Tại Hắc Địa Cung, cung chủ Triệu Mãn Sơn cho mở sàn tỷ thí để các đệ tử có cơ hội giao lưu võ nghệ với nhau.
Trên sàn võ, một nữ đệ tử mặc y phục đỏ gương mặt đẹp đẽ thanh tú điềm tĩnh mười phân vẹn mười liên tiếp hạ gục hơn chục tên đệ tử xuống sàn, nữ đệ tử này tên là Triệu Hinh Tịnh.
"Sư tỷ đừng đánh nữa, ta chịu thua, ta chịu thua rồi!" một nam đệ tử nằm trên sàn một tay ôm ngực một tay đưa ra ngăn cản lại van xin.
Một tên đệ tử khác đứng dưới sàn thấy vậy cũng lên tiếng, tán thưởng nói:"sư tỷ một lần liên tiếp hạ gục hơn chục huynh đệ chúng ta, quả thật vừa xinh đẹp lại vừa lợi hại, bái phục bái phục!"
Một nữ đệ tử khác trên mặt cũng có chút nhan sắc, mặc y phục đỏ đứng trên khán đài khoanh tay trước ngực kiêu ngạo, nói:"đó là do các ngươi quá kém cỏi đấy thôi."
Nữ đệ tử đứng trên khán đài này có tên là Hoàng Thanh Thanh, là nữ đệ tử tâm đắc của Triệu Mãn Sơn và đồng thời cũng là tỷ muội thân thiết của Triệu Hinh Tịnh.
Cung chủ Triệu Mãn Sơn ngồi giữa khán đài thích thú cười nói:"được rồi! Hôm nay tới đây thôi, các ngươi mau về rèn luyện thêm đi, không lâu nữa sẽ đến đại hội luận tài năng giữa các phái tròn mười năm tổ chức một lần, các ngươi đừng làm ta đây phải thất vọng."
Các đệ tử chấp tay cúi mình đồng thanh.
"Rõ!"
Sau đó lần lượt giải tán.
Riêng Triệu Hinh Tịnh ở lại không rời đi, Hoàng Thanh Thanh vui vẻ chạy tới đứng bên nàng.
Triệu Mãn Sơn đứng dậy bắt hai tay ra sau lưng, nhìn Triệu Hinh Tịnh nói:"Tiểu Tịnh! Con ngày càng rất có tiến bộ, ta quả nhiên không nhìn lầm con."
"Tất cả cũng đều nhờ sự chỉ dạy của bá bá, ơn giúp đỡ của bá bá sau này Hinh Tịnh nhất định sẽ trả."
Triệu Mãn Sơn gật gật đầu, nói:"tốt! Con mau quay về nghỉ ngơi đi, không lâu nữa chúng ta sẽ xuất phát tới Liên Đăng Phái."
"Vâng!" dứt lời Triệu Hinh Tịnh liền rời đi.
Hoàng Thanh Thanh thấy thế nhanh chóng chấp tay cúi mình với cung chủ xong cũng chạy theo sư muội.
Vừa đi Hoàng Thanh Thanh vừa hỏi:"sắp tới chúng ta đến Liên Đăng Phái, muội đã có dự định gì chưa?"
Triệu Hinh Tịnh đáp:"ta muốn đến đó để tra cho rõ chuyện năm xưa, nếu chuyện đó thật sự là do Phùng Dã chưởng môn làm thì ta nhất định sẽ trực tiếp giết chết ông ta trả thù cho cha mẹ."
Hoàng Thanh Thanh gật đầu, hỏi tiếp:"muội định làm cách nào để có thể điều tra được chuyện này?"
Triệu Hinh Tịnh lắc đầu, đáp:"ta cũng chưa nghĩ ra cách, tới đó rồi tùy cơ ứng biến vậy."
Hoàng Thanh Thanh cười nói:"được! Nếu có chuyện gì cần ta giúp đỡ, muội hãy nói cho ta biết."
"Được! Đa tạ sư tỷ!"
Hoàng Thanh Thanh xua xua tay, nói:"không cần đa tạ! Nhưng mà ta luôn có một điều không hiểu, muội nói xem! Chúng ta quen biết đã bao nhiêu lâu rồi mà sao muội vẫn luôn khách sáo với ta như thế? Muội làm ta cảm thấy thật xa cách."
Triệu Mãn Sơn cho người gọi Triệu Hinh Tịnh vào chính điện gặp riêng, Triệu Trác Lãng cũng có mặt ở đó.
Triệu Hinh Tịnh đi tới chính điện, cung kính thi lễ, hỏi:"bá bá giờ này gọi con đến không biết có chuyện gì dạy bảo?"
Triệu Mãn Sơn trả lời:"Tiểu Tịnh! Lần này con đến Liên Đăng Phái nhất định phải cẩn trọng, đừng để người nào phát hiện ra thân thế thật sự của con."
"Hinh Tịnh đã rõ!"
Triệu Mãn Sơn nói tiếp:"còn nữa! Con và Trác Lãng hãy nhân cơ hội lần này kết thân với đám người Liên Đăng Phái.
Như vậy sẽ dễ dàng tra rõ chuyện năm xưa hơn mà không bị người khác nghi ngờ."
"Con đã hiểu!"
Triệu Mãn Sơn gật đầu "ùm" một tiếng, nói:"các con nghỉ ngơi đi!" dứt lời liền rời đi.
Triệu Trác Lãng bước tới gần Triệu Hinh Tịnh, nói:"yên tâm đi! Có ta ở đây, ta sẽ giúp muội sớm tìm ra hung thủ năm đó đã sát hại cha mẹ muội."
"Đa tạ huynh! Biểu ca!"
Còn ba ngày nữa sắp đến đại hội luận tài năng giữa các môn phái, các chưởng môn và một số đệ tử phái khác đã chuẩn bị xuất phát lên đường tới Liên Đăng Phái dự hội.
Huyền Độc Cốc đến trước, tiếp theo là Tịnh Tâm Uyển.
Phùng Dã chưởng môn bận tiếp các vị trưởng bối, còn các đệ tử khác được đệ tử Liên Đăng Phái dẫn đi tìm phòng.
Phái cuối cùng đến nơi là Hắc Địa Cung, vừa tới ngoài cổng núi thì bị hai đệ tử Liên Đăng Phái cản lại đòi xem thiệp mời mới được vào trong.
Triệu Mãn Sơn móc ra trong áo một thiệp mời đưa cho tên đệ tử Liên Đăng Phái xem, hắn xem xong liền cung kính thi lễ nói.
"Mời đi theo ta!"
Triệu Mãn Sơn gật đầu đi theo hắn vào trong, các đệ tử cũng đi vào theo sau.
Đi được một lúc thì bị tên đệ tử dẫn đầu cản lại, nhìn Triệu Mãn Sơn cung kính nói.
"Mời cung chủ đi theo ta vào gặp chưởng môn, các trưởng bối đều có mặt ở đó cả."
"Được!"
Tên đệ tử còn lại nhìn các đệ tử của Hắc Địa Cung nói:"mời các vị đi theo ta!"
Các đệ tử Hắc Địa Cung đi theo hắn, đi ngang qua một bức tường thấy có dán bảng gia quy.
Hoàng Thanh Thanh tiến lại gần, đọc.
"Cấm đệ tử uống rượu."
"Cấm ức hiếp, bắt nạt đồng môn."
"Cấm nói cười lớn tiếng."
"Cấm văng tục."
"Cấm ăn mặc không chỉnh tề."
"Cấm tụ tập cờ bạc."
"Cấm tu luyện pháp lực ngoại môn."
"Cấm tà dâm."
"Cấm qua lại với kẻ tu tà đạo."
"Cấm...trời ơi gia quy gì nhiều thế này, đếm sơ sơ cũng gần một trăm gia quy chứ không ít, ta đọc một hồi muốn ngất xỉu tại chỗ luôn, không hiểu tại sao đệ tử ở đây có thể sống được với bảng gia quy khắc khe như thế này, thật kính phục."
Triệu Trác Lãng trả lời:"Liên Đăng Phái nghiêm khắc như vậy mới có thể đứng đầu tu chân giới được chứ, đừng xem nữa, mau đi thôi!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...