màn Khí Tục, kiểm tra thì thấy rằng bên trong có hai cái quả màu tím có vết tỉa xung quanh to bằng cái đầu.
“Đây là cái gì?” Ngọc Linh Thảo hỏi.
Thấy vậy, Huyền Cơ đáp: “Đây là bộc linh quả, có khả năng cung cấp một lượng lớn linh đổ vào trong người, nếu là tinh giả bình thường thì ăn vào sẽ vì lượng lớn linh ấy mà bạo thể chết, nhưng đối với chủ nhân, cái này có thể giúp người từ luyện linh kì lên chuyển hóa cảnh ạ!”
“Thật sao!” Ngọc Linh Thảo nói với vẻ mừng rỡ.
“Thật!”
3 năm, chờ hết 3 năm, cuối cùng thì cũng có thể đột phá.
Ngọc Linh Thảo thật sự là đã chờ cái này quá lâu, cô bé thật sự mừng rỡ, cuối cùng thì cô bé cũng có thể có bước tiến thực lực để báo thù được rồi.
Nhưng rồi đột nhiên trận động đất lại diễn ra, điều này khiến cho Ngọc Linh Thảo bất ngờ thốt lên: “Lại nữa sao?”
Khi mà cô bé vừa nghĩ vậy, có một thứ bất ngờ hiển hiện ra khiến cho Ngọc Linh Thảo phải quay sang nhìn. Một con quái vật khổng lồ bằng nước sừng sững ở nơi đó, nó gào rống lên một tiếng khiến cho ai nấy cũng phải sững sờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...