Tình Đắng



Anh gầm lên giận dữ: “Trời mưa lớn như vậy, tốt nhất em đừng có làm loạn nữa, có lời gì lên xe rồi nói!” “Thẩm Thần Bằng, anh không phải là gì của tôi, tại sao tôi phải lên xe anh, mong anh đừng đến làm phiền tôi nữa!” Anh cố nhịn cơn giận, hòa nhã nói: “Cho dù là phụ huynh học sinh, trời mưa đưa cô giáo về nhà cũng là chuyện nên làm” “Trời mưa đi làm tan làm đối với tôi mà nói không phải lần đầu tiên, đã sớm quen rồi, cho nên anh cũng không cần phải phiền phức như vậy.” Đồng Hiểu nói rồi dùng sức hất tay anh ra, đi thẳng

Lúc này cả người Thẩm Thần Bằng đã ướt đẫm, anh gào lên với bóng lưng cô: “Đồng Hiểu, cái người phụ nữ không biết tốt xấu này, em2đừng có lên mặt quá!” Anh quay lên xe, khởi động xe, cố ý lái nhanh qua người cổ

Xe lao vào vũng nước ở ven đường, bắn lên người, lên mặt Đồng Hiểu

Đồng Hiểu lau mặt, trong nháy mắt xe của anh đã biến mất ở trước mắt

Người như Thẩm Thần Bằng quá nguy hiểm, cô không muốn có bất cứ liên quan gì với anh

Có lẽ lúc anh theo đuổi mình sẽ nâng mình lên thật cao, nhưng không ai biết được tình yêu của bọn họ sẽ bảo đảm được bao lâu

Thiên đường đương nhiên rất tốt, nhưng bao nhiêu người có thể chịu được ngã từ thiên đường xuống địa ngục.

Thẩm Thần Bằng lái xe như bay cả đường, Đinh Đinh luôn ở bên cạnh nhắc nhở: “Bác, lái xe chậm chút

Bác, lái xe chậm chút.”


Thẩm Thần Bằng giơ tay xoa đầu thằng bé: “Yên9tâm đi, trước kia bác từng đua xe rồi, bảo đảm đưa cháu về nhà an toàn.”

Về đến nhà, tất cả mọi người nhìn thấy Thẩm Thần Bằng như vậy đều giật mình.

Tiết Ngọc Lan cau mày: “Sao cả người lại ướt hết thế kia? Con làm cái gì thế?”

Thẩm Thần Bằng không nói gì cả, đi thẳng lên tầng, về đến phòng mình thì đóng sầm cửa lại

Tất cả mọi người bắt đầu vây quanh Đinh Đinh hỏi: “Đinh Đinh, sao bác lại ướt mưa thể?” “Con đã đồng ý với bác, con không thể nói với mọi người.” Mạc Trọng Huy cau mày, bế con lên dụ dỗ: “Đinh Đinh nói cho ta biết, buổi tối ba làm đồ ngon cho con ăn.” Nhóc con thích nhất bữa cơm tình yêu ba nấu

Nhưng bác nói nam tử hán không thể nói không giữ lời, nó đã6móc tay với bác rồi

“Con không thể bán đứng bác.” Thằng bé này, mặc cho bọn họ uy hiếp dụ dỗ thế nào cũng không thỏa hiệp

Sau đó tất cả mọi người đều không để ý nữa

Đến tận bữa tối, Thẩm Thần Bằng ở trong phòng không ra ngoài, Tiết Ngọc Lan đi gọi anh, anh nói không muốn ăn

“Thần Bằng làm sao thế? Sao lại như thất tình thế này?” Buổi tối nằm ở trên giường, An Noãn càng nghĩ càng không đúng

Cô cầm điện thoại lên gọi cho câu lạc bộ

“Gần đây Thẩm Thần Bằng có đến câu lạc bộ không?” Lễ tân nói với An Noãn: “Đã một khoảng thời gian anh Thẩm không đến đây rồi.” “Lần trước anh ấy đưa một cô gái đến câu lạc bộ, là cô Chung à?” “Không phải cô Chung, tôi biết cô Chung, người anh Thẩm đưa0đến là một cô gái rất trẻ tuổi.” “Tôi biết rồi, lần sau anh Thẩm còn đưa cô gái đó đến câu lạc bộ, nhất định phải nói cho tôi biết ngay.” “Vâng, cô An.” Cúp điện thoại, An Noãn vẫn còn đang suy nghĩ

Mạc Trọng Huy không nhịn nổi nữa, xoa đầu cô cưng chiều nói: “Em lại thể rồi, toàn bận tâm chuyện của cậu ta

Nếu cậu ta yêu thật, có thể không nói cho chúng ta biết à? Có lẽ lại chơi đùa thôi.” “Ngày nào anh ấy cũng đưa đón Đinh Đinh, anh nói xem liệu có phải anh ấy thích cô giáo ở trường Đinh Đinh không?” Mạc Trọng Huy cau mày: “Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, có thời gian thì dành cho anh đi.” An Noãn có người vào trong lòng hắn, hậm hực nói: “Đã ngần này tuổi rồi còn7suốt ngày khiến người ta nhọc lòng, mỗi lần nhìn thấy bác dâu thở dài là em lại khó chịu trong lòng.”

“Ngoan, sẽ ổn thôi, anh cảm thấy duyên phận của Thần Bằng sắp đến rồi.” Mạc Trọng Huy nói rồi cúi người xuống hôn lên môi cô, nhưng lúc hai người đang hôn nhau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, còn kèm theo tiếng khóc của trẻ con

Mạc Trọng Huy khẽ cau mày, quay người xuống giường.

Hắn mở cửa ra, Đông Đông lập tức ôm lấy chân hắn, vùi đầu vào chân hắn khóc lớn


Mạc Trọng Huy đau lòng bế con lên, thấp giọng dỗ: “Sao thế? Không phải vừa nãy con đã ngủ rồi sao?” Hai đứa bé, bây giờ một đứa ngủ cùng Tiết Ngọc Lan, một đứa ngủ cùng Đậu Nhã Quyền

Bác dâu ba thường xuyên đùa bọn họ: “Noãn Noãn, cháu vẫn có thể sinh một đứa nữa để bác trông.” Tối nào Mạc Trọng Huy cũng dỗ cho hai đứa bé ngủ mới về phòng

Từ bé hai đứa đã được rèn thói quen ngủ rất tốt, ngủ một mạch đến khi trời sáng

Lúc ba tháng, Đống Đông bắt đầu ngủ một giấc cả đêm, đêm không cần uống sữa nữa

Tiết Ngọc Lan áy náy nói: “Không biết con bé làm sao nữa, tỉnh dậy là khóc đòi ba.” “Bác dâu, bác về phòng trước đi, hôm nay chúng cháu dỗ con ngủ.” Con bé được Mạc Trọng Huy bế một cái là an phận ngay, dựa đầu lên bờ vai rộng lớn của hắn, chẳng mấy chốc đã ngủ say

An Noãn nằm ở trên giường ghen tị nói: “Anh nói xem tại sao hai đứa bé này đều dính anh như vậy chứ? Em mới là người mang thai mười tháng sinh bọn nó ra.”

Mạc Trọng Huy cười đặt con lên giường, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Ghen rồi à?”

“Ai ghen?” Buổi tối Thẩm Thần Bằng đi bar uống rượu với bạn

Chỉ cần ra hiệu ngầm một chút, đám bạn đã tìm một đồng người đẹp đến

Nóng bỏng quyến rũ, thanh thuần đáng yêu, tiểu thư khuê các, con gái rượu..

Thật sự là muốn kiểu nào có kiểu đấy

Thẩm Thần Bằng trái ôm phải ấp, uống không ít rượu


Anh càng uống nhiều, càng cảm thấy trái tim trống rỗng

Nghĩ đến việc mình ôm nhiều người trong lòng như vậy nhưng không có người nào mình thích, loại cảm giác đó thật sự không dễ chịu

Anh đặt chai rượu lên bàn, đẩy hai cô gái đẹp trong lòng ra

Các anh em thấy Thẩm Thần Bằng định đi, vội vàng hỏi: “Thẩm thiếu, hôm nay cậu muốn đưa ai đi, mấy cô gái ở đây tùy cậu chọn, tất cả đều sạch sẽ.” Thẩm Thần Bằng nhìn một vòng, các cô gái đều đang ném ánh mắt quyến rũ cho anh

Thẩm Thần Bằng vung tay lên, lạnh lùng nói: “Không cần ai hết.” “Thẩm thiểu, không phải chứ, vừa rồi còn uống rượu rất vui vẻ mà, sao không đưa về nhà tiếp tục tiêu khiển?”

Thẩm Thần Bằng không nói gì, một mình rời khỏi quán bar.

Anh lái xe như bay trong bóng đêm

Buổi tối sau cơn mưa, hình như không khí tươi mát hơn không ít

Bóng dáng gầy yếu trong đầu đó luôn hiện ra trước mắt, cô gái này thì dầm mưa cũng không muốn để anh đưa cô về nhà

Anh từng gặp không ít người bướng bỉnh, người như Đồng Hiểu thì đúng là hiếm gặp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui