Tình Đơn Phương Của Tôi
Cô chạy tới chỗ Minh nói: " Tiểu bạch đáng yêu quá😍!"
Nghe cô nói cậu quỳ một chân xuống bế Tiểu bạch lên đưa cho cô. Cô ẵm Tiểu bạch trong tay sự mềm mại từ tấm lông trắng truyền tới cảm giác dễ chịu đến lạ, nó mềm mềm nhìn tiểu bạch nằm trong lòng như cục bông trắng vậy. Bên ngoài muỗi nhiều nên cậu dắt cô vào nhà sợ cô bị muỗi đốt.
Hồi bữa, cô có kể chuyện cô ở nhà một mình cho Như nghe. Dù gì thì hôm qua cô bạn thân cũng đã xin mẹ cô ấy rồi nên chắc tối nay cô qua.
Phía bên này, cho hai cô cậu nào đó đang cãi nhau vì một cái bánh tránh nướng và bánh mì nướng.
" Hoàng, tao nói mày biết vụ đi qua nhà Phương Anh là tao xin cho mày nên là mày ngon mày chọn bánh tráng nướng đi"
" nhưng bánh tráng nướng ngon mà mua có sao đâu!"
" đâu sao đâu nhưng vấn đề là đó là món ruột của mày nên là nghe tao đi!" ( vỗ vai Hoàng)
" Nhưng mà…"
" cam chịu đi người anh em😏"
" thôi được rồi dù gì thì mình cũng đã mua kha khá đồ rồi mà! 😓" ( vẻ mặt tiếc nuối hiện lên)
" Lên xe tới nhà Phương Anh thôi"
Hai người đi tới nhà Phương Anh, tới nơi, " Phương Anh ơi! Phương Anh! mau ra mở cửa!" Tiếng của Như vọng tới tận trong bếp. Minh chạy ra mở cổng thay cô vì giờ này cô đang tắm.
" Phương Anh mô rồi??"
" nó đang tắm, vô nhà đi!"
" ừm" cả hai đồng thanh nói
Như đang xách khá nhiều đồ, Minh thấy cô như vậy liền giúp một tay. Cô thì vừa tắm xong chạy xuống nhà hỏi Minh.
" Minh nãy tao nghe có ai gọi tao ý! là Như hả? cậu ấy tới rồi sao??"
Cô vừa chạy xuống nhà vừa nói. Khi xuống hẳn nhìn ra cổng. Ôi cô bạn thân. Hai người chạy tới ôm lấy nhau nhảy nhảy như hai vị bằng hữu đã xa cách lâu lắm. Như vừa mới nãy trên tay còn cầm đồ thì khi thấy cô chạy ra cô nàng đưa hết đồ cho cậu chàng đứng cạnh. Hai cô bạn nắm tay nhau lắc lên xuống để hai cậu bạn xách một đống đồ vô nhà. Như nắm tay cô kéo vào trong nói: “Nè tao có mua cho mày ít đồ ăn nè qua kia ăn đi!” Cô nhìn đống đồ ăn mắt sáng rực lên gật đầu lia lịa. Rồi hai cô dắt nhau ra sofa ngồi tâm sự.
" mày biết hong tao phải nài nỉ lắm ba mẹ tao mới cho đi. Mà lúc đi tao có qua rủ thằng Hoàng báo kia kìa. Nó đi mua đồ mà chọn toàn gì đâu không. Ngốc chết đi được."
Cô mỉm cười nhìn qua Hoàng. Hoàng cũng bắt gặp ánh mắt của cô. Ánh mắt bất lực nhưng đầu sự nuông chiều đối với Như🤭. Hai cậu con trai dọn đồ ăn lên rồi gọi hai đứa cô xuống ăn cơm. Minh đi lên thấy cô đang cầm bọc bánh ăn cậu nghiêng người xuống gần mặt cô, cái khoảng cách ấy, bỗng nhiên cô đang ăn mà chợt khựng lại nhìn thẳng vào mắt Minh đôi mắt đen sâu thẳm như muốn nuốt chửng lấy cô, đôi mắt chỉ chứa đúng hai chữ " chiếm hữu", trong đầu cô trống rỗng chả nghĩ gì mà chỉ chăm chăm nhìn vào đôi mắt Minh. Minh nhìn xuống mũi cô tay thì cầm lấy bịch bánh giựt lên cậu nói:" Tới giờ cơm rồi ra cơm lẹ lên!" Cô cúi xuống ừm một cái. Như đang ngồi cạnh thấy hai đứa này phát cơm gì mọi người chắc cũng biết nhỉ😋 nên cô nàng dọt lẹ vô bếp.
Tại phòng bếp, bốn người bạn ngồi ăn cơm chung và trò chuyện rất vui vẻ. Ăn cơm xong hai cô bạn rửa bát còn hai cậu chàng dọn đồ ăn vặt lên để tý vừa xem phim ma vừa có cái ăn. Xong xuôi mọi việc, bốn người bạn ngồi xuống xem phim. Tối ấy rất vui. Tới lúc chuẩn bị ngủ thì lúc đầu còn định ngủ chung phòng nhưng như này thì không ổn
" Hay mình ngủ chung phòng đi, Minh với Hoàng ngủ đất nhá!" Như gợi ý
" Như này chắc ý này không ổn đâu!" Phương Anh lên tiếng
Minh cũng đồng ý nam nữ thụ thụ bất thân rồi cậu nói:" hay như này đi Hoàng về nhà tao ngủ hai bay ngủ chung mai đi học đồ đạc có hết rồi không lo đâu!"
" ừm ý hay đó!" cả ba đồng thanh nói
Nhất trí nên triển khai liền. Như kế hoạch đề ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...