Can ôm Tin một lúc lâu mà vẫn chưa có ý định buông ra,có thể nói là tâm trạng của Tin lúc này tốt hơn bao giờ hết,ít ra hắn cũng biết được là cậu có thích hắn chỉ là ngốc đến nỗi không nhận ra:
- Cảm ơn cậu.
Một khoảng tĩnh lặng,đáng lẽ khi nghe hắn cảm ơn thì thông thường Can sẽ hỏi hắn " Sao lại cảm ơn tao?" hoặc " cảm ơn cái gì?" nhưng cậu lại im lặng! có chút không giống với tính cách thường ngày :
- Can?cậu có nghe tôi nói không?
Tin nắm lấy vai Can,cậu ngả vào người hắn! ngủ ngon lành =_= Tin thở dài,đặt Can nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho cậu.
Ngày mai mối quan hệ của hắn và cậu sẽ thay đổi! người yêu,đúng,là người yêu.
Ánh nắng rọi vào căn phòng! trên giường có hai người! một người ngủ ngon lành vẫn chưa tỉnh,một người mắt thâm quầng mệt mỏi dựa vào thành giường ngắm người còn lại ngủ! Tin khẽ vén mớ tóc mái của Can! đáng yêu!.
-Ư!
Can vươn tay,cậu mở mắt,đập vào mắt cậu là khuôn mặt của Tin gần trong gang tấc!Cậu giật mình ngồi dậy đẩy hắn ra:
- Mẹ nó!mày định làm gì ?gần quá rồi đó!
Tin nhìn Can đỏ mặt khẽ nhếch miệng cười:
- Cậu đoán xem.
Can cảm thấy chắc chắn chẳng phải chuyện tốt lành gì,cậu trèo xuống giường hướng phòng tắm đi thẳng,điều cậu không ngờ đến là Tin cũng theo cậu bước vào phòng tắm:
- Mày sao lại đi theo tao?
Tin :
- Đánh răng,vệ sinh.
Làm việc cần làm.
Can:
- Nhưng mày làm gì có bàn chải răng?khăn tắm!
Tin khẽ cười nhướn mày nhìn về phía bồn rửa mặt.
Can nhìn lên bồn rửa mặt,cậu! không còn từ nào để hình dung được! Bên cạnh cốc và bàn chải răng của cậu là một cái cốc và bàn chải y hệt,khăn tắm,!.
Can há hốc miệng! giống như đây là phòng của Tin chứ không phải của cậu:
- Mày mang hết đống đồ này đến đây lát nữa dọn đi mệt chết.
Tin lấy bàn chải bóp một ít kem đánh răng đưa cho Can,Can ngốc ngốc cầm lấy,Tin cũng lấy kem cho mình:
- Tôi sẽ đến đây ở thường xuyên nên ít nhất cũng phải chuẩn bị vài thứ đồ dùng cơ bản cho sinh hoạt chứ.
Can ngơ ngác:
- Là sao?
Tin cười bất lực! trước đây hắn chỉ có duy nhất một kiểu cười:khinh bỉ ,nhưng từ khi gặp Can hắn mới biết rằng con người ta có thể cười theo nhiều cách khác nhau,nhiều lí do khác nhau ,thậm chí khi ở cạnh Can hắn còn chẳng tìm ra lí do tại sao hắn lại cười nhiều đến vậy! Một câu nói hay thậm chí chỉ là một cử chỉ nhỏ của cậu cũng khiến hắn phải bật cười! điều mà trước đây chưa từng xảy ra với hắn!
Tin thở dài,có nói nữa thì cậu cũng chưa chắc đã hiểu:
- Sáng nay cậu có tiết lúc 8h,hiện tại đã là 7h30.
Can lúc này mới nhớ ra,cậu vội vàng đánh răng rửa mặt.
Vệ sinh cá nhân xong,Can mở tủ quần áo! toàn là! quần áo! nhưng đâu phải chỉ có mỗi quần áo của cậu! đừng có nói là! Tin cũng đi tới cạnh tủ đồ với tay lấy một bộ đồ đi vào phòng tắm.
Can: !.
Một lát sau Tin bước ra khỏi phòng tắm,quần áo chỉnh tề.
Can cũng lấy đồng phục rồi đi nhanh vào phòng tắm thay đồ.
Cả hai cùng xuống nhà,mẹ Can đang nấu gì đó thấy Tin và Can xuống thì kéo cả hai ngồi xuống bàn ăn:
- Mẹ nấu sắp xong rồi,hai đứa ăn xong rồi mới được đi.
Tin chắp tay:
- Chúc mẹ buổi sáng tốt lành.
Mẹ Can xoa đầu Tin:
- Mẹ cảm ơn Tin nhé.
Can lại được một phen há hốc miệng,rốt cuộc thì ai mới là con trai của mẹ đây?
Can nhìn xung quanh:
- Con Le đâu rồi mẹ?
Mẹ Can bưng tô canh đặt vào bàn:
- Le đi học từ 7h rồi,đâu như con.
Cả ba người cùng ăn cơm,mẹ Can nhìn Tin khẽ mỉm cười ,bà rất thương đứa trẻ này,gia đình giàu có thì sao?địa vị xã hội cao thì thế nào?chung quy vẫn là thiếu đi hơi ấm của người thân, gia đình,cứ mỗi lần nhìn vào mắt Tin bà thấy được sự lẻ loi trong mắt đưa bé tội nghiệp này! lên bà đã bảo Tin cứ gọi bà là mẹ nếu muốn và thằng bé đã làm thế!
Ăn xong mẹ Can đưa cho cậu một hộp mứt táo:
- Đưa cái này cho Good,thằng bé thích cái này lắm.
Rồi bà quay sang Tin:
- Tin có thích mứt táo không?nhà còn nhiều lắm,à mà con còn phải đi học,tối về rồi ăn.
Tin chắp tay:
- Dạ vâng ạ,vậy bọn con đi học đây ạ.
Can đút hộp mứt vào cặp rồi chạy theo Tin:
- Can đi học nha mẹ.
Mẹ Can nhìn bóng lưng của 2 đứa trẻ! cảm giác như mình có thêm một đứa con trai vậy! Nếu có thể bà muốn Tin làm con rể mình!
Tin khởi động xe:
- Good thân với cậu lắm à?
Can gật gật đầu :
- Ừm,nó là bạn thân nhất của tao.
Tin: - Cậu ta có thường xuyên tới nhà cậu không?
Can: -Đương nhiên,bạn thân mà.
Sắc mặt Tin càng ngày càng tối:
- Vậy cậu ta có từng qua đêm ở nhà cậu không?
Can lại gật gật đầu:
-Có.
-Ngủ ở đâu?
-Tất nhiên là phòng tao rồi.
-------keeeeetttttt!!!!!!!!!!!!!!!---------
Thắng phanh xe đột ngột khiến Can suýt nữa ngã dúi về phía trước nếu không có đai an toàn,cậu gào lên:
- Mày lại bị cái gì?muốn doạ chết tao à?
Tin quay sang nhìn Can:
-Cậu nhắc lại thử xem.
-Nhắc gì cơ?
- Cậu vừa nói gì?
Can cố nhớ lại,cậu có nói gì động đến hắn à?hình như không có mà! :
- Hình như tao nói "tất nhiên là phòng tao rồi" thì phải !
Tin cầm lấy cổ tay Can siết chặt:
- Cậu có còn biết xấu hổ nữa không ?lại đi ngủ với cái tên Good?
Can bị Tin cầm tay cố gắng gỡ ra:
-Aw,chuyện từ hồi tiểu học rồi,vả lại mày nhớ kĩ giùm tao là con trai,con trai với con trai thì có gì với nhau được cơ chứ?xấu hổ cái gì?
Nghe Can nói,Tin khẽ thở phào,thì ra là! từ hồi tiểu học:
- Tôi với cậu chẳng phải đều là con trai?nhưng tôi vẫn thích cậu chẳng phải sao?!
Can cảm thấy nhịp tim đập mỗi lúc một nhanh,sao cái tên này cứ xểnh ra là nói thẳng vào mặt cậu là thích cậu như thế được cơ chứ!!!!:
- Nhưng tao với nó chẳng có gì cả,mày đâu cần phản ứng như thế.
- Tôi thích cậu.
Đấy,lại nữa!Can nhíu mày nhìn Tin:
- Tao biết rồi.
Tin nhìn Can chằm chằm:
- Vì tôi thích cậu nên không muốn cậu gần gũi với bất kì ai khác.
- Cả với mẹ tao với con Le à?
Tin thở dài, nói chuyện với Can thêm chút nữa chắc hắn sẽ chết vì tức mất thôi:
- Tôi đang ghen cậu có hiểu không?chắc là không,cậu làm sao hiểu được.
Can đỏ mặt:
- Tao! tao biết rồi.
Tin khởi động lại xe:
- Biết thì tránh xa mấy tên đó ra,cậu chỉ có thể gần gũi với tôi! mẹ và Le thôi nghe rõ chưa? Cantaloupe?
Nghe Tin gọi tên đầy đủ của mình Can giãy nảy nên:
- Ai cho mày gọi tên đầy đủ của tao?ai cho hả?
______________AnhLotus_________________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...