Tình Đầu Là Oan Gia


Lúc đến trước cửa quán lẫu A Lữ đã có hơn nữa lớp đến đó đợi, ngay cả Hồ đại lão cũng đã có mặt ở đó dù hiện tại còn kém 10p nữa mới được 19h.

"Cô đến sớm vậy ạ!" Cô bước đến cạnh nói chuyện với đại lão.

Đại lão nghe hỏi thì mĩm cười mà nhìn cô "Lúc nãy cô có việc gần đây nên sau khi giải quyết xong liền đến đợi mấy đứa"
Cô nhìn đại lão từ trên xuống dưới liền không khỏi che miệng cười, từ đầu đến chân đều được chỉnh chu vô cùng kỉ lưỡng, gương mặt cũng được trang điểm nhẹ tạo cho cả khuôn mặt nét trẻ trung hơn vài phần.

Theo kinh nghiệm quan sát của cô thì đây chắc chắn là vừa đi xem mắt xong nhưng có lẽ là thất bại rồi.

"Cô ơi, không được người này mình tìm người khác thôi cô dù sao cũng xinh đẹp như vậy cơ mà"
Đại lão nghe cô nói thì hơi giật mình nhưng rất nhanh liền mĩm cười mà gật đầu "Cô cũng nghĩ bản thân sẻ tìm được người phù hợp"
Thật ra cô Hồ chẳng biết tối nay sẻ có cuộc xem mắt nào, chỉ là lúc nãy khi vừa về đến nhà mẹ cứ thế mà ép cô đi hơn nữa còn bắt cô trang điểm thật đẹp vào.


Cũng mai lần này xem mắt thất bại nếu không cô lại trở thành người thất hứa rồi.

Từ nãy đến giờ hai người đứng nói chuyện với nhau mấy bạn học khác cũng đến góp vui vào, khỏi phải nói nữ sinh của lớp ai nấy đều rất giỏi miệng lưỡi nên cứ thế trêu cô Hồ cười không ngớt, mặt cũng đều đỏ hết cả lên vì ngại ngùng.

Đúng 19h10 mọi người đều đến đông đủ cả, mấy nhân viên phục vụ hôm nay biết có người bao phòng lớn liền đến cửa đợi sẳng.

Cô Hồ là người đi đầu để check lại thông tin đặt phòng, sau khi đã được xác nhận nhân viên phục vụ liền mời bọn họ đi lên phòng bao.

Phòng bao lớn được đặt ở tằng 4 cũng là tầng cao nhất, tuy đây là nhà hàng lớn nhưng không đặt thang mái mà chỉ duy nhất có cầu thang bộ, cũng mai cầu thang bộ đủ lớn mới có thể chịu được lực của nhiều người đi cùng một lúc như vậy.

Thế Hạo từ lúc đến nới tới giờ đều bám sát lấy cô, trừ cái lúc cô cùng cô Hồ nói chuyện mới tách ra được một chút, còn hiện tại cô dù đi phía trước nhưng bàn tay lại phải hướng về phía sau cho hắn nắm lấy, hệt như cái cảnh mẹ nắm tay con nơi đông người vì sợ con đi phía sau sẻ bị lạc vậy.

Cô có cảm giác hắn nắm tay cô nhiều quá thành ra bị nghiện thì phải, trong trường thì còn đở đi chứ ra ngoài là luôn tìm mọi cách nắm lấy tay cô.

Phòng bao chím hơn một nữa diện tích của lầu bốn, bên cạnh cạnh phòng bao là một khoản trống dùng để đặt một vài chiếc sofa hướng thẳng ra vách kính để ngắm thành phố, và sao trời.

Phòng bao rộng nên được kê khoản chừng 7 bộ bàn ghế bên trong, nhìn cách sắp xếp thì chắc khi được khách thuê mới đưa bàn ghế vào, bởi căn phòng này nếu sắp bàn ghế cố định chắc có thể sắp tận 10 bàn vẫn còn đủ.

Mọi người không gây ồn ào mà nhanh tróng tìm một chổ ngồi xuống cạnh các bạn bè thân thiết của mình.

Thức an từ bên ngoài cũng nhanh tróng được mang vào dù mọi người vẫn chưa gọi món, chắc là do Hồ đại lão lúc đặt phòng đã đặt sẳng menu luôn thì phải.

Không riêng gì thức ăn mà ngay cả rượu cũng được mang lên, mỗi bàn đều được đặt một chay rượu tuy cô không rành về rượu nhưng nhìn liền biết nó cũng không phải là thứ rẻ tiền.


"Loại này mỗi chay trị giá khoản 10 triệu, cô Hồ lần này chơi lớn nhỉ" Thế Hạo nhìn chay rượu liền lên tiếng đánh giá.

"Cậu rành về rượu quá nhỉ?" Vi Vi thấy chay rươu cũng bình thường nhưng Thế Hạo lại có thể nhìn một lần là đoán được giá liền không khỏi tò mò.

Nghe vậy Việt Ngôn ngồi bên cạnh miệng nhanh hơn não mà lên tiếng "Hạo ca đi bar nhiều nên rượu chỉ cần liếc sơ một cái là!.

.

ư! ưư.

.

" Câu chữ chưa kịp nói hết đã bị Việt Ngôn dùng tay bịt miệng lại.

Trèn ơi lúc nãy ánh mắt Thế Hạo nhìn Gia Dĩ giống như đang nhìn bao cát vậy, có thể mang ra luyện tay bất kì lúc nào.

"Hắn uống nhiều nên nói hồ đồ rồi mọi người đừng để ý" lời nói của Việt Ngôn tuy mang tính chất giải vây cho con người ngốc nghết nhưng nó cũng hết sức vô tri.


Lẫu chưa sôi, thịt nướng chưa chính rượu chưa được khui thì làm sao có thể uống đến mức hồ đồ cho được.

Thế Hạo thì ở một bên liên tục liếc mắt lén lút nhìn cô, sợ cô có điểm gì đó bất mãn đối với hắn bởi con gái có mấy ai thích người rượu chè be bét đâu.

Mặc dù hắn ra vào quán bar nhiều thật nhưng mà chưa có đến mức độ be bét, bất quá mỗi loại hắn chỉ nhấp một chút thôi.

Nhưng điều này cũng rất dễ khiến người khác phải hiểu lầm.

Người khác hiểu lầm thì không sao nhưng cô mà hiểu lầm là tiêu hắn luôn, lỡ như cô cho rằng hắn ngoài rượu ra thì chẳng còn biết gì nữa thì đến lúc đó hắn có 10 cái miệng cũng khó lòng giải thích.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận