- mình chia tay đi. peter nói với nó 1 cách dứt khoát.
- lý do là gì? nó ngạc nhiên tròn mắt nhìn peter, vì 2 đứa nó đang vui vẻ chẳng giận hờn gì nhau.
- chỉ là không hợp nhau chúng ta nên làm bạn thôi. peter bình thản nói với khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm.
- uh, thì chia tay. nó nói là tim như vỡ ra từng mảng…nói quay lưng và bước đi.
- để anh đưa em về. peter nói với theo nó
- không cần, chia tay từ bây giờ, thì chẳng còn trách nhiệm hay lý do gì a phải lo cho e. nó cố nói với giọng bình thản nhưng không ngăn được dòng nước mắt đang cay cay khoé mắt.
…
1 tuần sau đó, nó đi dạo 1 mình, những nơi từng là nơi hẹn hò của 2 đứa những kỉ niệm đẹp như đang cào xé tim nó. peter một người lạnh lùng nhưng lại làm tim nó rung động…nó muốn níu kéo nhưng đã hứa khi tỏ tình với a rằng khi chia tay sẽ không níu kéo, cho nhau tự do khi cảm thấy hết yêu…có lẽ tình yêu của nó chưa đủ để làm con tim lạnh lùng của a rung động.
nó quyết định rời xa nơi nhiều kỉ niệm này 1 thời gian, để làm cho những vết thương được lành lại. đến 1 nơi không có bức chân của a và cũng chẳng có bất kì kỉ niệm nào về a.
…..
chuyến máy bay đáp cánh tại Hà Nội lúc 5 chiều…không khí không quá nóng nhưng sự oi bức và ồn ào, đông đúc làm cho nói khó chịu và mệt mỏi. bắt tãi về 1 khách sạn trên đường Quốc Tử Giám mà kì nghỉ lần trước có dịp ra Hà Nội với gia đình mà cũng là nơi duy nhất nó biết tại HN. nó chưa báo cho gia đình và bạn bè biết vì muốn thay đổ không khí và dành chút thơi gian riêng ình trước khi về lại SG.
mệt mỏi làm thu tục book phòng. nó đi tắm và lăn ra ngủ 1 giấc sau những mệt mỏi của ngày đầu tiên quay về nước. giật mình dậy, nó lằn suy nghĩ bâng khuân về điều gì đó hay nó bắt đầu nhớ a. nó choàng ngồi dậy, đánh nhẹ lên trán và lắc đầu nói với chính mình
- quên đi, mày về đây đề sả stress, để vui lại…phải bắt đầu thôi…enjoy HN nào.
nó thay đồ và chọn 1 quán Bar dể tới đó…nó không thích đi bả, không thích tiếng nhạc ồn ào, và cũng chẳng thích thú gì thử những ngụm rượi chát đắng đó. nhưng nó lựa đến bar, càng không thích thì lại muốn thử, biết đâu nó sẽ thay đổi mình 1 chút…ngoài ra nó cũng chẳng biết đi đâu ở chốn HN này.
…..
nó chọn 1 góc trong quán Bar, và 1 ly cooktail nhẹ. tiếng nhạc ồn ào làm tim nó đập mạnh hơn, có lẽ vì chưa quen. ngồi im quan sát mọi người, những group người tụ tập thi nhau uống những ly rượu, nó chẳng hiểu nổi sao học lại có vẻ sảng khoái khi nuốt vô những ly rượu đắng chát đó…trên sàn nhảy mọi người đang trình diễn nhảy nhót mà có cho tiền nó cũng chẳng dám nhảy. kết luận ra nơi này không dành cho nó. lướt lại 1 vòng chung quanh trước khi rời quán bar, mắt nó dừng lại ở 1 bàn, những anh chàng đang ngồi tán gẫu ở chốn ồn ào này và hẳn là những anh chàng đẹp trai công tử, dù không thấy rõ dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo nhưng nó có thể đoán được, bởi cách của những cô gái đứng cạnh mấy chàng đang o bế mấy a chàng này và nhiều những cô gái khác cũng đang muốn tạo sự chú ý của mấy a chàng. nhưng lại nó tập trung vào 1 a chàng có vẻ chằng để ý gì đến những cô nàng ở cạnh mình, vẻ bất cần và đang nhìn về 1 nơi nào đó. nó mỉn cười với ý tưởng vừa léo trong đầu nó. đứng dậy và bước lại gần 1 cách không ngần ngại.
Duy hôm nay bỗng thấy trống trải 1 cách không giải thích được, rồi cũng như mọi buổi tối như mọi cuối tuần nói nhấc điện thoại lên và rủ 1 cô nàng nào đó trong những cô nàng đang đổ gục trước a…1 công tử nhà giàu và galang. tụ tập với tụi bạn…lại đi bar, hôm nay a cũng chẳng mấy hứng đến đó nhưng cũng chẳng biết đi đâu nên đành theo tụi bạn…mọi sự chú ý của a từ khi bước vô quán được đổ dồn về 1 cô gái bí ẩm ở 1 góc bàn. hình như cô không đi cùng bạn, và từ chối hết những lời tán tỉnh của những a chàng bên cạnh, im lặng và nhìn mọi người chung quanh, thỉnh thoảng cô nhìn về hướng bàn của a. 1 lúc Duy thấy cô đang đứng dậy chuẩn bị rời quán, nhưng hình như đang tiến gần về bàn của a thì phải.
…..
nó đứng trước mặt a chàng, có lẽ a hơi ngạc nhiên khi thấy nó. nó kề gần tai a để a có thể nghe rõ nó nói gì
- hình như a không thích thú mấy ở chỗ này.
- sao e biết, mà chúng ta có quen nhau không nhỉ?
- quan sát là thấy thui, không quen nhưng rùi sẽ quen.
a nhìn cô mỉn cười với cách bắt chuyện của cô bé, nghe giọng cô là người miền nam.
- e cũng không thích gì ở chỗ này, tính ra khỏi đây đổi không khí. a muốn đi cùng không. nó chẳng hiểu lý do gì mà nó dám đến bắt chuyện và rủ a chàng này đi cùng nó, nó chẳng còn quan tâm rằng a chàng này là người tốt hay xấu, có lẽ ly cooktail vừa rùi cũng làm nó hơi say chăng.
Duy ngạc nhiên với đề nghị của cô nhưng cũng đúng là a không muốn ở lại đây thêm nữa, nên đồng ý rời khỏi đây, a báo hiệu ấy thằng bạn biết và tụi nó chào tạm biệt a với nụ cười đầy ẩn ý.
….
- e tính rủ a đi đâu? Duy hỏi cô bé
- tuỳ a, e không biết chỗ nào ở HN. nó đáp 1 cách thờ ơ.
- ok, đứng đợi a chút, a đi lấy xe, rùi mình đi. Duy nói với nó, rùi đi lấy xe, trong đầu a ” đúng là 1 cô bé lạ lùng”
- lên xe e, a sẽ chở e đi dạo. a nói với nó, và nó chỉ mỉn cười đáp lại.
- e không sợ hả?
- sợ gì a?
- thì sợ a la người xấu.
- e đủ lớn để biết đối phó với người xấu và e được cho là có linh cảm va quan sát tốt về người khác. a không tốt nhưng cũng chưa phải là người xấu đến mức có thể làm gì được e. nó mỉn cuời trả lới a
- duy cười trả lời nó, có thể nhưng chưa chắc nha cô bé. đừng dễ ngỏ lời đi với 1 tên con trai vào giờ này, coi như hôm nay a đóng vai người tốt với e vậy.
- vậy thì a ráng đóng cho đạt nha. cả hai cười rối chìm vô khoảng không im lặng.
duy im lặng ra có thể nhìn cô qua kính chiếu hậu, cô đang nhìn xa xăm đâu đó mà cũng để tâm đang đi cùng a. nét mặt cô rất thanh nhưng lại có chút vẻ bất cần.
- sao e lại đi bar 1 mình.
- vì muốn kiểm tra lại
- kiểm tra gì vậy cô bé? xem a chàng của cô bé có trong đó không hả??
- a chỉ được suy nghĩ lung tung, e không phải những cô nàng hay ghen đi kiểm tra người mình yêu đâu.
- cô nàng nào cũng nói vậy, nhưng có cô nào làm được
- nghe a nói có vẻ chắc a cũng nhiều ng iu lắm hen?
- có thể nói vậy.
- e kiểm tra lại xem đó có phải nơi dành ình không?
- vậy là không rùi, đúng không cô bé?
- uh, nhưng e không phải là cô bé nha. mà e chưa bít tên a
- a tên duy, còn e
- e?? a thích gọi tên gì thí gọi
- e này ngộ hen, sao lại muốn gọi tên gì thì gọi.
- vậy cứ coi như tên e là Gió đi… cô mỉn cưới tinh nghịch
- a tính chở e đi đâu
- đến quán cafe a thík
- chắc những cặp iu nhau, hay chạy lòng vòng vậy hả a
- uh, e chưa iu sao mà hỏi vậy.
nó im lặng không trả lời câu hỏi của a.
đến quán cô chọn 1 bàn trong góc, như lúc ở bar.
- e có vẻ thích ngồi ở góc quá hen
- ngồi ở góc, a có thể quan sát mọi ngưới 1 cách âm thầm.
nó gọi 1 ly latte với 2.5 đường.
- e cho nhiêu đường như vậy sẽ mất vị cafe. Duy ngạc nhiên khi cô cho thêm đường vô latte 1 loại càe nhẹ
- e không uống dc loại càe đắng, nhưng chẳng hiểu sao lại thích mùi vị 1 chút đắng nhưng lại có vị ngọt.
Duy mỉn cười cô bé thật lạ với a, những cô bé a wen luôn nhăn mặt khi thử ngụm cafe…lúc nào cũng chỉ gọi sinh tố khi tới quán cafe.
- a cũng bít chọn quán hen, yên tĩnh nhưng không quá buồn chán.
- uh cũng có lúc cần yên tĩnh mà e.
giờ ngồi đối diện với cô a mới có thể nhìn kĩ khuôn mặt cô, cô không gọi là đẹp nhưng có gì đó dễ thương, chắc tại lún đồng xu hiện lên mỗi khi cô cười.
- giờ nhìn thì thấy a cũng đẹp trai hen, chắc nhiêu cô theo lắm. cô nói giọng tinh nghịch chọc a, chẳng hiểu sao cô lại đi theo 1 tên lạ hoắt, không quen bit, nhưng lại linh cảm cho cô bít a sẽ không làm hại gì cô.
- uh thì có thể cho là vậy. a tinh nghịch đá lông nheo khi trả lời.
- a làm gì?
- a làm văn phòng thui e ah. Duy đáp lại, nếu khong muốn nói ra là a là trưởng phòng kinh doanh của công ty gia đình do ba a làm giám đốc.
- oh, hèn chi nhiều cô theo a, ít ra a đẹp trai, và công việc ổn định.
- còn e
- e hả? e thất nghiệp, không có gì là ổn định.
a cười với cách nói chuyện của cô, không giống như những cô nàng a từng quen, luôn tỏ ra dịu dàng và nhỏ nhẹ.
- vậy e có nằm trong những số cô nàng sẽ đổ trước a chàng đẹp trai và công việc ổn định như a không.
- không. nếu vậy thì e sẽ đổ trước cả trăm ng hả a. mà a cũng đâu hẳn là đep trai lắm hahaha…chưa đủ trình độ dùng mỹ nam kế với e được.
Duy cười trước sự lén lỉnh của cô bé tự ình cái tên la Gió.
- sao e thích gọi là gió
- uh thì gió luôn tự do và mang cảm giác dễ chịu. không bị gò bó vô bất cứ điếu gì.
nói chuyện 1 lúc nó nói a chở nó về khách sạn, vì cũng bắt đầu thấy mệt, có lẽ tác dụng ly cooktail bắt đấu có tác dụng đến nó. a chở nó về trước khách san rùi hỏi nó.
- e ở HN bao lâu?
- e chưa biết nữa, có lẽ là 1 tuấn, nhưng có lẽ là 1 ngày. chưa có kế hoạch a ah.
- vậy nếu cần người hướng dẫn viên khi e ở đây thì liên lạc với a nhé. duy nói và đưa số dt cho nó.
- vay e thay đổi sẽ ở đây 1 tuần.
- e lên kế hoạch nhanh nhỉ. duy lén lỉnh chọc nó.
- e không cần hướng dẫn viên, nhưng cần ng iu trong 1 tuần ở HN, a giúp được không.
Duy ngạc nhiên về câu nói của nó nhưng cũng đồng ý, chẳng hiểu sao a cứ bị xuôi theo cô bé này, nhưng thay đổi cuộc sống nhàm chán của a 1 chút, chũng chẳng có gì là không hay.
- vậy nha, thoà thuận làm ng iu e 1 tuần, a ráng làm tròn chắc nhiệm nha. nhưng chắc chắn là sau 1 tuần a không iu e đó. nó đá lông nheo tinh nghịch chọc a.
-uh. duy mỉn cười với suy nghĩ trong đầu 1 tuần thì sao a iu đc, bao nhiêu cô nàng theo a bao lâu còn chưa làm a rung động thì sao cô bé có thể.
nó hôn nhẹ lên má a tinh nghịch nói thui chào tạm biệt ng iu của Gió. e đi vô đây mai gặp a.
nó quay lưng đi vô mà không ngoảnh lại… duy đứng đó chưa hết ngạc nhiên vì sự bạo dạn của cô bé, nghe cô bé đi vô rùi a chạy về nhà, trêng đường mỉn cười nghĩ lại cuộc gặp gở tình cờ của a với cô bé Gió. chắc là sẽ thú vị lắm đây.
…..
còn tiếp
Duy từ tối qua đến giờ a không thể nào diễn tả nổi cảm giác của mình, sự tò mò về cô bé từ trên trời rớt xuống nhưng lại thú vị. con gái SG luôn bạo dặn và dễ thương như vậy sao. thức giấc không còn cảm giác nhàm chán vì mỗi nhau đều giống nhau nữa. a cảm thấy hăng hái và chời đợi chuyện gì sẽ diễn ra tiếp.
Nó tỉnh giấc 1 cách ểu oải, nhưng khi nhìn thấy mẩu giấy với số dt nó chợt mỉn cười…haizzz, chẳng hiểu nổi nó đã làm gì, a chàng đó cũng lạ chẳng kém gì như nhữngìthứ đang diễn ra, mọi chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng của nó. tự nói với chính mìng thôi kệ, chuyện tới đâu thì tới.
nó chuẩn bị rời khách sạn cho 1 ngày tham quan HN, xuống bàn tiếp tân gửi chìa khoá phòng, thì cô tiếp tân đưa cho nó 1 lời nhắn với nụ cười chẳng hiểu nổi.
” chào con mèo lười! a ghé qua nhưng e vẫn chưa dậy. gọi cho a khi nhận được lời nhắn này nhé. người iu 7 ngày của e”
đọc xong lời nhắn, nó mỉn cười thầm nghĩ anh chàng này cũng bít kua gái và lãng mạn đó chứ. nó gọi cho Duy.
- alo…
-….
- alo, ai vậy??
- a, e nè.
- e nào?? e phải nói tên a mới nhớ nổi. duy vui mừng khi bit cô gọi a nhưng vẫn tinh nghịch chọc cô
- oh, nếu vậy thì thui, chào a chắc e gọi lộn số. cô bình thản trả lời, có lẽ mới ngủ dậy cô chưa có tinh thần hùa vào cho đùa của a
- trời, sao e lạnh lùng giữ vậy? e mới dậy hả? tính đi đâu không?
- e không bít nữa, người iu e đâu để e bơ vơ thế này. cô nhận ra mình đang nói chuyện với ng iu hờ, nên liền quay wa giọng nhõng nhẽo với a
- a bận làm, chút nữa xong a gọi cho e.
- oh, vậy thì a cứ làm đi, e đi lòng vòng HN tham quan chút. bye bye a nha.
cúp máy xong. Duy vui vì cô liên lạc với a, không phải mọi chuyện chấm dứt từ hôm qua, mà a đã chở thành ng iu 7 ngày của cô, chẳng hiểu sao lại cảm thấy vui vui trong lòng, bít bao cô nàng theo a nhưng a chưa từng có cảm giác hồi hộp đợi dt của 1 ai đó như vậy. rùi lại lo cô sẽ làm gì, di đâu vì cô chẳng bít gì về HN.
Nó hơi chút thất vọng, cứ nghĩ a chàng hnay sẽ chở nó đi lòng vòng HN. nhưng thui ng iu hờ thì vậy thui, chỉ khi rảnh mới nghĩ đến nhau. mà nó và a chỉ giống như 1 trò chơi thui mà. nhưng nếu được nó vẫn muốn a đóng trọn vai ng iu, còn nó đóng trọn vai cô nàng ng iu được nhõng nhẽo. chỉ có 7 ngày thui mà, sao đó nó và a chẳng còn gặp lại nhau, thì cứ tha hồ là chính mình, làm gì mình thích đi, nó nghỉ trong đầu rùi lấy dt ra nt cho a.
- a nè, a có đóng tốt dc vai ng iu của e không?
- a sẽ cố. a trả lời chẳng bít sao cô bé hỏi vậy.
- ng iu tốt phải dành nhiều thời gian cho ng mình iu phải không a?
- uh, a sẽ làm
- 7 ngày không wa’ dài đúng không a, vậy a dành trọn 7 ngày cho e dc không.
Duy suy nghĩ 1 lúc. 7 ngày không dài, mà a cũng đang cần nghỉ ngơi 1 chút, công việc đang làm a phát chán lên nên cũng chẳng có tâm trạng để làm. haiz, thủ xếp rùi nghỉ 1 tuần xả stress đã. chẳng khó khăn gì cho Duy xin nghỉ 1 tuần vì ba a la giám đốc, sau khi hứa thu xếp mọi chuyện ổn thoả ở công ty.
- uh thì a sẽ xếp.
….
nó đi bộ dọc những con phố, nhưng cũng chẳng có đích đến. nghĩ đến a chàng nói thu xếp là thu xếp như thế nào, đang hơi bực mình thì Duy gọi.
- e nghe nè a.
- e đang ở đâu vậy?
- không bít nữa, e đâu bít đường ở đây…cứ đi thui, a thu xếp công việc sao rùi.
- haiz, cô bé này, đi lạc rùi a bít đâu mà tìm. e đưa dt cho ai bên cạnh a nc coi e đang ở đâu.
nó ngóng xung quanh, rùi đưa dt cho 1 chị bán hàng rong, để nói chuyện với a. chị bán hàng nc với a mà nhìn có cười. nố nghĩ a chàng này nói gì với chị ấy vậy. chị nói cho a bít rùi đưa dt lại cho nó.
- e đứn yên đó, đừng đi lung tung, 5p sau a có mặt.
nó cúp máy mà thấy trong lòng hơi vui vui, cứ như sắp dc gặp ng iu thật vậy.
- e giận hờn đi như vậy, ng iu e lo lắng đấy. chị bán hàng mỉn cười nói với nó.
- dạ. nó mỉm cười lịch sự đáp lại chị mà trong lòng nó nghĩ a chàng này nói gì với chị mà chị lại nói với nó như vậy.
- e ở SG ra thăm ả hả? iu nhau lâu chưa.
- dạ cũng mới thui chị.
- chắc a chàng lo lắm đây, sợ cô ng iu bị bắt cóc mà, nên cứ dặn chị đừng để e đi đâu hết.
- dạ…nó cảm giác mặt nó nóng và đỏ lên vì ngại.
nó thấy 1 a chàng đang chạy vội tới, mà thật ra nó cũng không nhớ rõ lắm về khuôn mặt a chàng. Duy ngừng lại trước mặt cô. nói giọng trách hờn với nó.
- lần sau không bít đường đừng đi lung tung vậy chứ e. rùi quay qua cám ơn chị bán hàng.
nó leo lên xe cũng bực mình không kém, tự nhiên bị mắng là sao, thầm nghỉ tui là gì của a chứ.
- a bận làm thì e tự đi chứ a muốn e làm gì? tại sao lại la e
- không phải la, tại a hơi lo thui? Duy xuống giọng, mà cũng lạ lần đầu tiên a xuống giọng khi đang bực mình, nếu là mấy cô bồ a thì đã ríu rít xin lỗi khi thấy a bực mình.
nó im lặng chẳng thèm nói lại
- e giận a hả?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...