Hồng Liên hôm nay không tu luyện, đang nhìn Bạch Liên chế tạo cây quạt mới. Ngày đó Bạch Liên nói một câu, Hồng Liên liền đi tìm vật liệu tốt nhất để Bạch Liên luyện chế cây quạt cho hắn. Bạch Liên từ trước tới giờ luôn đáp ứng bất kì yêu cầu nào của hắn, chưa từng từ chối.
Hồng Liên đang quan sát thì cảm giác có người tới trước động phủ, hắn cũng không để tâm lắm, cứ mãi chăm chú xem Bạch Liên luyện chế ra cây quạt. Hắn vô cùng cao hứng, cầm cây quạt hồng ngọc, hỏi Bạch Liên cái này là quạt gì bởi trông nó khác cây quạt trước kia. Nó như một pháp khí thực thụ, có linh trí, nếu đặt tên cho nó thì càng mang ánh hào quang và uy thế hơn.
- Ta hi vọng đệ luôn khỏe mạnh, nên gọi Kỳ Liên đi.
Bạch Liên thấy Hồng Liên vô cùng vui vẻ thì trong lòng cũng vui lây. Vậy nên chọn tên Kỳ Liên Phiến cho cây quạt.
- Còn thừa chút nguyên liệu, thuận tiện ta giúp đệ luyện cây trâm cài tóc được không? - Bạch Liên hỏi.
- Tất nhiên được! Cái trâm này theo ta cả vạn năm, cũng nên thay đổi chút. Tỷ cứ luyện lấy, ta đi xem trước cửa động, hình như có ai đứng đấy.
Nói đoạn Hồng Liên cầm cây quạt đi ra ngoài. Bạch Liên khẽ cười, nàng tiếp tục luyện cây trâm.
Trước cửa động phủ có một nam tiên cũng mặc y phục đỏ. Cảm giác có người ra, hắn tranh thủ sửa sang áo bào chỉn chu. Vừa trông thấy Hồng Liên thì hắn bỗng hụt hẫng vô cùng.
- Trông đạo hữu có phải là Hồng Liên tiên nhân?
Vị nam tiên áo đỏ chào hỏi trước, sợ lạnh nhạt Hồng Liên thì Bạch Liên sẽ không vui.
- Ngươi hẳn là tiên nhân kia, đến động phủ ta làm gì?
Hồng Liên tuyệt nhiên không khách khí. Trông thấy kẻ áo đỏ, trước đó vài ngày còn tặng cho tỷ tỷ cây quạt, Hồng Liên hiển nhiên sắc mặt không tốt.
- Ta chính là Bắc Hải Thất thái tử Long Kinh Vân! - Long Kinh Vân vái chào rồi nói ra thân phận của mình.
- À?
Hồng Liên hơi kinh ngạc, nghĩ không ra người này lại có chút địa vị.
- Thì ra là Long Thất Thái tử, không biết ngài đến đây có chuyện gì chăng?
Kì thực lời này là chút khó nghe, ý tứ chính là không có chuyện gấp cũng phải nhanh đi, có việc thì mau nói.
- Ta...ta...
Thái độ Long Thất Thái tử cũng là bình thường, mặc dù mọi khi tính khí hắn khá tùy tiện nhưng đối diện Hồng Liên, hắn bỗng lắp bắp, sợ mất hình tượng.
- Có việc gì xin mời nói, không nên quấy rầy chúng ta!
Hồng Liên nói câu này khiến Bắc Hải thấy khá mất mặt.
- Ngươi!
Long Thất Thái tử tức đỏ mặt, nghĩ phát cáu nhưng lại sợ Bạch Liên không vui. Lúc này, từ trong mây hiện ra một vị thần tiên. Nhìn tiểu đệ mình bị người khi dễ, lúc đầu chỉ định xem náo nhiệt, Long Tam thái tử không thể không ra mặt giúp đệ đệ.
- Hồng Liên đạo hữu thật vô lễ, đệ đệ ta bất quá có chút khẩn trương, ngươi không hiểu nên không xem Bắc Hải lọt vào mắt à?
Không hổ danh ca ca, nói tới nói lui cũng so đệ đệ với khí thế như vậy.
- A? Có sao? - Hồng Liên bỗng chau mày.
- Hừ, ngươi mau gọi tỷ tỷ ra đi! Ta đường đường Long Tam thái tử, không thể nào bị kẻ khác khinh khi quá đáng.
Long Tam thái tử nói lời quả thực rất khó nghe. Các tiên nhân đều biết, Hồng Liên và Bạch Liên là song sinh sen. Lần này, hắn buông lời miệt thị nói Hồng Liên tư chất ngu dốt, không bằng Bạch Liên, nói chuyện cùng hắn chẳng khác nào mất giá trị bản thân.
- Thử nhìn xem là ai khinh thường ai!
Hồng Liên vốn cao ngạo tất nhiên không thể nhịn.
- Đúng lúc phải thử một chút pháp bảo Kỳ Liên Phiến mà tỷ tỷ vừa chế luyện cho ta!
Kỳ Liên Phiến là dùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa luyện thành, khống chế nó không có vấn đề gì cả, lại còn có thể phát quy uy lực của Hồng Liên Nghiệp Hỏa lên rất nhiều.
Trong lúc nhất thời trời đất bỗng biến sắc, xem thực lực Hồng Liên đương nhiên hơn hẳn một bậc, chỉ là long tộc cơ thể to lớn, đánh nhau với người thì khá bất tiện. Hơn nữa, đáng nói là thái tử long tộc pháp khí rất nhiều, trên thân áo choàng, trên chân giày, trên trâm cài tóc và cả chiếc nhẫn trên tay, không chỗ nào mà không có pháp khí lợi hại.
Thật may nhờ có có Hồng Liên Nghiệp Hỏa hộ thân, nếu không sợ là sẽ phải rơi vào chốn bất lợi. Trông thấy ca ca vì mình mà đánh nhau với người, đã thế còn gặp trở ngại, Long Thất Thái tử cũng quản không được nhiều như vậy, liền dùng Long Vương tiễn, hướng Hồng Liên đánh tới.
Hồng Liên khó khăn lắm mới né tránh được, Long Tam thái tử liền đánh tới, nhìn thấy một chưởng kia muốn đánh tới trên thân, đầu dải lụa mềm hóa đi chưởng lực, sau đó bị thu hồi. Long Tam thái tử giương mắt nhìn lên, bất ngờ gặp ngay mỹ nhân, sắc mặt có chút tái nhợt, trông nàng xinh đẹp không hề yếu đuối.
"Quả nhiên mỹ nhân tuyệt thế, trách sao đệ đệ ta tại Long cung thất hồn lạc phách." Long Thất Thái tử trong lòng nghĩ như vậy.
- Chắc hẳn vị này là Bạch Liên tiên tử. Quả nhiên dung mạo xinh đẹp như hoa, long nữ đẹp nhất long cung ta so ra kém xa Bạch Liên tiên nhân người.
Lời này tuy là lời thật nhưng Bạch Liên cảm giác nó giống sự châm chọc hơn.
- Hai vị Long thái tử, chúng ta chưa từng giao thiệp, vì sao các vị lại tới động phủ ta, ức hiếp đệ ta?
Bạch Liên có chút tức giận, vốn cũng không giao thiệp gì, họ ngang nhiên dám đến động phủ chèn ép đệ đệ, thật sự là khinh người quá đáng. Tính Bạch Liên dù tốt cách mấy cũng không thể tha thứ, huống chi Hồng Liên là người mà Bạch Liên quan tâm nhất.
- Tại hạ cùng với ca ca cũng không có ý này, chỉ là cùng Hồng Liên đạo hữu luận bàn một chút.
Lo sợ Bạch Liên tiên tử không để ý tới mình, Long Thất Thái tử hồi hộp đến nỗi toát cả mồ hôi.
"Mình rõ ràng đến đây để cho nàng ấy hiểu rõ tâm ý, cớ sao lại cùng Hồng Liên đánh nhau? Hết lần này tới lần khác, đã thế ca ca còn suýt chút đả thương Hồng Liên rồi.
- À! Ta ngược lại không biết chuyện đó! Nhưng hai người cùng một người đánh nhau cũng gọi là luận bàn sao? - Bạch Liên bình thường thanh nhã, không để tâm lời qua tiếng lại. Hôm nay, Long Thất Thái tử khiến mất hết mặt mũi, quả thực khá tức giận.
- Cái này...
Long Thất Thái tử bị nghẹn giọng, không nói nên lời.
- Bạch Liên tiên tử nói thế không đúng! Rõ ràng Hồng Liên đạo hữu nói năng lỗ mãng, lại là người ra tay trước. Tại hạ vì giúp đệ đệ nên mới phải xen vào. - Long Tam thái tử nói hai ba câu, đem trách nhiệm đẩy đi chẳng sót lại gì.
- Hồng Liên luôn hiểu chuyện, nếu không phải người chọc giận đệ ấy, lẽ nào đệ ấy xuất thủ à?
Hai vị Long Thái tử nghe lời nói này thì kinh ngạc không ít. Chẳng lẽ những hành động Hồng Liên vừa làm đều là ảo giác của bọn họ sao?
- Tỷ tỷ, sao sắc mặt tỷ tái nhợt thế?
Hồng Liên rốt cuộc cũng nói một câu. Người khác mà nghe qua thì hiểu hắn thật sự là đệ đệ tốt, chẳng bao giờ than khổ trước mặt tỷ. Lúc nào cũng quan tâm sức khỏe tỷ tỷ, thật là vô cùng hiểu chuyện.
- Không có gì, ta chẳng qua luyện khí luyện hơi nhanh, không sao cả! - Bạch Liên nhìn Hồng Liên rồi khẽ mỉm cười, muốn hắn biết nàng vẫn ổn.
- Tỷ tỷ luôn cẩn thận, vì sao hôm nay luyện khí lại bị thương? - Hồng Liên lộ vẻ lo lắng.
- Nếu ta luyện chậm thêm chút nữa, chẳng phải đệ đã bị người ta ức hiếp rồi sao!
Bạch Liên không chỉ rõ đích danh, chỉ là bọn họ tự nghe mà hiểu. Lời trách mắng đó khiến huynh đệ Long tộc nhất là Long Thất thái tử mặt đỏ bừng bừng.
- Bạch Liên tiên tử, sao người lại trách cứ chúng ta? - Long Tam thái tử sắc mặt trở nên khó coi.
- Ta cũng không ý này! - Bạch Liên nói mà không thèm nhìn lấy bọn họ. - Hai vị Long thái tử, các người hôm nay tới là muốn tìm ta cùng Hồng Liên luận bàn đạo pháp sao?
- Không, không phải, chỉ là...
Long Thất thái tử lúc này càng có chút nói không nên lời.
- Long Thất thái tử, có gì xin hãy nói thẳng. - Bạch Liên nói lạnh lùng với Long Thất Thái tử.
Long Thất thái tử khẽ cắn môi, nhìn Bạch Liên. Rốt cuộc phải nói ra lời.
- Hôm đó Yêu Vương Yêu Hậu đại hỷ, Kinh Vân đưa quà đi chúc mừng, trùng hợp gặp Bạch Liên tiên tử. Người nhìn thấy cây quạt hồng ngọc của Kinh Vân thì rất thích, ta liền đưa cho tiên tử xem. Lúc ấy, Kinh Vân hỏi tiên tử, nếu có thời gian rảnh, có thể đi thăm hỏi tiên tử được không. Tiên tử đồng ý, hôm nay liền đến quấy rầy người, chủ yếu là giao lưu một phen...
- Ồ, hóa ra nó là cây quạt của ngài! Tỷ tỷ nhìn thấy nó rất thích hợp với ta nên đã tặng cho ta. Không may, hôm đó ta khống chế không tốt Hồng Liên Nghiệp Hỏa nên cây quạt bị cháy ra tro. Thật sự xin lỗi Long Thất thái tử vô cùng.
Nghe Hồng Liên nói, sắc mặt Long Thất Thái tử tái nhợt gấp bội.
"Thì ra hôm trước Bạch Liên tiên tử nhìn chằm chằm cây quạt không rời mắt là bởi cảm thấy nó hợp với Hồng Liên. Vậy mà lúc đó lại nghĩ Bạch Liên tiên tử chú ý đến mình. Ngẫm kĩ thật sự rất tự ái."
- Không sao, bất quá là một cây quạt hồng thôi. Hồng Liên đạo hữu nếu thích, ta sẽ tặng cho người cái khác. - Long Thất thái tử miễn cưỡng cười, khách sáo nói một câu.
- Ồ, thế thì không cần! Ngài nhìn xem, đây là Kỳ Liên Phiến tỷ tỷ vừa mới luyện chế cho ta. Chỉ là dùng chưa quen tay nếu không ta nhất định sẽ đánh bại hai vị Long thái tử rồi. - Hồng Liên khoe một cách đây là trần trụi.
- Đệ đệ, ngươi cùng bọn họ khách sáo cái gì. Bạch Liên tiên tử, ta kính người là Kim Tiên, điều đó không có nghĩa là Long tộc ta sợ ngươi. Đệ đệ ta chính là Bắc Hải Thất thái tử, nguyện ý cưới ngươi một đóa bạch liên. Vinh hạnh lớn lao thế, ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt sao?
Long Tam thái tử không thích nhìn đệ đệ mình dáng vẻ thất hồn lạc phách, nên mới dùng lời khó nghe như vậy.
- Long Tam thái tử, long tộc ngươi chẳng tính ra năm vị Kim Tiên à, ngươi cảm thấy long tộc sẽ hi vọng nhìn thấy ngươi đắc tội hai vị Kim Tiên sao? Ta cùng tỷ tỷ là đệ nhất Tịnh Đế Liên từ thuở trời đất khai thiên, vốn Tiên Thiên Linh Căn, luận thân phận Long tộc cổ xưa còn gọi chúng ta một tiếng Tôn Giả, thánh nhân gặp chúng ta cũng là ngang hàng. Ngươi bất quá tuổi đời không đến vạn năm, dùng thân phận gì so đo với tỷ đệ ta? - Hồng Liên tự cho mình là người bề trên, quát lớn hai vị Long thái tử.
- Các ngươi...
Long Tam thái tử giận run người.
- Tốt thôi, chúng ta so tài một lần, xem ai lợi hại hơn!
Long Tam thái tử không tiếc hao phí xương máu của mình để gọi ra Kinh Long kiếm. Kinh Long kiếm chính là xương sống lưng của thần long cổ xưa biến thành, uy lực tất nhiên không cần phải nói.
Kì thực từ vài ngày trước Hồng Liên cảm giác lệ khí trong người có chút bất ổn. Hắn cố gắng khống chế tâm trí mình, bây giờ lệ khí càng ngày càng nặng, Hồng Liên không thể phân ra một nửa tinh lực khống chế mình. Bị lệ khí làm choáng váng đầu óc, nếu không đã diệt được hai tên tiểu long đó rồi.
Hồng Liên cùng Long Tam thái tử đấu cùng một chỗ, Bạch Liên muốn hỗ trợ nhưng bị sen đỏ quát lớn đành phải thôi. Nhìn Hồng Liên né một chiêu hiểm của Kinh Long kiếm. Né chiêu này lại tung chiêu khác. Hồng Liên đánh ra lửa cũng không áp chế nỗi lệ khí. Mỗi chiêu Long Tam thái tử đánh ra đều chỉ có thể ngăn cản, nếu không tất nhiên sẽ trọng thương.
Bạch Liên không nghĩ Hồng Liên lợi hại đến như vậy.
"Vừa rồi còn không cần mình giúp hắn hóa giải một chưởng kia. Chẳng lẽ Hồng Liên có chuyện gì, nhất định phải phân ra tâm trí mà ngăn chặn sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...